Vũ Vương

Chương 568: Chương 568: Cửu trọng phong ấn




Mộ Hàn gật đầu, bỗng có chút kinh ngạc nói:

- Thời gian của ngươi không còn nhiều lắm?

- Ta sớm đã chết từ lâu, không có thân thể da thịt và linh hồn chủ thể chống đỡ, một đạo tàn do linh hồn lực lượng bao bọc như vậy rất khó tồn tại quá lâu. Nếu như ngươi không đến được, tối qua lại qua mười năm, đạo tàn niệm này của ta cũng sẽ ở trong cát bụi triệt để biến mất.

Mộ Hàn im lặng không nói trong chốc lát, lấy làm khó hiểu nói:

- Một số Vạn Lưu Cảnh tu sĩ, sau khi nhục khu hủy diệt, đều có thể khiến tàn hồn của mình bất tử bất diệt, ngươi còn là Võ Tiên, lẽ nào....

- Ngươi ngay cả Võ Tiên đều biết, là Công Tôn Long nói cho ngươi đi sao?

Thái Thanh nghe vậy, ách nhiên thất tiếu nói:

- Loại chuyện này cũng không thể đánh đồng. Ngươi cũng biết, trước đây ba huynh đệ Thái Thần An, Thái Thần Nguyên và Thái Thần Tâm truy sát ta cường đại cỡ nào? Bọn họ cũng đều là Võ Tiên, thủ đoạn của Võ Tiên cũng không phải hiện tại ngươi có khả năng tưởng tượng được. Bất quá không nên lo lắng, cho dù đạo tàn niệm này của ta biến mất, cũng còn có hi vọng phục sinh. Không chỉ là ta, mà ngay cả nương ngươi cũng có hi vọng sống lại.

- A?

Mộ Hàn nhất thời tinh thần rung động.

- Cái này phải dựa vào ngươi!

Thái Thanh khẽ cười nói:

- Sau khi ta rời khỏi Linh Hư Tộc, đã biết Thái Thượng Thiên tuyệt sẽ không bỏ qua cho ta. Sau khi tại Thái Huyền Thiên Vực gặp được nương ngươi, vì để phòng ngừa vạn nhất, liền đem bộ phận linh hồn và chủ thể linh hồn của hai người chúng ta triệt để phân ly ra, đưa nó vào không minh Thánh Thiên Vực, phong ấn dưới đáy Vô Cực Thâm Uyên, lại khiến nó rơi vào ngủ say triền miên, chỉ có như vậy mới có thể né tránh khỏi Thái Thượng Thiên tìm kiếm.

Lời nói chợt ngưng lại, Thái Thanh lại nói, nếu không có ngoại lực trợ giúp. Phong ấn kia cũng sẽ từ từ tiếp xúc, bất quá ít nhất cũng cần đến hơn vạn năm. Hàn Nhi, chờ ngươi tu vi đạt đến, liền sớm giải trừ phong ấn, giúp chúng ta trọng tố nhục khu, đến lúc đó, một nhà chúng ta liền có thể đoàn tụ chân chính.

- Không Minh Thánh Thiên Vực....

Lầm bẩm nhắc lại một tiếng, Mộ Hàn không khỏi kinh hỉ hỏi:

- Phải đạt được trình độ tu vi ra sao, mới có thể đi vào nơi đó giúp các ngươi giải trừ phong ấn?

- Hàn Nhi, việc này không vội, chờ ngươi có năng lực tiến nhập Vô Cực Thâm Uyên, sau đó tự nhiên sẽ biết.

Thanh âm của Thái Thanh đã suy yếu không ít. Lúc này, thậm chí ngay cả Mộ Hàn đều cảm giác được rõ ràng, đạo tàn niệm này của hắn đã trở nên yếu ớt hơn rất nhiều.

Quả nhiên, Thái Thanh thở dài rất nhanh:

- Hàn Nhi, ta cũng sắp sửa không chống đỡ được nữa. Ta không phải một phụ thân xứng đáng. Không có thể thấy ngươi xuất thế. Cũng không có thể nhìn ngươi trưởng thành. Chút đồ vật ấy coi như là kẻ làm phụ thân như ta tặng cho ngươi một ít lễ vật đi sao. Ngươi...nhất định phải bảo trọng....

Hai mắt nhìn chăm chú vào Mộ Hàn, trong ánh mắt Thái Thanh ẩn chứa vẻ không nỡ nồng đậm, nhưng chớp mắt sau, trên mặt hắn liền lộ ra một tia tuyệt vọng, tấm thân từ bên trong Đao Linh hiện lên càng tựa như thuốc nổ bị châm ngòi bạo phát ra, hóa thành vô số tinh điểm màu tím. Lộ ra Cửu Long Lôi Vương Đao, dọc theo tâm thần của Mộ Hàn tiến nhập Tử Hư Thần Cung, thuận tiện dung nhập rất nhanh.

Ầm!

Trong nháy mắt này liền giống như con đê kiên cố đột nhiên mở ra những lỗ hổng, vô số tin tức càng như kinh đào hãi lãng tuôn trào ra, tràn ngập trong não của Mộ Hàn.

Cho dù cường độ linh hồn đã đột phá đến Linh Trì cảnh, Mộ Hàn cũng nhịn không được sinh ra một loại cảm giác mê muội cường liệt.

Đây là...

Qua một trận tốt hơn, Mộ Hàn mới hoảng hốt tinh thần, trong lòng tràn đầy khiếp sợ.

Lúc này hắn mới hiểu được, nguyên lai Thái Thanh đưa cho mình lễ vật, dĩ nhiên là ký ức của hắn. Mặc dù so với bản thể Thái Thanh năm đó, ký ức ẩn chứa trong đạo tàn niệm này cũng không nhiều, nhưng đối với Mộ Hàn mà nói, mặc dù bản thân chỉ nhận được một thàn ký ức của Thái Thanh đã phi thường dọa người rồi.

Ký ức của Thái Thanh trực tiếp cùng với Tử Hư Thần Cung tương dung, chỉ bất quá công phu trong chớp mắt, Mộ Hàn đã đem chúng hấp thu toàn bộ. Ở trong ký ức này, có lý giải cùng với cảm ngộ tu luyện của bản thân Thái Thanh đối với Tử Hư Thần Cung, còn có đủ loại bí văn của Thiên Vực thế giới.

Mộ Hàn như lấy được chí bảo, trong lòng kinh hỉ dị thường.

Cùng với Cửu Long Lôi Vương Đao so sánh, ký ức của Thái Thanh tuyệt đối càng thêm trân quý hơn. Nhất là cảm ngộ trên con đường tu luyện của hắn, càng trân quý cực kỳ, hầu như không có bất cứ chần chờ nào, Mộ Hàn tiện tay nắm chặt Cửu Long Lôi Vương Đao ngồi xuống, lẳng lặng tiêu hóa những tin tức đột nhiên có thêm trong đầu mình.

- Ân?

Thấy động tác của Mộ Hàn, Công Tôn Long có chút kinh ngạc, không nhịn được giương mắt nhìn, nhưng rất nhanh lực chú ý của hắn lại xoay chuyển đến trên người mình. Sau khi Cửu Long Lôi Vương Đao bị Mộ Hàn thu phục, nguyên bản lực lượng thông qua chín chiếc xiềng xích Lôi Điện cuồn cuộn mà vào đúng là đột nhiên dừng lại.

Tuy rằng chín đạo Lôi Điện còn quấn ở trên thân thể, Lôi Điện chi lực đình chỉ dũng nhập, lại để hắn hơn hai mươi năm giống như một chiếc hũ dung khí có một loại cảm giác vui sướng thoải mái.

Không thể phủ nhận, trong quá trình không ngừng chứa đựng, rồi lại phun trào ra, tu vi của hắn đã đột nhiên tăng mạnh. Trong khoảng thời gian bị nhốt này, tu vi của hắn từ Linh Trì nhị trọng thiên đột phá đến Linh Trì thất trọng thiên, nhưng hắn tình nguyện tu vi của bản thân chỉ dừng lại tiêu chuẩn tại hơn hai mươi năm trước.

Đường đường Đại Hạc Thiên Vực Kiếm Thần đại nhân, đệ nhất cường giả, không chỉ thành một kiện công cụ không hề có tôn nghiêm, hơn nữa trong quá trình dẫn tụ Lôi Điện chi lực, linh hồn và nhục khu của hắn không có lúc nào không thừa thụ dằn vặt thật lớn. Trước ngày này, hắn chưa từng nghĩ tới cảnh đó.

Mặc dù không cần dẫn tụ Lôi Điện chi lực nữa, nhưng có thể tưởng tượng muốn thoát khốn, lại còn không biết phải đợi tới khi nào.

Công Tôn Long nhìn Mộ Hàn, âm thầm thở dài, tinh thần mới phấn chấn chút lại ảm đạm xuống, trong lòng có chút phức tạp. Nhưng vào lúc này, hắn lại phát hiện Mộ Hàn đột nhiên mở mắt, giữa trán càng lộ ra vẻ vui mừng khó có thể ức chế, phảng phất như vừa mới thu được một kiện tuyệt thế trân bảo nào đó.

- Nguyên lai là như vậy.

Mộ Hàn thì thầm nói, trên mặt lộ ra vẻ kích động.

Công Tôn Long hiếu kỳ nói:

- Mộ Hàn, ngươi phát hiện cái gì?

Mộ Hàn cười nói:

- Công Tôn tiền bối, Cửu Long Lôi Vương Đao này cũng không phải là đê phẩm đạo khí mà là một kiện đạo khí kỳ lạ có thể trưởng thành. Trước đây cha ta khi luyện chế thanh đao này, từng ở bên trên lưu lại cửu trọng phong ấn. Cứ cởi ra một trọng phong ấn, uy lực của nó đều sẽ lớn mạnh hơn vài phần.

Công Tôn Long sửng sốt:

- Trên đời lại có đạo khí như vậy?

Đừng nói là hắn, ngay cả bản thân Mộ Hàn khi phát hiện đoạn ký ức này của Thái Thanh cũng là có loại cảm giác khó có thể tin nổi.

Đạo khí thật là có thể lột xác, ngay cả bản thân Mộ Hàn luyện chế đạo khí khô lâu, sau khi diễn hóa ra linh tính, thực lực cũng là trở nên càng ngày càng mạnh, thậm chí còn diễn hóa ra huyết nhục. Nhưng khô lâu đạo khí chỉ là đơn thuần đề thăng thực lực, nhưng Cửu Long Lôi Vương Đao Thái Thanh giao cho hắn lại là tầng tầng lột xác.

Thủ đoạn thần kỳ như thế khiến Mộ Hàn nghe nói cũng cảm giác cảm thán không thôi.

- Loại đạo khí này, ta cũng là lần đầu tiên gặp được.

Mộ Hàn nói:

- Chín con rắn chỗ chuôi Cửu Long Lôi Vương Đao, đó là cửu trọng phong ấn của thanh trường đao này. Quá trình giải khai phong ấn kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần lực lượng của ta đạt được, lập tức đã có thể giải khai phong ấn.

Đang khi nói chuyện, chân nguyên bàng bạc của Mộ Hàn liền đem chuôi đao của Đang khi nói chuyện bao trùm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.