Khi mọi người đi tới nhà Triệu Tầm Văn, chỉ thấy hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu thần tình phòng bị, đứng thủ ở cửa.
- Mọi người sao lại tới đây?
Tiền Vạn Dương hiếu kỳ hỏi.
- Vương Hạo đâu rồi?
Nhạc Huyên hỏi.
Tiền Vạn Dương, Trần Diệu cười khổ một tiếng, thực sự không biết nên nói như thế nào mới tốt.
Thấy thế, bốn cô gái đều vô cùng nghi hoặc, đây là loại biểu tình gì?
Lúc hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đưa bốn người kia đến trước cửa phòng tắm, chỉ nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng ca của Vương Hạo:
- Ta yêu tắm, cọ sạch làn da,... bên trên kì kì, bên dưới cọ cọ, bên trái xoa xoa bên phải xoa xoa...
Nghe thấy thế, bốn cô gái mí mắt run lên, mặt đen lại, hoàn toàn quỳ Vương Hạo.
Hiện giờ tổ chức khủng bố DY đang ồ ạt tiến công, không biết lúc nào thì lá chắn năng lượng bên ngoài Thành phố số 11 sẽ bị công phá, Vương Hạo lại hoàn toàn trái ngược với mọi người, lại còn có tâm tình vừa tắm vừa hát nhạc thiếu nhi.
Đồng thời một tiếng ca non nớt từ trong nhà vang lên,
- Lỗ lạp lạp lỗ lạp lạp lỗ lạp lỗ lạp liệt, lỗ lạp lỗ lạp lỗ lạp lỗ lạp lỗ lạp liệt...
Mấy người quay đầu nhìn về phía trong phòng, chỉ thấy Tiểu Bạch ở trên giường, nhịp điệu vui sướng cũng hát lên, đồng thời còn chạy chạy nhảy với cái đuôi nhỏ ngắn ngủn và tai dài, bộ dạng vô cùng đáng yêu.
- Thỏ biết nói?
Vân Sơ Dao sửng sốt một chút, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thỏ có thể nói, lại còn biết hát biết nhảy.
- Không hổ là thỏ Vương Hạo nuôi, quả nhiên đều có “đức hạnh“.
Nhạc Huyên xoa xoa trán, hoàn toàn thua bởi một người một thỏ này.
Vương Hạo nghe được động tĩnh, từ trong phòng tắm ló đầu ra ngoài, vẻ mặt cảnh giác nhìn đám người Nhạc Huyên:
- Mấy cô muốn làm gì? Không phải là muốn nhìn lén tôi tắm chứ?
Nhạc Huyên sắc mặt tối sầm, gắt giọng:
- Anh bớt ở đó tự luyến đi, chúng ta là tới tìm anh để thương lượng một chuyện.
- Có việc để thương lượng? Chẳng lẽ là muốn bao nuôi tôi?
Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ nhìn chúng nữ, sau đó ầm một tiếng đóng cửa phòng tắm lại.
- Tôi nói cho các ngươi biết, tôi là người đứng đắn, tuyệt đối sẽ không bị các ngươi bao dưỡng, nhưng nếu như đem đủ tiền, vẫn là có thể nói chuyện...
Mọi người tại đây sắc mặt tối sầm, hỗn đản này còn có thể tự nhận mình là người đứng đắn sao?
- Vương Hạo, anh chẳng lẽ không biết tổ chức khủng bố DY đã tới cửa, chính là vì không gian bảo thạch trong tay anh sao?
Hạ Vi Vi hầm hừ nói.
- Nói bậy!
Vương Hạo mặc áo choàng tắm từ trong phòng tắm đi ra, nghiêm túc nói:
- Một viên không gian bảo thạch có thể khiến tổ chức khủng bố DY trả giá lớn như vậy sao? Bọn họ nhất định là muốn bắt ta đây mê hoặc hàng vạn hàng nghìn thiếu nữ, anh tuấn tiêu sái trí tuệ, mỹ nam tử đệ nhất thiên hạ...
Mọi người tại đây cảm thấy trong dạ dày cuộn lên, có loại xung động muốn ói, trình độ tự luyến của người này đã đạt đến mức chưa từng có ai đạt tới rồi.
- Lão đại, bên ngoài bây giờ chiến hỏa đã bốc lên tận trời, chúng ta phải làm gì?
Tiền Vạn Dương vội vã đổi chủ đề.
- Ngươi và Trần Diệu bây giờ đi ra ngoài loan tin, nói lần này tổ chức khủng bố DY đến có chuẩn bị, tiếp viện của Quân Bộ đã bị chặn lại trên đường, lúc nào có thể đến ai cũng không biết.
Vương Hạo phân phó nói.
- Lão đại, bên ngoài bây giờ đã quá rối loạn rồi, chúng ta còn gây ra hỗn loạn như vậy thật sự không có chuyện gì sao?
Trần Diệu không khỏi hỏi.
- Đương nhiên được rồi!
Vương Hạo cười u ám nói:
- Ngươi nói xem khi cảm thấy hoảng sợ, tuyệt vọng, chúng ta đột nhiên tuyên bố trong tay chúng ta có pháo quỹ đạo, còn đạn đạo Tinh Không, vậy ngươi nói mọi người sẽ có phản ứng như thế nào?
Tiền Vạn Dương chợt nói:
- Nhất định sẽ coi lão đại anh là chúa cứu thế...
- Sai!
Vương Hạo cắt lời Tiền Vạn Dương, cười nói:
- Bọn họ sẽ thấy hy vọng, mà có hy vọng thì ta sẽ có thể bán được đạn đạo Tinh Không, một viên bán giá bằng mười viên, hắc hắc...
Vừa dứt lời, mọi người lập tức sợ ngây ngốc tại chỗ, trong đầu chỉ có một ý niệm, gian thương! Không có lễ tiết, không có nguyên tắc! Gian thương vạn ác!
- Lão đại, ý tưởng này của anh quá hay, nhưng ngộ nhỡ người của Quân Bộ chạy tới đúng lúc thì phải làm sao?
Tiền Vạn Dương suy nghĩ một chút nói.
- Người của Quân Bộ không có khả năng chạy tới đúng lúc.
Vân Sơ Dao sắc mặt nghiêm túc nói:
- Lần này tổ chức khủng bố DY dám giữa ban ngày ban mặt tiến công Cơ sở số 11 như thế, nhất định là có viện quân, cho nên tiếp viện Quân Bộ đến đây rất có thể đã bị chặn lại.
Mọi người chợt gật đầu, cảm thấy Vân Sơ Dao nói rất có lý.
Nếu như lần này thành viên tổ chức DY tiến công Cơ sở số 11 không có quân tiếp viện, như vậy thì cho dù bọn họ thành công cướp được không gian bảo thạch, cũng không cách nào an toàn rời đi, nhất định sẽ nửa đường bị Quân Bộ tiêu diệt.
- Tiểu tử Vương Hạo kia, kế hoạch của ngươi không sai, nhưng thời gian của ngươi có lẽ không nhiều lắm đâu.
Vân Sơ Dao lắc đầu.
- Vậy là có ý gì?
Vương Hạo hiếu kỳ hỏi.
- Lần này trong thành viên tổ chức khủng bố DY tới đánh, có một trong tứ đại hộ pháp của tổ chức khủng bố DY, Khô Ma, ngươi nghĩ lá chắn năng lượng của Thành phố số 11 chống đỡ nổi trong thời gian bao lâu, nhiều nhất là hơn một giờ, nhất định sẽ bị công phá.
Vân Sơ Dao sắc mặt nghiêm túc nói.
- Cũng có nghĩa là, anh còn chưa kịp gây hỗn loạn thành công, tổ chức khủng bố DY đã giết vào đến nơi rồi, khi đó anh cảm thấy còn có ai có thời gian đi mua Tinh Không đạn đạo sao?
Hạ Vi Vi che miệng cười nói.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Vương Hạo bị lỗ vốn, loại tâm tình sung sướng này quả thực không thể diễn tả bằng lời được.
- Tứ đại hộ pháp cũng tới ư?
Vương Hạo sửng sốt một chút, cảm thấy chuyện này đầy kỳ quái.
Nếu như lúc ở Thiên Minh Tinh, tổ chức DY cũng bày ra trận thế lớn như vậy, không gian bảo thạch tuyệt đối là vật trong bàn tay bọn họ, căn bản sẽ không thể đến tay hắn.
Sao bây giờ lại vì không gian bảo thạch mà bày ra tư thái này, căn bản không thể nào hiểu nổi.
Lẽ nào trong Cơ sở số 11, còn có bảo vật gì còn quý hơn không gian bảo thạch sao?
- Không phải là lão ma đầu Thất Ma kia thực sự coi trọng ta chứ?
Vương Hạo không khỏi rùng mình một cái, tổ chức khủng bố DY hắn chỉ biết hai người Hi Dung Hiên, Thất Ma, những người khác căn bản không hề nhận thức.
Mà với thân phận của Hi Dung Hiên, căn bản là không thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, người còn dư lại tự nhiên không cần nói cũng biết.
Chẳng lẽ là lần trước ở Thiên Minh Tinh, lão ma đầu Thất Ma kia ở trong đám người nhìn hắn một cái, sau đó trở về thì nhớ mãi không quên, cho nên cố ý phái người đến bắt hắn trở về?
Mọi người tại đây khóe miệng co quắp lại, đối với sức tưởng tượng của Vương Hạo hoàn toàn bái phục rồi, cái này cần bao nhiêu tự luyến, mới có thể có suy nghĩ như vậy đây.
- Không quan tâm bọn họ muốn làm gì, cũng không ngăn cản được tôi kiếm tiền, bằng không thực sự có lỗi với danh hiệu Bạt Mao Tiểu Lang Quân của ta.
Vương Hạo lắc đầu, phân phó Tiền Vạn Dương với Trần Diệu trực tiếp đi tìm hiệu trưởng Chung Ly, để hắn mở hội nghị, nói cho tất cả các sinh viên.
Vân Sơ Dao hoàn toàn phục, người này vì muốn tăng độ tin cậy của tin tức, lại muốn dùng cả bộ mặt của hiệu trưởng, thật sự quá bại hoại...