Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 18: Chương 18: Lộc động đình từng được huấn luyện




“Phì…..!” Lộc Động Đình chịu quá huấn luyện, bất kỳ trường hợp nào cũng không cười, trừ khi nhịn không được, cho nên hắn lập tức xin lỗi.

“Xin lỗi! Xin lỗi …! Ta được huấn luyện cẩn thận, ta sẽ không bao giờ cười ở trong bất kỳ trường hợp nào, cho dù buồn cười thế nào đi nữa, trừ phi nhịn không được. Bọn mi tiếp tục, tiếp tục đi… Ha ha …”

Mặc dù xin lỗi nhưng thái độ của Lộc Động Đình càng quá đáng, không phải cái nhìn của Gấu Trúc người với Sindragosa, mà đổi lại ai cũng sẽ thấy quá đáng. Hắn trước vừa xin lỗi nói mình được huấn luyện nhưng mặt sau lại không kiêng nể gì cười thành tiếng.

Lúc này Sindragosa vẻ mặt “ta liền biết sẽ như vậy”, còn Taran Zhu cùng một số trưởng lão của Ảnh Tung Thiền Viện thì vẻ mặt tức giận. Thực hiển nhiên ai cũng nhận ra Lộc Động Đình đang cười nhạo khi Taran Zhu ca ngợi Thiếu Hạo hoàng đế là hoàng đế vĩ đại.

Nếu không phải nể tình Sindragosa là bằng hữu của Thiếu Hạo hoàng đế, họ đều sẽ cùng nhau tiến lên đem Lộc Động Đình xé nát.

Cùng với đó trong lòng cũng thắc mắc vì sao cường đại như Sindragosa lại chịu để cho một nhân loại bình thường cưỡi lên trên đầu. Không có khả năng Lộc Động Đình là con cháu của đại nhân vật nào đó, cường giả sở dĩ là cường giả chính bởi vì cường giả phải có tôn nghiêm cường giả. Muốn trở thành cường giả phải có một viên bất khuất tâm, tôn nghiêm của cường giả là bất khả xâm phạm.

Khi một cường giả nhún mình trước một cườn giả khác mạnh hơn đó là điều bình thường. Nhưng một cường giả nếu vì áp bách của cường giả khác mà cúi mình trước kẻ yếu thì sẽ không còn xứng đáng là cường giả.

Tất cả họ đều cảm nhận được Lộc Động Đình chỉ là một nhân loại bình thường, không hề có ma pháp năng lực cũng như cường đại thân thể.

10.000 năm trước nhân loại chỉ là một chủng tộc nhỏ yếu, ngoài sức sinh sản mạnh mẽ thì không hề có năng lực đặc biệt. Nhân loại chỉ có một số ít thiên tài có khả năng học tập ma pháp hoặc rèn luyện thân thể. So với trăm ngàn chủng tộc trên Azeroth, nhân loại không có cường đại ma pháp thiên phú, không có cường đại thân thể. Nhân loại không hề có điểm gì đáng được chú ý, ngoài việc lớn lên thực nhanh, tuổi thọ thực ngắn.

Tuổi của nhân loại chỉ có trăm năm, so với các chủng tộc khác thì thực sự quá ngắn ngủi, thậm chí một đời người của nhân loại đối với nhiều chủng tộc đều chưa hề xong ấu niên kỳ. Nhưng cũng bởi vì ngắn ngủi tuổi thọ, khả năng sinh sản của nhân loại là cực kỳ mạnh, chỉ cần mười mấy tuổi đều có thể bắt đầu sinh sản đời sau. Có thể khả năng sinh sản bất kỳ thời điểm nào trong năm, không cần mùa sinh sản, lại có thể liên tục thật nhiều năm.

Nếu không phải Sindragosa mang đến, Lộc Động Đình còn không được bước lên núi Côn Luân. Gấu Trúc người đã 10.000 không liên hệ với ngoại giới không biết rằng thế giới hiện nay là nhân loại thống trị. Nhân loại có thể bẩm sinh yếu ớt, nhưng nhân loại có thể học tập, nhân loại có thể không ngừng nỗ lực sáng tạo truyền thừa.

Gấu Trúc người rời bỏ liên minh với Night Elf vì sự kiêu ngạo của Night Elf, nhưng chính họ cũng là những kẻ kiêu ngạo như Night Elf vậy. Gấu Trúc người sống trong sự thôi miên của Kiêu Hãnh 10.000 năm, và tin rằng chủng tộc của mình giỏi hơn phần còn lại của thế giới. Mặc dù không phải là chủng tộc cường đại và trí tuệ nhất, nhưng Gấu Trúc người cũng là một trong những chủng tộc đứng đầu Azeroth.

Cho nên việc Gấu Trúc người coi thường nhân loại là điều bình thường, không chỉ Gấu Trúc người mà tất cả các chủng tộc trên Azeroth đều khinh thường nhân loại. Cho đến khi nhân loại thống trị Azeroth, vẫn không ít chủng tộc vẫn còn tự chìm đắm mình trong vinh quang quá khứ, coi thường nhân loại.

Từ lúc gặp mặt cho tới hiện tại, Gấu Trúc người vẫn luôn bỏ qua sự tồn tại của Lộc Động Đình, mặc dù không ít Ảnh Võ Giả và trường lão có chút khó chịu việc Lộc Động Đình có thể đứng tại Ảnh Tung Thiền Viện, nể mặt Sindragosa nên tạm chấp nhận bỏ qua. Nhưng giờ này, bọn họ thấy Lộc Động Đnhf không sợ hãi mà làm cản liền không thể nhịn được.

Một Ảnh Võ Giả trên mặt có vết sẹo dài cuối đuôi mắt thiếu kiên nhẫn, nhịn không được quát hỏi Lộc Động Đình:

“Nhân loại, con kiến chủng tộc có tư cách gì đứng không kiêng nể gì trong Ảnh Tung Thiền Viện, hãy cút ra khỏi đây” – nói xong muốn bước lên nắm lấy Lộc Động Đình kéo ra ngoài.

Sindragosa thấy vậy muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng vừa quay người hé miệng muốn nói thì thấy Lộc Động Đình giơ bàn tay lên ý bảo cô yên tĩnh, nên Sindragosa chỉ đành im lặng khép môi lại.

Ảnh Võ Giả thấy hành động của Sindragosa thì có lý giải khác. Gấu Trúc người kiêu ngạo, Ảnh Võ Giả là Gấu Trúc người tinh anh càng là kiêu ngạo đến vô biên. Taran Zhu cũng muốn ngăn cản Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt, nhưng nhìn thấy Sindragosa muốn ngăn cản lại thôi, nên nói với Sindragosa:

“Trước đây, Sindragosa điện hạ là Blue Dragonflight cường đại cũng muốn cẩn trọng đối với chúng ta Gấu Trúc người. Sindragosa điện hạ mang đến nhỏ yếu nhân loại tới nơi đây đã là phạm vào cấm kỵ, nhưng vì ngài là Sindragosa điện hạ cho nên Gấu Trúc người cho phép nhỏ yếu con kiến hắn ở đây. Như Sindragosa điện hạ thấy, Sindragosa điện hạ mang đến con kiến dám cười nhạo hoàng đế Thiếu Hạo bệ hạ, đây quả thực là không thể dung thứ tội. Nhưng Sindragosa điện hạ yên tâm vì hắn là do ngài mang đến chúng ta chỉ trục xuất hắn ra khỏi Ảnh Tung Thiền Viện mà thôi.”

“Ta…”

Sindragosa nghe xong hé miệng nói được một chữ, thì bị Taran Zhu trực tiếp ngắt lời:

“Hi vọng Sindragosa điện hạ chớ nên ngăn cản, ngài là bằng hữu của hoàng đế Thiếu Hạo bệ hạ, chúng ta tôn kính ngài. Nhưng nếu Sindragosa điện hạ muốn ngăn cản chúng ta trục xuất kẻ báng bổ hoàng đế Thiếu Hạo bệ hạ, thì phải đạp lên xác chúng ta Gấu Trúc người.”

Sindragosa lại lần nữa khép môi, trong lòng có bất mãn thầm nghĩ:

“Thực là cuồng vọng tự đại Gấu Trúc người, Thiếu Hạo đã kiêu ngạo, 10.000 năm sau Gấu Trúc người còn kiêu ngạo đến cuồng vọng. Thiếu Hạo bảo hộ cho Pandaria nhưng cũng làm cho Gấu Trúc người không phải chịu xã hội đòn hiểm. Thôi đã muốn chết thì cho bọn mi chết đi, mà hẳn là tên kia không giết người. Arthas muốn giết hắn, cũng chỉ bị hắn đấm rồi lấy đi Frostmourne thôi, mặc dù bị lấy đi mất Frostmourne thì chẳng khác gì mất nửa mạng Lich King. Cuối cùng còn là mất mặt xấu hổ lại giảm thực lực nên phải tự mình phong ấn. Gấu Trúc người không có ý định tổn thương hắn hẳn là không cần phải chết, nhưng xong việc Gấu Trúc người lấy gì để đền bù thiệt hại nhỉ? Hi vọng sẽ không làm Gấu Trúc người đau lòng đến tự sát.”

Chỉ là hơi bất mãn với thái độ cuồng vọng của Taran Zhu, lại còn là bằng hữu của hoàng đế Thiếu Hạo. Hơn nữa Sindragosa cũng không phải là cái gì hiếu sát ác độc, mặc dù biến thành vong linh nhưng bản chất vẫn là Sindragosa, chỉ nhỏ yếu sinh linh mới bị chủng tộc tính cách ảnh hưởng, cường đại sinh linh luôn là tự chính mình.

Cho nên Sindragosa tất nhiên không muốn Ảnh Võ Giả bị giết, Ảnh Tung Thiền Viện bị phá đi, như vậy sẽ làm Gấu Trúc người lâm vào hiểm cảnh.

Tất nhiên Sindragosa cũng muốn Lộc Động Đình cho bọn họ chịu chút đau khổ. Phải chịu xã hội đòn hiểm thì mới có thể trưởng thành được. 10.000 năm trước Sindragosa chính mình cũng không dám kiêu ngạo cuồng vọng như thế. Nói là như vậy nhưng Sindragosa cũng biết, chính mình bây giờ chỉ là tọa kỵ của Lộc Động Đình. Cô không có tư cách cũng không có khả năng ảnh hưởng Lộc Động Đình làm việc, lại càng không dám ngăn cản Lộc Động Đình.

Thấy Sindragosa hai lần lưỡng lự muốn nói lại thôi, lại nghe Taran Zhu nói, thiếu kiên nhẫn Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt càng thêm kiêu ngạo nghĩ, Gấu Trúc người quả nhiên là cường đại nhất. Nghĩ vậy cũng không chần chừ tiến lên hai bước đứng trước mặt Lộc Động Đình.

So với nhân loại, Gấu Trúc người quả thực to lớn, thân mình trông có vẻ béo tròn, nhưng lại chứa đầy lực lượng. So với nhân loại Gấu Trúc người không đến nỗi khổng lồ, nhưng hình thể bên ngoài quả thực khác nhau một trời một vực. Chiều cao hai mét trở lên, tròn vo bụng, căng mọng thân mình, đen trắng màu lông xù mềm mượt. Vừa thoạt nhìn tất sẽ cảm giác rất đáng yêu liền muốn ôm vào trong lòng vuốt ve một phen, nhưng nếu vì ngoại hình đánh lừa mà coi khinh đều sẽ phải trả giá đắt.

Ngón tay linh hoạt có thể dễ dàng cầm nắm vũ khí một cách khéo léo, tứ chi tràn đầy lực lượng, tốc độ và phản ứng nhanh nhạy. Lộc Động Đình đứng gần cửa điện, cách chỗ Gấu Trúc người và Sindragosa ở ít nhất 10m, nhưng Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt chỉ chớp mắt liền đến Lộc Động Đình trước mặt, lại nhẹ nhàng không có tiếng gió.

Đưa lớn như cái chảo bàn tay to nhanh như chớp chụp vào Lộc Động Đình sau cổ. Đừng nói là người bình thường cho dù là Ảnh Võ Giả khác không phòng bị nếu bị như vậy một cánh tay toàn lực đánh vào cũng không dễ chịu. Mặc có chút ác ý nhưng chỉ muốn Lộc Động Đình chịu chút đau khổ chứ không hề muốn lấy tính mạng hắn nên chỉ nhẹ nhàng chụp lấy. Gấu Trúc người có thể cuồng vọng nhưng lại không phải là hiếu sát, trái lại Gấu Trúc người lại thực sự thích hòa bình.

Nhẹ nhàng nhéo lấy pháp bào, muốn xách lấy Lộc Động Đình mang ra ngoài Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt chợt ngừng lại. Không hiểu vì sao không nhấc Lộc Động Đình lên được, cũng không nghĩ nhiều, cho rằng chính mình dùng sức quá nhẹ. Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt lại thêm chút sức lực, nhưng lần này cũng không được, nghĩ nghĩ lại dùng thêm vài lần sức lực Lộc Động đình vẫn bất động.

Lộc Động Đình nghiêng đầu nhìn Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt, trong mắt sáng lên ý cười, giống như một đứa trẻ được đồ chơi mới thú vị. Taran Zhu cùng các Ảnh Võ Giả khác không hiểu đồng bạn mình đang làm gì, vì sao không nhanh chóng kéo Lộc Động Đình ra ngoài. Riêng Sindragosa liền biết trước kết quả, thấy ánh mắt tìm được đồ chơi của Lộc Động Đình, liền vỗ tay vào trán nghĩ: “Xong đời Gấu Trúc người.”

Lúc này Ảnh Võ Giả có sẹo cuối đuôi mắt nhìn kỹ Lộc Động Đình lại sử dụng linh hồn cảm ứng một chút, thực rõ ràng không hề cảm ứng được trong thân thể Lộc Động Đình có chút ma lực nào, lỏng lẻo cơ bắp cũng không chứa đựng được cường đại lực lượng cơ thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.