- Nhạc Huyên tiểu thư, nàng còn nhớ ta không?!
Lý Vân Dương ngây ngốc nhìn Nhạc Huyên.
Nhạc Huyên gật đầu một cái rồi cười nói:
- Ta nhớ ngươi, ngươi tên là Lý Vân Dương đúng không?
Nghe vậy Lý Vân Dương lập tức kích động, cảm giác mình được hạnh phúc to lớn bao quanh, Nhạc Huyên lại nhớ tên của hắn.
Hạ Vi Vi kéo kéo vạt áo của Vương Hạo, nhỏ giọng hỏi:
- Người này không phải bị ngươi đánh hôm qua sao? Thế nào lại xuất hiện ở nơi này?
Vương Hạo bĩu môi.
- Chuyện này còn cần phải hỏi sao? Nhất định là bị Tiểu Huyên Huyên nhà ta làm cho mê mẩn.
Hạ Vi Vi cho Vương Hạo một ánh mắt khinh bỉ,
- Ta thấy cho dù đàn ông trong vũ trụ này chết sạch, Nhạc Huyên cũng không vừa ý ngươi.
- Ai biết được!
Vương Hạo nhún vai, bắt đầu tìm kiếm trang bị phụ trợ mình cần trong tiệm.
Vân Sơ Dao mỉm cười hỏi:
- Vương Hạo, con muốn mua trang bị gì?
- Con muốn trang bị phụ trợ.
Vương Hạo nhẹ nhàng nói.
Vân Sơ Dao lập tức sáng mắt lên, nhiệt tình lấy ra mấy món trang bị, vũ khí tính công kích mặc dù tốt nhưng không có thực lực tương xứng, sử dụng sẽ rất khó khăn.
Mà trang bị phụ trợ thì không yêu cầu những thứ đó, chỉ cần mặc vào là có thể sử dụng ngay được.
Dĩ nhiên, cũng là vì trang bị phụ trợ thuận tiện như vậy, nên giá tiền cũng đặc biệt đắt.
- Đây là áo chống đạn cấp ba, có thể ngăn cản công kích của Võ Tông.
- Đây là giày phi tốc cấp ba, có thể giúp cho tốc độ con tăng lên gấp đôi.
- Đây là áo ẩn thân cấp ba, chỉ cần khởi động, thì Võ Tông cũng khó phát hiện ra con.
- Đây là bao tay điện quang cấp ba, mang theo nó, cầm thêm vũ khí hợp kim, có thể làm cho vũ khí có thêm thuộc tính điện.
- Đây là...
Nhìn Vân Sơ Dao giới thiệu từng món trang bị, ánh mắt Vương Hạo càng ngày càng sáng, còn mạnh mẽ nuốt nước miếng một cái. Nhưng sau khi hắn nhìn thấy giá cả, thì lập tức cảm giác bản thân thất tình rồi.
Áo chống đạn cấp ba, giá bán hai tỷ.
Giày phi tốc cấp ba, giá bán hai tỷ năm trăm triệu.
Áo ẩn thân cấp ba, giá bán ba tỷ.
Bao tay điện quang cấp ba, giá bán ba tỷ.
...
Nhìn giá bán hở cái là mấy tỷ, hắn làm sao mua nổi chứ!
- Sao vậy? Không mua nổi?
Vân Sơ Dao mím môi cười nhìn Vương Hạo.
Vẻ mặt Vương Hạo quấn quýt một chút, cuối cùng vẫn gật đầu một cái.
- Nhóc con không mua nổi cũng là bình thường, chỗ của dì còn có trả tiền theo từng kỳ, con xem một chút đi, nếu không có vấn đề gì thì ký vào bản hợp đồng này là được.
Vân Sơ Dao thành thạo lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Vương Hạo.
Vương Hạo ngơ ngác nhìn Vân Sơ Dao, mua trang bị còn được trả tiền theo kỳ?
Nhưng sau khi Vương Hạo nhìn hợp đồng xong, thì toàn thân cảm thấy run rẩy, cái này đâu phải là trả tiền theo kỳ, rõ ràng là vay nặng lãi mà!
Hạ Vi Vi đứng bên cạnh che miệng không cho mình bật cười thành tiếng, nhưng bả vai run run đã cho thấy nàng sắp không nhịn nổi. Con tiểu hồ ly Vương Hạo này gặp phải hồ ly tinh Vân Sơ Dao, lập tức bị ăn gắt gao luôn.
- Vân tỷ tỷ, con có thể hỏi một chút, nếu con không trả nổi thì sẽ thế nào không?
Vương Hạo khôn khéo hỏi.
Nghe thấy Vương Hạo gọi mình là chị, ánh mắt Vân Sơ Dao sáng lên, nhanh chóng rút bản hợp đồng trên bàn về, lấy ra một bản hợp đồng mới tinh đưa cho Vương Hạo,
- Nhóc con miệng thật ngọt, hôm nay tỷ tỷ tâm tình tốt, ký phần này.
Vương Hạo cầm lên nhìn một cái, đậu xanh rau má, một tiếng tỷ tỷ đã biến thành hợp đồng trả tiền theo kỳ bình thường, đương nhiên lợi tức vẫn cao hơn ngân hàng một chút xíu.
- Vân tỷ tỷ, con nổi danh vụng miệng, không biết nói chuyện, nếu không cũng sẽ không đắc tội nhiều người như vậy.
Vương Hạo mặt mũi nghiêm trang nói:
- Người thực sự là chị, nếu đi ra ngoài với Nhạc Huyên nhất định sẽ bị người khác gọi là chị em, nhưng mà Nhạc Huyên là chị, người là em.
Vân Sơ Dao che miệng cười khúc khích không ngừng, tay nhỏ trắng noãn lại rút phần hợp đồng thứ hai về, lấy ra phần hợp đồng thứ ba.
Hạ Vi Vi mở to miệng nhỏ, trợn mắt nhìn một màn này, nhẹ phun ra một tiếng,
- Chuyện này cmn cũng được?
Vương Hạo nhìn phần hợp đồng thứ ba, đây là hợp đồng không có lợi tức, chỉ cần trong thời gian quy định trả đủ tiền thì không có bất kỳ chuyện gì.
- Nhạc Huyên tiểu thư, nàng nhất định phải chờ ta.
Đột nhiên, Lý Vân Dương bên kia gào lên một câu nhiệt huyết thanh xuân.
Vương Hạo quay đầu nhìn thì thấy Nhạc Huyên vẻ mặt lúng túng đứng ở đó, trong hai mắt Lý Vân Dương thì lại lóe lên ngọn lửa cố chấp.
- Lại là một thằng nhóc nghèo thổ lộ với Nhạc Huyên nhà chúng ta.
Vân Sơ Dao lắc đầu một cái, đối với loại chuyện này đã thấy nhiều thành quen.
Vương Hạo nhỏ giọng hỏi:
- Nếu là con, con nhất định không chọn Nhạc Huyên, mà chọn Vân tỷ tỷ.
Vân Sơ Dao híp mắt, cẩn thận quan sát Vương Hạo
- Thằng nhóc nhà ngươi, nhìn một cái cũng biết chẳng phải hạng tốt lành gì.
- Ai bảo Vân tỷ tỷ mê người như vậy chứ!
Vương Hạo thâm tình chân thành nhìn Vân Sơ Dao.
- Nhóc thật đúng là một tên láu cá.
Vân Sơ Dao phong tình vạn chủng liếc Vương Hạo một cái, trong lòng có chút vui vẻ. Mặc dù nàng biết Vương Hạo là vì giảm giá mua trang bị, nhưng không có người phụ nữ nào lại không thích người khác khen mình xinh đẹp, có mị lực.
Chỉ là Vân Sơ Dao cũng có chút hiếu kỳ, Vương Hạo phải là một học sinh trung học cấp hai mới đúng, nhưng biểu hiện này rõ ràng là một lãng tử tình trường!
Hạ Vi Vi bên cạnh nhích nhích cái mông nhỏ, kéo ra một khoảng cách với Vương Hạo, đồng thời cảnh giác đề phòng tên hèn hạ Vương Hạo này.
Ngay tại lúc này, Quan Kiệt Anh đẩy cửa ra, trực tiếp nói một câu:
- Vân Dương, chúng ta nên lên đường.
Nhưng trong khoảnh khắc cửa mở ra, Vân Sơ Dao đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, lạnh lùng hô một tiếng:
- Quan Kiệt Anh!!
Đùng!!!
Lúc này, lấy Vân Sơ Dao làm trung tâm, một cỗ khí tức kinh khủng lập tức bộc phát, trong nháy mắt thổi bay Vương Hạo và Hạ Vi Vi, hai người bọn họ ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.
- Võ Đế!!
Khi Vương Hạo bò dậy được, hai con mắt trừng thật to, chỉ thấy hai chân Vân Sơ Dao cách mặt đất, lơ lửng giữa không trung. Đây chính là năng lực phi hành mà phải đến cường giả Võ Đế mới có thể lĩnh ngộ đó!
- Đùa gì vậy?! Mẹ của Nhạc Huyên lại là Võ Đế!!
Hạ Vi Vi bị dọa tới trợn mắt há mồm, loại cường giả trong truyền thuyết này mà nàng lại có thể tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy.
- Má của ta ơi, trên Trái Đất này thật đúng là đầm rồng hang hổ mà!
Vương Hạo cảm thán một câu, trên Võ Sư là Võ Tông, trên Võ Tông là Võ Vương, mà trên Võ Vương mới là Võ Đế.
Loại cao thủ cấp bậc này, Liên Bang Tinh Tế cũng không có bao nhiêu, một người xuất hiện cũng là bảo bối, nhưng bây giờ hắn lại gặp được một người trên cái tinh cầu cấp một - Trái Đất này.
- Sơ Dao, không ngờ em cũng bước tới cảnh giới này.
Quan Kiệt Anh có chút cảm khái nói.
Vừa nói xong, ánh mắt mọi người ở đây đều giật giật, em cũng tới cảnh giới này? Chẳng lẽ người đàn ông này cũng là Võ Đế?
Nghĩ tới đây, mọi người đều hít thở dồn dập, chuyện cmn đùa này có chút lớn rồi đó!
Vân Sơ Dao vươn tay nắm lại, một thanh kiếm nhỏ phóng vào trong tay, lạnh lùng nói:
- Thật là lão thiên gia mở mắt, lại đưa tên phụ tình nhà ngươi tới trước mặt ta, hôm nay ta nhất định phải làm thịt ngươi.
- Tên phụ tình?!
Vương Hạo sáng mắt lên, cảm giác có bát quái, còn là bát quái cẩu huyết liên quan tới cường giả cấp bậc Võ Đế.
Không do dự, hắn lấy một ghế nhỏ ra, đổi bỏng ngô, ngồi chờ kịch bát quái cẩu huyết diễn ra.
Hạ Vi Vi thấy vậy, cũng không khách khí, xách thêm một ghế nhỏ ngồi cạnh Vương Hạo, ăn bỏng ngô...