- Tiên khí rốt cục tới tay.
Nhìn xem hồ lô trắng noãn như tuyết, óng ánh như ngọc trong tay Mộ Hàn, Thanh Hỏa có chút đỏ mắt.
Bất quá, nó cũng tinh tường, mình chỉ là khôi lỗi của Mộ Hàn, cái tiên
phẩm đạo khí này đã bị Mộ Hàn đạt được, liền không phải mình có khả năng ngấp nghé rồi. Ý niệm một chuyến, Thanh Hỏa lại có chút rục rịch:
- Mộ Hàn, chúng ta tiếp tục ở trong điện tìm xem, nhìn xem còn có bảo vật khác hay không.
- Tốt!
Mộ Hàn thở sâu, liền phiêu lạc khỏi tế đàn, chợt nghe được ngoài điện truyền đến một hồi kêu to vội vàng.
- Nhanh lên đi qua, cái khe hở này muốn phong bế rồi!
- Không tốt, những Ma Linh nhân kia trở lại rồi!
Thanh âm của Thanh Hỏa bỗng nhiên ở trong Tâm cung Mộ Hàn vang lên.
- Đi!
Mộ Hàn cả kinh, ý niệm tầm đó, Thanh Hỏa cùng Linh Không Tiên Hồ Lô kia
đã tiến vào Tử Hư Thần cung, Mộ Hàn đồng thời vận hành Thái Hư động thần quyết cùng Tu Di Thượng Pháp, đem khí tức thu liễm đến mức tận cùng, mà thân hình thì dùng tốc độ nhanh nhất giấu kín đến trong không gian vừa
mới ngưng tụ ra kia.
Nhưng mà, Mộ Hàn vẫn là đánh giá thấp tốc độ những Ma Linh tộc cường giả kia.
Ngay thời điểm Mộ Hàn chuẩn bị hướng ngoài điện dời đi, những thân ảnh
màu trắng khéo léo đẹp đẽ kia đã xuất hiện ở cửa đại điện, đúng là chín
vị Ma Linh tộc Hư Kiếp cường giả kia.
- Ba gia hỏa kia hẳn là võ đạo tu sĩ của Bảo Tiên Thiên Vực Côn Luân
tiên phủ. Thật sự là đáng tiếc, lại để cho bọn hắn chạy thoát rồi!
- Chúng ta phải nắm chặc thời gian! Bọn hắn có thể đánh vỡ không gian
bích chướng kia một lần, liền có thể đánh vỡ hai lần, chỉ sợ dùng không
được bao dài thời gian, bọn hắn sẽ mang theo càng nhiều Hư Kiếp tu sĩ
nữa xuất hiện.
- Không cần phải lo lắng, cái Thiên Ma Phong Thần trận này rất nhanh
liền có thể bố trí xong. Ngày đại trận thành công vận chuyển, chính là
thời điểm thu tiên phẩm đạo khí kia! Ai, ngược lại là Bích Lạc Tiên
Tuyền kia thập phần đáng tiếc, cũng không biết nó là như thế nào biến
mất, nếu có tiên tuyền kia. Chúng ta hôm nay liền có thể hoàn thành đại
trận.
...
Tiến vào điện, chín tên Ma Linh tộc cường giả tựa như đom đóm, thân ảnh
vụt sáng chợt hiện, lại như là sao chổi ở trong mê cung kia rất nhanh
tiến lên.
- Thiên Ma Phong Thần trận? Cái thông đạo mê cung thoạt nhìn giống như
ảo giác kia, đúng là đại trận mà những Ma Linh tộc nhân này dùng để thu
phục chiếm được tiên khí?
Thời điểm ý niệm Mộ Hàn thay đổi thật nhanh, chín đạo thân ảnh kia đã
xuyên qua mê cung. Mà khi bọn hắn đến dưới tế đàn, thân hình lập tức đều cứng lại rồi, nguyên một đám ngây ra như phỗng.
- Tiên khí? Tiên khí ở đâu?
- Linh Không Tiên Hồ Lô không thấy nữa rồi...
- Không tốt! Tại đây còn có người?
...
Một lát sau, tiếng nổ lớn xôn xao, trên mặt những Ma Linh tộc cường giả kia tràn đầy kinh ngạc cùng phẫn nộ khó có thể che dấu.
- Truy! Nhất định phải đem tiên khí cướp về!
- Truy? Người cũng không có gặp, chúng ta đi đâu truy?
- Đích thị là võ đạo tu sĩ của Côn Luân tiên phủ lấy đi... Sau khi ly
khai nơi này, chúng ta trực tiếp giết đến tận Côn Luân tiên phủ là được!
...
Mọi người ngươi một lời ta một câu, tình cảm quần chúng rào rạt.
- Yên tĩnh!
Thanh âm hét to đột nhiên nổ vang, cực kỳ uy nghiêm. Mọi người lập tức
an tĩnh lại, hơn mười ánh mắt tất cả đều rơi vào trên người một người
trong đó, đúng là Ma Linh tộc cường giả có được tu vị ngũ trọng Hư Kiếp
kia. Chỉ thấy thân ảnh hắn lóe lên, liền xuất hiện ở trên đỉnh tế đàn,
cái mũi Híz-khà zz Hí-zzz, Híz-khà zz Hí-zzz mà co rúm lên.
Ma Linh tộc cường giả khác thấy hắn ngửi, đều nhanh đi tới dưới tế đàn.
Thấy thế, Mộ Hàn âm thầm kinh hãi, chỗ Ma Linh tộc nhân kia giờ phút này ở, đúng là vị trí lúc trước hắn đứng, khá tốt sau khi giấu kín bắt đầu
lại thoáng di động khoảng cách một chút, bằng không thì rất có thể bị
hắn phát hiện. Đương nhiên, coi như là hiện tại, cũng không có thể nhất
định an toàn.
- Ồ?
Ma Linh tộc cường giả kia kinh ngạc mà thở nhẹ ra thanh âm, chợt lại trầm giọng nói.
- Trong điện này còn có mùi người nọ. Hơn nữa là vừa mới lưu lại, ở đây
mới gián đoạn. Rất có thể là phát hiện chúng ta mới đột nhiên giấu kín
lên. Bởi vậy có thể phán đoán, người nọ rất có thể còn ẩn thân trong
điện.
Có chút dừng lại, Ma Linh tộc cường giả kia xoay chuyển lời nói:
- Bất quá, cũng không thể xem nhẹ khả năng hắn đã chạy ra ngoài điện... Đông Phong, ngươi đi Nam môn trông coi!
- Vâng!
- Tác Siêu, ngươi đi chỗ cửa vào mà tu sĩ Côn Luân tiên phủ mở ra kia!
- Vâng!
Bóng trắng tật tránh, hai đạo thân ảnh đã ly khai cung điện.
- Nam môn? Có lẽ là Nam Tiên Môn không thể nghi ngờ, bọn hắn quả nhiên cũng là từ Nam Tiên Môn tiến vào nơi này!
Mộ Hàn ý niệm nhanh quay ngược trở lại, nhíu mày, chỗ đó đã có người giữ vững vị trí, muốn lặng lẽ đi ra ngoài đã là không thể nào. Đúng lúc
này, Ma Linh tộc cường giả kia lần nữa hét lớn:
- Chư vị, Cự Ma Khốn Linh Đại Trận!
- Vâng!
Cơ hồ ở nháy mắt thanh âm rơi xuống, bảy đạo thân ảnh còn lại đã phân
biệt chiếm cứ bảy phương vị bất đồng, mà chỗ ngũ trọng Hư Kiếp Ma Linh
tộc cường giả kia đứng, đúng là cửa vào đại điện. Sau một khắc, trong
tay bảy Ma Linh tộc cường giả đồng thời nhiều ra một cái mâm tròn tinh
xảo.
Cái mâm tròn kia so với thân thể bọn hắn lớn hơn mấy lần, thoạt nhìn thập phần quái dị.
- Khởi trận!
Trong tiếng hét to, bảy cái mâm tròn đồng thời kịch liệt rung động lắc
lư, chợt liền thấy một đạo hư ảnh màu đen từ trong mâm tròn bay lên,
kịch liệt bành trướng. Chỉ trong chớp mắt công phu, bảy đạo hư ảnh kia
đã đụng chạm tới đỉnh cung điện, mà thân thể thì tiếp tục khuếch trương.
- Ân?
Trong tâm Mộ Hàn lộp bộp nhảy dựng, không sai biệt lắm ở bảy đạo hư ảnh
kia xuất hiện trong nháy mắt, hắn liền cảm ứng được bảy cổ khí tức dị
thường bàng bạc ở trong cung điện tung hoành xen kẽ, đúng là đẩy không
gian hắn ẩn thân kia bay tới bay lui, không ngừng ở không gian trong
điện qua lại di động.
- Như vậy xuống dưới, sớm muộn sẽ bạo lộ!
Ngay thời điểm Mộ Hàn hiện lên ý nghĩ này, chẳng những bảy đạo hư ảnh
màu đen kia thân hình đã liền làm một thể, mười bốn cánh tay cực lớn của chúng cũng đột nhiên kéo dài vươn ra, lẫn nhau gia điệp, tiếp theo rất
nhanh khuếch trương, lại cũng như thân thể vậy, chặt chẽ liên tiếp, kết
nối lại với nhau. Giờ phút này, bảy đạo hư ảnh kia đúng là ngưng tụ trở
thành một cái khung vuông hình dáng hắc tráo cực lớn, đem không gian
cung điện toàn bộ bao trùm ở bên trong.
Chốc lát về sau, ở trong hắc tráo to lớn như nhấc lên phong ba sóng
biển, vô số kình khí mạnh mẽ từ bốn phía dũng mãnh vào, tùy ý tung
hoành, đem mảnh không gian này trở nên cuồng loạn vô cùng. Tiểu không
gian mà Mộ Hàn ẩn thân kia, tựa như một thuyền lá nhỏ trong biển rộng,
bốn phía phiêu diêu bất định.
Oanh!
Thanh âm rung trời động địa bỗng dưng vang lên, hắc tráo cực lớn kia đột nhiên co rút lại, đem không khí cũng lách bạo, mà không gian trong tráo thì trở nên càng thêm hỗn loạn, kình khí điên cuồng tàn sát bừa bãi ra
giống như có thể đem phiến hư không này xoắn nát bấy. Trong lúc nhất
thời, tiếng xé gió sắc lạnh, the thé liên tiếp.
- Ta lại thành cá trong chậu rồi...
Mộ Hàn lập tức ý thức được chỗ tàn nhẫn của Cự Ma Khốn Linh Đại Trận kia.
Nếu mình thật sự còn ẩn thân ở trong điện phủ, bảy tên Ma Linh tộc cường giả kia chỉ cần để cho hắc tráo kia tầng tầng đẩy mạnh, có thể từng
bước một thu nhỏ lại không gian hoạt động của mình.
- Tuyệt không thể ngồi chờ chết!
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, cái tiên phẩm đạo khí Linh Không Tiên Hồ Lô kia
vừa mới thu phục chiếm được đã nhảy ra tâm cung, đi ra không gian thật
nhỏ y hệt hơi bụi kia, hiển lộ ra ở trong hắc tráo.