Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 779: Chương 779: Tay của thượng đế




Vũ trụ Thiên Phật.

Không gian Thiên Mệnh.

- Nhìn côn lớn buồn chán siêu cấp vô địch của thỏ bảo bảo tôi đây...

Tiểu Bạch nhanh chóng nhảy đến trên đầu của bốn Kiếm Tôn, thoáng lộ ra vẻ tươi cười của tên trộm hư hỏng.

Sau đó nó giơ Hỗn Độn Thanh Trúc trong tay lên, nhanh chóng giơ lên hạ xuống, phát ra từng tiếng gió rất có cảm giác tiết tấu, giống như hòa thượng đang đánh mõ vậy.

Giờ phút này, bốn Kiếm Tôn hoàn toàn rơi vào trong sự mê muội, cũng không còn sức phản kháng, thậm chí cũng không biết đã phát sinh chuyện gì.

- Lực của mặt trời, cướp đoạt!

Hai con mắt của Vương Hạo chợt mở ra, đầu ngón tay nhanh chóng điểm về phía bốn Kiếm Tôn.

Lúc này, một đạo khí tức khó hiểu nhanh chóng tập trung, một bóng người màu vàng xuất hiện ở phía sau bốn Kiếm Tôn, đồng thời xòe bàn tay ra nắm lấy bốn cái đầu của Kiếm Tôn.

- Đây là vật gì?

Trong nháy mắt, vẻ mặt của ba vị Kiếm Tôn nghiêm trọng, bọn họ cảm ứng được bóng người màu vàng này mang đến cho bọn họ một cảm giác nguy cơ trước đó chưa từng có.

Bọn họ phải vội vàng xua tan cái bóng người màu vàng này mới được, bằng không tưởng tượng thôi đã không chịu nổi hậu quả này.

Hòa thượng ở đây đều cho bốn Đại Kiếm Tôn một ánh mắt đồng tình, bị Ma Vương Đường Tam Tạng theo dõi, kết quả cơ bản đã quyết định.

- Đại ca đi ngăn cản Diệu Khổ, lão tam chịu trách nhiệm giết Đường Tam Tạng cứu lão tứ, lão nhị chịu trách nhiệm cướp tinh thạch pháp tắc, mọi người không muốn chết, vậy liều mạng đi!

Hai mắt của Đại Kiếm Tôn lóe ra một tia hung quang, trong nháy mắt kiếm ý khủng khiếp từ trong cơ thể bạo phát ra.

Mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng lui ra phía sau vài bước, nhưng vẫn cảm giác trên da có cảm giác bị cắt qua.

- Vâng!

Nhị Kiếm Tôn, Tam Kiếm Tôn khẽ gật đầu, tất cả đều bạo phát ra kiếm ý khủng bố của mình, khiến cho không gian Thiên Mệnh lập tức vang lên từng tiếng kiếm.

- Kiếm ý thật khủng khiếp, so với kiếm ý của tôi còn muốn mạnh mẽ hơn rất nhiều!

Hai mắt Vương Hạo lóe ra ánh sáng màu vàng, nếu như hắn có thể nắm giữ loại kiếm ý này, vậy chiến lực của hắn tuyệt đối có thể mạnh hơn ba phần.

- Vèo...

Đúng lúc này, một tiếng xé gió gấp gáp vang lên.

Vương Hạo ngẩng đầu nhìn lên,

Chỉ thấy Đại Kiếm Tôn hóa thành một đạo kiếm ảnh, một thanh kiếm lớn trong tay quét ngang ra, giống như một con Du Long rít gào, dâng lên một đạo kiếm khí không gì sánh được đánh lên Diệu Khổ.

- Tới rất hay!

Diệu Khổ cũng nghiêm túc, trong nháy mắt biến thân thành kim nhân, hóa thành một đường ánh sáng màu vàng xông về phía Đại Kiếm Tôn.

- Ầm ầm ầm...

Lúc này, một tiếng nổ cực lớn vang vọng trong không gian Thiên Mệnh.

- Phật pháp vô biên!

Đúng lúc này, một tiếng Phật Âm trang nghiêm vang lên.

Chỉ thấy năm sáu trăm vị các phật ngồi xếp bằng ở trước tinh thạch pháp tắc, phóng ra tất cả chân khí của mình, hình thành một tấm lá chắn bảo vệ, bao vây xung quanh tinh thạch pháp tắc.

- Một đám hòa thượng thối, thật đúng là không biết tốt xấu!

Nhị Kiếm Tôn hừ lạnh một tiếng, di chuyển từng bóng dáng mơ hồ nhanh chóng phóng về phía tinh thạch pháp tắc, một thanh trường kiếm trong tay còn mang theo kiếm khí sắc bén vô cùng không ngừng chém ra, tốc độ kia nhanh tới mức quả thực khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.

Lúc này, kiếm quang che trời lấp đất bao phủ về phía các phật, hung hăng va chạm vào tấm lá chắn bảo vệ do các phật ngưng tụ ra.

- Đang... Đang...

Tiếng kim loại va chạm lập tức vang vọng trong không gian Thiên Mệnh, ánh lửa càng giống như khói lửa không ngừng bắn ra bốn phía.

- Vèo...

Một giây tiếp theo, có rất nhiều vị phật phun ra một ngụm máu tươi, khí tức cũng đang không ngừng giảm xuống, rõ ràng bọn họ bị kiếm khí của Nhị Kiếm Tôn làm tổn thương.

Nhưng các phật vẫn không có buông tha, bọn họ còn đang liều mạng chống đỡ, kiên quyết không cho tinh thạch pháp tắc rơi vào trong tay của bốn Đại Kiếm Tôn.

- Tôi ngất, khoái kiếm của Nhị Kiếm Tôn này thật đúng là khủng khiếp!

Khóe miệng Vương Hạo dâng lên một nụ cười mỉm, hắn quyết định viết bốn người này ở trong danh sách cướp đoạt của hắn.

Đúng lúc này, bên tai Vương Hạo vang lên một tiếng nói âm u lạnh lẽo.

- Lúc chiến đấu lại còn dám phân tâm nhìn người khác, điều này quyết định tiểu tử ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!

Vương Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tam Kiếm Tôn nắm trong tay một thanh trường kiếm mỏng dính nhanh chóng đâm tới.

- Kiếm này cũng quá mỏng đi?

Vẻ mặt Vương Hạo nghi ngờ, thân thể khẽ nghiêng sang một bên, giống như trận gió mát chợt hiện tránh thoát một kiếm này.

Khóe miệng của Tam Kiếm Tôn cong lên một nụ cười quỷ dị, đắc ý cười nói:

- Kiếm của ta không nhanh, cũng không mạnh, nhưng thắng ở chỗ quỷ dị!

Đồng tử của Vương Hạo chợt co lại, chỉ thấy trường kiếm vốn đâm thẳng đột nhiên rẽ sang một bên, mũi kiếm do giống như con rắn độc đâm về phái cổ hắn.

- Tôi ngất, đây là nhuyễn kiếm!

Vương Hạo quát to một tiếng, vội vàng hô hoán hệ thống mở ra hệ thống hộ thuẫn.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ mở ra hệ thống lá chắn năng lượng, mỗi giây tiêu hao một vạn điểm điểm vũ trụ, có thể phòng ngự tất cả công kích trong vũ trụ Huyền Cấp.

- Đinh...

Trong phút chốc, một tiếng kim loại thanh thúy vang lên, ánh lửa cũng bắn ra bốn phía.

- Làm sao có thể như vậy được!

Tam Kiếm Tôn kinh ngạc kêu lên một tiếng, chỉ thấy toàn thân của Vương Hạo được một lá chắn năng lượng bao vây lại, hắn dùng toàn lực đâm ra một kiếm, thậm chí ngay cả chút chấn động cũng không có.

- Thật may là phản ứng được nhanh!

Vương Hạo vỗ nhẹ vào ngực, giọng điệu có thể mừng rỡ.

Diệu Khổ và các phật không nhịn được lắc đầu, ở trong lòng thầm mặc niệm thay cho bốn Đại Kiếm Tôn ba phút.

Đám người này chọc ai không được, lại đi chọc Vương Hạo không thuộc loại bình thường này, lẽ nào bọn họ lại không nhìn thấy tình cảnh bi thảm của vũ trụ Thiên Phật bây giờ sao?

Đồng thời, trong lòng Diệu Khổ cũng đầy một bụng ủy khuất và cay đắng, ban đầu hắn chỉ muốn bắt Vương Hạo trở lại tẩy não, khiến vũ trụ Thiên Phật thành tựu uy danh vô thượng.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, đẳng cấp tai họa này thật sự cao đến mức hù chết người.

Không chỉ không bị tẩy não, vẫn dùng thời gian mấy ngày, lại biến vũ trụ Thiên Phật vốn yên ổn, thành bộ dạng lập tức sẽ tan vỡ như hiện nay.

- Ôi, biết vậy chẳng làm!

Diệu Khổ nở nụ cười khổ, trong lòng đầy hối hận, tự trách, đau khổ...

- A...

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ không gian Thiên Mệnh.

Mọi người không nhịn được quay đầu nhìn lại, chỉ thấy toàn thân của bốn Kiếm Tôn đã khô quắt xuống, chỉ còn lại có một lớp da bọc xương.

- Gào...

Đồng thời, Vương Hạo ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, trong thân thể bạo phát ra một kiếm khí vô thượng, tu vi ở trong nháy mắt đã đột phá đến Vũ Tôn cấp chín.

- Đây là...

Đồng tử của ba vị Kiếm Tôn chợt co lại, nếu như bọn họ không có nhìn nhầm, Vương Hạo bạo phát ra kiếm khí, chính là kiếm khí độc đáo vô địch do bốn Kiếm Tôn sáng tạo.

Một loại kiếm khí không cần kiếm, lại có thể phát ra uy lực cực mạnh, có thể ở bên ngoài mấy vạn năm ánh sáng lấy tính mạng của người ta.

- Ợ...

Vương Hạo ợ hơi một cái, vội vàng vỗ nhẹ vào ngực, vừa cướp đoạt một Chí Tôn, khiến cho hắn lại bị no quá.

- Không được, ta phải mau về nhà cướp đoạt lại trái tim Thất Xảo Linh Lung chính nghĩa, sau đó tới thăng cấp toàn bộ các phương hướng vị trí, bằng không loại tiêu hóa không bình thường này cũng không phải là biện pháp!

Vương Hạo bấm ra một đạo chỉ quyết, nhẹ nhàng điểm một cái vào Tiểu Bạch, rót tất cả năng lượng còn lại vào trên thân của con thỏ này.

Thân thể Tiểu Bạch chợt run lên, một luồng kiếm khí vô hình trong nháy mắt bạo phát ra.

Đúng lúc này, một âm thanh nặng nề vang lên.

- Thật không nghĩ tới ở trong vũ trụ Huyền Cấp này lại có người có thể lĩnh ngộ loại siêu cấp thần thông bàn tay của thượng đế này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.