Vèo!
Thân hình khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn liền nhanh chóng rời đi. Mấy chục giây sau, Mộ Hàn bỗng dưng dừng lại bước chân, cánh tay phải như thiểm điện chọc vào bùn đất phía trước, lúc cánh tay hắn thu lại, lại từ bên trong túm ra một cái rễ cây dị thường tươi tốt, lớn chừng một chậu rửa mặt.
Đây chính là gốc của "Thanh Châu Độc Hương Mộc"
Cái rễ kia dường như có được linh tính, vừa xuất hiện liền đã kịch liệt giãy dụa trong tay Mộ Hàn, muốn thoát khỏi bàn tay hắn. Nhưng năm ngón tay của hắn lại một mực giữ chặt lấy mấy cái rễ cây tráng kiện nhất, mặc cho nó có vặn vẹo thế nào cũng không thể khiến Mộ Hàn buông lỏng dù chỉ một chút.
- Huyền bí có lẽ ngay ở chỗ này.
Mộ Hàn nhẹ nhàng nói thầm một tiếng, lật qua lật lại rễ cây quan sát nhiều lần.
Trải qua thời gian dài cảm ứng, Mộ Hàn cuối cùng phát hiện ngọn nguồn khiến đoàn thanh khí nơi gan hắn chấn động ở ngay phần gốc của "Thanh châu độc hương mộc" .
Lúc ban đầu, Mộ Hàn còn lo lắng Hoa Hải sẽ nhổ tận gốc "Thanh châu độc hương mộc", nhưng lại không nghĩ rằng hắn chỉ cắt đi thân cây, cái này khiến Mộ Hàn rất yên tâm, thừa dịp mọi người không lưu ý đã lặng yên biến mất khỏi viên tráo, tiếp theo ẩn nấp trong một khe rãnh ở bên ngoài mấy chục thước.
Hô!
Ngay lập tức sau đó, trong lòng bàn tay Mộ Hàn tử ý lập loè, "Lôi Ngục Kình" Chân Nguyên tuôn ra mà ra, lập tức liền bao trùm lấy "Thanh Châu Độc Hương Mộc", rễ cây trước khi còn dùng sức giãy dụa thoáng cái đã bình tĩnh lại. Mộ Hàn khu trừ tạp niệm trong đầu, ngay lập tức qua đi, tâm thần liền triệt để đắm chìm vào trong đó.
Cũng không lâu lắm, tình huống trong cây liền hiện ra cực kỳ rõ ràng trong đầu Mộ Hàn."Ồ? "
Mộ Hàn kìm lòng không được thấp giọng hô ra tiếng, ở bộ vị trung tâm gốc cây rõ ràng mọc ra một gốc cây giống nho nhỏ, trên phần trễ rậm rạp là một thân cây chỉ dài chừng hai ba tấc, đỉnh thân cây là hai mảnh lá cây, cả gốc cây đều quanh quẩn lấy một tầng quang mang màu xanh linh động
- Không đúng, đây cũng không phải là cây giống chính thức.
Rất nhanh, Mộ Hàn liền phát hiện dị trạng trong đó, cây giống kia là từ một loại lực lượng kỳ diệu ngưng tụ mà thành, ngay khi cảm nhận được lực lượng kia, thanh khí quanh phần gan Mộ Hàn liền như bị kích thích mãnh liệt, càng lấy biên độ trước nay chưa từng có nổi lên sóng gió, giống như đang triệu hoán cây giống kia vậy.
Trong tích tắc, gốc cây giống màu xanh kia liền lay động rất nhỏ..., động tác cũng càng ngày càng mãnh liệt. Chỉ qua hơn mười giây ngắn ngủn, cây giống lại từ trong gốc cây bay lên, nhanh như chớp chui vào trong lòng bàn tay Mộ Hà, tiếp theo theo cánh tay một đường trên xuống, tiến vào "Tử Hư Thần Cung" .
Hô!
Trong khoảnh khắc, gốc cây giống kia liền dung nhập vào trong pháp lực của Mộ Hàn. Chợt, liền giống như gội một bình dầu vào trong Liệt Hỏa đăng hưng hực rực cháy vậy, pháp lực từng dung hợp qua "Diệu Long Chân Hỏa" vậy mà tăng vọt ra, liên tục không ngừng tràn ra hơi nóng rừng rực.
- Mộc sanh hỏa, đây là sức mạnh ‘ Huyền Thanh Linh Mộc ’ chi lực trong Ngũ Hành cực hạn!
Cảm nhận được biến hóa trong Tâm Cung trong đầu Mộ Hàn phút chốc hiện lên một đạo linh quang, lập tức khiếp sợ thấp hô ra tiếng, nhưng lập tức trong lồng ngực hắn liền dâng lên vẻ cuồng hỉ khó có thể ức chế, biểu hiện trên mặt cũng trở nên dị thường phong phú.
Mộ Hàn hoàn toàn không nghĩ tới, trong gốc "Thanh Châu Độc Hương Mộc" kia rõ ràng ẩn giấu mộc hành cực hạn chi lực trong Ngũ Hành cực hạn lực lượng.
Mộc hỏa tương sinh, có "Huyền Thanh Linh Mộc", uy lực của "Diệu Long Chân Hỏa" sẽ được tăng mạnh.
Không chỉ như vậy, sau khi Huyền Thanh Linh mộc tiến vào bên trong Tử Hư thần cung, thì một mùi thơm nồng đậm bắt đầu khuếch tán nhanh trong không gian.
Đây chính là mùi đặc trưng của Thanh Châu độc hương mộc.
Hương khí nếu như so sánh với lần trước Mộ Hàn cảm nhận được benetrong Cửu Chuyển Quy Linh đại trận thì tối thiểu là gấp mười lần, mùi hương đậm đặc, say nồng khiến cho người khác mê mẩn không thôi.
- Hóa ra hương khí tinh hoa nhất của Thanh Châu độc hương mộc cũng không phải ở thân cây mà là ở gốc Huyền Thanh linh mộc mà nó hút lấy.
Sắc mặt Mộ Hàn hớn hở, cái này đối với hắn cũng có thể nói là một niềm vui ngoài ý muốn.
Cơ hồ trong ý niệm đó, Mộ Hàn không hề do dự vận chuyển Thái Hư động thần quyêt,s trong không gian tâm cung điên cuồng hấp thu hương khí mà chuyển hóa làm chân nguyên cho Quỷ vương độc thiếp. Chỉ một thoáng sau, trong cơ thể hắn tựa như một cái vòi rồng, chân nguyên to lớn bốc lên, tựa như sóng to gió lớn oanh khởi không ngừng.
Uynh!
Cũng không bao lâu sau, bên trong Thiên Anh huyền thai, tầng vô hình bích chướng kia dần dần bị phá toái ra, mà sau khi bích chướng biến mất thì cường độ chân nguyên đột nhiên tăng lên một mảng lớn.
- Huyền Thai tứ trọng thiên.
Mộ Hàn khẽ trợn mắt nhíu mày, bởi vì hắn vui mừng.
Từ sau khi quay về từ Vực Giới sát tràng, tu vi của hắn không ngừng tăng lên, nhưng khoảng cách tới mức đột phá còn xa vô cùng, không nghĩ tới lại có thể dễ dàng như thế tiến lên Huyền Thai tứ trọng thiên, thực tế khiến cho Mộ Hàn kinh hỉ đó là Huyền Thanh Linh Mộc kia phóng xuất ra hương khí mới chỉ tiêu hao không tới ba thành mà thôi.
Mộ lát sau, Mộ Hàn lại tiếp tục tĩnh tâm, tiếp tục việc luyện hóa Thanh Châu Độc Hương Mộc hương khí còn đang dang dở kia.
Qua khoảng hai khắc, bên trong không gian tâm cũng đã luyện hóa toàn bộ hương khí, hắn lại phát hiện bên trong Thiên Anh huyền thai, lại một đạo bình chướng vô hình chuẩn bị hiện ra.
Cái này có ý nghĩa là Mộ Hàn đã đạt tới Huyền Thai tứ trọng thiên đỉnh phong, nếu như không có nghi ngờ gì thì hẳn là không bao lâu nữa sẽ đột phá được Huyền Thai ngũ trọng thiên.
- Nếu như biết đưowjc Thanh Châu Độc hương mộc ở gốc có dấu Huyền Thanh Linh mộc, mà càng hấp thu thì càng tụ lại lượng lớn hương khí, chỉ sợ cái này sẽ khiến cho đám người kia phải hối hận không thôi.
Mộ Hàn cười thầm tỏng lòng, hắn vừa luyện hóa hương khí cùng một tâc Thanh Châu độc hương mộc có chứa hương khí, thì tự như một dòng suối đi vào sông lớn, không có ý nghĩa gì cả.
Mà so sánh với Huyền Thanh linh mộc thì hai mưởi khỏa Thanh Châu tắc kia chỉ là đứa trẻ so với người lớn mà thôi.
Tuy cùng là cực hạn lực lượng Ngũ Hành, thế như Huyền Thanh linh mộc và Diệu Long chân hỏa có sự khác biệt vô cùng lớn. Diệu Long chân hỏa quá mức mãnh liệt, đạo vân sư hấp thụ nó rất có thể sẽ bị đốt thành tro, vô cùng nguy hiểm. còn hấp thu Huyền Thanh linh mộc thì lại nhẹ nhàng vô cùng, với loại năng lượng cực hạn này, có thể đại biểu cho thiên địa sinh cơ, đối với nhân thể lai không hề có chút tổn thương nào, nhưng thứ này so với Diêu Long chan hỏa lại càng thêm thưa thớt không thôi.
Đương nhiên đối với tu sĩ và đạo vân sư mà nói thì Huyền Thanh linh mộc cho dù có giấu trước mắt cũng không phải có thể nhận thấy được ngay. Thí dụ như Hoa Hải, tuy hắn có tu vi Mệnh Tuyền thất trọng, thực lực cường hoành như thế nhưng lại từng cách Huyền Thanh linh mộc chưa đầy một thước, nhưng lại không hề phát giác ra được.