Cũng như bác sĩ Tôn Thất Tùng, người đã tạo ra phương pháp Tôn Thất Tùng.
Ngày nay gần như tất cả các cuộc phẫu thuật nội tạng đều sử dụng hoặc tham khảo phương pháp Tôn Thất Tùng.
Nhưng với cống hiến lớn đến thế, bác sĩ Tôn Thất Tùng chưa từng được giải Nô ben nào cả.
Câu chuyện còn buồn cười hơn nữa, trong hàng chục năm khi bác sĩ Tôn Thất tùng tạo ra phương pháp phẫu thuật gan Tôn Thất Tùng.
Những kẻ tự cho là bác sĩ phẫu thuật cao cấp nhất thế giới, vị thánh của phẫu thuật, lại liên tục đả kích bôi nhọ phương pháp Tôn Thất Tùng.
Nhưng vì phương pháp Tôn Thất Tùng quá ưu việt, nên ngày càng được mở rộng, những ông to bà lớn trong làng y học thế giới lại càng phản đối kịch liệt.
Thậm chí những lời công kích dân tộc càng không phải là hiếm có, với những kiểu:
“dân da vàng thì không thể sáng tạo được phương pháp phẫu thuật tốt.”, “bác sĩ ở nước như nước Việt thì chỉ là hành nghề phù thủy”…vv.
Nhưng đến cuối cùng sự thật chứng minh, tuy vậy cho đến lúc chết những kẻ cầm đầu như Funck-Brentano vẫn không hề xin lỗi vị bác sĩ người Việt quốc vĩ đại.
~~~~~~~~~~~~~ tác giả hay lạc đề ghê ~~~~~~~~~~~~~
Nhà họ Lộc quan niệm, tổ tiên họ như thế nào thì họ sống theo chuẩn mực của tổ tiên như vậy.
Cho nên Lộc Động Đình đem tất cả bít tết đều xúc ra một chiếc đĩa, đặt lên bàn cùng với đĩa rau quả.
Sau đó lấy ba đôi đũa cùng ba cái chén bày lên bàn, rồi đem nước sốt đã pha lên.
Lại lấy một chiếc thìa gác vào chén nước sốt chấm, như vậy ai muốn thêm nước sốt chỉ việc dùng thìa múc.
Chợt nghĩ, Lộc Động Đình cầm một đôi đũa giơ lên hỏi đang đi theo sau lưng Sindragosa:
“Có biết dùng cái này không?”
Sindragosa nhìn đôi đũa trên tay Lộc Động Đình lắc đầu nói:
“Nó là gì? ạnh có thể chỉ cho tôi dùng không?”
Lộc Động Đình cười cười, đưa cho Sindragosa một đôi đũa, sau đó tự mình cầm một đôi lên nói:
“Đó là đũa, dùng theo đôi. Dùng để gắp thức ăn, ừ đại khái là lấy thức ăn đó. Cũng không khó, nhìn kỹ nhé.”
Nói xong từ từ cầm đũa kẹp lên một đôi đũa khác sau đó nói với đang thử làm theo động tác Sindragosa:
“Đó, thấy rõ không? Dễ mà, thử làm xem sao.”
Sindragosa gật đầu cẩn thận nhớ lại cách Lộc Động Đình sử dụng đũa.
Chỉ một lần Sindragosa đã có thể thành công dùng đũa, mặc dù còn hơi ngượng nghịu nhưng chỉ vài lần thử Sindragosa đã sử dụng đũa một cách dễ dàng.
Như đã nói, rồng là một đẳng cấp sinh mệnh khác, trí tuệ, sức mạnh, kỹ năng đều là ở một tầng khác so với nhân loại hoặc phần lớn chủng quần sinh vật khác.
Đối với rồng, không chỉ là học tập ma pháp, học tập bất cứ việc gì đối với rồng cũng thực nhẹ nhàng.
Rất nhiều tác phẩm huyền huyễn đều cho rằng rồng chỉ là một loài động vật cường đại, đầu óc ngu si tứ chi phát triển.
Thường xuyên bị nhân loại lừa gạt hoặc dùng trí tuệ bắt giữ hay tiêu diệt.
Nhưng thực ra không, rồng đều cường đại như vậy, chủng tộc đều là đứng ở đỉnh sinh vật.
Khủng long không thể so với rồng, cũng thống trị địa cầu tính bằng trăm triệu năm.
Rồng không biết từ khi nào, hẳn là từ khi loài rồng được sinh ra, trong mỗi thế giới tại vũ trụ vô biên vô tận, loài rồng đã đứng trên đỉnh chuỗi sinh vật.
Tồn tại lâu như vậy, thống trị lâu như vậy, lại nói rồng ngu xuẩn mới là ngu xuẩn nhất.
Tất nhiên thực nhiều thực nhiều trường hợp, rồng quả thật bị nhân loại hoặc các loại trí tuệ sinh vật khác lừa gạt gay đánh bại giết hại.
Nhưng đây căn bản không phải rồng ngốc, mà là vì quá cường đại, phần lớn rồng đều là kẻ tự phụ, coi chúng sinh là con kiến.
Cho dù nhận ra có âm mưu nhằm vào mình, rồng cơ bản cũng không thèm để ý, phần nhiều đều là khinh thường nhất cố.
Rồng tự phụ rằng với tuyệt đối thực lực của loài rồng, mọi âm mưu đều là vô nghĩa.
Nhưng rồi đến khi bị rơi vào cạm bẫy, khó có thể tự thoát ra, bọn họ mới biết được rồng là cường đại nhưng không phải là vô địch.
Đối với Sindragosa, cô không chi riêng là rồng, huyết mạch chủng tộc vốn đã cao, thực lực càng là cường đại.
Cũng đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần, thực lực đạt tới một trình độ nhất định học tập việc gì cũng chỉ cần nhìn một lần liền có thể hiểu biết, thử vài lần liền quen tay hay việc.
Như Sindragosa, việc học tập sử dụng đũa thực là đơn giản bất quá.
Học tập dùng đũa đơn giản chỉ là khống chế cơ bắp tại các đốt ngón tay.
Cường đại đến cấp độ của Sindragosa, không nói khống chế đến từng tế bào trên thân thể, nhưng nếu chỉ là khống chế cơ bắp toàn thân thực là chuyện đơn giản như hít thở mà thôi.
Một chút kỹ xảo sử dụng đũa, Sindragosa chẳng cần phí chút tế bào não nào liền dễ dàng học xong.
(Biến thành hình người thì Sindragosa có não rồi nhé. Vốn định để sau này giải thích nhưng tiện đây thì thuyết minh luôn.
Sindragosa là vong linh, vong linh là chủng tộc đứng giữa sự sống và cái chết.
Sindragosa được giả thuyết là ở hình dạng cốt long là thiên hướng cái chết, biến thành người thì thiên hướng sự sống.
Bởi vậy ở dạng cốt long Sindragosa sẽ mạnh hơn và thực sự là một bộ xương di động.
Còn Sindragosa ở dạng người sẽ là thực sự sinh vật sống, chỉ tồn tại một ít hơi thở của cái chết, cho nên Sindragosa hình dạng người là có da có thịt có độ ấm.)
Thực lực không đến thì học tập gì cũng khó khăn, không phải ai cũng là Bao K Phong - Tiêu đại vương - Kiều bang chủ.
Giống như người thông minh thì học nhanh hơn người trì độn mà thôi, đây không phải là kỳ thị mà là nói sự thực hiển nhiên.
Nói đến Bao K Phong phải nói là sinh nhầm thời nhầm thế giới, như Bao K Phong mà sinh vào tiên hiệp huyền huyễn thì cũng phải một phen thành tựu muôn đời.
Hiểu biết một chút Bao K Phong, liền biết Bao K Phong là khủng bố như vậy.
“Ông bẩm tính trời sinh là một kỳ tài võ học, thụ nghiệp ân sư và Uông bang chủ dĩ nhiên võ học cao lắm rồi, nhưng Tiêu Phong lại thanh xuất ư lam, hơn xa cả hai sư phụ, dù chiêu nào thật bình thường vào tay ông sử dụng, cũng phát sinh uy lực thật ghê gớm.
Những người biết ông thấy vậy đều bảo là do thiên phú mà có, không thể do truyền thụ hay khổ luyện mà được.
Chính Tiêu Phong cũng không hiểu do đâu, chỉ thấy chiêu nào học là biết ngay, biết là tinh tường, đến khi lâm địch là biến hóa một cách xảo diệu.
Thế nhưng ngoài võ học ra, các ngành khác như học hành, nghệ thuật ông đều bình bình không có gì đặc sắc hơn người.
Ông bình sinh ít gặp địch thủ, nhiều cường địch nội lực so với ông thâm hậu hơn, chiêu số so với ông biến hóa hơn, nhưng khi đụng nhau, mỗi khi đến khi khẩn yếu quan đầu, chỉ một chiêu nửa thức thất bại dưới tay Tiêu Phong.
Thế nhưng tuy thua mà vẫn tâm phục khẩu phục, biết mình không phải là địch thủ nên trước nay chưa có ai đi kiếm ông để rửa hờn.”
Trong trận Tụ Hiền Trang, Tiêu Phong chỉ sử dụng Thái Tổ Trường Quyền liền đánh tan tác quần hùng.
Đến hai đại cao thủ Thiếu Lâm cũng bị đấm cho ngu người.
Có lẽ Bao K Phong cũng có huyết mạch chủng tộc cường đại như Sindragosa cũng nên ấy chứ.
~~~~~~~~~~
Sindragosa cũng không mấy vui vẻ vì học được sử dụng đũa, nhưng ít ra cũng có chút hiếu kỳ.
Vì sao thế giới này nhân loại lại có thể nghĩ ra và sử dụng một loại công cụ kỳ lạ và phức tạp thế này.
Sindragosa học đơn giản không có nghĩa là sử dụng đũa thực sự là đơn giản.
Sindragosa là thật sự có kiến thức, mặc dù dễ dàng học được sử dụng đũa, nhưng Sindragosa cũng không khinh thường đũa.
Cô nhận thấy trong một đôi đũa, sử dụng lên lại có thật nhiều đạo lý, thậm chí bao gồm quy tắc đại đạo.
Quả thật là khó tưởng tượng, một thế giới mới bắt đầu tiến vào siêu phàm thời đại, lại có thể từ thời ăn lông ở lỗ sáng tạo ra một dụng cụ như vậy.
Sindragosa nghĩ:
“Quả thật là thế giới này không đơn giản.
Mà cũng vậy, như Lộc Động Đình nói, thế giới này đều có không ít cổng không gian liên kết với nhiều thế giới khác.
Như vậy một thế giới không thể nào là không có đại bí mật được.”
Trong lòng Sindragosa âm thầm lo lắng, nếu không cẩn thận, đừng nói là là chính mình cho dù là Lộc Động Đình cũng khó có thể tự bảo toàn.
Khó khăn lắm mới có được cuộc sống mới, coi như có hi vọng, Sindragosa cũng không muốn chết thêm lần nữa, hay phải trở về cuộc sống trước kia.
Lộc Động Đình nếu biết suy nghĩ của Sindragosa thì hẳn sẽ cười nói cho cô đại bí mật của địa cầu.
Quả thực địa cầu không đơn giản, nhưng bây giờ Lộc Động Đình mới là đại bí mật của địa cầu.
Dù sao chính là địa cầu lớn nhất bí mật, mà thật ra là vũ trụ lớn nhất bí mật, đã trở thành Lộc Động Đình, Lộc Động Đình cũng thành vũ trụ lớn nhất bí mật.
Tại địa cầu thậm chí toàn bộ vũ trụ vô biên, Lộc Động Đình chắc chắn vô địch.
Sindragosa là suy nghĩ quá nhiều, cũng là có thể thông cảm, ăn qua khổ người đều thường hay lo được lo mất.
Chịu qua khổ người, được đến ngày lành, đều lo được lo mất, sợ trở lại trước kia khổ.
Có câu “từ nghèo đến giàu dễ, từ giàu đến nghèo khó”, đã từ chịu qua khổ tới lúc sung sướng, không ai muốn trở lại chịu khổ.
Trong lúc Sindragosa suy nghĩ xuất thần thì Nguyễn Linh Trúc cũng đánh răng rửa mặt xong đi vào bếp.
Nguyễn Linh Trúc thực sự vui vẻ, đã lâu lắm rồi cô mới thực sự thấy ấm áp như vậy.
Đêm hôm qua Nguyễn Linh Trúc ngủ thật yên ổn, không còn càm giác cô tịch, ngủ một giấc no nê thơm ngọt.
Sáng sớm mặc dù có hơi xấu hổ một chút, nhưng lại càng vui vẻ ấm áp hơn.
Nguyễn Linh Trúc thật sự thích cuộc sống như vậy, cũng không cần lo lắng ưu tư, cảm giác được quan tâm bao bọc.
Nguyễn Linh Trúc vui vẻ đến muốn nhảy chân sáo vào nhà, nhưng nghĩ đến xấu hổ hồi sáng, lại nhẹ nhàng bước đi.
Nguyễn Linh Trúc vui vẻ bước đi, nhẹ nhàng như một con bướm.
Đi vào đến bàn ăn, đột nhiên thấy một phụ nữ chỉ mặc một bộ quần áo, mà thực ra không có chút nào giống quần áo.
Chỉ che lấy những bộ phận nhạy cảm, còn lại đều lõa lồ da thịt trắng toát, trên quần áo còn thật nhiều gai nhọn.
+++++++HTác giả chia sẻ chút chuyện vui, thực ra là câu chuyên buồn của người khác.=======>
Số là tác giả có thằng bạn cùng xóm, yêu một cô bé từ hồi còn đi học, đến nay gần 30 tuổi rồi vẫn không dám thổ lộ.
Cô bé kia cũng có chút cảm tình, ai cũng biết đều khuyên hai đứa, nhưng chẳng đứa nào bày tỏ.
Lâu dần bạn bè cũng mặc kệ chúng nó.
Vừa rồi, đột nhiên thấy cô bé đi vào khách sạn với người yêu, cu cậu khóc lóc uống rượu mấy ngày liền.
Mọi người biết chuyện, có người khuyên cô bé bỏ người yêu đi, hai người đều có cảm tình với nhau thì nên đến với nhau.
Cô ấy nói rằng, thật ra cũng không phải thực yêu người kia, mặc dù cũng hơi buồn vì cậu bạn kia, nhưng không thể chia tay bạn trai hiện tại được.
Làm như vậy chẳng khác gì đem chính mình cho không người yêu, phải biết đó là người đầu tiên của cô bé.
Mọi người không hiểu, đều cho rằng cô bé kia ngốc, tác giả phải giải thích.
Vì cậu bạn của tác giả nhát quá, mặc dù hai đứa có cảm tình nhưng lại vì do dự không quyết nên mất điểm quá nhiều.
Cô bé chọn người khác là đúng, chẳng ai muốn yêu một người đến bày tỏ cũng không dám nói.
Còn cô bé kia sở dĩ biết được cậu bạn yêu mình, và cũng còn yêu cậu bạn, nhưng không chia tay người yêu. Đơn giản vì tâm lý mà thôi, không ai muốn làm con rối.
Mọi người đều cho rằng lựa chọn của bạn sai, bạn càng muốn kiên trì lựa chọn của mình đúng.
Hơn nữa giống như dân cờ bạc, đã đặt cược thậm chí đã thua mất tiền cược, liền càng muốn theo đến cùng, chẳng may “trúng quả” thì đều gỡ lại được thậm chí còn lời.
Hoặc như những người bị lừa đa cấp, đều bỏ tiền vốn dù biết là bị lừa cũng muốn theo đến cùng, hi vọng mình sẽ là người may mắn.
Kể chuyện này ra, coi như là chuyện cười.
Cũng là chia sẻ cho một số bạn trẻ.
(Tác giả đều 30+ hẳn là gọi được các bạn trẻ nhỉ.
Hồi còn trẻ tác giả cũng là tra nam, mấy chuyện này hẳn là có tư cách nói một chút.)
Lỡ có yêu cô nào, thì cứ đừng ngại mà tiến công, chỉ cần không bị phản cảm, thì sớm muộn gì cũng thành công.
Đừng tỏ ra là người đàn ông tốt, con gái bị hấp dẫn bởi những người hơi hư.
Những lúc hẹn hò nếu cô ấy không phản đối có nghĩa là ngầm đồng ý, cứ được đằng chân lân đằng đầu.
Nói không ngoa, chỉ cần cô gái không phản cảm bạn có thể ngủ với cô ấy cho dù cô ấy không thích bạ.
Tác giả trước nay đối với chuyện yêu đương vẫn luôn có một câu:
“THẬN TRỌNG, BÁM DAI, DA MẶT DÀY”
Tất nhiên nên nhớ tán tỉnh chứ không phải liếm cẩu.