Vũ Vương

Chương 120: Chương 120: Diệu Long Chân Hỏa. (1)​




Giờ phút này, bên trong Tâm Cung vẫn là dòng nhiệt nóng bỏng đang bốc lên tràn ngập. Không gian vốn mù sương nay khắp nơi đều tràn ngập khí tức đỏ như lửa. Mộ Hàn vẫn còn khó có thể phân biệt thứ đã đi theo "Tử Tinh nguyên khí" vào trong người hắn là vật gì vậy. Chỉ là mơ hồ cảm giác nó cùng pháp lực tựa hồ có mối liên hệ cực kỳ mật thiết.

Mới chỉ gặp qua một lát, có lẽ uổng công vô ích. Mộ Hàn đành phải thôi, dời sự chú ý đến kinh mạch .

- Cái gì?

Bỗng dưng, trong lòng Mộ Hàn kinh ngạc mà bắt đầu hô nhỏ. Hắn đột nhiên phát hiện tầng ngăn cách kia giữa Tâm Cung của chính mình và hai mạch thiên địa thật giống như đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Ba thứ Tâm Cung, kinh mạch, Ẩn Khiếu này lại nhè vào tình huống hắn hoàn toàn không có cảm giác để hoàn toàn nối liền thành một thể hoàn chỉnh hoàn mỹ.

- Ngọc Xu Cảnh?

Mộ Hàn chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Theo bản năng hắn dùng Phân Tâm Nhị Dụng để điều động một chút chân khí trong Thiên mạch chảy về hướng Tâm Cung. Lần thử dò xét này, Mộ Hàn tiến hành cực kỳ dè dặt. Tình trạng hiện tại cũng không phải do hắn không cẩn thận, luồng khí tức nóng rực kia vẫn còn tàn phá bừa bãi, chỉ hơi có sơ suất liền có thể biến thành hậu quả cực lớn.

Nhưng ngay lập tức sau đó, một chút chân khí ít ỏi này lại thông suốt tiến vào Tâm Cung.

Giữa hai mạch Thiên Địa và Tâm Cung đã không còn có lớp chướng ngại nữa, hắn lại thật sự đột phá đến cấp Ngọc Xu Cảnh!

Một lượng lớn Tử Tinh nguyên khí cũng không thể phá tan kia lớp chướng ngại vật vô hình kia, ấy thế mà nó lại biến mất trong lúc bất tri bất giác? Hắn lại cảm ứng "Tử Hư Thần Cung" bên trong mi tâm một lần nữa. Để rồi nhận thấy khi so sánh với trước đây thì nó lại khuếch trương ra lần nữa, không sai biệt lắm là gấp đôi. Mộ Hàn mừng vui bất ngờ rất nhiều, đúng là hắn lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Vậy rốt cuộc chính mình cuối cùng đã hấp thu cái gìtừ trong Tử Tinh Thạch?

Nỗi nghi ngờ mọc lan tràn trong lồng ngực Mộ Hàn, nhưng lại cũng có hơi hơi như trút được gánh nặng. Nếu mà đã tăng lên tới Ngọc Xu Cảnh thì có lẽ có khả năng giải quyết nhanh hơn khốn cảnh này của mình.

Theo ý niệm, pháp lực vẫn cuồn cuộn không ngừng tiến vào Kim Giác. Thế nhưng chân khí dồi dào ẩn chứa tại kinh mạch và trong Ẩn Khiếu cũng tức thì từ Thiên mạch tiến vào Tâm Cung, lại từ Địa mạch tiếp tục trào ra. Trong lúc vừa vào vừa ra này, dòng nhiệt nóng bỏng bị Tâm Cung hấp thu tụ lại, xu thế sôi sùng sục của chân khí từ từ yếu bớt.

Cũng phải một hồi rất lâu sau, chân khí trong cơ thể Mộ Hàn mới hồi phục sự yên tĩnh, không nhanh không chậm tuần hoàn quay vòng tại Tâm Cung và trong các kinh mạch, thân hình đang nóng bỏng vô cùng cuối cùng cũng dìu dịu đi rất nhiều. Có điều là dòng nhiệt nóng bỏng ngưng tụ ở bên trong Tâm Cung cũng là mãnh liệt đến cùng cực, thế nhưng hiện tại may là đã có thể đón nhận.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Những tiếng nổ vang lên từ bên trong Kim Giác kích động ra, hai bản Đạo Văn Chính Phản rốt cục giao nhau, dung hợp chặt chẽ với nhau ở chung một chỗ. Trong khoảnh khắc âm thanh này vang lên, Kim Giác chấn động chợt bắt đầu trở nên kịch liệt. Ánh vàng rực rỡ hoa mắt như nước trong suốt chảy xuôi xuống.

- Thành!

Trong lòng Mộ Hàn vui vẻ, pháp lực bất chợt dừng lại, Kim Giác lại vẫn ánh lên rạng rỡ, chói mắt người ta, mơ hồ có khí tức lan tràn ra khiến tâm thần người khác phải sợ hãi run rẩy.

Bất chợt, Mộ Hàn lại phát hiện chiếc sừng Kim Giác mới rèn luyện xong này, cùng với tâm thần của mình có một tia liên lạc không sao hiểu nổi, cũng như món tiểu Chủy Thủ kia.

Trong quá trình rèn luyện, chiếc sừng Kim Giác này đã được dung hợp hòa tan với tâm thần của mình rồi sao?

Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, Kim Giác phút chốc từ trong lòng bàn tay biến mất, lập tức rồi lại hiện ra bên trong Tâm Cung. Ánh vàng rực rỡ như vầng trăng khuyết kia dưới quầng sáng đỏ từ bốn phía chiếu rọi lại càng trở nên lóng lánh.

Chủy Thủ lại có thêm chiếc sừng Kim Giác này, như vậy số lượng Đạo Khí ở trong Tâm Cung đã đạt tới hai món.

Mộ Hàn cực kỳ mừng vui bất ngờ. Bởi vì Đạo Văn Sư cao phẩm giống như Mộ Thanh Long vậy mà đều chỉ có thể khống chế điều khiển một món Đạo Khí, mà chính mình dường như có thể khống chế điều khiển hai món . . .

- Cái gì, không đúng!

Thế nhưng ngay lập tức sau đó, Mộ Hàn liền cảm giác được sự khác thường. Chính mình lại không hề cảm ứng được sự tồn tại của Chủy Thủ, phảng phất nó đã hoàn toàn biến mất từ trong Tâm Cung .

Còn không chờ Mộ Hàn tìm hiểu rõ ràng nguyên do trong đó, hắn liền phát hiện cái loại cảm giác nóng bỏng này bên trong Tâm Cung đang nhanh chóng yếu bớt. Không được hai giây, khí tức đỏ như lửa ở bốn phía liền đã tiêu tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Bên trong Tâm Cung cũng khôi phục trạng thái sương mù trắng mịt mờ lúc trước , "Tử Hư Thần Cung" tức thời đã lại ẩn nấp.

Tuy nhiên điều khiến cho Mộ Hàn vô cùng kinh ngạc chính là, bên trong Tâm Cung của mình thì ngoại trừ Kim Giác ra, lại vẫn có một đạo Long Ảnh đỏ như lửa chiếm cứ. Pháp lực đậm đặc đã hội tụ chung quanh Hỏa Long này.

Giờ phút này, những pháp lực trung dung không có thuộc tính này đang xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Trong mọi thời khắc đều tản ra dòng nhiệt nóng bỏng nhàn nhạt, đạo Hỏa Long kia ở trung tâm pháp lực càng giống như ẩn chứa khí tức nóng bỏng khủng bố .

Ý nghĩ chỉ vừa hơi chuyển động, Mộ Hàn đã mơ hồ rõ ràng, cái nóng rực vừa rồi trong Tâm Cung rất có thể không hề biến mất, mà là toàn bộ đã ngưng tụ vào trong đạo Hỏa Long này.

Chỉ vừa mới hơi thử cảm ứng, Mộ Hàn liền bị bị dọa đến hoảng sợ. Nếu như dòng nhiệt nóng bỏng ở trong Hỏa Long mà hoàn toàn bộc phát ra ngoài, cả người hắn đều có thể sẽ bị hoàn toàn đốt thành tro bụi.

- Cái này rốt cuộc là. . .

Đầu óc Mộ Hàn bắt đầu nhanh chóng chuyển động với tốc độ trước nay chưa từng có.

- Diệu Long Chân Hỏa?

Chỉ sau một lúc lâu, đôi mắt Mộ Hàn mới đột nhiên trở nên yên tĩnh. Hắn bật thốt to lên với vẻ khó có thể tin nổi, mà sắc mặt lại bỗng nhiên trở nên trắng bệch như tờ giấy.

- Diệu Long Chân Hỏa. . . Lại là Diệu Long Chân Hỏa. . . Không trách được nhiệt độ cái nóng ở trong mỏ quặng này làm cho ngay cả cao thủ võ đạo đều khó có thể chịu được. Thì ra trước đây ở trong mỏ quặng này lại tích tụ sản sinh ra được vật như vậy.

Ngơ ngác ngồi xếp bằng một hồi lâu, Mộ Hàn mới phục hồi tinh thần lại, trên mặt tràn đầy nụ cười gượng một cách miễn cưỡng.

Đối với Đạo Văn Sư có được Hỏa pháp lực mà nói, "Diệu Long Chân Hỏa" này tuyệt đối là báu vật hiếm có trên đời ngàn năm khó gặp. Nếu như có thể hấp thu được nó, dung hợp pháp lực vào trong đó thì năng lực luyện chế Đạo Khí nhất định sẽ tăng lên rất nhiều. Khi đó cho dù là luyện chế Đạo Khí siêu phẩm, cũng không phải không có khả năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.