Sở dĩ nói như vậy bởi vì các mối quan hệ giữa tín đồ và các vị thần trong hầu hết các tôn giáo đều có đầy đủ các dấu hiệu cảnh báo về một mối quan hệ lạm dụng.
Không phải tất cả mọi tôn giáo đều có mối quan hệ giữa tín đồ và thần thánh đều là mối quan hệ lạm dụng.
Nhưng phần lớn tôn giáo đều là như vậy, bởi vì tôn giáo trong quá khứ luôn được sử dụng để hỗ trợ cho sự thống trị của những kẻ cầm quyền.
Lộc Động Đình thấy giáo sĩ lấy lại tinh thần thì trong lòng an tâm tiếp tục đả kích niềm tin tôn giáo của giáo sĩ.
“Có vẻ như tôi đã làm cho niềm tin của anh vào chúa càng thêm mãnh liệt.
Anh biết không, anh giống như là nạn nân của một mối quan hệ lạm dụng, có một phiên bản khác chính là hội chứng Stockholm, hoặc là PUA.”
Giáo sĩ:
“Chắc chắn là không, anh không thể so sánh niềm tin vào chúa với những mối quan hệ không lành mạnh kia được.”
Lộc Động Đình: “Tại sao không?”
“Bời vì đó là sự thiêng liêng, anh không thể so sánh nó.
Tôi và những tín đồ khác kính yêu chúa và tình yêu của chúa đối với chúng tôi, đây là một tình yêu thiêng liêng.
Nếu có so sánh thì nó cũng giống như sự kính yêu đối với tổ tiên mà người Việt vẫn luôn thờ cúng từ xa xưa đến nay.”
“Đừng đùa chứ anh bạn, tôi nói điều này không phải là xúc phạm anh hay những người theo đạo khác.
Nhưng vào thời xưa, thời thực dân Gà gô còn đô hộ nước ta, Nguyễn Đình Chiểu còn gọi là cụ đồ Chiểu đã từng viết.
- Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ...
Anh thấy đấy, tôi không biết truyền thống đạo thiên chúa của gia đình anh bao lâu, nhưng chắc chắn sẽ không sớm hơn lời cụ đồ Chiểu đã nói.
Bởi vì vào thời đó phần lớn tất cả mọi người đều khinh thường những người cải đạo theo đạo thiên chúa.
Anh biết vì sao không?
Chắc nhà thờ đã không nhắc đến điều đó trong hơn 10 năm học tập vất vả để trở thành mục sư của anh.
Tôi có câu hỏi hơi tế nhị một chút, anh có đã từng phải phục vụ cho những linh mục cấp cao hơn không?”
Thấy giáo sĩ sạm mặt lại, muốn bùng nổ, Lộc Động Đình xua xua tay nói.
“Thôi thôi, đừng nóng giận, tôi chỉ đùa một chút thôi.
Tôi tiếp tục nói về chuyện tổ tiên nhé.
Vào thời thực dân Gà gô qua xâm chiếm nước ta, những nhà truyền giáo đã đi theo quân đội viễn chinh.
Họ đứng ở bên cạnh quân đội viễn chinh, quân đội viễn chinh đi tới đâu nhà truyền giáo đi tới đó.
Khi quân viễn chinh cướp hiếp giết, tàn phá ở phía trước, các nhà truyền giáo sẽ đứng ở phía sau ba hoa chích chòe về những điều tốt đẹp về chúa.
Họ đổ lỗi cho những người dân vô tội, bị làm hại bởi quân xâm lược, rằng họ gặp phải những đau khổ và nhân họa khủng khiếp này, bởi vì họ không tin vào chúa.
Một sự hứa hẹn về một cuộc sống vĩnh cửu trên thiên đường không có đau khổ sau khi chết, với cái giá phải trả là chịu đựng sự đau khổ khi còn sống.
Họ cố làm cho những người Việt bị nô dịch không phản kháng, chấp nhận sự bóc lột của thực dân Gà gô như một sự trừng phạt của chúa.
Bị bóc lột thậm tệ, bị đối xử như nô lệ chỉ để chuộc lại tội lỗi mà họ chưa bao giờ phạm phải vì chúa.
Và tất nhiên, cho dù người Gà gô có súng và lưỡi lê, họ không thể giết sạch tất cả người Việt được.
Không phải vì họ sợ hãi sự trừng phạt của chúa cho tội diệt chủng, mà vì lãnh thổ thuộc địa của Gà gô quá to lớn.
Sẽ là không đủ nếu dựa vào người Gà gô hoặc nô lệ da đen để khai thái hết toàn bộ thuộc địa, các tốt nhất chính là sử dụng những người dân thuộc địa giống như sử dụng nô lệ.
Tất nhiên đó không chỉ là lý do duy nhất, càng một lý do còn quan trọng hơn đó là sự ly khai.
Đó là một bài học đẫm máu cho người Anh, cũng là bước mở đầu cho ngày tàn của một đế chế mặt trời không lặn.
Tôi đang nói đến nước Mẽo, có quá nhiều người anh và nô lệ để khai thác thuộc địa bắc mẽo.
Những ông chủ trên thuộc địa bắc mẽo, sau một thời gian thật dài tự do khỏi sự cai quản trực tiếp từ đế quốc anh vĩ đại.
Dã tâm và lòng tham của những người thống trị trực tiếp ở bắc mẽo càng ngày càng lớn.
Cuối cùng họ đặt một câu hỏi rằng – Vì sao nô lệ phải bỏ vô số máu và mồ hôi để làm ra tiền, mà các ông chủ lại phải nộp một phần thu nhập cho đế quốc anh, những kẻ không hề bỏ sức lao động.
Vậy là họ tổ chức một cuộc chiến tranh giải phóng, giải phóng những người anh ở bắc mẽo ra khỏi ách thống trị của người anh.
Nhưng thật lạ lùng là họ quên mất việc những ông chủ của nô lệ cũng không hề làm việc, chính các nô lệ mới là người làm cho xứ bắc mẽo ngày càng giàu có.
Tất nhiên vẫn có một số người nhận ra điều này, những người miền bắc, và họ đã phải thực hiện một cuộc chiến 4 năm để thuyết phục những người miền nam khác.
Người Gà gô cũng lo lắng điều này, tất nhiên nó không liên quan nhiều đến việc tôi đang nói đến.
Điều tôi muốn nói chỉ là tổ tiên của anh, cũng không lâu trước đây, chỉ hơn chúng ta 100 năm mà thôi, là những người không hề biết đến chúa.
Cuộc sống của họ vẫn tiếp diễn, hoặc hạnh phúc hoặc không hạnh phúc, không liên quan đến một người cha vô hình bay trên trời nào cả.
Chính là sự đau khổ sự bất hạnh lớn nhất mà họ phải đối mặt chính là từ những người mang chúa đến với họ, quân đội viễn chinh của thực dân đế quốc Gà gô.
Anh cho rằng đó là điều thiêng liêng không thể xâm phạm?”
Giáo sĩ im lặng suy nghĩ, Lộc Động Đình cũng không vội, hắn có thừa thời gian, trừ khi đói bụng.
“Tôi biết anh nói điều đó là đúng, những nhà truyền giáo đầu tiên đi theo quân viễn chinh thực sự không phải là những người mang đến phúc âm của chúa.
Họ chỉ là tay sai hoặc nói đúng ra là đến cùng với quân viễn chính để xây dựng và củng cố sự thống trị của quân xâm lược thực dân Gà gô mà thôi.
Tôi không có lý do để bào chữa, bởi vì tôi cũng là người nước Việt, thậm chí có khi một ai đó trong gia tộc của tôi cũng đã chết dưới đạn và lưỡi lê của quân đội viễn chinh của Gà gô.
Nhưng điều này không quyết định cho tình yêu đối với chúa của những tín đồ ngày nay không thiêng liêng.
Nó thậm chí không liên quan, tôi nhận thức rõ điều đó.
Và việc quân đội viễn chinh giết người cũng không hề liên quan đến chúa, họ không làm việc cho chúa, họ làm việc cho những quý tộc, những kẻ thống trị tàn ác và xấu xa.
Bạo lực và tội phạm có ở tất cả mọi nền văn minh, mọi tôn giáo hoặc không có tôn giáo, một đội quân khi xâm chiếm một vùng lãnh thổ khác, họ sẽ tạo ra rất nhiều tội ác và bạo lực, điều đó là không thể tránh khỏi.
Giống như việc những con thú trong tự nhiên chiến đấu và giết hại lẫn nhau để tranh giành lãnh thổ.
Cho dù ngày xưa hay hiện nay bạo lực vẫn xảy ra là do chúng ta đã tước đi các giá trị đạo đức của chúa trời đã dạy dỗ chúng ta về việc tôn trọng sự sống.
Chúa đã dạy cho chúng ta phải tôn trọng sự sống, phải biết yêu thương tất cả, không được làm những điều xấu xa và độc ác.
Kiểm tra lịch sử sẽ cho thấy các xã hội như thế nào trước khi có Thiên chúa giáo, xã hội La Mã giải trí cho các đấu sĩ và những người bị cho thú rừng ăn chẳng hạn và tất cả các xã hội trước khi có Thiên chúa giáo, bạn sẽ thấy những lối sống rất vô nhân đạo và man rợ.
Họ thậm chí còn giết người để hiến tế, nhất là tập tục hiến tế trẻ em, nó cực kỳ phổ biến.
Nó chỉ được bỏ đi khi chúa thử thách Abraham bằng cách muốn ông ấy giết Issac để hiến tế.
Đó là một ẩn dụ về việc hiến tế trẻ em để tỏ lòng trung thành với thần thánh trước khi được chúa khai sáng.
Và khi Abraham sắp làm điều đó, chúa đã cho thiên thần đến nói cho Abraham dừng lại, bởi vì chúa không cần hiến tế bằng trẻ em hay người sống.
Loài người là con của chúa, chúa yêu thương con người và không bao giờ muốn con người để làm vật tế lễ
....”
Lộc Động Đình cắt lời của giáo sĩ.
“Khoan khoan, anh nói chúa tôn trọng sự sống, chúa không muốn con người mắc thêm tội lỗi giết người?
Nhưng anh có nhớ cách đây chỉ khoảng 30 phút trước tôi nói với anh cái gì không?
Đúng vậy, kinh thánh, một quyển sách đẫm máu.
Đọc kinh thánh tôi thấy vô số điều kinh tởm và cực kỳ tệ hại.”
“Tôi biết điều đó, nhưng anh chỉ toàn nói theo cựu ước.
Cựu ước có vô số điều kinh khủng trong đó, nhưng để biết được phúc âm chân chính của chúa anh phải đọc tân ước.
Bằng chứng cho sự chính xác mang tính lịch sử của tân ước chính là những bức thư của Phao lô.
Chúa Giê xu đã hi sinh chính mình để chuộc lại tội lỗi cho cả toàn bộ loài người, vì tất cả loài người đang dần trở nên xấu xa.
Nhưng bởi vì loài người quá xấu xa cho nên cái chết chúa Giê xu cũng không thể chuộc lại tội lỗi của loài người.
Bây giờ ngài truyền bá phúc âm của mình để cứu rỗi và thanh tẩy cho loài người.
Hơn nữa, những điều xấu xa từ kinh thánh mà anh đã nói, tất cả chúng đều bị lôi ra khỏi ngữ cảnh của nó, hơn nữa còn bị cố tình bóp méo so với ý nghĩa chính của nó.
Giống như việc anh nói về nô lệ, chúa Giê xu chắc chắn không đồng ý với chế độ nô lệ, bởi vì chúa Giê xu đã nói – Chúng ta phải yêu thương....
Nếu chúng ta không muốn bị đối xử như thế nào, thì hãy đừng đối xử với người khác như vậy.
Thậm chí là trong cựu ước, luật lệ trong kinh thánh cũng như vậy.
Nô lệ sẽ được trả tự do sau 7 năm, và thực chất họ cũng không phải là nô lệ.
Chúa đã ban cho con người ý chí tự do, bởi vì vậy không có nô lệ nào cả.”