Vũ Vương

Chương 268: Chương 268: Long Dực Thiên Ưng​




Thấy ánh mắt mong chờ của Lăng Nghị nhìn mình, Mộ Hàn cũng không muốn đả kích sự nhiệt tình của hắn, chỉ trầm ngâm một lúc rồi gật đầu:

- Nếu vậy thì được rồi, ta tới báo danh.

Lăng Nghị nói về Long đầu cốc chính alf nằm ở biên giới phía nam của Hắc Long tử uyên, muốn vào Hắc Long tử uyên thì phải đi qua Long đầu cốc, Nếu như tiến vào Long đầu cốc mà không tiện hành động thì Mộ Hàn cũng có thể thoát ly khỏi đội ngũ.

Chỉ có một điều khiến cho hắn buồn bực đó là, lần lịch luyện này, đội ngũ này muốn xuất phát cũng quá nhanh. Hắn vốn là muộn luyện thành Linh ẩn đồ lục về sau, còn tu luyện Lôi Võng Hành Quyết, sau đó là Dục Hỏa Trùng Sinh, chờ tới khi hai loại công pháp đó thuần thục thi mới tiến vào trong Hấc Long tử uyên.

- Sáng mai liền xuất phát, cũng có chút quá gấp.

Chỉ là cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, nhờ Thiên anh mà hắn chỉ dùng ba ngày đã tu luyện thành Linh ẩn đồ lục, tiến vào Hắc Long tử uyên cũng cần mấy ngày thời gian, hẳn là cũng đủ cho hắn quen thuộc với Lôi Võng Hành Quyết và Dục Hỏa Trùng Sinh rồi.

- Tốt quá rồi, sư huynh mau đi theo ta.

Thấy Mộ Hàn đáp ứng, Lăng Nghị lập tức vui mừng, hấp tấp đi ra ngoài.

Mộ hàn nhịn không được cười lên, vội vàng đuổi theo.

- Mộ Hàn cũng báo danh tham gia đội ngũ lịch luyện Long đầu cốc ngày mai sao?

Ở trong Phi Long viện Vô Cực thành, Cung Hạo nhìn tên nam tử trẻ tuổi trước mặt mà không che dáu được thần sắc kinh ngạc của bản thân.

Trầm tư một lát, hắn chợt nói:

- Nghiêm Duy, lần này dẫn đội là tên Thiên Cực đệ tử nào?

- Có hai người, một là Sở Ngọc, còn một người là Tang Thiên Công.

Vị nam tử trẻ tuổi tên Nghiêm Duy kia vội nói.

- Hóa ra là hai vị sư đệ mới tấn chức Thiên Cực đệ tử vào năm trước.

Cung Hạo cười nhạt một tiếng rồi nói:

- Nghiêm Duy ngươi nói cho Sở sư đệ cùng Tang sư đệ, để cho bọn hắn sau khi tiến vào Long đầu cốc thì có chút chiếu cố hơn với Mộ Hàn.

- Vâng.

Nghiêm Duy ngầm hiểu rồi gật đầu, nhanh chóng bước lui ra khỏi phòng.

Thân ảnh hắn vừa biến mất thì sắc mặt Cung Hạo khẽ trầm xuống, trong đôi mắt hiện lên một tia vui vẻ:

- Mộ Hàn, nếu như ngươi cứ ở lại Vô Cực thành thì ta thật đúng là không biết làm sao có thể giải quyết ngươi, nhưng ngươi đã muốn đi Hắc Long Tử Uyên vậy thì đừng trách ta vô tình ,chỉ trách là ngươi phụ thuộc vào Tố Ảnh sư muoij, hơn nữa tu vi tăng lên quá nhanh… Mà hạ nhiệm tông chủ của Vô Cực thiên tông chỉ có thể là ta chứ không phải là Tố Ảnh sư muội.

Sáng sớm ngày hôm sau, trời mới tờ mờ sáng thì bên ngoài Cực Chân các đã tụ tập không ít nhân ảnh.

Ở trong Vô Cực thiên tông, Cực Chân các là gần với Đăng Thiên tháp nhất, cao tới bảy mươi hai trượng.

Đất đai nơi này vô cùng rộng lớn, có vô số đạo vân xâu chuỗi lấy nhau, toàn bộ kiến trúc tạo thành một kiện đạo khí vô cùng lớn. Do sự ảnh hưởng của đạo vân mà chín tầng Cực Chân các có độ nồng đậm linh khí vươt qua ngoại giới mấy lần liền ,đám đệ tử nơi này tu luyện thì thực sự có thể nói là làm chơi ăn thật.

Chỉ là, mỗi lần tiến vào Cực Chân các, đều phải khấu trừ một lượng công huân tương ứng.

Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị đám người sau khi quay về từ Cổ Linh thành, cơ hồ đều dùng thời gian tiến vào Cực Chân các để tu luyện ,cho tới giờ, số điểm công huân đổi từ khô lâu tinh linh cơ bản cũng đã hao hết rồi.

- Chờ sau khi tiến vào Hắc Long Tử Uyên quay về, ngược lại có thể đi Cực Chân các để tử xem hiệu quả tu luyện thế nào.

Đứng dưới Cực Chan các, Mộ Hàn ngửa đầu lên nhìn, trong lòng thầm nghĩ.

Ở trong Vực Giới sát tràng tầng hai, Mộ Hàn không chỉ cướp sạch bảo khố của tứ đại thủ lĩnh khô lâu, còn giết chết không tí quỷ tướng Huyền Thai cảnh, thu được lượng Khô Lâu linh tinh cùng với Bách quỷ luyện hồn châu kha khá, nếu giao cho tông môn thì có thể đổi được không ít công huân, có thể giúp cho hắn tu luyện một khoảng thời gian dài bên trong Cực Chân các cho xem.

- Đi thôi, đi thôi.

Bên trái là Sở sư huynh, bên phải là Tang sư huynh.

Cái đám gia hỏa vẫn còn đang bàn tán chuyện không thôi, thực sự cũng không nghĩ tới lần này là Sở Ngọc sư huynh cùng Tang Thiên Công sư huynh tọa trấn, có bọn họ đi cùng, thì lần này an toàn hơn nhiều.

Chớp mắt, đám người Cực Chân các đã bạo động, Mộ Hàn đưa mắt lên nhìn thì thấy được hai gã nam tử trẻ tuổi tầm hai bảy hai tám bước ra đại môn của Cực Chân các, bên trái là một người mặc hắc y, tướng ngũ đoản, diện mạo vô cùng bình thường, cái dạng người này mà cho vào trong đám người thì thực khó có thể tìm ra được.

Hắn có lẽ chính là Sở Ngọc bên trong lời của những người kia.

Còn người bên phải mặc hồng bào, thân thể thon dài, khuôn mặt thanh tú, một đôi mắt đen dị thường, chứa đầy ánh sáng. Hắn tên là Tang Thiên Công.

Hai người một trái một phải xuất hiện, hình thành một sự đối lập rõ rệt.

Tình huống của Sở Ngọc, Tang Thiên Công, Mộ Hàn cũng đã nghe Lăng Nghị nói qua rôi.

Hai người tiến thành đệ tử Thiên Cực là từ năm ngoái, hiện giờ một người là Mệnh Tuyền tứ trọng, còn một người là Mệnh Tuyền ngũ trọng. Chẳng qua bọ họ bốn năm trước đột phát Mệnh Tuyền cảnh, nhưng tới năm trước mới thu đủ mười vạn công huân để tiến chức Thiên Cực đệ tử.

Có hai vị Mệnh Tuyền cảnh cao thủ đi cùng thì xác thực càng thêm an toàn hơn cho đám Huyền Thai địa cực đệ tử.

Chỉ là Mộ Hàn cũng không để ý mấy thứ này, hắn muốn tiến vào sâu bên trong Hắc Long Tử Uyên để tìm Luân Thứ Long đảm, mà chi đội ngũ này chỉ dừng lại ở Long đầu cốc mà thôi, mục đích của song phương cũng không giống nhau, khi tới Long đầu cốc, hắn sẽ thoát ly đội ngũ, tự mình hành động.

Sở dĩ nghe theo lời đề nghị của đám người Lăng Nghị đó là vì không đành lòng làm phật ý bọn họ, cái thứ hai cũng là có thể tiến vào Hắc Long Tử Uyên nhanh hơn, dù sao bên trong cũng có không ít địa cực đệ tử đi qua đó, đi theo bọn họ cũng có thể tra xét đường sá hơn.

- Ồ!

Trong khi đang suy nghĩ, Mộ Hàn đột nhiên cảm ứng được gì đó, con mắt bỗng ngưng lại, phát hiện Tang Thiên Công cùng Sở Ngọc đều dùng ánh mắt, xuyên qua không gian maasya chục thước, rơi thẳng lên người mình, ngoại trừ sự cổ quái, hiếu kỳ, còn có chút cảm xúc không rõ ràng nào đó.

Sau khi chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Mộ Hàn thì Sở Ngọc và Tang Thiên Công cũng thu hồi ánh mắt.

Mộ Hàn cũng không để trong lòng, dù sao hắn tới Cực Chân các cũng đã nửa giờ, thời gian này cũng bị không ít Địa Cực đệ tử dò xét qua. Bởi hắn là kẻ trong thời gian liền đột phá đạo cảnh tiến giai lên Địa Cực đệ tử cho nên sẽ gây ra sự chú ý, cũng là điều hợp tình hợp lý mà thôi.

- Sở sử huynh, Tang sư huynh, ba mươi hai người đã tới đủ rồi.

Ngay lập tức có một vị nam tử trẻ tuổi đi tới, lên tiếng nói.

- Tốt lắm, xuất phát thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.