Lộc Động Đình thở dài một tiếng nói:
“Mà cho dù tôi có thể xử lý hết bọn họ, nhưng như vậy Địa cầu sẽ có được gì, cho nên tôi nghĩ lúc nào có thời gian rảnh thì tìm lấy Thiên lang người.
Cùng bọn họ tâm bình khí hòa nói chuyện, dùng bọn họ người để mài dũa nhân loại.
Loài người trước nay vẫn vậy, cho dù hoàm cảnh nào con người cũng luôn khắc phục mọi khó khăn vươn lên.
Thiêng lang người chính là viên đá mài dao tốt nhất cho địa cầu.
Mặc dù tôi không phải là cái gì người tốt, nhưng Địa cầu là quê hương của tôi, tôi cũng là một phần của nhân loại.
Đến nói làm được như Đại Đế thì tôi không làm được, nhưng một chút việc nhỏ này cũng chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi.”
Khác không nói Đại Đế nghe Lộc Động Đình nói đoạn đầu đều có chút cảm động, nhưng nghe đến cuối cùng lại có xúc động muốn đánh Lộc Động Đình một trận.
Đây quả thực là khoe khoang một cách trần trụi, xử lý Thiên lang người chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi, nghe như vậy ai chẳng muốn đánh người.
Hiện giờ trên Địa cầu, ngoại trừ các loại quái vật của Địa cầu thì đe dọa lớn nhất chính là Thiên lang người, mặc dù theo như người Địa cầu hiểu biết, Địa cầu vẫn đang trong thời gian bảo hộ.
Chỉ là thời gian bảo hộ lúc nào mất đi thì cũng khó chắc chắn, Địa cầu hiện nay rõ ràng có không ít cường giả có thực lực vượt qua cấp độ C, nhưng phần lớn đều ăn ý áp chế không đột phá.
Nhằm tranh thủ thời gian cho người Địa cầu có thể trưởng thành, chỉ cần cường giả của Địa cầu không đột phá, Thiên lang người cũng chưa thể làm gì được Địa cầu.
Nhưng một khi có người đột phá cấp độ C thì Địa cầu chắc chắn phải chịu Thiên lang người lôi đình đả kích.
Một khi Thiên lang người tiến công xâm chiếm Địa cầu, người địa cầu mười phần chưa chắc đã còn được một, dù sao chỉ một phần mười người địa cầu cũng có đến một tỷ người.
Ở đây cũng phải nói đến trong các tiểu thuyết về mạt thế, ngoại trừ việc tận thế xác sống việc số lượng người sống giảm mạnh là có vẻ hợp lý.
Nhưng về những việc như linh khí sống lại, phóng xạ kỳ dị... làm cho động vật biến hóa, quỷ bí sống lại... các kiểu, sau đó tấn công phá hủy thành thị nhân loại, làm cho nhân loại mười không còn một thực sự là buồn cười.
Cho dù là linh khí hay phóng xạ, động vật hay quỷ quái muốn tiến hóa sống lại thì đều cần một quá trình lâu dài.
Cho dù như trong giả thuyết rằng linh khí sống lại làm cho động vật hấp thu linh khí để mở ra thiên phú chủng tộc cũng không thể là trong một ngày một đêm mà hoàn thành.
Hơn nữa động vật chính là hấp thu linh khi đem cho mình dùng, nhân loại hình thái càng chính là hình thái phù hợp nhất để tu luyện, lẽ nào lại thua động vật khác.
Hơn nữa nhân loại cũng là một loài động vật, không lý nào động vật toàn bộ có thể hấp thu linh khí, nhân loại lại chỉ có một số ít người có thể làm như vậy.
Đây quả thực là điều ngớ ngẩn thực sự, đến nhân loại tu luyện còn cần thời gian lâu dài các loại động vật khác không có nhân loại hình thái làm sao có thể nhanh chóng tu luyện để mà tiêu diệt nhân loại được.
Tất nhiên nếu linh khí sống lại kèm theo các loại thiên tai nhân họa thì đùng là nhân loại sẽ bị giảm số lượng nhanh chóng thật.
Nhưng nếu có thiên tai nhân họa, nhân loại bị giảm mạnh số lượng, các loài động vật khác cũng chắc chắn không thể thoát khỏi.
Dù sao đối với thích nghi môi trường nhân loại thực sự là mạnh nhất.
Có người thấy đến đây sẽ thắc mắc, nhân loại thật sự thích nghi với môi trường tốt nhất hay sao?
Chẳng phải con người thường rất yếu ớt trước các yếu tố môi trường hoặc thiên tai hay sao?
Điều này thực dễ dàng có thể trả lời.
Con người thực sự là loài sinh vật thích nghi tốt nhất, nhanh nhất với mọi môi trường, thậm chí cho dù là đối mặt với các loại thiên tai, nhân loại cũng là loài có thể chống cự tốt nhất.
Đây là đang nói đến nhân loại chứ không phải bất kỳ một cá nhân nào khác.
Nếu như đơn độc một cá thể nhân loại, cá thể này sẽ dễ dàng bởi vì không thể thích nghi với môi trường mà nhanh chóng chết đi, tuy nhiên cũng có khi cá thể này lại có thể tồn tại cho dù môi trường có khắc nghiệt đến cỡ nào đi nữa.
Đơn giản là bởi vì nhân loại có trí tuệ phát triển rất cao, hơn nữa việc chia sẻ trao đổi kiến thức giữa các cá thể đã trở thàn hệ thống, bởi vậy phần lớn mọi cá thể của nhân loại sẽ dễ dàng học được các loại kiến thức.
Nhân loại dễ dàng học được các dạng kiến thức được dạy, và đôi tay linh hoạt nhân loại có thể dễ dàng khéo léo sử dụng công cụ, cũng như một bộ não phong phú trí tưởng tượng, làm cho nhân loại có thể gần như là có sức chống cự và thích ứng với mọi loại hoàn cảnh.
Tất nhiên cũng có không ít cá thể nhân loại không thể như vậy, nhất là khi nhân loại khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển.
Tuy nhiên nhân loại dựa vào không phải là cá nhân, mà chính là toàn bộ nhân loại.
Đừng nhìn nhân loại thường xuyên tranh đấu nội đấu với nhau, nhưng thực ra nhân loại là cực kỳ đoàn kết.
Nói đến việc nhân loại có thể thích nghi và kháng cự gần như mọi hoàn cảnh chính là vì nhân loại đoàn kết, mặc dù phần lớn người đều cho rằng nhân loại là cực kỳ ích kỷ và không đoàn kết.
Đây là suy nghĩ sai lầm, ích kỷ và không đoàn kết chỉ là một số ít cá nhân mà thôi, nếu nhân loại không đoàn kết thì không thể nào có hình thái xã hội và cuộc sống phát triển như hiện tại.
Nhưng vì sao sự đoàn kết lại chính là nguyên nhân làm cho nhân loại trở thành loài sinh vật có khả năng sinh tồn tốt nhất trên địa cầu.
Chuyện này giải thích ra thì cũng là khá phiền toái, nhưng lấy một số ví dụ ra sau đó giải thích thì có vẻ dễ dàng hơn nhiều.
Đầu tiên đối với phần lớn các loại môi trường khác nhau, nhân loại có thể tồn tại ở gần như tất cả các loại môi trường dù có khắc nghiệt đến đâu.
Không phải là sử dụng thân thể, bởi vì thực sự thân thể của nhân loại chính là yếu ớt, chỉ cần một cái gai đâm vào hay một cú đốt của ong mật, thậm chí là chỉ cần ăn uống không hợp vệ sinh, cá nhân nhân loại đều có nguy cơ tử vong.
Nhưng nhân loại không cần phải sử dụng chính thân thể mình để đối mặt với các loại ảnh hưởng từ bên ngoài.
Nhân loại có nhà ở thay vì ở trong hang hay dưới các tán cây, nhân loại có quần áo thay vì có bộ lông dày, nhân loại có xe cộ có thể di chuyển quãng đường thật dài mà không tốn nhiều sức.
Nhân loại có thật nhiều các loại công cụ để hỗ trợ và đền bù các yếu điểm về mặt sinh học cũng như vật lý, điều này làm nhân loại có khả năng đối mặt với tự nhiên một cách dễ dàng và nhẹ nhàng hơn.
Hơn nữa trong trường hợp vì các nguyên nhân nào đó, một cá thể nhân loại bị thương hay bệnh, cũng đều có thể được đến cứu trị từ các cá thể nhân loại khác.
Điều này tăng khả năng sống sót khi bị thương bệnh của nhân loại cao hơn tất cả các sinh vật khác trên Địa cầu, rốt cuộc trong tự nhiên đôi khi một vết xước nhỏ hay một vết cắn cũng có thể gây ảnh hưởng đến sinh mệnh.
Nhưng gần như tất cả các loại công cụ nhân loại sử dụng đều không thể được tạo ra từ một cá nhân, mà là từ việc hợp tác của thật nhiều cá nhân khác để tạo ra được các công cụ này.
Cũng có thể nói là những cá nhân khác nhau tạo ra các loại sản phẩm khác nhau để trao đổi các sản phẩm khác với các cá nhân khác.
Đây chính là hoạt động thương mại, việc trao đổi sản phẩm nếu có một đơn vị chỉ định giá trị thống nhất là tiền tệ thì gọi là mua bán.
Như vậy chẳng phải nhân loại là thực sự đoàn kết hay sao?
Có người sẽ nói, đó không phải là đoàn kết mà là hợp tác vì lợi ích, nhiều cá nhân hợp tác với nhau để chế tạo ra công cụ, sau đó sử dụng công cụ này cùng với cá nhân khác đổi lấy lợi ích cho chính mình, thì không phải là đoàn kết.
Đây là một cách nghĩ cực kỳ sai lầm.
Như trước đã có nói, làm bất kỳ việc gì cho dù là việc tốt giúp người cũng là cần phải có hồi báo, bởi vì phải có hồi báo mới có thể là động lực để tiếp tục làm việc.
Đoàn kết cũng vậy, không thể là một sự liên kết chặt chẽ với nhau một cách vô tư, mà phải là một mối liên kết chặt chẽ với nhau vì một mục đích chung nào đó.
Đã có mục đích chung có nghĩa chính là lợi ích, giống như việc Đại Lãnh Tụ có mục đích là giải phóng dân tộc cho nước Việt.
Đây cũng có thể nói giải phóng dân tộc chính là một loại lợi ích, nhưng không phải là lợi ích của riêng một người hay một nhóm người, mà đó là lợi ích chung của dân tộc.
Bởi vậy nói đến việc nhân loại hợp tác tạo ra “sản phẩm” sau đó sử dụng sản phẩm để trao đổi với nhau, chính là cái gọi là thương mại dịch vụ cũng chính là biểu hiện của sự đoàn kết.
Mặc dù xem ra đây chỉ chính là các loại trao đổi lợi ích của các cá nhân khác nhau, nhưng nếu xem xét về sự ảnh hưởng của các hoạt động thương mại dịch vụ liền sẽ biết rằng, những hoạt động này lại chính là có khả năng thúc đẩy nhân loại phát triển.
Và mối liên kết lợi ích trong các hoạt động thương mại dịch vụ cũng cũng có thể coi như là sự liên kết chặt chẽ, và cho dù là vô tình hay cố ý nhưng các mối liên kết này cũng thúc đẩy nhân loại phát triển.
Tất nhiên, cái có thể coi là đoàn kết chỉ giới hạn trong các hoạt động “thực nghiệp”, đối với các hoạt động tài chính hoàn toàn không có đóng góp gì với sự phát triển của nhân loại.
Hoạt động tài chính chỉ là một cách vơ vét lợi ích của một số cá nhân có tư bản hùng hậu mà thôi