Vũ Vương

Chương 301: Chương 301: Cơ duyên​




Bất quá, tâm thần Mộ Hàn cũng không lập tức thoát khỏi Xích Huyền Đan Lô. Vân phổ nguyên vẹn hiện ra rõ ràng dị thường trong đầu Mộ Hàn, trong lúc mơ hồ, Mộ Hàn như xuất hiện một loại ảo giác, đạo vân tựa hồ toàn bộ biến mất, chỉ còn lại vân điểm chi chít như sao trên trời trôi nổi trong đầu.

Từng vân điểm đều quanh quẩn lấy hai luồng mộc, hỏa pháp lực nho nhỏ, cùng hai loại pháp lực của 1999 vân điểm hô ứng, lộ ra một loại cảm giác hấp dẫn thần bí. Càng đắm chìm trong đó, loại cảm giác này liền càng thêm đầm đặc, Mộ Hàn tâm thần khẽ nhúc nhích, chỉ đầu đột nhiên lộ ra vô thuộc tính pháp lực càng thêm nồng đậm.

Vô thuộc tính pháp lực tăng cường, Diệu Long Chân Hỏa và g Huyền Thanh Linh Mộc chi lực ẩn chứa trong đó tự nhiên cũng theo đó tăng lên. Hai cổ cực hạn lực lượng này hăng hái lướt qua vách lô, vân điểm không ngừng kích phát, Xích Huyền Đan Lô lập tức tràn ra một mảnh oánh quang hoa mắt sáng chói khiến cho người khó có thể nhìn gần.

Cơ hồ cùng thời khắc đó, ở trong đầu Mộ Hà, hai loại pháp lực mộc, hỏa ở những chỗ vân điểm kia lại bị từng đoàn từng đoàn nối liền lại, lại thủy chung không hợp.

- Ồ?

Mai Tâm Hạc vô ý thức thở nhẹ ra, hắn đột nhiên phát hiện trong Xích Huyền Đan Lô như đã xảy ra biến hóa kỳ diệu nào đó. Nhưng cụ thể là biến hóa gì, dùng thực lực Vạn Lưu cảnh và sự quen thuộc đối với đan lô của hắn, vậy mà cũng mông lung, khó có thể phân biệt nhận rõ ràng.

- Tiểu gia hỏa này đến cùng làm gì?

Mai Tâm Hạc trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc khó có thể che dấu, bất quá cũng không cản trở Mộ Hàn, hắn có thể cảm giác được, loại biến hóa này đối với đan lô cũng không có gì không tốt cả.

Oanh!

Vào thời khắc cuối cùng hai luồng pháp lực chỗ vân điểm bị xuyên cùng nhau, hai cổ lực lượng chưa từng tương dung đột nhiên đụng chạm với nhau, rất nhanh dung hợp lấy.

Ngay lập tức sau, chỗ hai cổ lực lượng va chạm lại diễn sinh ra một vân điểm mới.

2000 vân điểm! Siêu phẩm đạo khí!

Mộ Hàn bỗng nhiên cả kinh, chợt một thanh âm già nua vang lên trong đầu:

- Có thể dẫn động pháp lực lão phu lưu trong vân điểm, khiến cho ‘ Xích Huyền Đan Lô ’ diễn sinh ra vân điểm thứ hai ngàng, lột xác thành siêu phẩm đạo khí, tất nhiên phải có được mộc, hỏa song thuộc tính pháp lực hoặc vô thuộc tính pháp lực. . . Đi vào ‘ Cực Chân Các ’, nhập ‘ Cực Chân Giới Vực ’, lão phu cho ngươi một hồi đại cơ duyên.

Đây là tâm thần lạc ấn mà Phong Lưu Vân lưu lại trong đan lô.

Mộ Hàn nhất thời tỉnh ngộ lại. Không nghĩ tới bí mật Phong Lưu Vân lưu lại trong Xích Huyền Đan Lô lại là cái này.

Xích Huyền Đan Lô này dùng mộc, hỏa hai loại pháp lực luyện chế mà thành, chỉ có đạo vân sư có được hai loại pháp lực này hoặc là vô thuộc tính pháp lực mới có thể dẫn động lực lượng Phong Lưu Vân khắc trong vân điểm, diễn sinh ra thêm vân điểm mới, khiến cho Xích Huyền Đan Lô lột xác thành siêu phẩm đạo khí.

Khó trách Vô Cực Thiên Tông mấy trăm năm cũng không ai tham ngộ thấu ảo diệu trong đó, thì ra những đạo vân sư kia không đủ điều kiện.

Nghĩ lại. Mộ Hàn lại nghĩ tới mấy câu Phong Lưu Vân lưu lại ở sau, không biết hắn muốn tặng cho mình cơ duyên gì? Hẳn là như lời Mai Tâm Hạc nói lúc nãy, thu mình làm đệ tử sao?

Bất quá. Cực Chân Giới Vực chỉ có cường giả Vạn Lưu cảnh mới có thể tiến nhập. Nếu như mình đã luyện đến Vạn Lưu cảnh thì cần gì bái ông ta làm thầy nữa?

- Đây là. . . Siêu phẩm đạo khí!

Một thanh âm kích động đến cực điểm đánh thức Mộ Hàn, mí mắt khẽ mở, chỉ thấy một đạo khí tức đỏ sậm lộ ra khỏi Xích Huyền Đan Lô, như khói trụ phóng lên trời, mà Mai Tâm Hạc ở bên đã không còn nửa điểm hình tượng của siêu cấp cường giả Vạn Lưu cảnh. Hai con mắt nhìn chằm chằm vào lò đan, trừng lớn lên như chuông đồng.

Dị tượng do Xích Huyền Đan Lô đột nhiên lột xác mang đến không chỉ chấn trụ Mai Tâm Hạc, cũng khiến cho vô số người trong Vô Cực Thành phải ngạc nhiên...

- Có người luyện chế ra siêu phẩm đạo khí!

Vô Cực thành bắc, thân ảnh rắn rỏi của Cung Hạo bỗng nhiên lao ra khỏi Phi Long Viện, đứng lặng trên không trung trăm mét, ngóng nhìn lấy đạo khí tức đỏ sậm ở xa xa, trên mặt kinh nghi bất định. Đó là phương hướng Đan Thiên Điện, rõ ràng có người ở đó luyện thành siêu phẩm đạo khí? Trong tông phái lúc nào có đạo vân sư cao minh như vậy chứ?

- Ân? Xảy ra chuyện gì?

Cơ hồ đồng thời, Tiêu Tố Ảnh cũng như có cảm ứng, đột nhiên giật mình tỉnh lại từ trong tu luyện. Thân thể mềm mại lóe lên, Tiêu Tố Ảnh sau một khắc liền xuất hiện ở trên không trung sơn cốc, trong đôi mắt đẹp nhìn về phía Vô Cực thành nổi lên ngạc nhiên nồng đậm, siêu phẩm đạo khí? Ai có năng lực lớn như vậy, có thể luyện chế ra siêu phẩm đạo khí?

- Kỳ quái! Kỳ quái!

Trên đỉnh Đăng Thiên Tháp, một trung niên nam tử đứng yên phía trước cửa sổ, trong đôi mắt đen bóng xẹt qua một tia dị sắc. Động tĩnh kia đến từ tầng ba Đan Thiên Điện. . . Khí tức đạo khí này cũng hết sức quen thuộc, tựa hồ chính là ‘ Xích Huyền Đan Lô ’ của Mai trưởng lão. . . Cao phẩm đạo khí cũng có thể lột xác thành siêu phẩm đạo khí?

. . .

Giờ khắc này, trong Vô Cực Thành tiếng kinh hô liên tục, càng có nhiều cường giả giật mình tỉnh lại từ trong tu luyện, quăng qua từng đạo ánh mắt nghi hoặc kinh ngạc hoặc đầy hào hứng về phía Đan Thiên Điện.

Cũng không lâu lắm, đạo khí tức đỏ sậm kia liền thu liễm lại.

Có khô lâu đạo khí ở trước, Mộ Hàn đối với loại dị tượng này rất là quen thuộc

Ngược lại Mai Tâm Hạc, nhìn thấy Xích Huyền Đan Lô mình đã dùng cả trăm năm đột nhiên từ cao phẩm đạo khí lột xác thành siêu phẩm đạo khí, sau nửa ngày vẫn khó mà bình tĩnh lại.

- È hèm.

Mộ Hàn nhịn không được ho khan một tiếng.

Mai Tâm Hạc lúc này mới như ở trong mộng mới tỉnh, sau khi nháy mắt hai cái, ánh mắt mới từ đan lô chuyển về phía Mộ Hàn, khó có thể tin nói:

- Mộ Hàn, ngươi làm sao làm được?

- Sau khi chữa trị vân điểm tổn hại, cảm giác vân phổ tựa hồ có chút thiếu hụt, cho nên liền thử gia tăng thêm cho đan lô một vân điểm, không nghĩ tới lại thành công.

Mộ Hàn cười nói, kỳ thật, công lao khiến đạo khí lột xác có lẽ thuộc về vị thái thượng trưởng lão Ohong Lưu Vân kia, Mộ Hàn chỉ là dẫn đạo một chút thôi. Bất quá, hắn cũng không muốn lộ ra mình đã phá giải bí mật bên trong Xích Huyền Đan Lô nên chỉ có thể ôm công lao vào người mình.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Mai Tâm Hạc trợn mắt há hốc mồm, nhưng chợt liền thoải mái, loại chuyện này nói thì đơn giản, làm mới khó khăn, năm đó nhiều đạo vân sư như vậy cũng không nhìn ra chỗ thiếu hụt của vân phổ bên trong Xích Huyền Đan Lô, mà Mộ Hàn thoáng một cái liền phát hiện ra, hơn nữa hoàn thiện nó, đây là biểu hiện của thực lực.

Tựa như luyện dược vậy, cùng loại dược vật, có vài dược sư có thể luyện chế ra cực phẩm đan dược, mà có vài dược sư thậm chí ngay cả luyện chế dược vật thành hình cũng làm không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.