Vũ Vương

Chương 566: Chương 566: Đê phẩm đạo khí?




Nhận thấy được Mộ Hàn tâm thần cử động, trong đôi mắt của Công Tôn Long nhịn không được hiện lên tia kinh dị, trong lòng âm thầm lẩm bẩm nói:

- Mộ Hàn này chỉ có tu vi Vạn Lưu ngũ trọng thiên, nhưng cường độ tâm thần lại đã cực độ tiếp cận Linh Trì nhị trọng thiên.... Quả nhiên không hổ là nhi tử của Võ Tiên.

Mộ Hàn không có tâm tư để quan tâm Công Tôn Long thần sắc biến hóa, hắn khép hai mắt lại. Toàn bộ lực chú ý đều đã tập trung ở trên Cửu Long Lôi Vương Đao, trong khoảnh khắc, tâm thần chi lực của Mộ Hàn đã lấy thế bẻ gãy nghiền nát dũng mãnh vào trong đao, hạo hạo đãng đãng lan tràn đến mỗi một góc nhỏ trên thân đao.

Ầm!

Ngay sau đó, Tử Hư Thần Cung kịch liệt rung chuyển, Mộ Hàn thu nhiếp tinh thần, bắt đầu ở trong Cửu Long Lôi Vương Đao tiến hành dò xét cẩn thận.

Trong công phu nháy mắt, Mộ Hàn liền ở trong thân đao bắt được một tia đạo văn tồn tại.

Trong lòng Mộ Hàn có chút vui vẻ, tâm thần lập tức theo tia đạo văn kia bắt đầu khởi động. Không quá một hồi, một bộ văn phổ hoàn chỉnh liền bày ra ở trong đầu Mộ Hàn. Mà vị trí trung tâm của văn phổ này thì tụ tập một đoàn khí tức màu tím mờ nhạt, đó chính là Đao Linh của Cửu Long Lôi Vương Đao.

Bất quá, lúc này Mộ Hàn đã hoàn toàn không có tâm tình để ý tới nó nữa.

Bốn mươi chín văn điểm? Làm sao có khả năng?

Một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi từ đáy lòng Mộ Hàn tuôn ra, đạo văn của Cửu Long Lôi Vương Đao này cực kỳ đơn giản. Có thể nói là như thế, hơn nữa số lượng văn điểm cũng ít đến thương cảm. Chỉ có bốn mươi chín văn điểm, điều này có thể nói là nằm ngoài ý liệu của Mộ Hàn thật sâu.

Nói chung, trong vòng năm mươi văn điểm là đê phẩm đạo khí. Năm mươi đến năm trăm văn điểm là Trung phẩm đạo khí. Năm trăm tới hai nghìn văn điểm còn lại là Cao phẩm đạo khí.

Cửu Long Lôi Vương Đao này chỉ có bốn mươi chín văn điểm, đồng nghĩa nó chỉ là một kiện Đê phẩm đạo khí!

Đê phẩm đạo khí? Mộ Hàn mở mắt, khó có thể tin nổi mà lắc đầu.

- Mộ Hàn, sao rồi?

Công Tôn Long ngạc nhiên nói.

- Công Tôn tiền bối, Cửu Long Lôi Vương Đao này chỉ có bốn mươi chín văn điểm, ngươi tin tưởng sao?

Mộ Hàn thở sâu, quay đầu nói rằng.

- Không có khả năng, tuyệt đối không thể nào được.

Công Tôn Long bật cười nói:

- Mộ Hàn, trò đùa như vậy một chút cũng không buồn cười!

- Ta cũng hiểu được không có khả năng, bất quá, nó thực sự chỉ có bốn mươi chín văn điểm.

- Cái gì?

Thấy Mộ Hàn không giống như là đang nói láo. Cái miệng của Công Tôn Long mở lớn đến mức có thể nhét vừa mấy quả trứng gà. Đôi mắt cũng là trợn thành hình tròn, giống như muốn từ trong hốc mắt nhảy ra về phía trước.

- Đê phẩm nhất định tuyệt không có uy lực cường đại như vậy. Trong đó nhất định là có nguyên nhân khác.

Mộ Hàn nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng, thu thập tâm tình, lực chú ý một lần nữa trở lại bên trong thân đao. Tâm thần chi lực khổng lồ liên tục đảo qua dò xét những đạo văn kia.

Thời gian yên lặng trôi đi...

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, Mộ Hàn vẫn là không có nửa điểm thu hoạch.

Tử Hư Thần Cung chung quy không phải vạn năng!

Mộ Hàn có chút bất đắc dĩ mặt nhăn mày nhíu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như dựa theo uy lực của đạo khí để phân chia, Cửu Long Lôi Vương Đao tuy rằng không so được với Thánh phẩm đạo khí Cốt Hoàng Chỉ của Tư Không Chiếu, nhưng nó tuyệt đối là một kiện siêu phẩm đạo khí cường đại nhất. Cho dù là các loại siêu phẩm đạo khí phẩm chất thật tốt như Vu Minh Phù Ba Đao, Viêm Long Phá Thiên Kích...của Mộ Hàn cũng thua kém nó rất xa.

Cũng không biết vị phụ thân trên danh nghĩa kia của mình ở trong Cửu Long Lôi Vương Đao động tay động chân gì, mà khiến cho đạo khí cường đại như vậy lại chỉ có phẩm chất đê phẩm.

Hoặc giả nói năng lực luyện khí của Võ Tiên đã vượt quá xa Đạo Cảnh tu sĩ tưởng tượng, tùy tiện luyện chế một kiện đê phẩm đạo khí đã có thể có uy lực của siêu phẩm đạo khí cao cấp nhất? Nếu như trước đây Thái Thanh luyện chế là một kiện Thánh phẩm đạo khí, đó chẳng phải là có thể nắm giữ uy lực của tuyệt phẩm đạo khí sao?

Mộ Hàn cũng biết, loại suy đoán này rất không hiện thực.

Trong lúc suy nghĩ, tâm thần của hắn liền chuyển hướng Đao Linh trung tâm văn phổ. Hiện tại Cửu Long Lôi Vương Đao chỉ là bị áp chế, vẫn là trước tiên đem nó triệt để thu phục lại nói tiếp. Nếu là khoảng cách thời gian vừa đến, Công Tôn Long lại trong cơ thể Lôi Điện chi lực tích lũy được trong cơ thể phóng xuất đến. Nói không chừng lại mất công một lần nữa.

Hô!

Nhìn thấy tâm thần chi lực của Mộ Hàn đang áp sát về phía mình, đoàn khí tức tử sắc đột nhiên ba động kịch liệt, phảng phất như một con mãnh thú đang dương nanh múa vuốt, muốn chọn người mà nuốt. Chỉ bất quá, dưới tình huống lực lượng hầu như đã hao hết toàn bộ, bộ dáng hung hăng độc ác của Đao Linh khó có thể mang đến bất cứ uy hiếp nào cho Mộ Hàn.

Không có bất luận chần chờ nào, tâm thần chi lực của Mộ Hàn không ngừng mà đẩy mạnh từ trong ra ngoài.

Vù vù vù vù...

Đao Linh giống như là một con chuột bị nhốt trong chum, không chỉ không cửa thoát khốn, còn có một con mắt đói mắt lộ hung quang đang tiến gần rất nhanh, khiến không gian để nó hoạt độ càng ngày càng nhỏ.

Việc đã đến nước này, bất luận giãy dụa hay chống cự gì cũng đều là phí công. Trong giây lát sau, tâm thần chi lực của cường đại của Mộ Hàn đã bao phủ đến, đem Đao Linh bao vây đến kín kẽ.

- Mộ Hàn, quên nói cho ngươi....

Giữa lúc Mộ Hàn chuẩn bị đem Đao Linh hút vào Tâm Cung tiến hành luyện hóa, Công Tôn Long vừa mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, tựa như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên lớn tiếng kêu lên:

- Phụ thân ngươi đã từng nói qua, Cửu Long Lôi Vương Đao này dung hợp tinh huyết của bản thân hắn, sau khi hấp thu huyết dịch của ngươi, nó sẽ có thể hoàn toàn thuộc về ngươi!

- A? Đơn giản như vậy?

Mộ Hàn kinh ngạc đảo mắt nhìn Công Tôn Long:

- Đa tạ tiền bối nhắc nhở.

Đang khi nói chuyện, ngón trỏ và ngón giữa tay phải của Mộ Hàn đã điểm lên thân đao, tiên huyết đỏ sẫm từ giữa ngón tay mãnh liệt tuôn ra. Chỉ chốc lát qua đi, huyết dịch kia đã tựa như bị dẫn dắt, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được dung nhập Cửu Long Lôi Vương Đao, thuận tiện hướng phía Đao Linh đang bị tâm thần bao vây lan tràn đến.

Hô hô hô...

Tựa hồ phát hiện huyết dịch của Mộ Hàn đang nhanh chóng tiếp cận chính mình, Đao Linh đột nhiên trở nên nóng nảy dị thường, càng không ngừng tả xung hữu đột, giống như đang cực lực trốn tránh.

Chỉ tiếc, tâm thần chi lực của Mộ Hàn phảng phất như ngưng tụ thành một tòa lao tù kiên cố, mặc kệ nó ở bên nào xông tới, cuối cùng đều bị ngăn trở lại. Chỉ chốc lát qua đi, đại lượng tiên huyết đã xuyên thấu tâm thần chi lực hình thành lá chắn, mãnh liệt mà vào. Đao Linh kia không thể nào né tránh được nữa đã bị triệt để bao phủ.

Giờ khắc này, Đao Linh đúng là như bị sét đánh, bỗng nhiên cứng đờ.

Nhân đó, Đao Linh phảng phất như hóa thành miếng xốp khô, tinh huyết của Mộ Hàn bắt đầu như tơ như lũ dung nhập đi vào, tốc độ nhanh đến cực điểm.

Rầm lạp...

Thoáng như nước chảy, tốc độ tiên huyết từ giữa ngón tay của Mộ Hàn chảy ra chợt nhanh hơn.

Vừa hấp thu huyết dịch, vừa phóng xuất huyết dịch, tất cả chỉ bất quá trong chớp mắt. Huyết dịch trong thể nội của Mộ Hàn đã mất đi gần năm thành. Nếu như là người thường tổn thất nhiều huyết dịch như vậy, tuyệt đối không chịu nổi. Bất quá đối với Vạn Lưu Cảnh tu sĩ như Mộ Hàn mà nói, lại không có quan hệ quá lớn. Chỉ cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian, huyết dịch trong cơ thể sẽ lại tràn đầy.

Lại hấp thu gần một thành huyết dịch của Mộ Hàn, Đao Linh kia cuối cùng cũng đình chỉ chống lại.

Lúc này, một loại cảm giác tâm linh tương thông đột nhiên hiện lên, ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích. Cửu Long Lôi Vương Đao đã từ trong tầm mắt biến mất, tiến nhập Tử Hư Thần Cung. Cả quá trình, Đao Linh kia cũng không có lại sinh ra chút ý niệm chống cự nào nữa, phảng phất như nó đã cùng với Mộ Hàn tựa như một thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.