Vũ Vương

Chương 1010: Chương 1010: Đại chiến bộc phát (3)




- Ngươi là người nào?

Thịnh Dạ kinh sợ nảy ra, một đạo "Nguyệt Thần Mi Ấn" bắn ra thật mạnh, lúc này như dãi lụa lớn chém thẳng qua bàn tay của Mộ Hàn đang đập xuống.

Oanh!

Lập tức tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trong vách tường không gian. Cự chưởng kia thế như chẻ tre, thoáng cái đập nát hồng quang. Vào thời khắc này có hơn mười đạo kiếm quang của Thịnh Dạ bắn vào người của Mộ Hàn, đáng tiếc không có tạo ra bất cứ tổn thương nào cả.

Thịnh Dạ càng cảm giác kinh hãi, thân hình của hắn nhanh chóng lui ra ngoài mười dặm.

Hắn nhìn ra được đối phương dùng thủ đoạn đoạt xá đặc thù thân hình thậm chí là linh hồn của Thịnh Quang, cho nên lúc này mới có thể lừa đối toàn bộ người U Ảnh tộc và mấy vị Võ Thần cảm ứng tra xét, không có bạo lộ thân phận lúc ở "U Ảnh thần hội" và quan sát "Hồn ảnh".

Thực tế làm cho Thịnh Dạ giật mình chính là người này có tu vị Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong nhưng thực lực chân thật vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể nghiền áp cường giả bán thần. Vừa rồi giao phong một lần làm cho hắn hiểu được chính mình hoàn toàn không phải đối thủ của người này, muốn giữ được tánh mạng chỉ có chạy trốn.

- Ngươi rốt cuộc là ai!

Thịnh Dạ khàn giọng gầm lên, thân hình không chút dừng lại xuyên qua không gian giới bích.

- Ta là ai không trọng yếu, trọng yếu nhất là ngươi sẽ biến thành tù binh của ta!

Mộ Hàn cười ha hả, tiến lên phía trước, chỉ trong khoảng khắc đã đuổi theo Thịnh Dạ, lúc này bàn tay cực lớn xé rách bình chướng không gian tiếp tục chụp lấy Thịnh Dạ.

- Muốn bắt ta thì không dễ dàng như vậy đâu!

Thịnh Dạ nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình hóa thành khói đen điên cuồng khuếch tán ra bốn phía. Than thể U Ảnh tộc thuần túy là linh hồn thể tạo thành, mặc dù trải qua địa cầu cải tạo nhưng đối với Thịnh Dạ là cường giả bán thần thì cho thân hình hóa thành linh hồn bay đi cực kỳ dễ dàng.

Chỉ cần một tia lực lượng đào thoát ra ngoài là hắn có thể một lần nữa khôi phục trạng thái toàn thịnh, chỉ cần phí chút thời gian là được.

Nhưng mà Thịnh Dạ nhanh chóng phát hiện kế hoạch của mình thất bại.

Vào lúc cự chưởng kia giáng xuống thì triệt để phong tỏa không gian mấy ngàn trượng chung quanh thành lao từ, tất cả lực lượng linh hồn Thịnh Dạ khuếch tán ra bốn phía bị ngăn cản lại, chỉ có thể di động trong phạm vi bình chướng mà thôi.

Nhưng mà khi cự chưởng áp xuống thì đạo lực lượng kia nhanh chóng co rút lại, khiến không gian hoạt động của Thịnh Dạ nhanh chóng giảm bớt.

- Ngươi trốn không thoát.

Mộ Hàn mỉm cười, năm ngón tay thu lại.

Oanh!

Lực lượng khủn bố lập tức bao phủ lấy Thịnh Dạ, dùng xu thế lôi đình vạn quân giống như có thể nghiền áp tất cả thành bột mịn dưới một chưởng này.

Giống như cảm giác được lực lượng không gì sánh kịp. Linh hồn không ngừng rung động mạnh mẽ, một lần nữa hóa thành thân ảnh thon gầy của Thịnh Dạ.

- Hỗn đản, ta liều với ngươi.

Thịnh Dạ giống như biến thành dã thú, trong miệng phát ra tiếng gào rú kịch liêt, mà "Nguyệt Thần Mi Ấn" đột nhiên bành trướng, thân hình dung nhập vào trong đó. Một đạo hào quang màu đỏ sáng lạn bắn ra ngoài, trong nháy mắt "Nguyệt Thần Mi Ấn" hóa thành một thanh Viên Nguyệt Loan Đao to lớn, hung ác chém qua cự hưởng, khí tức tĩnh mịch điên cuồng khuếch trương ra các nơi, chỗ nào đao quang đi ra thì không gian nơi đó bị chôn vùi.

Đây chính là U Ảnh tộc "Tịch Diệt Hồn Trảm" !

Cũng công pháp võ đạo nhưng ở trong tay cường giả bán thần sử dụng thì uy lực khủng bố tuyệt luân, nếu đổi thành Võ Tiên Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong khác thỉ chỉ sợ một đao này có thể mất mạng tại chỗ, dù không chết linh hồn cũng bị ảnh hưởng, thực lực giảm nhiều.

Đáng tiếc là Thịnh Dạ lần này gặp chính là Mộ Hàn.

Linh hồn của Mộ Hàn vững chắc vượt xa cường giả bán thần như Thịnh Dạ, cho dù tịch mịch chi khí có mạnh hơn nữa cũng không khiến linh hồn của Mộ Hàn sinh ra chút chấn động nào. Linh hồn bất động, thế công tự nhiên không sinh ra chút biến hóa nào, trong khoảnh khắc Viên Nguyệt Loan Đao chém xuống chẳng là gì cả.

Ah!

Thịnh Dạ kêu lên thảm thiết, hào quang màu đỏ chói mắt hiện ra, Viên Nguyệt Loan Đao lập tức biến mất. Lập tức "Nguyệt Thần Mi Ấn" hiển lộ thân hình, phía trên có đầy vết rạn. Sau một khắc "Nguyệt Thần Mi Ấn" tróc ra khỏi mi tâm Thịnh Dạ, sắc mặt của hắn tái nhợt.

- Ta nói rồi, ngươi trốn không thoát!

Mộ Hàn cười hắc hắc, hắn lại dùng một chưởng chụp xuống Thịnh Dạ, hấp lực khủng bố từ trong tay của hắn truyền ra ngoài, trong chốc lát đã hàng lâm thân thể Thịnh Dạ.

- Tới đây cho ta!

Vào lúc giọng nói vang vọng thì Thịnh Dạ không tự chủ bị hấp lực này kéo qua.

Hô!

Trong khoảng thời gian ngắn Thịnh Dạ đã tiến vào lòng bàn tay của Mộ Hàn, ý niệm khẽ động và cường giả bán thần U Ảnh tộc này đã bị thu vào tâm cung Mộ Hàn. Chợt Thiên Anh co rút lại kịch liệt, mà bản thể Mộ Hàn từ trong "Tử Hư Thần Cung" bay ra ngoài, lặng lẽ lơ lửng trên không gian giới bích.

Hôm nay đã không cần giấu diếm thân phận nữa, Mộ Hàn tự nhiên sẽ đổi lại thân thể vốn có của mình.

Huyết mạch Linh Hư tộc, Ngũ Hành Chân Linh pháp thể... Liên tiếp trở về, chỉ qua mấy hô hấp cơ thể Mộ Hàn mở to mắt, toàn thân tỏa ra khí tức sinh mệnh nồng đậm, mà Thiên Anh lại tiến vào "Tử Hư Thần Cung " của Mộ Hàn lần nữa, lẳng lặng ngồi yên trong tâm cung.

- Là thời điểm quay về Thần U Thiên Vực!

Ý niệm trong đầu Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, "Vạn Vực Đồ" lập tức xuất hiện trước người, từ từ mở ra. Gần "Thánh Ấn Thiên Vực" có một đạo hào quang rực rỡ, thông qua "Vạn Vực Đồ ", Mộ Hàn rất dễ dàng tìm được phương hướng, hắn xuyên qua không gian vô tận.

...

Thần U Thiên Vực, phượng sào.

Trên một cái tổ trên cây ngô đồng to lớn, tất cả Hồng Nguyệt Phượng Hoàng hoặc đang đậu trên nhánh cây, hoặc đang bay xuyên qua lá cây, khoan thai tự đắc.

- Tộc mẫu, còn không có phát hiện ra bóng dáng của U Ảnh tộc đâu cả.

Trong không gian trên đỉnh cổ thụ, trên mặt Thần Dực cười khổ, đối diện hắn là một nữ nhân mặc áo đỏ, chính là Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc tộc mẫu Hồng Liên.

- Những U Ảnh tộc này thật vất vả mới thành lập cứ điểm trên các Thiên Vực, hôm nay lại rút đi toàn bộ, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, bọn chúng đang định làm gì?

Hồng Liên nỉ non tự nói, đáy lòng xuất hiện dự cảm không tốt.

U Ảnh tộc rời khỏi tất cả đại Thiên Vực thì Hồng Liên sớm đã biết được, nhưng không có để ý, thẳng đến khi Mộ Hàn mang Thần Nguyệt quay trở về, nàng muốn tìm ra hung thủ Cổ Thái khiến con gái của mình hồn phi phách tán, lúc này mới phái nhiều Võ Tiên Hồng Nguyệt Phượng Hoàng rời khỏi phượng sào, tiến tới các nơi dò xét.

Tinh tế điều tra khiến Hồng Liên chấn động.

Vốn nàng cho rằng tất cả U Ảnh tộc rời khỏi Đại Thiên Vực sẽ quay về không gian hang ổ của chúng, nhưng hôm nay mới phát hiện hang ổ của những U Ảnh tộc này đã sớm chuyển đi không còn, cơ hồ tất cả người U Ảnh tộc đều không có bóng dáng đâu cả, giống như biến mất sạch sẽ trên đời này.

- U Ảnh tộc đột nhiên biến mất, nhất định có âm mưu không nhỏ!

Thần Dực trầm giọng nói.

- Không sai!

Hồng Liên gật gật đầu, trong miệng đáp lời, nhưng rất nhanh nàng nhíu mày kinh hỉ nói:

- Đúng là Mộ Hàn tiểu gia hỏa kia đến rồi, Thân Dực, ngươi đi ra ngoài nghênh nghênh hắn.

- Vâng!

"..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.