Lộc Động Đình bởi vì mải hồi tưởng quá khứ huy hoàng, cũng không chú ý gấu trúc người nói chuyện, Sindragosa thấy vậy mới giật nhẹ pháp bào làm Lộc Động Đình tỉnh lại nói với hắn:
“Gấu trúc người thực ra cũng không có gì quá quý báu, dù sao Pandaria cũng bị tách biệt với phần còn lại của thế giới hơn 10 nghìn năm. Có lẽ có chút đá quý hay vàng bạc, còn món đồ quý báu khác hẳn là không có.”
Một đám gấu trúc người nghe nói phải bồi thường bảo bối cho Lộc Động Đình, tất cả đều đang ủ ê. Nghe Sindragosa nói vậy lập tức gật đầu nói phải, hảo cảm với Sindragosa tăng thật nhanh, đều cho rằng Sindragosa đang nói đỡ cho gấu trúc người.
Cả một đám ảnh võ giả gấu trúc người đều trong lòng cảm động mà dùng cảm ơn ánh mắt nhìn Sindragosa. Lại không biết rằng Sindragosa nói là sự thật cũng là muốn khuyến khích Lộc Động Đình vơ vét tiền bạc tài bảo của gấu trúc người.
Sindragossa thực ra một chút đều không tốt bụng, càng là một cái lòng dạ hẹp hòi nữ nhân, không là lòng dạ hẹp hòi long nữ. Sindragosa nói đều là sự thật, đối với các loại bảo bối gấu trúc người thực sự nghèo. Dù sao Pandaria cũng không phải rất lớn, hơn nữa gấu trúc người đã ở trên Pandaria không biết bao nhiêu năm trước cả Great Sundering, sau đó còn tách biệt khỏi phần còn lại của Azeroth.
Pandaria có bao nhiêu tài nguyên, trong chừng ấy năm, những gì dễ dàng khai thác đã gần như cạn kiệt, chỉ còn lại những tài nguyên khó khai thác mà thôi. Lại nói đã tài nguyên khó khai thác thì chắc chắn cũng không nhiều. Đam Mỹ Sắc
Ở Kalimdor rộng lớn, các chủng tộc khai thác tài nguyên của mình và trao đổi, riêng gấu trúc người trước Great Sundering vẫn ít giao lưu cùng những chủng tộc còn lại.
Lại nói đến quý báo vật phẩm, ngoài vàng bạc châu báu, thì những gì giá trị nhất trên Azeroth đều là những vật phẩm ma pháp. Gấu trúc người lại gần như không sử dụng ma lực, cho nên gấu trúc người rất ít có vật phẩm ma pháp quý báu.
Sindragosa bản ý muốn cho Lộc Động Đình lấy sạch vàng bạc châu báu của gấu trúc người là để đánh vào kinh tế của gấu trúc người mà thôi. Mặc dù lấy đi phần dự trữ của Ảnh Tung Thiền Viện chưa chắc đã có thể làm cho gấu trúc người phải kinh tế sụp đổ, nhưng chắc chắn làm gấu trúc người khó khăn hơn hiện tại.
Cũng là ý muốn làm cho gấu trúc người cùng Lộc Động Đình thù hận càng lớn càng tốt, mặc dù không thể làm gì Lộc Động Đình, nhưng chỉ cần hắn phiền toái không dứt Sindragosa cũng cảm thấy vui.
Lộc Động Đình cảm thấy chính mình đi cũng lâu rồi, không muốn dây dưa thêm nữa, liền dừng lại gấu trúc người bàn bạc. Mặc dù khá thích thế giới này, nhưng cho đến hiện tại Lộc Động Đình lại cảm thấy có chút nhàm chán.
“Được rồi, im miệng hết đi, dẫn ta đi tới bảo khố lấy vài món để ta đi nào, đừng câu giờ.” – Lộc Động Đình tỏ ra không kiên nhẫn nói với Taran Zhu
Đối với Lộc Động Đình nói ra chút từ ngữ xa lạ, Sindragosa và Taran Zhu cũng không thắc mắc, dù sao chỉ cần hiểu là được. Ở Azeroth, tất cả trí tuệ chủng tộc phải học được một điều, đó là “không được đối với cường giả có ký kiến”.
Tất nhiên nếu có ý kiến như Grom(Grommash Hellscream) ý kiến với Mannoroth Thiêu Đốt Quân Đoàn thì cũng được, thậm chí còn có thể hét lên một câu kinh điển như:
“Thú nhân vĩnh không vì nô…!” – Grommash Hellscream.
Taran Zhu nghe thấy Lộc Động Đình không kiên nhẫn cũng thấy run sợ, liền nhanh chóng cho các ảnh võ giả tại chỗ đứng đợi. Một mình đi trước dẫn đường cho Lộc Động Đình và Sindragosa.
Đi vào bảo khố, quả đúng như Sindragosa nói, ngoại trừ hàng đống chất thành núi vàng bạc châu báu thì gần như không có gì quý giá cả. Vừa đi theo Taran Zhu nhìn xung quang núi vòa núi bạc vừa đối với một bên Sindragosa hỏi xem có vật gì quý báu không.
Sindragosa mỗi lần nghe hỏi đều lắc đầu, gấu trúc người thực sự nghèo, mặc dù có thật nhiều vàng bạc châu báu sáng lấp lánh lấp lánh làm Sindragosa hơi lâng lâng. Lại chẳng có gì bảo bối lọt được vào mắt, chỉ có một vài vật phẩm ma pháp có chút quý giá. Chỉ là chúng quý giá đối với kẻ khác, nhưng đối với ánh mắt cực cao như Sindragosa thì cũng không hơn, dù sao từng là một trong những con rồng đứng đầu Azeroth.
Còn về phần vàng bạc châu báu, vốn là rồng Sindragosa gần như không có sức chống cự với những thứ sáng lấp lánh. Nhưng vấn đề là hiện tại Sindragosa không phải trước đây 10 nghìn năm Sindragosa điện hạ, bây giờ là thú cưỡi Sindragosa vong linh cốt long. Lộc Động Đình không nói Sindragosa không dám tự mình lấy đi.
Thấy cũng không có gì hiếm lạ, Lộc Động Đình cùng Sindragosa dạo một vòng thuận tay nhặt lấy một ít vật phẩm trang sức vừa mắt. Dạo xong một vòng liền làm cho Taran Zhu dẫn đi ra ngoài, Sindragosa âm thầm nghi nhớ, ý định sau khi thoát khỏi Lộc Động Đình sẽ trở lại chuyển chỗ này đi. Là rồng thấy sáng lấp lánh vàng bạc châu báu mà không được sở hữu là một chuyện cực kỳ khó chịu.
Ra đến bên ngoài, Lộc Động Đình làm cho Sindragosa biến trở lại vong linh cốt long, nhẹ nhàng nhảy lên ngồi trên đầu Sindragosa, vỗ vỗ nhẹ ý bảo bay đi.
Sindragosa lần này rất đúng làm theo thủ tục của Lộc Động Đình. Đầu tiên hơi ngửa mặt lên trời gào rống một tiếng, sau đó vỗ cánh bay lên, ở trên không trung lượn hai vòng rồi lao vút vòa trong mây.
Lộc Động Đình thực sự vừa ý với Sindragosa, lần này quả thật là hoàn mỹ, Sindragosa cất cánh quả thực cực kỳ uy phong.
Lên trên tầng mây, Sindragosa không biết Lộc Động Đình muốn đi đâu nên cứ lượn quanh Ảnh Tung Thiền Viện tầng trời cao. Sindragosa cũng không vội vàng, rồng vốn là tuổi thọ lâu dài, nay biến thành vong linh cốt long Sindragosa đã không cần tuổi thọ, trừ khi ma lực tan hết linh hồn tan biến, nếu không Sindragosa chính là bất tử.
Lộc Động Đình ngồi khoang chân suy nghĩ, không phải nghĩ muốn đi đâu mà là nghĩ xem có nên đưa Sindragosa về địa cầu không.
Sindragosa hắn sử dụng thực vừa ý, biến người có thể dưỡng mắt, biến rồng cũng dưỡng mắt được, mặc dù trong lòng có chút ý xấu nhưng lại thật là biết điều. Thân phận lại cao làm tọa kỵ thực uy phong, mặc dù Lộc Động Đình cũng không cần uy phong làm gì, nhưng có thì vẫn tốt hơn, nhất là nếu có việc phải đi ra ngoài, cưỡi một cái cường đại tọa kỵ sẽ giảm bớt thật nhiều phiền toái.
Nhất đặc biệt được Lộc Động Đình thích Sindragosa là mắng thực sự thoải mái.
Sindragosa và Lộc Động Đình một người không ý kiến một người không quan tâm nhưng ở dưới Ảnh Tung Thiền Viện, Taran Zhu và các bạn nhỏ thì không được vui vẻ.
Trước một giây tiễn đi Lộc Động Đình cùng Sindragosa đều cảm thấy thân hình đều nhẹ nhàng vui vẻ. Lộc Động Đình nói lấy bảo bối cũng chỉ cầm đi một ít trang sức châu báu, quả thực là trên đời nhất thiện lương người. Gấu trúc người ảnh võ giả đều quên chính mình bị ai ấn mặt xuống đất cọ xát, đến bây giờ gấu trúc người vẫn càng giống gấu trúc người.
Kể cũng phải, nếu không phải Lộc Động Đình giờ này gấu trúc người không biết sẽ thảm như thế nào, không nói chết hết ảnh võ giả cũng phải quá nửa mất mạng. Kết quả như vậy Lộc Động Đình nếu không phải người tốt thì ai là người tốt.
Tuy nhiên vừa vui vẻ tiễn đi hai vị tổ tông, tưởng là sẽ không còn chuyện gì nữa, còn chưa kịp ăn mừng. Nào ngờ hai vị tổ tông này còn ở trên đầu lượn vòng, giống nhưu không có ý định rời đi.
Sợ nhất chính là vị kia đáng sợ nhân loại đổi ý, như tổ tiên truyền lại, nhân loại thực yếu ớt nhưng cũng thực giảo hoạt. Vị kia tên là Lộc Động Đình nhân loại chẳng những không yếu, lại mạnh đến thái quá, không những thế giảo hoạt lại không thấy chút nào giảm bớt.
Nếu Lộc Động Đình đổi ý muốn làm gì, gấu trúc người là không thể tránh khỏi tai họa. Giờ nàyTaran Zhu và các ảnh võ giả cũng không thể làm gì khác, ngoài việc cầu trời cho hai vị tổ tông ở trên đầu nhanh chóng đi thôi.
Dường như gấu trúc người cầu trời được linh ứng, Lộc Động Đình cùng Sindragosa rẽ mây lao vút đi về phía đông bắc, chẳng mấy chốc đã vượt qua tầm cảm ứng của Taran Zhu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trước đó một phút….
Lộc Động Đình ngồi trên đầu Sindragosa, đang suy nghĩ về việc có lợi và hại khi mang Sindragosa về địa cầu. Lợi thì nhiều mà hại thì gần như chưa có, chỉ có một khả năng là Sindragosa trốn chạy hoặc làm hại thân nhân của hắn mà thôi.
Nhưng điều này lại khó có thể xảy ra, Lộc Động Đình biết Sindragosa là một cong rồng thông minh, mặc dù Lộc Động Đình cho rằng Sindragosa không có não. Vấn đề ở ở chỗ thế giới này không cần não vẫn có thể cực kỳ thông minh. Nhưng cho dù Sindragosa có biết điều thì Sindragosa vẫn là một cong rồng cường đại, chỉ cần nhẹ nhàng một chút, hầu hết người thường cho dù chỉ bị lan đến cũng là tính mạng khó giữ.
Còn một phần nữa là Sindragosa là nữ, đã là nữ nhân lâu lâu phát thần kinh thì có ai biết được. Bình thường bởi vì Sindragosa sợ hãi Lộc Động Đình, sẽ chủ động thu lại sức mạnh, chẳng may lại đến ngày hay tức giận mất khống chế một chút cũng đủ tai hoạ cho cả một vùng.
Không quyết đinh được, Lộc Động Đình cúi xuống hỏi Sindragosa:
“Này Sindragosa, ta định đưa mi về nhà, không biết mi có chịu không?”
Sindragosa nghe vậy hơi chững lại một chút, khá bất ngờ, trong lòng cũng có chút nghi hoặc. Đang ngẫm nghĩ Lộc Động Đình có ý gì thì nghe hắn nói tiếp:
“Đừng nghĩ nhiều, chẳng qua là ta muốn mang mi về nhà, tức là thế giới của ta. Nhưng mi quá mạnh, thế giới của ta thật nhiều người thường, mi có thể sẽ làm hại cho người bình thường. Vấn đề này cũng chỉ là hơi phiền toái, nhưng ta sợ nhất là mi gây tổn thương cho thân nhân của ta. Lúc ấy ta có làm gì thì cũng quá muộn. Hiểu chưa!”
Sindragosa nghe vậy lập tức hiểu ra, Lộc Động Đình sợ chính mình mất khống chế, nếu tổn thương đến thân nhân của hắn thì sau đó Lộc Động Đình có nghiền chính mình thành tro cũng đã quá muộn.
Sindragosa cũng nghiêm túc ngẫm nghĩ.
“Dù sao chính mình đã không còn là Dragonflight, hơn nữa 10 ngàn năm trước Malygos và các Dragonflight bỏ mặc chính mình chết trong Icecrow, mối liên hệ duy nhất cũng đã cắt đứt. Hiện tại chính mình cùng nếu ở lại Azeroth cũng chỉ còn hận thù, cũng sẽ bị Arthas khống chế. Cho dù sau này thoát khỏi Arthas khống chế thì cũng chỉ là sống không có mục đích…”
Nghĩ đến đây Sindragosa cảm thấy buồn cười, chính mình là một con vong linh cự long lại nghĩ tới việc sống…” – Sindragosa chợt nghĩ dù sao ở tại Azeroth cũng chỉ là một vong linh vật vờ giữa sự sống và cái chết. Lộc Động Đình cường đại như vậy hẳn có hi vọng tìm thấy cách đem chính mình sống lại thực sự. Khi đó cầu Lộc Động Đình đưa chính mình trở lại Azeroth báo thù báo oán hẳn là có thể.