Chiến đấu kết thúc.
Đại tiểu thư của Hồ tộc nện bước chân uyển chuyển tiêu chuẩn, đi tới từng bước một, đồng thời cũng đang không ngừng nhìn Vương Hạo từ trên xuống dưới.
- Tôi tên là Mộng Kỳ, anh gọi là gì!?
Đại tiểu thư của Hồ tộc tò mò hỏi.
- Tôi tên là... Ngưu Ma Vương!
Vương Hạo suy nghĩ một chút, quyết định không cần dùng tên thật.
- Ngưu Ma Vương!?
Mộng Kỳ sững sờ, cái tên này... thật là khí phách a!
- Tôi là đội trưởng đội hộ vệ bảo vệ Mộng Kỳ tiểu thư lần này. Tôi tên là Ngưu Khí.
Một vị Ngưu Đầu nhân đại hán cao hai thước, mặt mang nụ cười thật thà đi tới, sau đó nhiệt tình vỗ bả vai Vương Hạo, một bộ thần tình đều là anh em nhà mình.
- Ngưu Khí!?
Mí mắt Vương Hạo run lên, cái tên quỷ này chẳng lẽ còn có một người em trai gọi là Xung Thiên sao!?
Mộng Kỳ hơi nhíu mày, ngay sau đó cười xinh đẹp nói:
- Vị ngưu tiểu ca này, anh nói anh mới trốn về từ chỗ của nhân loại, có chứng cớ gì không?
Vương Hạo liếc Mộng Kỳ một cái, quả nhiên một bộ lý luận phẫu thuật thẩm mỹ lừa gạt một chút những Ngưu Đầu nhân không đầu óc này còn tạm được, nhưng nếu lừa Bán Thú nhân khác thật đúng là không có nhiều công dụng lắm.
Dù sao Bán Thú nhân chỉ có bộ dạng không giống nhân loại, nhưng mà không có nghĩa là chỉ số thông minh của bọn họ không bằng nhân loại, bọn họ cũng thuộc sinh vật cao cấp trong vũ trụ.
- Chứng cớ hả?
Ngưu Khí gương mặt mờ mịt gãi gãi sừng trâu, từ nhân loại về nhà còn cần gì chứng cớ a!?
Mộng Kỳ đảo cặp mắt trắng dã. Những Ngưu Đầu nhân này đúng thật là đần đến hết thuốc chữa, chẳng lẽ nhân vật khả nghi như thế, cũng không cần chứng minh lai lịch thân phận sao!?
- Ngưu Đầu nhân trời sanh đã có chứa kỹ năng cuồng hóa, tôi nghĩ ngưu tiểu ca không ngại sử dụng đến chứ!?
Mộng Kỳ cười cười, nhưng thân thể đã căng thẳng.
- Cuồng hóa!?
Vương Hạo gãi gãi cằm, căn cứ Thu Lôi giảng giải, mỗi một chủng tộc trong Bán Thú nhân đều có chứa một hạng kĩ năng thiên phú. Mà kĩ năng thiên phú của Ngưu Đầu nhân chính là cuồng hóa, khiến cho chiến lực của mình trong nháy mắt tăng gấp bội, chỉ có điều sau đó sẽ rất hư nhược.
- Sao thế!? Anh không biết cuồng hóa ư?
Hai tròng mắt Mộng Kỳ lóe lên một đạo ánh sáng lạnh, thân thể đã đề phòng.
Một giây kế tiếp, có một đạo hồng quang xuất hiện quanh thân Vương Hạo, khí tức cả người trong nháy mắt tăng gấp bội, lấy hắn làm trung tâm cả vùng đất xuất hiện vết nứt nhè nhẹ.
Kỹ năng kèm theo của Lang Thai tiểu cầm thú, Thú Huyết Phi Đằng!
- Ha ha, quả nhiên là anh em nhà mình!
Ngưu Khí vui vẻ cười ha hả, ném Vương Hạo một cái lên trời, sau đó Ngưu Đầu nhân còn lại cũng đều hoan hô tiến lên, chúc mừng hắn an toàn trở về từ chỗ của nhân loại.
Mộng Kỳ gương mặt bất ngờ, người này không ngờ lại thật sự biết cuồng hóa, chẳng lẽ hắn đúng là Ngưu Đầu nhân sao? Nhưng phẫu thuật thẩm mỹ sao mà lại quá hoàn toàn vậy!? Còn nữa tại sao sự cuồng hóa của hắn vẫn có một chút khác biệt với sự cuồng hóa của Ngưu Đầu nhân? ! Chẳng lẽ là hiệu quả sau khi phẫu thuật thẩm mỹ sao!?
Mộng Kỳ lắc đầu, không thèm nghĩ những chuyện này nữa, cho dù đây là Ngưu Đầu nhân giả, hay là Ngưu Đầu nhân thật, đều không có quan hệ với Hồ tộc các cô.
- Các vị, thời gian không còn sớm, chúng ta cần nhanh chóng đi về mới được.
Mộng Kỳ nhắc nhở một tiếng.
Đám Ngưu Đầu nhân gật đầu, sau đó không tiếp tục ầm ĩ với Vương Hạo nữa, đều lên mấy chiếc xe tải.
Vương Hạo nhìn những xe tải đó, trong lòng không nhịn được bắt đầu rủa thầm trong bụng. Hắn tuy rằng nghe Thu Lôi nói, khoa học kỹ thuật bên phía dị tộc không tốt lắm, nhưng thành tâm không nghĩ tới, xe chạy trên đường không ngờ phải gắn bánh xe.
Nhất là chiếc xe của Mộng Kỳ ngồi, mặc dù là một chiếc xe hạng sang, nếu ở Địa Cầu trước đây tuyệt đối thuộc hàng hạng sang.
Nhưng đối với các loại phi thuyền vũ trụ cao cấp hắn vẫn thường thấy mà nói, đây quả thực là lái qua Ferrari rồi bây giờ lại cưỡi xe đạp a!
- Ngay cả khoa học kỹ thuật trên tinh cầu cấp bốn cũng lạc hậu như thế, hoàn toàn có thể ngẫm lại tinh hệ của dị tộc thật sự không có cái gì tốt để mò. Nếu không Diệu Thiên Liên bang, Tinh Tế Liên bang làm sao có thể để cho dị tộc một mực tồn tại sống đến bây giờ.
Vương Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, lấy loại trình độ khoa học kỹ thuật này, cũng không biết có thể lấy được một chiếc phi thuyền vũ trụ rời đi không nữa.
- Ngưu tiểu ca, anh ngồi xe của tôi, chúng ta tâm sự.
Mộng Kỳ đứng ở cửa xe vẫy vẫy tay với Vương Hạo.
Vương Hạo thở dài, hồ ly tinh này quả nhiên vẫn còn không tin tưởng, có lẽ chỉ có thể hy sinh nhan sắc của mình một chút thôi.
Sau khi Vương Hạo lên xe của Mộng Kỳ, đoàn xe bắt đầu chậm rãi đi về phía trước.
Mà sau khi đoàn xe rời đi, Bách Biến đi ra từ trong góc. Tuy rằng hắn vừa rồi không nghe thấy được Vương Hạo nói gì cùng những Bán Thú nhân kia, nhưng thái độ của những Bán Thú nhân kia lại đối với Vương Hạo vô cùng hữu hảo, hắn vẫn rõ ràng nhìn thấy trong mắt.
- Tiểu tử này rốt cuộc là ai a!?
Bách Biến gương mặt buồn bực. Hắn phát hiện cho dù ném Vương Hạo đến nơi nào, hắn đều có thể lẫn vào rồi lên như diều gặp gió.
Phải biết ân oán giữa nhân loại và dị tộc chính là cắt không đứt lý còn loạn, nhưng sau khi Vương Hạo đến nơi này, vài ba câu lại như thân quen với đám dị tộc kia, đồng thời còn ngồi trên chiếc xe đó, có vẻ như đãi ngộ cấp khách quý.
Nếu như Vương Hạo hoá trang thành Hồ tộc, như vậy hắn cũng còn hiểu được.
Nhưng Vương Hạo chỉ mang cái sừng trâu nhỏ trên đầu, cũng chưa có những cải biến khác, vậy coi như Ngưu Đầu nhân dù có ngớ ngẩn, nhưng cũng không đến mức đều là người mù chứ!? Đây rõ ràng không phải một tên cùng loại.
Khiến cho Bách Biến không nghĩ ra là, cô gái của Hồ tộc kia không ngờ lại cũng tin tưởng Vương Hạo, chẳng lẽ Bán Thú nhân một mực núp ở tinh hệ của dị tộc, đã quên dáng dấp nhân loại ra sao rồi ư!?
- Được rồi, đuổi theo xem một chút đi!
Bách Biến dưới chân như gió, hóa thành một đạo quang ảnh biến mất ngay tại chỗ.
.. . . .
Trên chiếc xe.
Mộng Kỳ cười nhẹ hỏi:
- Ngưu tiểu ca ngươi ở chỗ nhân loại, hẳn phải học được không ít thứ đúng không!?
Cô mặc dù vẫn không tin đây là Ngưu Đầu nhân sau khi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng lại hết sức cảm thấy hứng thú với hắn, đồng thời cũng muốn biết một chút thế giới loài người rốt cuộc là tình hình gì.
Nghĩ tới chỗ nầy, cái đuôi lông lá xồm xoàm sau lưng Mộng Kỳ lay động một hồi trước mặt Vương Hạo, một mùi thơm trong nháy mắt tràn ngập trong xe.
Vương Hạo nghe mùi thơm ngát, cả người ngây ngẩn. Con hồ ly này đơn độc gọi hắn lên xe, hiện tại lại dùng mùi thơm để hấp dẫn hắn, đây chẳng phải là tiết tấu muốn nhào vào lòng hắn sao!?
Nghĩ tới chỗ nầy, Vương Hạo cảm giác nhất định phải khiến cho con hồ ly này hiểu rõ, cái gì gọi là sóng đánh sóng, một lớp sóng sau mạnh hơn cao hơn so với một lớp sóng trước.
Khi Mộng Kỳ chú ý tới Vương Hạo nhếch khóe miệng lên, kéo ra một nụ cười trong ngay thẳng mang theo bỉ ổi đến chí cực, toàn thân chợt rùng mình một cái. Cô nắm thật chặc cái đuôi mình rụt vào trong góc, giống như cô bé quàng khăn đỏ gặp phải sói già.
Cái nụ cười này thực tế thật là tà ác, khiến cho cô cảm giác một giây sau trinh tiết khó giữ được nữa rồi.
- Ha, kịch tính này có chút không đúng!?
Vương Hạo gương mặt bất ngờ nhìn Mộng Kỳ, đây không phải là hồ ly dụ hoặc hắn sao? Tại sao phải sợ hãi? Không phải muốn hạ gục hắn ư!?
Chẳng lẽ đây là con hồ ly tinh cấp bậc con nhà đàng hoàng sao!?
- Anh muốn làm gì!?
Mộng Kỳ rụt người một cái, nhìn Vương Hạo cảnh giác, nhưng trong lòng vô cùng sợ hãi, không có một chút cảm giác an toàn nào.
Vương Hạo tò mò nhìn Mộng Kỳ, thử thăm dò:
- Cô là xử nữ sao!?
Gương mặt xinh đẹp của Mộng Kỳ bỗng chốc biến đỏ, đây không chỉ có xấu hổ, còn có bị tức giận. Có đàn ông nào rõ ràng trắng trợn hỏi phụ nữ loại vấn đề này như thế a!?
Hơn nữa cô cũng thực tế không biết trả lời như thế nào, dĩ nhiên mấu chốt nhất là, cô cảm giác Ngưu Ma Vương này hoàn toàn khác biệt với Ngưu Đầu nhân khác, vạn nhất nói phải, kích phát thú tính của hắn, đến lúc đó bản thân mình càng thêm nguy hiểm.
Nhưng nếu nói không phải, đây đối với Hồ tộc các cô mà nói quả thực chính là vô cùng nhục nhã. Phải biết con gái của Hồ tộc trước khi kết hôn, đều rất bảo thủ đấy, ngay cả tay đàn ông cũng sẽ không cho chạm thử, cho nên nếu nói không còn trinh, vạn nhất truyền ra, chuyện sẽ quá lớn rồi...