*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu ai có ý định phá vỡ cuộc sống hiện tại của Sindragosa chắc chắn sẽ phải chuẩn bị tinh thần trước cơn giận của Sindragosa.
Cự long cơn giận không phải là ai cũng có khả năng chịu được, cho dù là Đại Đế cũng không chịu nổi.
Tuy rằng Rick Sanchez không phải người nhà, chỉ là có thể coi như là bạn bè tương đương hợp khẩu mà thôi.
Nhưng Lộc Động Đình luôn nghĩ rằng “nhập gia tùy tục”, cho dù người ở trong nhà hắn là người thân, bạn bè, hay chỉ là khách thì cũng vẫn phải làm theo quy tắc trong nhà.
Bởi vậy Lộc Động Đình tuyên bố quy tắc mới không chỉ là Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa mà còn cho cả ông cháu nhà Rick Sanchez.
Điểm này nhà họ Lộc là có truyền thống từ đời thủy tổ Kinh Dương Vương truyền lại.
Cũng có thể cho là thượng vị giả nói một không nói hai, Kinh Dương Vương là vị vua đầu tiên và duy nhất của Bách Việt, bởi vậy cũng có thể nói là quân vô hí ngôn.
Cho dù nhà họ Lộc hiện tại cũng không phải là dòng chính của Kinh Dương Vương, thậm chí cũng không phải là dòng chính của các đời Hùng Vương.
Nói đúng ra nhà họ Lộc thậm chí không phải là họ Lộc.
Cũng không phải nói là nhà họ Lộc là giả mạo hậu duệ của Kinh Dương Vương Lộc Tục.
Mà bởi vì Kinh Dương Vương có tên húy gọi là Lộc Tục, lại không có nghĩa là Kinh Dương Vương là họ Lộc.
Mà nhà họ Lộc là dòng chính của con trai thứ hai của Kinh Dương Vương, là em trai của Lạc Long Quân Sùng Lãm.
Bởi vì thời ấy Bách Việt là không có dòng họ, cho nên chỉ có tên, vậy mới có Kinh Dương Vương tên là Lộc Tục, nhưng lại sinh ra con trai Lạc Long Quân tên là Sùng Lãm.
Mặc dù được ghi chép ở Kỷ Hồng Bàng thị, Kinh Dương Vương Lộc Tục là con cháu của Thần Nông thị.
Chính là Thần Nông thị được ghi lại bằng nhiều tên khác nhau như Khôi Ngôi thị, Liên Sơn thị, Liệt Sơn thị...
Chính là lại cũng không ghi rõ được Thần Nông thị mang họ gì bởi vì thực sự có thị tộc của Thần Nông thị, nhưng thời đó người là không có họ, chỉ có thị tộc mà thôi.
Bởi vậy nhà họ Lộc cũng chính là truyền thừa như vậy biết bao nhiêu đời mới thành được họ Lộc.
Chính là cho dù là chi thứ, không thành được vua của một nước, nhưng cũng là thuộc vào hoàng tộc.
Cho dù tới hiện tại, chìm nổi vô số lần, dưới lá cờ xã hội chủ nghĩa không còn là cao quý dòng họ, nhưng truyền thừa xa xăm dòng họ truyền thống là khó có thể thay đổi được.
=========
Nghỉ ngơi xem tivi một lát, Lộc Động Đình nhìn lên đồng hồ treo tường, thấy đã hơn 7 giờ sáng liền đứng dậy đi về phòng trong chốc lát lại đi ra.
Quần áo trên người đã thay đổi thành một bộ quần áo lao động vải thô màu xanh dương, trong tay còn cầm lấy 3 bộ quần áo chia cho ba người còn lại nói.
“Đây mỗi người một bộ, đều là quần áo mới đấy, đã giặt rồi.
Ăn cơm cũng ăn rồi, nghỉ ngơi cũng nghỉ ngơi rồi, bây giờ ra ngoài vườn làm việc thôi.”
Lộc Động Đình đuổi cả ba người về phòng thay quần áo, tự mình thì đi ra sau nhà lấy một cuộn bao xác rắn ( hình như có nơi gọi là bao tải dứa) cùng với hai cây quốc.
Đi ra sân chờ trong chốc lát thì Rick Sanchez và Sindragosa cùng với Nguyễn Linh Trúc lần lượt thay đồ xong đi ra.
Lộc Động Đình đem bao xác rắn cho Sindragosa sau đó đưa một cây quốc cho Rick Sanchez, chính mình vác lên cây cuốc còn lại đi trước.
Cả ba người nhanh chóng theo kịp Lộc Động Đình đi ra sau núi, trong lòng cũng nghi hoặc không biết Lộc Động Đình hôm nay muốn thu hoạch loại nông sản nào mà lại cầm cả cuốc lẫn bao xác rắn.
Nguyễn Linh Trúc hứng thú bừng bừng nói.
“Hôm nay muốn ra sau núi đào măng à anh Đình?
Tháng 9 này đúng là mùa măng le, em thích nhất ăn loại măng non còn ở dưới đất.
Em nghe nói rằng đào măng có khi còn đào được cả dúi, em cũng chưa ăn thịt dúi bào giờ, nhưng chưa bao giờ được ăn.”
Lộc Động Đình cười định nói gì đó, nhưng Rick Sanchez cướp lời.
“Dúi à, thịt cũng ngon lắm, mà thật ra thì thời đó thiếu thốn, có thịt là ăn thấy ngon rồi, chúng tôi đôi khi còn ăn không đủ no.”
Nguyễn Linh Trúc hỏi.
“Ông là người Mẽo mà Rick, Mẽo làm gì có dúi mà ăn, hơn nữa ông sinh năm 1951, thời đó Mẽo cũng khá giàu.
Lại nói như trong phim, gia đình ông cũng khá giả đấy chứ, làm gì đến nỗi thiếu ăn thiếu mặc.”
“ Ha ha...!
Tôi lại không nói là ở Mẽo a, tôi đã từng ở Việt quốc mấy năm.
Tôi thậm chí là một chiến sĩ giải phóng luôn, hôm nào tôi sẽ cho mọi người xem huân chương kháng chiến hạng nhất của tôi, và cả mấy chục cái huy hiệu dũng sĩ diệt Mỹ, có cả ảnh ông Hồ trao huân chương cho tôi luôn.”
Nguyễn Linh Trúc chợt dừng lại, trợn to mắt nhìn Rick Sanchez trong mắt đầy hâm mộ giống như thấy được thần tượng.
“Thật sao? Ông từng là bộ đội cụ Hồ?
Nhưng nếu ông được huân chương kháng chiến hạng nhất, thì tất nhiên cũng là anh hùng.
Vậy tại sao sử sách không thấy ghi lại, chẳng lẽ ông còn cần bảo hộ hay sao?”
“Ha ha...!
Nào nghĩ lại xem tôi là ai?
Tôi là Rick Sanchez, và ở thế giới này tôi không tồn tại, làm sao mà sử sách có thể ghi lại.
Tôi nói đó là ở thế giới của tôi.
Đó là vào khoảng những năm 70 của thế kỷ trước, tôi đuổi theo một Rick khác đang phục vụ trong quân đội Huê Kỳ, ừm thế giới của tôi là nước Huê Kỳ tức là nước Mẽo ở thế giới này.
Lúc đó tôi còn trẻ, tôi nghĩ rằng tôi có thể chiến đấu với cả một tiểu đoàn quân với vũ khí trang bị đến tận răng.
Tôi xông thẳng vào doanh trại, cố gắng tìm kiếm và giết chết Rick mà tôi đang truy đuổi.
Nhưng khi đó tôi đánh giá cao chính mình, mặc dù vũ khí của tôi tốt hơn, tôi có một khẩu súng bắn tia năng lượng và áo giáp chống đạn toàn thân.
Nhưng đó là một tiểu đoàn quân với trang bị vũ khí đầy đủ, tôi đã bị đánh bại bởi họ.
Súng cổng không gian bị phá hủy, áo giáp cũng hư hỏng, mặc dù vẫn còn giữ được súng bắn tia năng lượng, nhưng tôi cũng bị lạc trong rừng.
Sau mấy ngày lang thang trong rừng, trong rừng rậm nhiệt đới bất cứ thứ gì cũng có thể giết chết tôi vì vậy tôi thậm chí không dám uống nước.
Cuối cùng tôi gục ngã vì đói và khát và nhiễm trùng vết thương, đến khi tỉnh dậy thì tôi thấy mình đang ở trong một bệnh viện dã chiến trong rừng của quân Việt cộng.
Thực ra nó cũng không phải là bệnh viện nữa, chỉ là một vài lán trại để điều trị cho thương binh của quân du kích Việt Minh.
Cũng khá tốn thời gian để họ tin tưởng tôi, dù sao tôi cũng là một người Mẽo gốc Tây Ban Nha mà.
Có lẽ phải hơn một năm, tôi được phép đi lại khắp nơi nhưng sẽ luôn có một người đi theo.
Sau nhiều lần đề nghị, họ đồng ý cho tôi thử nâng cấp súng cho họ, tôi làm việc với ít nhất 2 khẩu súng đạn đã lên nòng chĩa vào người.
Việt Minh khá vừa lòng với việc nâng cấp súng, tôi trở thành nhà khoa học của họ, tất nhiên không phải là của Việt Minh, mà chỉ là của đội quân du kích ở đó thôi.
Tiếc là họ không phải là quân chính quy, họ chỉ là một đội dân quân du kích với hai đảng viên.
Cho nên điều kiện thiếu thốn đến nỗi tôi thậm chí không thể chế tạo được bất cứ thứ vũ khí nào, mà chỉ có thể nâng cấp súng và đạn từ những thứ khác.
....”
Lộc Động Đình đột nhiên dừng lại trước một cây cổ thụ to lớn, thân cây to đến khoảng 2 – 3 người ôm, phần dưới gốc được quét vôi trắng cao đến hơn đầu người.
Cành lá sum suê nhưng không rậm rạp, trên thân cây có thể thấy nhiều dấu vết cành cây được cắt tỉa cẩn thận cũng được quét vôi.
Tán cây tỏa rộng bán kính có đến khoảng hơn chục mét, ngọn cây giống như một cây nấm lớn cao vút trên bầu trời, ước chừng cũng có đến 40 – 50 mét cao.
Dưới tán lá có thể thấy được lấp ló thật nhiều chùm trái, thật nhiều đều là màu xanh lá cây, không nhìn kỹ thì cũng khó nhận ra.
Dễ dàng nhìn thấy là những chùm trái có màu lấp lánh ánh bạc dưới ánh nắng, trông như là từ ma huyễn thế giới đi ra.
Trên nền trời xanh trong cả cây giống như được đính những hạt ngọc sáng lấp lánh dưới ánh nắng sớm vàng ươm.
Nguyễn Linh Trúc đứng ngây người nhìn từng chùm trái chùm trái lấp lánh ánh bạc.
Đây là lần đầu tiên trong hiện thực Nguyễn Linh Trúc thấy được kỳ quan như vậy.
Chỉ có Sindragosa thấy được quá nhiều cho nên cũng không có mấy ngạc nhiên.
Dù sao 40 – 50 mét cao cây cối, ở Azeroth cũng chỉ là cây nhỏ mà thôi, chỉ riêng đối với những cái Cây vĩ đại đã là không thể so sánh, chưa nói đến kích cỡ của Thế giới chi thụ.
Đến như Rick Sanchez, mặc dù kiến thức rộng rãi, nhưng cũng lần đầu thấy được kỳ cảnh như vậy.
Cũng không phải nói Rick Sanchez chưa bao giờ thấy được những cái cây kỳ quan khác.
Thật ra mà nói cái cây này cũng không thể tính được là kỳ quan, chỉ 2 – 3 người ôm gốc cây, cao 40 – 50 mét ngọn cây, bán kính chục mét tán mặc dù có thể xem là to lớn, nhưng chỉ là với những cây cối khác xung quanh mà thôi.
Rick Sanchez xem ngây người cho rằng kỳ cảnh là bởi vì đến người có kién thức rộng rãi như Rick Sanchez cũng không tưởng tượng được ở thế giới này lại có một cái cây có từng chùm trái lấp lánh như những viên kim cương dưới ánh nắng mặt trời như vậy.
Nếu như đây là thế giới ma huyễn phương Tây hay thế giới tu tiên phương Đông, thì Rick Sanchez không có mấy bất ngờ.
Nhưng đây chỉ là một thế giới bình thường phi huyền huyễn, một thế giới mới chỉ bắt đầu bước vào siêu phàm mà thôi.
Nhưng nhìn Lộc Động Đình dẫn đường cầm công cụ, nhìn dưới chân đường mòn, nhìn những vết vôi trắng và dấu vết cắt tỉa trên cây, cùng với kích thước của cái cây.