Nghe được Dịch Chân Nhân nói những lời này, trên mặt Mộ Hàn thì mỉm
cười còn trong lòng lại không nhịn được mà hơi sững sờ. Tịnh Linh Bình
lại còn có tác dụng như vậy sao?
Kỳ thật, khi cầm Tịnh Linh Bình
thì Mộ Hàn đã nhận ra một chút tình trạng khác thường, nhưng mà hắn cũng không miệt mài theo đuổi. Nói cách khác, với năng lực cảm ứng Thần Phẩm Tâm Cung của Mộ Hàn thì tuyệt đối có thể tìm ra được 'Pháp hồn châu'
đang dung hợp dưới đáy 'Tịnh Linh Bình' , rồi kích thích lực lượng của
nó ra.
Nói cho cùng, vẫn là lòng tin của Mộ Hàn đối với chính
mình quá mức dồi dào nên căn bản không đi tra xét rõ ràng bên trong Tịnh Linh Bình có huyền cơ gì khác hay không.
Mộ Hàn tại Vong Linh Ma Cốc vừa đi tới, vừa hấp thu luyện hóa Vong Linh để tăng tu vi lên, cuối cùng mới có thể đủ sức một lượt bước vào Linh Trì Nhất Trọng Thiên. Mà
nếu như Mộ Hàn thật sự lợi dụng Tịnh Linh Bình để nhanh chóng đi tới chỗ sâu trong Vong Linh Ma Cốc , thì hiện tại có thể đột phá đến cảnh giới
Linh Trì hay không có lẽ vẫn là điều chưa biết.
Lợi hại hơn thiệt ở trong đó cũng khó có thể phân biệt ra được rõ ràng.
Dịch Chân Nhân lại cười dài nói:
- Tòa Cổ Bảo kia là một kiện Thánh Phẩm Đạo Khí có được một vạn hai nghìn đường hoa văn tô điểm. Lão phu năm đó dùng thời gian suốt một năm trời
mới tìm được đầu mối then chốt trong Văn Phổ của Đạo Khí để mở ra. Mà
ngươi chỉ dùng ngắn ngủi mấy tháng, có thể thấy là lợi hại hơn nhiều so
với lão phu khi đó. Tư chất của ngươi tại phương diện Luyện khí đã vượt
thật xa ra ngoài dự liệu của lão phu. Có lẽ không cần phải mất bao nhiêu thời gian là ngươi đã có thể cao hơn lão phu .
- Phong Chủ quá khen, so sánh với Phong Chủ thì đệ tử còn kém rất xa.
Mộ Hàn đã định thần được, nghe vậy chỉ là mỉm cười. Dịch Chân Nhân chỉ là
mở tòa Vong Linh Thánh Điện kia mà đã phải dùng một năm, mà thời gian Mộ Hàn dùng để mở Thánh Điện cơ hồ có khả năng xem nhẹ bất kể. Thời gian
mấy tháng kia không phải hắn bỏ ra ở trên đường, mà chính là sử dụng vào ngưng tụ luyện ra Thủy Linh pháp thân .
Nếu mà lão biết điểm ấy, chỉ sợ sẽ phi thường giật mình.
Dịch Chân Nhân vui vẻ dạt dào, không keo kiệt chút nào mà tự mình thừa nhận. Điều đó làm cho đámngười Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc và Ân Vận ở ngay bên cạnh nhìn, rồi lại vừa là giật mình vừa là hâm mộ. Bọn họ ở tại Khai Dương
Phong nhiều năm, đối với Dịch Chân Nhân coi như là tương đối quen thuộc. Nhưng vẫn chưa từng thấy lão khen ngợi bất cứ một người đệ tử nào như
thế.
Thấy Mộ Hàn không kiêu không xao động , vẫn không để ý mà tự nhiên, Dịch Chân Nhân càng là vừa lòng, ngọt ngào cười nói:
- Lão phu cũng là Đạo Văn Sư, mặc dù có được không phải hai chủng pháp
lực thủy, mộc này , nhưng đối với đạo Luyện khí thì vẫn còn là có hơi
tâm đắc. Tiểu tử kia. Lão phu nhìn ngươi phi thường thuận mắt, ngươi có
thể nguyện nhập làm môn hạ của ta?
- Đương nhiên nguyện ý.
Có chuyện tốt như thế, Mộ Hàn đương nhiên vui lòng cam tâm tình nguyện.
Hơn nữa, nếu như hắn cảm giác không sai thì tính tình Dịch Chân Nhân này phi thường hòa nhã. Nếu mà thực sự bái ông ta làm thầy, ông ta nhất
định sẽ dốc lòng truyền thụ. Trong chớp mắt, Mộ Hàn quỳ lạy , cung kính
dập đầu ba cái
- Đệ tử La Thành bái kiến sư phụ.
- Chúc mừng Phong Chủ, thu được đồ đệ tốt.
Đám người Tiêu Cố thấy thế liền vội vàng mở miệng chúc mừng, trong ánh mắt
quay sang nhìn Mộ Hàn thì vẻ hâm mộ càng đậm. Tất cả đệ tử Nội Sơn ở
Chân Vũ Thánh Sơn, không có một người nào không nghĩ đến bái Phong Chủ
của một Phong nào đó làm sư phụ. Có cường giả Dương Hồ Cảnh chỉ điểm thì việc tu luyện nhất định sẽ bớt đi rất nhiều đoạn đường quanh co vô ích.
- Hảo! Hảo!
Dịch Chân Nhân vuốt râu cười to, tay trái chỉ là nhẹ nhàng hơi nhấc, liền có một cỗ kình đạo cường đại nhấc cả thân hình Mộ Hàn lên
- Mấy
trăm năm qua, lão phu chưa bao giờ thu hoạch đồ đệ, hôm nay xem như phá
lệ . Các Phong Chủ khác ở Chân Vũ Thánh Sơn thu đồ đệ còn muốn tổ chức
nghi thức bái sư rườm rà , còn chỗ lão phu lại không có nhiều nghi thức
xã giao như vậy . La Thành, bắt đầu từ hôm nay, ngươi sẽ làm đệ tử của
lão phu. Mấy ngày nay ngươi trước hết cứ làm tốt việc ghi danh đệ tử Nội Sơn , sau đó lại làm quen một chút với tình huống ở Bắc Đẩu Thất Phong. Ba ngày sau, trở lại điện Huyền Dương này để cho vi sư xem Luyện khí
thuật của ngươi.
- Vâng!
. . .
. . .
- La sư đệ, chúc mừng ngươi .
Rời khỏi điện phủ trên đỉnh núi, theo con đường núi lớn vòng vèo đi xuống dưới chân núi đi tới, Tiêu Cố không khỏi cười nói
- Phong Chủ của chúng ta chính là Đạo Văn Sư xuất sắc nhất ở Chân Vũ
Thánh Sơn . Ba ngày sau, khi đã hiểu rõ năng lực Luyện khí của ngươi,
Phong Chủ nhất định sẽ đem tuyệt chiêu của người ra để truyền thụ cho
ngươi.Sau khi học xong, thủ đoạn Luyện khí của ngươi nhất định càng lợi
hại hơn.
Thu Hàn Mặc cũng là cười ha hả gật đầu nói:
-
Không sai, không sai, đáng tiếc ta tu luyện công pháp võ đạo thích hợp
nhất là Đạo Khí Kim thuộc tính, mà La sư đệ lại chỉ có thể luyện chế Đạo Khí hai loại thuộc tính Thủy, Mộc. Nếu không, ta thế nào cũng phải nhờ
La sư đệ hỗ trợ luyện chế một kiện Đạo Khí siêu phẩm mới được.
- Ta và ngươi cũng không được. Nhưng mà Ân sư muội có khả năng, nàng thích hợp nhất với Đạo Khí Thủy thuộc tính.
Ánh mắt Tiêu Cố chuyển từ Mộ Hàn sang Ân Vận mà ha ha cười nói
- Nếu đã như vậy, vừa lúc có thể giao La sư đệ cho Ân sư muội. La sư đệ,
cứ ở lại để cho nàng mang ngươi đi ghi danh và giới thiệu tình huống.
Chúng ta liền đi trước một bước .
Nói xong, không đợi Ân Vận và Mộ Hàn đáp lại, Tiêu Cố liền phóng lên cao, vẫy tay rủ Thu Hàn Mặc
- Đi, Thu sư đệ, chúng ta tiếp tục luận bàn đi. 'Võ Các Đạo Hội' sắp bắt đầu rồi, còn phải lại luyện thêm kình đạo.
Chỉ thoáng cái, bóng dáng của Tiêu Cố và Thu Hàn Mặc liền đã biến mất.
- Hai vị nầy.
Ân Vận bất đắc dĩ lắc đầu, buồn cười mà quay đầu sang nhìn về phía Mộ Hàn
- La Thành sư đệ, hai người bọn họ thường xuyên ăn nói thẳng tuột ào ào
như vậy, đừng để ý tới bọn họ. Nhưng mà, bọn họ có câu cũng lại không
nói sai. Sau này, nói không chừng ta sẽ thực sự tìm ngươi để nhờ luyện
chế một đôi món Đạo Khí siêu phẩm đó.
Mộ Hàn cười nói:
- Nếu như sư tỷ thực sự cần luyện chế Đạo Khí siêu phẩm Thủy thuộc tính, ta nhất định sẽ toàn lực tương trợ.
- Vậy thì liền đa tạ sư đệ .
Ân Vận cười tươi như hoa, đôi mắt nhung long lanh mà nhẹ nhàng nói
- La sư đệ, trước tiên ta mang ngươi đi 'Thăng Vân Lâu' dưới Diêu Quang
Phong. Công việc thủ tục để đệ tử Ngoại Sơn tấn chức đệ tử Nội Sơn sẽ
làm ở bên đó. Lĩnh được lệnh bài đệ tử Nội Sơn thì mới có thể đi các nơi khác ở Chân Vũ Thánh Sơn.
Hai người một trước một sau, hăng hái phi như bay.
Trong nháy mắt, Ân Vận và Mộ Hàn liền đi tới dưới chân Diêu Quang Phong ở gần Linh Vũ Thánh Thành nhất. Ở dưới chân núi , đền đài liên miên. Mà trên
đỉnh núi, cũng là đình đài Lâu Các, như ẩn như hiện. Ở giữa núi rừng và
kiến trúc thỉnh thoảng có khả năng nhìn thấy từng đạo bóng dáng thướt
tha yểu điệu, quả là đẹp lòng vui mắt.
Trong số các đỉnh của Bắc Đẩu Thất Phong, Diêu Quang Phong được xem như một nhánh tương đối có đặc sắc.
Từ cổ chí kim, Diêu Quang Phong trên từ Phong Chủ, dưới đến đệ tử, toàn bộ đều là nữ nhân. Trong số những nữ đệ tử này, cũng là đồng dạng thiên
tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây. Tựa như đệ tử đứng đầu
Diêu Quang Phong Yến Thu Mi, cho dù là thực lực, hay là danh tiếng thì
cũng không kém so với đệ tử đứng đầu Thiên Tuyền Phong Lâm Ngọc Bạch,
mặc dù nàng không phải Đạo Văn Sư. Hơn nữa, tổng thể thực lực của Diêu
Quang Phong phi thường cường đại, có thể nói là gần với Thiên Xu Phong.
Chân Vũ Thánh Sơn nhiều lần tổ chức Võ Các Đạo Hội. Cơ hồ đều là Thiên Xu Phong đệ nhất, Diêu Quang Phong đệ nhị.
Tiêu Tố Ảnh cũng ở trong Diêu Quang Phong này. Cũng không biết tình huống
hiện tại của nàng thế nào. Thời gian dài như vậy không gặp, có lẽ thực
lực của nàng đã tăng lên không ít? Nhưng mà mặt mũi, khí tức linh hồn
thậm chí khẩu âm của ta đều hoàn toàn không giống so với trước kia . Coi như chạm mặt cùng nàng thì phỏng đoán cũng không nhận ra ta .
Ngẩng đầu nhìn lên chỉ chốc lát, trong lòng Mộ Hàn than thở một tiếng rồi
bước nhanh đi theo phía sau Ân Vận . Vị trí hai người đang đứng đúng là ở ngay phía trước Diêu Quang Phong. Đối diện bọn họ cách mấy chục thước
có một tòa lầu cao dựa vào vách đá dốc đứng cao chót vót mà dựng lên.
Trông nó rắn rỏi sừng sững đứng thẳng, đặc biệt oai phong khác thường,
đúng là Thăng Vân Lâu.