Ngân Hà tinh.
Vũ Đấu tinh.
Theo Vương Hạo rời khỏi, tiếng thảo luận kịch liệt toàn trường theo đó vang lên.
- Tôi thật sự không dám tin sẽ nhìn thấy nhiều nhân vật lớn thế này, kích động quá đấy!
- Đệ nhất kỳ tích quả nhiên danh bất hư truyền, thực lực lớn mạnh quả thật khiến người ta tuyệt vọng.
- Cũng may Vương Hạo đại nhân bị dẫn đi rồi, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng.
- Chẳng phải sao, vị Vương Hạo đại nhân là nổi tiếng tai họa lớn, là chủ xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện.
- Nếu để Vương Hạo đại nhân ở lại thêm hai phút, vũ trụ đại chiến sẽ bắt đầu.
- Ôi, Vương Hạo đại nhân năm nay mới hai mươi tuổi, cũng không biết khi nào mới có thể thành thục.
-...
Tiểu hồ ly phình má, vẻ mặt không vui, rõ ràng chỉ thiếu một chút, nhưng sau cùng lại bị phá hoại!
- Hừ, lần sau tôi nhất định sẽ đẩy thẳng tới Vương Hạo ca ca!
Tiểu hồ ly siết chặt nắm đấm, trong đôi mắt hạnh lóe ra ánh sáng kiên định.
- A...
Ngay lúc này, một tiếng kêu thê thảm vang lên khắp thiên đạo.
Tất cả mọi người kinh ngạc, vội vàng quay đầu nhìn, chỉ thấy Thiên Đạo của vũ trụ Thiên Kiếm ôm lại tinh hoàn của mình, không ngừng lăn lộn trên mặt đất, vẻ mặt vô cùng đau khổ.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người lộ vẻ mặt hoang mang, không hiểu vị Thiên Đạo này vô cớ ôm tinh hoàn lăn lộn làm gì? Chẳng lẽ đây là gà mẹ ôm trứng trong truyền thuyết?
Thiên Đạo của vũ trụ Thiên Kiếm kêu lên đau khổ:
- Vũ trụ Bàn Cổ, các người thật bỉ ổi, rõ ràng nói không động thủ, nhưng sau lưng lại động thủ, ba Đại Kiếm Tôn sẽ không tha cho năm Chí Tôn lớn của vũ trụ các người, bọn họ nhất định sẽ thông báo ý thức vũ trụ của vũ trụ Thiên Kiếm, diệt hết năm Chí Tôn lớn của các người...
Băng Lộ hơi nhíu mày liễu, lạnh lùng nói:
- Đây là sao? Là ai đã ra tay với ông ta?
Âm thanh bất đắc dĩ của ý thức vũ trụ vang lên:
- Trước khi Vương Hạo vừa rời khỏi đã mang theo một giọt máu tươi của vị Thiên Đạo này, hơn nữa thành công sử dụng phép thuật.
Băng Lộ sững sờ, hiếu kỳ hỏi:
- Phép thuật? Phép thuật không phải là bí thuật của thần phù thủy độc sáng tạo hay sao? Hạn chế lớn nhất của nó hẳn là cấp bậc chúng thần, không lý do nào có thể thi triển với Thiên Đạo?
Ý thức vũ trụ vô cùng nghiêm túc nói:
- Xin cô đừng bao giờ bỏ qua thiên phú yêu nghiệt của Vương Hạo, bởi vì cô mãi mãi không biết một giây sau cậu ta sẽ lĩnh ngộ được gì.
Băng Lộ híp mạnh đồng tử, kinh hô nói:
- Ý hệ thống là Vương Hạo phát triển phép thuật đến cấp bậc cao hơn?
Ý thức vũ trụ thở dài một hơi nói:
- Không sai, ngay vừa rồi Vương Hạo đã thành công ngộ ra phép thuật càng cao hơn, ngay cả Thiên Đạo cũng không thể tranh khỏi.
Băng Lộ trợn mắt há hốc mồm nói:
- Yêu nghiệt này có thể cho người ta một con đường sống hay không chứ?
Ý thức vũ trụ thở dài một hơi nói:
- Hiện tại chỉ có thể kỳ vọng bốn Chí Tôn lớn và Sở Thiên Phách có thể bình an trở về.
- Không đến mức độ đó chứ?
Băng Lộ có chút chần chừ nói.
Ý thức vũ trụ hỏi ngược lại:
- Nếu người ta đối với cô nói mà không giữ lời, cô có chống lại đối phương không?
Băng Lộ xoa xoa mi tâm, cảm thấy đau đầu muốn chết.
Ban đầu có thể không động một binh một tốt thì hợp nhất vũ trụ Thiên Kiếm vào vũ trụ Bàn Cổ, nhưng tên khốn Vương Hạo lại gây ra chuyện như vậy mới hài lòng.
Thật sự thành cũng là Vương Hạo, bại cũng là Vương Hạo!
- Không được, tôi phải đi ngăn cản đại thiên vương Vương Hạo này!
Băng Lộ phản ứng thật mạnh, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Tiểu hồ ly tức đến giẫm chân, cô nam quả nữ như vậy, hồ suối ấm, suy nghĩ cũng biết sẽ xảy ra chuyện không thể miêu tả gì rồi.
...
Vũ trụ thiên trì.
Sương mù dày đặc, khí nóng sôi sục.
Linh khí nơi đây không chỉ dày đặc, còn vô cùng dịu dàng, ở nơi đây hấp thụ linh khí hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề căn cơ.
Vương Hạo ngồi xếp bằng trên mặt nước, quanh người lóe ra từng đường kiếm khí, cả người nhìn lên giống như một bảo kiếm, tuy rằng sắc bén, nhưng lại không lộ.
Tiểu Bạch hấp thu giáo huấn lần trước, lần này không bay trên thiên trì nữa.
Ngoan ngoãn ngồi trên tảng đá trên bờ, trong tay cầm lấy một con rối nhỏ và một cây kim bạc.
- Bản thỏ bảo bảo đâm, đâm, đâm...
Tiểu Bạch cười toe toét, giơ tay hạ kim, chơi đến vô cùng vui vẻ.
Hơn nữa còn thỉnh thoảng đặt con rối dưới chân giẫm đạp, hoặc là nhấn nước con rối, vo nó thành một quả cầu da, hoặc quất bằng roi da, nhỏ sáp, bằng không bỏ vào chảo dầu...
Vương Hạo lộ vẻ mặt vui mừng, cũng may hắn biết con thỏ này lực phá hoại mạnh, cho nên lần này đổi được con rối chất lượng rất tốt, bằng không ở đó chịu được sự dày vò của nó hay sao?
Đồng thời, Vương Hạo cũng vô cùng buồn bực, người bạn nhỏ năm tuổi người ta tuy rằng chơi đồ chơi cũng rất mạnh bạo, nhưng tuyệt đối không có bạo lực như con thỏ này.
Cũng không biết nó học của ai, sao lại không học tốt một chút chứ?
Ngay lúc này, trong đầu Vương Hạo vang lên âm thanh của hệ thống:
- Ding dong, chúc mừng ký chủ đả thương Thiên Đạo của vũ trụ Thiên Kiếm, giành được hai triệu điểm vũ trụ.
- Ding dong, chúc mừng ký chủ đả thương được Thiên Đạo của vũ trụ Thiên Kiếm, giành được một triệu chín trăm ngàn điểm vũ trụ.
-...
Vương Hạo nhíu mày lại, điểm số này sao càng ngày càng ít chứ?
Âm thanh hệ thống vang lên.
- Vũ trụ cấp huyền lớn thế này, số lần phá hoại nhiều lên cũng không có chỗ nào phá hoại nữa, cho nên điểm vũ trụ tất nhiên ít đi.
- Ôi!
Vương Hạo thở dài một hơi, vốn cho rằng có thể quét điểm vũ trụ vô hạn, nhưng kết quả vẫn là có giới hạn.
- Thôi đi, phá hoại vũ trụ cấp huyền đã không còn ý nghĩa nữa, vẫn là tiêu hóa kiếm ý tước đoạt từ trên người Thiên Đạo trước, sau đó đến vũ trụ vô cực dạo chơi, dù sao vũ trụ cấp địa cũng rắn chắc hơn vũ trụ cấp huyền nhiều rồi.
Vương Hạo thở ra một hơi, nhắm mắt lại bắt đầu tịnh tâm lĩnh ngộ kiếm ý tước đoạt từ trên người Thiên Đạo.
Dù sao thứ này không phải mình lĩnh ngộ, muốn dùng một cách thuận tay, không bỏ chút công phu hiển nhiên không được.
Tuy nhiên may mắn hắn có được hai quả tim linh lung cửu xảo, muốn lĩnh ngộ ra cũng không phí quá nhiều thời gian.
Thời gian không lâu, một bóng người xuất hiện bên cạnh Tiểu Bạch, không phải Băng Lộ còn là ai?
Tiểu Bạch nhanh chóng đề phòng, kêu lên:
- Ai?
Băng Lộ xiu một tiếng:
- Nhóc con, đừng làm cho Vương Hạo thức tỉnh!
Tiểu Bạch hoang mang nói:
- Bả thỏ bảo bảo biết rồi, cô nhất định đến đánh cắp con rối!
Băng Lộ vội vàng gật đầu nói:
- Tôi biết Tiểu Bạch thông minh nhất, em có thể đưa con rối cho tôi không, tôi nhất định sẽ cho em rất nhiều củ cà rốt.
Tiểu Bạch le lưỡi, làm mặt xấu nói:
- Bản thỏ bảo bảo sẽ không cho cô, đây là đồ chơi của bản thỏ bảo bảo.
Băng Lộ chắp hai tay lại, cầu xin nói:
- Nhóc con, tôi biết em ngoan nhất, cho tôi đồ chơi này có được không?
Ngay lúc này, âm thanh ngạo nghễ của Vương Hạo vang lên sau lưng Băng Lộ.
- Đồ chơi nhỏ quá, không tiện chơi, theo tôi cô hãy chơi người thật là tôi được rồi, cam đoan cô sẽ có trải nghiệm muốn bay lên.
Băng Lộ kinh ngạc, thân thể đột nhiên lơ lửng, nhanh chóng bay ra sau, sau đó rơi vào trong thiên trì...