Lời này Đại Đế cũng là ngầm ý nói với Lộc Động Đình, nếu có việc thật sự khó khăn Đại Đế sẽ không khách khí, chỉ là Lộc Động Đình đừng kếm cớ từ chối giúp đỡ thôi.
Cả hai người đều hiểu ngầm, cho nên khách sáo lời nói êm tai, người nói thoải mái người nghe cũng thoải mái.
Người thông minh chính là như vậy, tục ngữ xưa có câu “ lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau ”.
Dù sao chỉ cần bỏ chút đầu óc suy nghĩ một chút, lời hay ý đẹp lại không thiếu, nói ra lời hay không chỉ riêng mình cảm thấy mình có văn hóa hơn.
Mà là ất cả mọi người nhìn vào đều cảm thấy chính mình là người có văn hóa, đối với chính mình cũng là thêm phần hảo cảm.
Hảo cảm không phải lúc nào cũng sẽ có lợi, nhưng phần lớn việc thì hảo cảm chính là lợi thế lớn nhất, thậm chí một chú hảo cảm từ người khác đôi khi cũng là cọng rơm cứu mạng của chính mình.
Lại chính là việc lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau lại cũng chẳng gây hại cho chính mình, động một chút miệng lưỡi để mọi việc càng thông thuận.
Việc như vậy trăm lợi mà không có một hại, cớ sao lại không làm.
Không biết từ bao giờ, việc lựa lời mà nói phần lớn đều bị bỏ quên, hẳn là từ thời đại cũ thời đại internet quật khởi.
Ở trên mạng, tất cả mọi người đều là nặc danh, ai cũng không biết ai, hoặc cho dù có biết cũng không thể đi theo dây mạng ra để đánh được.
Bởi vậy phần lớn cư dân mạng đều là chỉ nghĩ đến thống khoái phát tiết, không cần phải lựa lời, thậm chí rất nhiều người đều lấy đó làm vui.
Mặc dù nói cư dân mạng như vậy là có nguyên nhân, bởi vì phát tiết áp lực trong cuộc sống, trong cuộc sống có quá nhiều áp lực, lại không thể được chia sẻ hoặc bắt buộc phải chịu đựng, người ta phần lớn đều có xu hướng lên mạng nhằm vào ai hoặc thứ gì đó để phát tiết áp lực này.
Một kẻ anh hùng bàn phím trên mạng, ở trong hiện thực có thể là một gã nhân mô cẩu dạng, bất tài vô dụng sống uất ức.
Nhưng khi lên mạng liền có thể biến thành trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, thông kim bác cổ, văn võ song toàn, tài năng vô hạn.
Kẻ này sẽ sẵn sàng nhảy vào bất cứ đâu mắng nhiếc chửi bới, mà không cần quan tâm có đúng hay không, mà đúng ra là hắn sẽ cho rằng mình làm tất cả đều đúng.
Tiêu biểu chính là những anh hùng ducang vừa thích ăn cay cho nên lại khát nước ở xứ sa mạc cali hoặc là hậu bối của họ.
Những người này trước đây có thể tạm coi như người nước Việt, mặc dù là chế độ ngụy nhưng dù sao cũng vẫn là người Việt.
Tiếc là sau khi sử dụng chiêu đu càng để công chiếm miền sa mạc cali của nước Mẽo vĩ đại thì họ tưởng rằng mình đã trở thành người Mẽo nói tiếng Việt.
Nhưng mấy chục năm qua đi, những người này phần lớn cũng chẳng phải là người Mẽo nói tiếng Việt, bởi vì đúng là họ nói tiếng Việt nhưng lại không thể trở thành người Mẽo.
Đất nước Mẽo tự do lại không hề chấp nhận những người anh hùng thích ăn cay và khát nước này, họ vẫn là những công dân của một đất nước bù nhìn đã từng tồn tại nào đó.
Đại khái giống như phái Hoa sơn kiếm tông Phong Bất Bình vậy, bất tài vô dụng sẵn sàng đi theo Tả Lãnh Thiền làm một con chó, nhưng luôn cho rằng chính mình mới là người xứng đáng nắm giữ phái Hoa sơn.
Quay lại vấn đề lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau, câu tục ngữ này thì chắc chắn không hề cần phải chứng minh là nó đúng hoàn toàn cho dù bất kỳ ở hoàn cảnh nào.
Tất cả mọi người hầu hết ai cũng thích nghe lời ngon ngọt, nhưng lại chẳng có nhiều người muốn nói lời ngon ngọt, mà nếu có phần lớn cũng chỉ là để lừa lọc mà thôi.
Đến không phải nói người thật thà không biết nói lời ngon ngọt không tốt, cũng không phải nói người hay nói lời ngon ngọt là kẻ lừa đảo.
Nhưng thật sự mà nói lựa lời mà nói cũng không nhất thiết là phải nói lời ngon ngọt, chỉ cần lựa chọn những từ ngữ không mang tính xúc phạm đến người nghe đều là điều tốt.
Và quan trọng nhất nói gì cũng được, nhưng đừng hở một chút là văng tục, thời đại internet, trên mạng cũng như ngoài đời, hầu như tất cả mọi người trẻ cứ ba câu thì lại có một câu văng tục.
Nhất là khi đông người quen biết, và cả khi cảm xúc dao động, mọi câu nói của họ đều có những từ ngữ tục tĩu chêm vào.
Thậm chí có rất nhiều người trẻ nghĩ, nếu nói mà không văng tục liền chính là lạc khỏi thời đại.
Khi nghề phát sóng trực tiếp hứng khởi, nữ streamer phần lớn dựa vào nhan sắc, nhưng nam streamer có thật nhiều chính là nhờ văng tục.
Thật nhiều những người hâm mộ của các nam streamer nổi tiếng đều cho rằng văng tục là điều tốt.
Thậm chí khi được hỏi vì sao lại thích xem một streamer mà mở miệng ra là toàn từ ngữ văng tục, thì họ đều trả lời đại khái ý tứ là, streamer văng tục càng nhiều thì họ càng yêu thích.
Bởi vì họ cho rằng đó là chân thật, là một sự “bình dân”, rất nhiều còn cho rằng nghe streamer văng tục khiến cho họ được xả bớt căng thẳng và áp lực, cũng chính là họ cảm thấy dễ chịu khi nghe streamer chửi bới văng tục.
Chính là phần lớn người hâm mộ của các streamer văng tục này có tới chín phần đều là những cô bé cậu bé mười mấy tuổi, ở cái tuổi còn đang đi học.
Cũng không biết những cô bé cậu bé ăn chưa no lo chưa tới này có cái gì lại căng thẳng áp lực đến nỗi phải nghe người khác chửi xối xả vào mặt để “giải trí”.
Bỏ qua vấn đề này, giờ chúng ta quay lại với Lộc Động Đình.
Lộc Động Đình:
“Ngài Đại Đế cứ an tâm, nếu ngài rảnh có thể đến đây ở một thời gian cũng được.
Đại Đế nhìn xem, nơi này có núi có nước, cũng được coi là sơn thanh thủy tú.
Hơn nữa đồ ăn do tôi làm thì như hôm nay thịt viên là không bao giờ thiếu, không chỉ ăn ngon còn là cực kỳ bổ dưỡng.
Chỗ này nghỉ ngơi lấy lại sức là tốt nhất đấy, nếu chỉ ngồi yên không chịu nổi thì có thể đi ra vườn làm việc, hay lên núi nhặt củi cũng được.
Chỉ cần ngài Đại Đế muốn đến tôi và Trúc chắc chẵn quyét giường chiếu sẵn sàng.”
Đại Đế nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Lộc Động Đình.
Lộc Động Đình nói như vậy là ý nói với Đại Đế, chỉ cần Đại Đế còn là cha nuôi của Nguyễn Linh trúc thì Lộc Động Đình không ngại giúp đỡ cùng tặng cho đại đế không ít tài nguyên.
Đại khái như lúc trước chính là Lộc Động Đình vừa đem cây gậy để hù dọa, lại vừa đem củ cà rốt để dụ dỗ, lần này Lộc Động Đình lại không cần dùng gậy để hù dọa mà chỉ đơn giản dùng lợi ích dụ dỗ mà thôi.
Dù sao tất cả đều là người thông minh, đe dọa cũng không thể dùng nhiều lần, thậm chí đe dọa không chắc là có tác dụng.
Nhưng lợi ích chắc chắn là bất kì khi nào cũng là có tác dụng, dù sao câu lợi ích vĩnh hằng là không sai được.
Bởi vậy Lộc Động Đình nhấn mạnh cho Đại Đế rằng hai bên chỉ cần hợp tác cùng có lợi, lợi ích mà Đại Đế nhận được viễn siêu việc Đại Đế phải trả giá, và cái giá Đại Đế phải trả chỉ là một chút thời gian chơi trò gia đình với Nguyễn Linh Trúc mà thôi.
Sở dĩ Lộc Động Đình cho rằng Đại Đế là chơi trò gia đình với Nguyễn Linh Trúc cũng không phải là cái gì không tốt.
Dù sao chỉ cần Đại Đế diễn đủ tốt, hơn nữa chỉ cần thời gian diễn không kết thúc liền có thể được.
Cho dù là ngụy quân tử, chỉ cần ngụy quân tử cả đời thì chắc chắn là quân tử, giống như Nhạc chưởng môn Nhạc Bất Quần, ngụy quân tử là thực sự ngụy quân tử.
Nhưng từ đầu cho đến khi lấy được Tịch tà kiếm phổ của Lâm Bình Chi, thì mọi lời nói việc làm của Nhạc chưởng môn đều là mẫu mực của bậc quân tử, ví dụ như Nhạc chưởng môn có thể duy trì được đến hết đời thì chắc chắn Nhạc chưởng môn là một người quân tử thực sự.
Chỉ tiếc là sau khi huy đao tự cung, Nhạc chưởng môn cũng là tính tình đại biến, mà đổi lại ai cũng sẽ tính tình đại biến mà thôi.
Dù sao tác giả cũng không thể nghĩ được rằng có ai tự đem mình “ cắt “ lại không tính tình đại biến.
Thật ra mà nói riêng việc tự “ cắt “ chính mình cũng chính là một cái gì đó rất kinh khủng rồi, chính là hoặc là người cực kỳ tàn nhẫn hoặc chính là tâm lý biến thái mới có thể làm điều này, nghĩ đi nghĩ lại hẳn là cũng chỉ có thể là “cán bộ” trung ương 2.
Lộc Động Đình là không có gì ác cảm với những người thích diễn, chỉ là nếu đã diễn một nhân vật thì tốt nhất chính là hãy diễn cho đến khi kết thúc.
Đại Đế nghe xong cười rất vui vẻ, nhưng đột nhiên nụ cười cũng không tươi bao nhiêu mà ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Xe dần chuyển bánh, Lộc Động Đình đứng trong cổng nhìn theo xe chở Đại Đế đang từ từ quay đầu.
Đột ngột Đại Đế bảo trợ lý dừng xe, sau đó bước xuống xe vẫy tay gọi Lộc Động Đình đi theo.
Lộc Động Đình hơi có chút khó hiểu, không biết Đại Đế lại chơi trò gì, đi theo Đại Đế trong lòng thầm nghĩ:
“Đại Đế sẽ không phải là muốn nhờ cậy mình làm việc đi thôi.
Mặc dù nói là hai bên hợp tác nhưng như vậy có phải là sớm quá không?
Thôi...! Đại Đế đã bày ra thành ý, chính mình cũng nên bày ra cho Đại Đế biết thành ý.
Nếu không phải là gặp chuyện thực sự khó xử lấy tư cách của Đại Đế hẳn là sẽ không nhờ cậy chính mình.”
Lộc Động Đình đi theo Đại Đế trở lại phía trong sân, hắn càng ngày càng không hiểu Đại Đế muốn làm gì, chẳng lẽ thật sự muốn ở đây một thời gian hay sao.
Mặc dù Lộc Động Đình vừa nãy tỏ ra rất vui vẻ mời Đại Đế đến ở trong nhà, nhưng thật sự mà nói hắn cho dù là không ngại việc Đại Đế ở trong nhà, nhưng nói vui vẻ thì chắc chắn là không vui tí nào.