Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 72: Chương 72: Mưa 3 ngày liên tục rồi, lúc cần thì không mưa




Lại nói đến ao rượu rừng thịt cũng là do Cơ Xương nói ra trong lúc bị giam cầm ở Triều Ca, khi ấy lo sợ bị Đế Tân phát hiện phản tâm, Cơ Xương phải giả điên nói lung tung bậy bạ.

Thậm chí theo nghiên cứu của Tàu hiện đại, các hình phạt tàn ác của Trụ nghĩ ra thực chất là hình phạt cho chiến nô của Tây Kỳ.

Chiến nô là những nô lệ bị huấn luyện thành binh lính, bởi vì là nô lệ nên chiến nô chỉ biết nghe lệnh, cho dù là lao lên chịu chết chiến nô vẫn không do dự làm theo.

Điều này không phải là vì chiến nô không sợ chết mà là vì chiến nô nếu không nghe lệnh phải đối mặt với những hình phạt cực kỳ kinh khủng.

Nhưng cho dù vậy, khi quân đội Tây Kỳ đạp vỡ Triều Ca, Đế Tân tự thiêu, Cơ Phát chém thi thể gọi Trụ, sau lại đổ cho Đát Kỷ là yêu hậu loạn quốc.

Trên thực tế, ngay từ thời Xuân Thu, đại đệ tử của Khổng Tử là Tử Cống đã từng nói:

“Trụ chi bất thiện, bất như thị chi thậm dã. Thị dĩ quân tử ố cư hạ lưu, thiên hạ chi ác giai quy yên “

( Những điều bất thiện của vua Trụ không đến nỗi như thiên hạ nói. Người quân tử rất ghét ở chung với đám hạ lưu, vì mọi điều xấu trong xã hội đều đổ dồn về chỗ họ).

Nhưng đến sau này La Bí đời Tống trong “ Thực bàn được mất chuyện Kiệt Trụ” đã viết:

“Đế Tân xây dựng đại điện, xây hồ rượu rừng thịt, sủng tín nữ sắc, trói buộc cấm kỵ hiền tài, tàn sát người trung thực lương thiện…”

Nói đến đây, mặc dù không phải nữ quyền, nhưng thực sự là sử sách phần lớn được ghi chép bởi Nho môn.

Mà Nho môn toàn là lũ ăn tàn phá hại, làm gì cũng không được, gặp chuyện tất đổ cho đàn bà.

Ví dụ thì thật nhiều, hầu hết các mỹ nhân có tiếng trong lịch sử phương đông, đều bị Nho môn lấy làm lý do cho loạn quốc hay mất nước.

Thực tế thì trừ thời đại mẫu hệ, phong kiến hoàn toàn là đàn ông làm chủ, mất nước lại đổ cho đàn bà, cũng không nghĩ đến là tại chính mình vô dụng nên mất nước mà thôi.

Tuy nhiên cũng không phải là chịu ảnh hưởng Nho giáo liền chỉ biết đổ lỗi cho đàn bà.

Như Việt quốc chẳng hạn, lịch sử không có một huy hoàng nữ đế như Võ Tắc Thiên, nhưng cũng là không thiếu nữ vương đánh đông dẹp bắc.

Riêng nói về oai hùng, cân quắc không nhường tu mi thì những nữ tướng tàu quốc hay nữ Võ Đế cũng không thể nào sánh nổi.

Trong đó phải nói đến là Hai Bà Trưng Trưng Trắc, Trưng Nhị, cùng với Bà Triệu, Triệu Thị Trinh.

Chuyện Hai Bà Trưng thì hẳn không cần phải nhắc:

“Một xin rửa sạch nước thù,

Hai xin dựng lại nghiệp xưa họ Hùng,

Ba kêu oan ức lòng chồng,

Bốn xin vẻn vẹn sở công lệnh này.”

Thời ấy nhà Hán cũng phải chép vào sử sách rằng:

“Trưng Trắc là người can đảm, hùng dũng.”

Thời ấy Hai Bà Trưng đã thành lập một vương triều to lớn gồm Giao Chỉ, Cửu Chân, Nhật Nam là miền đất Việt quốc ngày nay, từ nam Trung Bộ trở ra,và cả đất Hợp Phố bây giờ là Quảng Đông của Tàu Quốc.

Phải nói là Hai Bà Trưng sang tích huy hoàng mặc dù thua kém tổ tiên nhà họ Lộc, nhưng cũng là quang mang vạn trượng, chỉ tiếc là phù dung sớm nở tối tàn.

“Đại Nam quốc sử diễn ca” có đoạn kể về cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng đã trở thành quen thuộc đối với người Việt:

“Bà Trưng quê ở Châu Phong

Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên

Chị em nặng một lời nguyền

Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân

Ngàn Tây nổi áng phong trần

Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên

Hồng quần nhẹ bước chinh yên

Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thành

Kinh kỳ đóng cõi Mê Linh

Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta

Ba thu gánh vác sơn hà

Một là báo phục hai là Bá Vương

Uy danh động tới Bắc Phương

Hán sai Mã Viện lên đường tấn công

Hồ Tây đua sức vẫy vùng

Nữ nhi địch với anh hùng được sao!

Cẩm Khê đến lúc hiểm nghèo

Hai Bà thất thế cùng liều với sông!

Trước là nghĩa, sau là trung

Kể trong lịch sử anh hùng ai hơn.”

Bà Triệu càng không cần phải nói nhiều, một người phụ nữ thời phong kiến đều có thể nói ra một câu như vậy thì trong sử sách cũng chẳng có mấy văn thần võ tướng có thể so sánh.

Muốn so sánh với Bà Triệu hẳn cũng phải là khai quốc hoàng đế mới thành.

“Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp ngọn sóng dữ, chém cá kình ở ngoài biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, cởi ách nô lệ cho nhân dân chứ quyết không chịu khom lưng làm tì thiếp người ta“.

+++++++++++

Nguyễn Linh Trúc đang vui vẻ trò chuyện cùng Sindragosa, nhìn thấy Lộc Động Đình ngồi ở bàn máy tính hơi mỉm cười nhìn mình.

Tâm trạng đang thật vui vẻ liền càng vui vẻ nhảy chân sáo đến trước mặt Lộc Động Đình.

Bắt hai tay sau lưng, tay trái nắm lấy tay phải, đứng thẳng người ưỡn ngực trước mặt Lộc Động Đình, sau đó gập người xuống hơi nhoài người về phía trước, đưa đầu lại gần Lộc Động Đình cười nói:

“Anh có hôm nay em gặp ai không…”

Xong lại tự mình nghĩ lại, hôm nay Lộc Động Đình căn dặn chính mình, Nguyễn Linh Trúc lại tự phì cười nói tiếp:

“Hôm nay em gặp Đại Đế, Đại Đế thật là đẹp trai, lại còn cực kỳ oai phong, nhưng người lại cực kỳ tốt.

Từ đầu tới cuối Đại Đế đều thật thân thiện, nói chuyện với em còn thân thiết như người nhà.

Đại Đế nói mặc dù mới gặp lần đầu nhưng thấy em rất thân thiết, vì ngài ấy cũng có 2 cô con gái, cũng tầm tuổi chúng mình.

Đại Đế thực vui tính, ngài ấy kể cho em toàn chuyện thú vị, đến khi em về Đại Đế còn tự mình tiễn đi, còn nói rằng nhớ đến chơi thường xuyên.”

Lộc Động Đình vẫn mỉm cười, nhìn gần trước mặt xinh đẹp khuôn mặt, ánh mắt liếc xuống dưới cổ áo, hắc ám khe sâu như muốn nuốt luôn cả ánh mắt hắn.

Có hơi phiêu đãng suy nghĩ, Lộc Động Đình thấy Nguyễn Linh Trúc vui vẻ thật sự, nên cũng không có ý định giải thích cho cô.

Thực chất Đại Đế ở cựu kỷ nguyên là Tổng thống của Thỏ Nâu quốc, một siêu cường quốc có thể đối kháng với Mẽo quốc lẫn EU.

Mà Thỏ Nâu quốc là từ Liên Viết tan rã, sau đó lại qua tổng thống En Xin tàn phá đã gần như sụp đổ.

Đại Đế chính là tiêu phí mười mấy năm một mình đỡ lấy trụ cột vực dậy nước Thỏ Nâu(sau này đổi tên Gấu Ngố), lại mang lên trở thành một siêu cường quốc đứng nhất nhì thế giới.

Trong đó chắc chắn hai tai của Đại Đế không thiếu nhuốm thật nhiều máu, cho nên có thể thấy rằng Đại Đế cũng không phải là cái gì người hiền lành lương thiện.

Người lương thiện là không có thể chống đỡ được thế công của các nước Âu Mẽo cùng sâu mọt trong nước mà đỡ trụ đổi rường.

Đến tân vũ kỷ, Đại Đế còn một mình dẹp loạn Thỏ Nâu(gấu nâu), cũng trở thành người đàn ông mạnh nhất thế giới, phải nói là râu trắng của tân vũ kỷ.

Đại Đế bình thường cũng luôn được cho rằng làm người hòa nhã đối xử công bình, không bao giờ to tiếng với ai, cũng không chấp nhặt với ai.

Nhưng chính là như vậy Lộc Động Đình biết rằng Đại Đế là người cao ngạo tự phụ, bởi vì Lộc Động Đình cũng chính là dạng người như vậy.

Đối xử công bình, làm người hòa nhã là bởi vì kiêu ngạo tự phụ mà cho rằng người chỉ có ba loại, chính mình, thân nhân, và những người khác.

Cũng như vậy không to tiếng chấp nhặt với người khác, cũng bởi vì kiêu ngạ..

Trong thực tế, những người càng được giáo dục ưu tú hoặc càng có trình độ văn hóa cao càng sẽ đối xử với người khác hòa nhã, bởi vì đều cho rằng chính mình ưu tú như vậy hẳn sẽ làm như vậy.

Cùng những người như vậy nói chuyện đều có cảm giác nhẹ nhàng thoải mái.

Cũng không phải vì cái gọi là EQ, EQ là một loại chỉ số ngu ngốc, bởi vì EQ chính là việc đón hùa người khác, chính là thường trái lương tâm mà lừa gạt chính mình cùng người khác.

Bên này là lại là vì đối với bất kỳ ai cũng có thể có tiếng nói chung, lại còn thoải mái nói chuyện bởi vì không cảm thấy có gì ngăn cách hay cấp bậc.

Trái lại có thật nhiều người vì có chút siêu việt người khác một chút, hoặc có tốt hơn gia cảnh, liền cảm thấy thế giới đều là hạ đẳng.

Loại người này thực chất không phải là kiêu ngạo mà là ngu xuẩn mà thôi.

Đến nói vì sao Đại Đế lại thực sự thân thiết với Nguyễn Linh Trúc.

Thứ nhất: Đại Đế cũng không có khinh thường ai, mặc dù không phải là cái gì người tốt, nhưng nhân phẩm của Đại Đế thì không kém, so sánh với Đại Lãnh Tụ và Đại Võ Tướng của nước Việt hẳn cũng không kém nhiều.

Thứ hai: Chính là hãy xem ai đi cùng Nguyễn Linh Trúc, có thể rằng không nhận ra Sindragosa ở hình dạng người, nhưng đối với Sindagosa dạng rồng thì hiện nay thế giới này không nhận ra Sindragosa dạng rồng cũng là số ít.

Thứ ba: Cho dù không chỉ mặt gọi tên được Sindragosa, nhưng chỉ cần từng nhìn qua hồ sơ của World of Warcraft cũng đều nhận ra được vong linh cốt long đại quân Frost Wyrm của Thiên Tai Quân Đoàn.

Hiện nay, người địa cầu từ các thế giới khác mang về vật phẩm hay sinh vật là dễ dàng, nhưng mang theo trí tuệ sinh vật là cự kỳ khó khăn.

Còn chưa nói đến trên người chứa độc tố bệnh dịch của Thiên Tai Quân Đoàn, điều này là hoàn toàn không thể, Đại Đế biết chính phủ địa phương lẫn Chính Phủ Liên Hiệp đều thí nghiệm vô số lần, nhưng cũng không hề có kết quả.

Hiện nay đột nhiên một con vong linh cốt long Frost Wyrm chạy đến, Frost Wyrm này lại còn có thể hóa thành hình người, chứng tỏ cũng phải là thành viên địa vị cực cao của Thiên Tai Quân Đoàn.

Quan trọng nhất: Chính là Sindragosa thực sự quá cường đại, cường đại đến nỗi mặc dù Sindragosa không phóng thích hơi thở, nhưng hẳn là Đại Đế vẫn có thể cảm nhận được càng cao trình tự sức mạnh áp bức.

Mà Nguyễn Linh Trúc, mặc dù là phàm nhân lại có thể đem cường đại Sindragosa làm tọa kỵ, mà Sindragosa lại chẳng thấy có chút gì bất mãn.

Điều này chứng tỏ sau lưng Nguyễn Linh Trúc là một cá nhân cường đại bằng không cũng là nắm giữ cực lớn bí mật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.