Năm loại cực hạn lực lượng khi giảm mạnh bổ yếu, lực lượng cường hoành không ngừng chập trùng mà ra, kịch liệt sôi trào trong "Tử Hư Thần Cung" của Mộ Hàn
Chân Nguyên và pháp lực vốn hỗ trợ lẫn nhau, lúc Mộ Hàn dẫn loại lực lượng này dẫn vào Thiên Anh, tương dung với Chân Nguyên, cường độ Chân Nguyên lại bắt đầu kịch liệt tăng lên, mà Chân Nguyên trong cơ thể Mộ Hàn lại như biến thành ấm nước sôi trào, dùng biên độ trước nay chưa từng có kịch liệt quay cuồng.
Động tĩnh Chân Nguyên trong cơ thể Mộ Hàn lộ ra bên ngoài, lập tức bị tất cả mọi người tra biết.
- Hỗn đãn chết tiệt!
Tư Không Chiếu sắc mặt âm trầm, chỉ đầu liên tục bắn ra kiếm khí, không ngừng đánh cho siêu phẩm đạo khí bay tới phải bắn ra ngoài. Hắn tự nhiên đoán ra được, biến hóa của Mộ Hàn lúc này có liên quan cực lớn với "Tiên Quang Duệ Kim" lúc trước, trong lồng ngực lửa giận càng thêm rừng rực.
- Mộ Hàn, tạm thời trước tiên buông tha ngươi!
Phút chốc, Tư Không Chiếu liếc ra xa, thở sâu, trong miệng quát khẽ
- Hoàng Cực Quyển!
Tư Không Chiếu vừa dứt lời, một vòng kim mang chói mắt đột nhiên từ mi tâm hắn bắn ra, lập tức khuếch trương đến phạm vi mấy chục thước. Đó là một cái kim quyển cự đại, kim mang như thực chất sau khi từ trong đạo vân phức tạp của đạo khí kích phát ra, lại như lưu vân lạc thủy từ trên cao trút xuống
Giờ khắc này, Tư Không Chiếu cùng với phiến đại môn hư vô kia đều bị kim mang bao trùm vào trong.
Rầm rầm rầm oanh...
Đám siêu phẩm đạo khí như "Vu minh phù ba đao" liên tiếp đánh lên bình chướng do kim mang ngưng tụ thành, giống như một khỏa đá cuội đụng vào tầng băng trơn bóng, lập tức trượt ra ngoài.
- Lại là siêu phẩm đạo khí?
Tâm thần đảo qua "Hoàng Cực Quyển" kim quang rạng rỡ, Mộ Hàn ý niệm khẽ nhúc nhích, lập tức thu hồi tất cả đạo khí, tập trung tuyệt đại bộ phận tâm thần vào trong Tâm Cung. Giờ phút này, dưới cường độ Chân Nguyên tăng vọt cùng với Chân Nguyên mãnh liệt chấn động, Mộ Hàn đã từ trong cơ thể Thiên Anh cảm ứng được một tầng bích chướng vô hình .
Hiện giờ đúng là cơ hội tốt để trùng kích Vạn Lưu tứ trọng thiên, Mộ Hàn tự nhiên không muốn bỏ qua, về phần Tư Không Chiếu, có các cường giả Vạn Lưu cảnh khác ra tay cũng đủ rồi.
Vèo! Vèo...
Trong tiếng xé gió rất nhỏ, từng đạo thân ảnh từ đằng xa bắn đến, lúc này, đám người Tiêu Dịch Tiên và Lệ Thu Thủy cách Mộ Hàn chỉ chừng mấy trăm mét.
- Tiểu gia hỏa này ngược lại thật có phúc khí, rõ ràng ở chỗ này đạt được ‘ Tiên Quang Duệ Kim ’.
Cảm ứng được khí tức chấn động quanh người Mộ Hàn, Lệ Thu Thủy có chút cảm khái.
- Tề tụ Ngũ Hành cực hạn lực lượng, cái này trong lịch sử Thái Huyền Thiên Vực, hắn chỉ sợ là người thứ nhất a.
Tiêu Dịch Tiên có chút gật đầu.
Lúc nói chuyện, bước chân hai người lại không chút dừng lại, bay vút qua bên người Mộ Hàn. Bay xuống bên ngoài bình chướng màu vàng do "Hoàng Cực Quyển" ngưng tụ thành. Gần như cùng thời khắc đó, lại có bốn đạo thân ảnh bay xuống ở bên cạnh, hai người trong đó đúng là tông chủ Thần Tiêu Thiên Tông Ngọc Tâm Hạc và tông chủ Linh Bảo Thiên Tông Phù Kiên.
Nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh lờ mờ trong bình chướng, Tiêu Dịch Tiên trầm giọng nói:
- Tư Không Chiếu, mở ra cửa điện, chúng ta có thể thả ngươi một con đường sống, thậm chí còn có thể khích lệ Mộ Hàn thả Tư Không tông chủ, nếu không...
- Nếu không sẽ giết ta?
Tư Không Chiếu tiếng cười to chấn động mà ra, ngữ khí lộ ra khinh thường nồng đậm:
- Chỉ bằng các ngươi, sợ là còn không có năng lực kia a?
- Động thủ!
Sau người Tiêu Dịch Tiên liếc nhau, cơ hồ đồng thời huy chưởng chụp về phía bình chướng màu vàng kia. Không có bất kỳ chiêu số hoa xảo nào cả, nhưng trong một chưởng này lại ẩn chứa toàn bộ lực lượng của sáu người bọn hắn, kình đạo bàng bạc tựa như thủy triều ngập trời bị bị vòi rồng phát động, điên cuồng đụng tới.
Sáu gã cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên liên thủ công kích, uy lực cường hãn cỡ nào, mặc dù là một tòa cự sơn cao mấy ngàn thước cũng có thể lập tức san thành bình địa, siêu phẩm đạo khí gọi là "Hoàng Cực Quyển" kia cho dù năng lực phòng ngự có cường thịnh trở lại, gặp phải công kích mãnh liệt như thế cũng chỉ có kết cục sụp đổ.
Nhưng mà, sóng kình đạo khổng lồ sau khi tiếp xúc với bình chướng màu vàng kia thì một màn không thể tưởng tượng nổi lại đột nhiên xuất hiện.
Không có chút tiếng va đập nào cả, cũng không gây nên chút động tĩnh nào, bình chướng màu vàng kia phảng phất như bỗng nhiên hóa thành một cái hắc động sâu không lường được, nuốt tất cả lực công kích của bọn họ vào trong.
Oanh!
Trong mắt bọn người Tiêu Dịch Tiên vừa mới toát ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi thì một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa đã bỗng nhiên kích động ra, bất quá, nguồn gốc tiếng vang này lại đến từ trong viên tráo. Trong lúc mơ hồ, bọn người Tiêu Dịch Tiên phát hiện, đại môn hư vô mờ mịt hơi nước trắng bên trong lại đột nhiên mở ra.
Lập tức, kình đạo khủng bố dùng phiến đại môn hư vô mở ra kia làm trung tâm, điên cuồng chập trùng khắp bốn phía.
Hô!
"Hoàng Cực Quyển" kịch liệt co rút lại, bó chặc lấy thân thể Tư Không Chiếu, kình đạo tàn sát bừa bãi mà đến đúng là trượt qua bình chướng màu vàng kia, nhưng Tiêu Dịch Tiên, Lệ Thu Thủy cùng với mấy gã cường giả Vạn Lưu cảnh khác vừa đến lại vội vàng không kịp chuẩn bị, thân hình lùi liền cả trăm mét.
- Ha ha ha ha...
Bình chướng màu vàng đột nhiên nhạt nhòa, Tư Không Chiếu tay cầm "Hoàng Cực Quyển" cười như điên:
- Tiêu tông chủ, Ngọc tông chủ, thật sự là đa tạ các ngươi rồi, nếu không có lực lượng cường đại mà sáu người các ngươi liên thủ bạo phát ra, ta chỉ sợ còn phải phí một thời gian ngắn mới nữa có thể mở ra ‘ giới trong giới ’ trong điện này.
Lời còn chưa dứt, Tư Không Chiếu đã phóng vào trong phiến đạo môn hư vô mở động kia, trong khoảnh khắc, thân ảnh liền đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Giới trong giới?
Bọn người Tiêu Dịch Tiên sắc mặt đều trở nên có chút khó coi, trách không được lực đạo của sáu người lại như trâu đất xuống biển, vốn là bị Tư Không Chiếu dùngthủ đoạn thần kỳ nào đó dẫn công kích kia đến hư vô đại môn.
Một kích liên thủ của bọn hắn, vốn là muốn đánh nát bình chướng do "Hoàng Cực Quyển" hình thành, bắt Tư Không Chiếu, lại không nghĩ rằng ngược lại không công giúp Tư Không Chiếu một phen.
Việc đã đến nước này, hối hận cũng vô dụng.
Lực chú ý của mấy người Tiêu Dịch Tiên đều bị phiến hư vô đại môn mở ra trong hư không hấp dẫn, nghe ba chữ "Giới trong giới" trong lời Tư Không Chiếu, tựa hồ trong không gian độc lập "Sâm La Giới" này lại vẫn tồn tại một không gian độc lập khác, mà phiến hư vô đại môn kia chính là cửa vào.
Tư Không Chiếu ngay cả mẫu thân đều không cứu, chỉ không ngừng công kích cánh cửa kia, co thể thấy thứ ẩn tàng trong "Giới trong giới" nhất định vô cùng quan trọng với hắn, nếu không Tư Không Chiếu không đến mức như thế.
- Đi vào!
Mọi người trong đầu chuyển qua vô số ý niệm, một lát qua đi đã làm ra quyết định, nhìn nhau, tám đạo thân ảnh lập tức nhảy vào phiến hư vô đại môn kia. Sau tám người Tiêu Dịch Tiên, không đến nửa phút lại có năm người không chút do dự tiến vào "Giới trong giới" thần bí kia.
BOANG... --
Một tiếng kêu to cao vút qua đi, tia "Phượng Hoàng Tinh Hồn" kia chẳng biết tại sao, lại cũng chạy tới nơi này, như thiểm điện vọt vào hư vô đại môn. Linh hồn khí tức của "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" vừa biến mất, "Huyết Hồn Trùng" tán loạn trong điện lại như mất hết tinh lực, từng con lâm vào trong ngủ say, thậm chí ngay cả con "Huyết Hồn Tổ Trùng" kia cũng không ngoại lệ, thân thể to lớn dần dần hóa thành điêu khắc.
Trong lúc nhất thời, Sâm La Thần Điện rộng lớn một mảnh yên lặng, yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Nhưng vào lúc này, một đạo bóng đen lại lặng yên dần hiện ra ở trăm mét sau lưng Mộ Hàn, trên mặt lộ ra vui vẻ dữ tợn, đúng là tộc trưởng Bắc Hải Lê Tộc, Lê Thương!