Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 739: Chương 739: Thương hoa tiếc ngọc.




- Hủy diệt vũ trụ?

Mọi người ở đây đều trừng to mắt, dùng ánh mắt ngu xuẩn nhìn Huyết Thần.

Cho dù pháp tắc vũ trụ cho hắn cơ hội cầu nguyện, cũng không cần đến mức tự tiêu diệt cả bản thân luôn chứ?

Đúng lúc này, giọng nói của Ý Thức Vũ Trụ vang lên.

- Tổ tông của Hấp Huyết Quỷ có công cứu vớt vũ trụ, đáng lẽ nguyện vọng của ngươi nên được thực hiện, nhưng Pháp Tắc Vũ Trụ không có khả năng tự làm bản thân bị thương, nên ban thưởng cho ngươi 100 vạn Thiên Binh, ngươi tự giải quyết cho tốt.

- Hô hô…

Mọi người ở đây đều thở phào một hơi, quả nhiên là đúng như bọn họ suy nghĩ, vũ trụ sẽ không tự mình hủy diệt.

Chỉ là 100 vạn Thiên Binh là thứ quỷ gì thế? Vì sao Ý Thức Vũ Trụ phải ban cho Huyết Thần cái này?

Huyết Thần có chút thất vọng, lúc đầu hắn nghĩ điều cầu nguyện là lấy Huyết Châu quay về.

Nhưng vừa nghĩ đến bản thân đã đắc tội Vương Hạo, mà lấy sự xấu xa của hắn, trên người lại có nhiều thủ đoạn, cho dù hôm nay hắn sống sót, thì cũng bị tra tấn đến chết.

Nên hắn quyết đoán từ bỏ ý định này, ôm hi vọng thử một lần cầu nguyện cho vũ trụ tự hủy diệt, kết quả thì không khác với suy nghĩ của hắn là mấy, vũ trụ không hề tự hủy.

- Ầm ầm…

Đúng lúc này, trên bầu trời có sấm sét vang dội, mưa gió mãnh liệt.

Trong hư không nổi lên từng đạo gợn sóng, một cái lỗ đen xuất hiện trong mắt mọi người.

Đồng thời, một cỗ sát khí từ trong lỗ đen phóng ra ngoài, làm cho mọi người xung quanh nhịn không được rùng mình một cái.

Đúng lúc này, trong đầu Vương Hạo có một cái tin nhắn được gửi đến.

- Chúc mừng ký chủ tai họa thành công cho vũ trụ, làm cho vũ trụ gặp phải kiếp nạn bị hủy diệt, nhận được 5000 vạn điểm vũ trụ.

Vương Hạo vô tội nháy mắt, cảm giác hôm nay giàu to rồi.

Phải biết rằng điểm tội ác có tỉ lệ 1000 vạn bằng 1 điểm vũ trụ, nay lại nhận được 5000 vạn điểm vũ trụ, chỉ bằng chuyện này đã hiểu được vũ trụ sắp gặp phải tai nạn chưa từng có.

Nhưng mà, hình như tất cả chuyện này đều do Tiểu Bạch gây ra, còn hắn thì chỉ cho Huyết Thần một kích cuối cùng thôi, dựa vào đâu hắn phải cõng cái nồi này? Chẳng lẽ đây là đánh một đao cuối cùng lên Boss trong truyền thuyết sao?

- Giết…

Bỗng nhiên, một đội quân chỉnh tề từ trong lỗ đen đi ra, sắc mặt bọn họ cực kỳ bình tĩnh, cả người tản ra sát khí cuồng bạo, tu vi đều từ cấp bậc Chúng Thần trở lên.

Đáng sợ nhất chính là, số lượng đại quân này giống như Ý Thức Vũ Trụ nói, đạt đến 100 vạn người.

Thấy cảnh như vậy, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, cảm giác chuyện lớn sắp xảy ra.

- Nói đùa cái gì vậy? Đây chính là 100 vạn Thiên Binh sao?

- Tại sao trong vũ trụ lại có nhiều Chúng Thần như thế chứ?

- Các ngươi nhìn con mắt bọn họ, không có một tia thần thái, khí tức cũng không mạnh như Chúng Thần, có lẽ đó là khôi lỗi hoặc là người máy.

- Cho dù đó là khôi lỗi đi nữa, nếu như chiến lực không bằng Chúng Thần, cũng đủ dọa người rồi.

- Xong đời, Huyết Thần chỉ còn ba năm tuổi thọ, nay lại có trăm vạn Chúng Thần rơi vào trong tay, các ngươi nghĩ hắn sẽ làm ra chuyện gì điên cuồng không?

- Không thể nào! Huyết Thần sẽ không làm ra loại chuyện khiến cho người người căm phẫn thế đâu.

- Ngay cả chuyện muốn vũ trụ hủy diệt cũng dám nói ra, ngươi nghĩ hắn không dám làm chuyện điên cuồng sao?

- Là do Ý Thức Vũ Trụ đang làm trò quỷ gì thế? Chẳng lẽ hắn muốn nhìn Vũ Trụ bị hủy diệt sao?

- Các ngươi điếc hay sao mà không nghe Ý Thức Vũ Trụ nói, lão tổ Hấp Huyết Quỷ có công cứu vớt vũ trụ, đáng lẽ nguyện vọng của Huyết Thần phải được hoàn thành, tất nhiên là sẽ nghiêm túc.

- Đúng vậy, nếu nói mà không giữ lời, vậy sau này ai còn muốn cứu vớt vũ trụ nữa?

- Nhưng ta nghĩ mãi mà vẫn không hiểu được, làm sao để cứu vớt vũ trụ chứ?

- Cấp độ khác nhau thì sẽ tiếp xúc với những thứ khác nhau, đợi tu vi của ngươi trở nên mạnh mẽ, cac ngươi sẽ hiểu.

...

Huyết Thần ngửa mặt lên trời cười ha ha.

- Cám ơn lão tổ tông, tôn tử bất tài sẽ dùng ba năm tuổi thọ còn lại, làm cho toàn bộ vũ trụ biết rõ, Hấp Huyết Quỷ nhất tộc không thể xâm phạm.

Đúng lúc này, giọng nói của Băng Lộ vang lên bên tai Vương Hạo.

- Vương Hạo, ngươi phải ngăn hắn lại, nếu không sinh linh trong vũ trụ sẽ đồ thán mất.

- Con mẹ nó, ngươi muốn chơi thao tác hộp tối với ta sao?

Vương Hạo lập tức lên tinh thần, hình như hắn thấy một bóng trắng chui vào trong túi quần mình.

Băng Lộ cảm thấy đau đầu, tên khốn này lại nói hết lên, chẳng lẽ hắn không biết chỉ cần hiểu rõ trong lòng là được rồi sao?

Vương Hạo vội vàng hỏi.

- Nếu như chuyện này mà cũng có thể thao tác hộp tối, vậy chẳng phải chúng ta có thể tiếp tục thảo luận, làm thế nào mới làm cho nhân dân ủng hộ sự nghiệp siêu cấp anh hùng của ta sao?

- Sự nghiệp siêu cấp anh hùng?

Băng Lộ tò mò hỏi.

- Đó là cái gì?

Vương Hạo ghét bỏ nói.

- Nói nhảm, nếu đã gọi là sự nghiệp, đương nhiên là kiếm tiền rồi.

- Kiếm tiền?

Băng Lộ hoàn toàn im lặng, cô phát hiện tư duy của mình và Vương Hạo hoàn toàn không ở chung một kênh.

Đối với cường giả siêu cấp mà nói, bảo vật hay là tiền tài đều là vật ngoài thân, đều không quan trọng.

Vương Hạo kích động nói.

- Ta đã nghĩ kế hoạch tốt rồi, ngày thứ hai đi tản lời đồn, thứ ba thì chọn người đi khơi mào, ngày thứ tư thì làm cho bọn họ khai chiến, ngày thứ năm thì làm cho bọn họ lưỡng bại câu thương, ngày thứ sáu thì tản ra tin đồn bất lợi, làm cho nhân dân cảm thấy tuyệt vọng, ngày thứ bảy thì vô tình nói ra ta là anh hùng, làm cho bọn họ dùng tiền tài bảo vật đến kêu gọi ta, ngày chủ nhật thì ta đi gặt hái thành công, dẹp phản loạn, nhận sự cúng bái của người đời...

- Ngừng, ngừng, chúng ta không thảo luận cái này được không?

Băng Lộ vội vàng kêu ngừng, tỏ vẻ mình thật sự nghe không nổi nữa.

Miệng Vương Hạo vẫn phun nước bọt như trước.

- Tiểu Lộ Lộ không vui vẻ sao, ngươi chỉ làm việc ngày bình thường, mà ta lại đi làm ngày chủ nhật đó, ngươi gặp được người đàn ông biết thương hoa tiếc ngọc như thế, chính là cái phúc của ngươi đấy biết không?

Bỗng nhiên Băng Lộ nghĩ đến một chuyện, nếu như Vương Hạo cứ tiếp tục đùa nghịch lưu manh như thế, chắc chắn sẽ phải độc thân cả đời luôn.

Chỉ có loại gái ngốc nghếch hết sức, mới có thể chấp nhận sự thương hoa tiếc ngọc trong suy nghĩ của hắn được.

Băng Lộ hít sâu một hơi rồi nói.

- Vương hạo, chỉ cần ngươi ngăn cản Huyết Thần nguy hại thế gian, làm cho pháp tắc vũ trụ hoàn thành lời hứa, vậy thì ta sẽ đưa cho ngươi một món bảo bối.

Vương Hạo nhướn lông mày,

- Không phải ngươi muốn tự mình đóng gói rồi đưa cho ta à?

Băng Lộ tức giận nói.

- Đừng có mà nghĩ lung tung, nhanh tranh thủ thời gian ngăn Huyết Thần lại, ta đảm bảo món bảo vật kia sẽ không làm cho ngươi thất vọng.

- Được, ta tin ngươi một lần.

Vương Hạo nghĩ lại, sau đó gật đầu đồng ý.

- Giết cho bổn hoàng!

Huyết Thần liều lĩnh cười ha hả, hắn muốn dùng những ngày còn lại, làm cho vũ trụ chìm đắm trong tử vong và tuyệt vọng.

- Giết!

Lúc này, trăm vạn Thiên Binh hét lên một tiếng, hai con mắt đã biến thành màu đỏ thẫm, làm cho người ta thấy kinh hồn tán đảm.

- Mọi người chạy mau!

Mọi người ở đây hoảng sợ kêu to, giống như gà rừng bị thiến, chạy tán loạn khắp nơi.

Vương Hạo cho Huyết Thần một ánh mắt thương hại, xin cái nguyện vọng gì không xin, lại xin cái điều đắc tội với người cho nguyện vọng, bây giờ thì hay rồi, trực tiếp bị Ý Thức Vũ Trụ cho vào sổ đen.

Nhưng mà, cái này cũng cho hắn cơ hội làm anh hùng.

Nghĩ đến đây, Vương Hạo dùng vẻ mặt chính khí nói.

- Yêu quái phương nào, dám nguy hại nhân gian, xem ta làm thế nào để vì dân trừ hại...

----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.