- Sát!
Không chờ Mộ Hàn mở miệng, Thúc Kỳ hung ác nói ra, hiện tại Sào Quan, Úc Quỳnh đã triệt để vạch mặt, chỉ có đi theo Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa mà
thôi.
- Thúc Kỳ, ngươi là đồ chó chết!
Sào Quan cùng Úc Quỳnh đều giận dữ.
Đúng lúc này đột nhiên "Tử Hư Thần Cung" của Mộ Hàn tỏa ra cảnh báo nguy hiểm mãnh liệt, hình như có cực lớn nguy hiểm đang tiếp cận mình, nhưng mà Mộ Hàn tinh tế quan sát một lát chung quanh không có dị trạng gì,
hiện tượng này khiến Mộ Hàn cnhr giác.
Trong khi đang suy nghĩ ánh mắt Mộ Hàn nhìn vào trên người Sào Quan cùng Úc Quỳnh, loáng thoáng nhớ tới cái gì đó, lúc này cười mỉm khoát khoát tay nói:
- Nếu chỉ là Ảnh Vương bình thường giết cũng giết, nhưng hai vị thống
lĩnh này chính là cương giả bán thần của U Ảnh tộc chúng ta, sau này sẽ
là chủ lực trong chiến đấu với ‘ Vạn Giới Vũ Minh ’, tác dụng không nhỏ, giết quá đáng tiếc, đối với U Ảnh tộc chúng ta là tổn thất lớn, nên giữ lại thì tốt hơn.
- Ân?
Thanh Hỏa hơi có chút kinh ngạc nhìn qua Mộ Hàn.
Trước đó Mộ Hàn đã từng tỏ vẻ rõ ràng, sau khi đắc thủ sẽ đánh chết Sào
Quan cùng Úc Quỳnh hai người này chấm dứt hậu hoạn, dù sao bọn họ sau
khi tổn thất nhiều "Hồn tinh" như vậy, sau khi đi ra tuyệt đối không từ
bỏ ý đồ, không biết vì sao đột nhiên hắn cải biến chủ ý.
Thúc Kỳ lại bị đè nén, Sào Quan cùng Úc Quỳnh không chết đối với U Ảnh tộc là chuyện tốt, nhưng mà với hắn là tai nạn cực lớn.
Mộ Hàn cũng không lưu ý đến thần sắc Thanh Hỏa cùng Thúc Kỳ...
Giờ phút này hắn ngạc nhiên phát hiện sau khi nói ra lời này báo động từ "Tử Hư Thần Cung" đã biến mất không còn lại chút gì cả
Rốt cuộc Mộ Hàn hiểu được cảm giác nguy hiểm tới từ nơi nào!
Hôm nay U Ảnh tộc Võ Thần khẳng định đang chú ý động tĩnh bên này, nếu
như Mộ Hàn thật đánh chết hai cường giả bán thần như Sào Quan cùng Úc
Quỳnh thì Võ Thần U Ảnh tộc sẽ ra tay can thiệp. Nguyên nhân rất có thể chính là vì U Ảnh tộc sẽ chiến đấu với "Vạn Giới Vũ Minh" !
Trong chiến tranh dạng này hai cường giả bán thần tác dụng tuyệt đối lớn hơn Ảnh Vương "Giới Không Cảnh" như hắn. Cho nên hai Võ Thần tuyệt đối
không tùy ý để U Ảnh tộc tổn thất Sào Quan cùng Úc Quỳnh là cường giả có thể tọa trấn một phương, tự nhiên sẽ bảo toàn tính mạng của chúng.
Về phần quy củ của "Chiến Hồn Giới" này không phải một câu nói của Võ Thần thôi sao?
Xem ra hai người này không thể giết.
Bởi vì bọn họ sẽ dẫn xuất Võ Thần của U Ảnh tộc xuất hiện, đối với chính mình phi thường bất lợi! Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, lập tức
có quyết đoán.
- Thịnh Quang, ngươi quả nhiên thức thời.
Sào Quan nghe vậy cười ha hả.
- Ngươi yên tâm, ta cùng Úc Quỳnh sẽ không mang ân oán trong ‘ Chiến Hồn Giới ’ kéo dài ra ngoài, ở chỗ này bị ngươi lấy mất tòn bộ hồn tinh
chính là chúng ta không bằng người, chỉ có thể tự nhận không may, sau
khi rời khỏi đây chúng ta sẽ không gây phiền toái cho các ngươi.
Úc Quỳnh cũng đổi giận thành vui nói:
- Dùng thời gian không bao lâu U Ảnh tộc sẽ đại chiến với ‘ Vạn Giới Vũ
Minh ’, Thịnh Quang, ngươi là U Ảnh tộc Ảnh Vương, vào thời khắc mấu
chốt như vậy giết chúng ta chính là đang trợ giúp cho ‘ Vạn Giới Vũ Minh ’, ngươi tuyệt đối không chịu nổi đâu.
- Tốt. Các ngươi không cần nói nữa.
Mộ Hàn lạnh nhạt cười nói:
- Ta đã hứa hẹn không giết các ngươi vậy tuyệt đối không đổi ý. Về phần
các ngươi hứa hẹn ta không tin chút nào, nếu như ta nhớ không lầm thì
sau khi ‘ U Ảnh thần hội ’ kết thúc có hai tên Ảnh Vương bị chết không
minh bạch.
- Thịnh Quang, ngươi cũng không nên tin lời đồn đãi.
Sào Quan cùng Úc Quỳnh vội vàng nói. Trên mặt có điểm vẻ xấu hổ.
- Đồn đãi đương nhiên không thể tin hết. Nhưng mà các ngươi muốn mạng sống cũng nên cầm ra chút thành ý!
Mộ Hàn híp mắt đánh giá hai người, chỉ cần hắn không đánh chết Sào Quan
cùng Úc Quỳnh, hai Võ Thần của U Ảnh tộc sẽ không ra tay. Dưới tình
huống như vậy phải xảo trá hai người một phen.
- Ngươi muốn thành ý gì?
Sào Quan cau mày, sắc mặt trở nên âm trầm. Úc Quỳnh dù chưa lên tiếng nhưng trong đôi mắt của nàng đầy tức giận.
Bờ môi Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, đang muốn nói chuyện thì Thúc Kỳ bên cạnh đột nhiên mở miệng:
- Thịnh Quang đại ca, theo ta được biết Sào Quan thống lĩnh từng tại
giới bích đạt được một khối ‘ Phạm Linh Tinh Thạch ’, hắn có thể trở
thành cường giả bán thần chính là dựa vào khối ‘ Phạm Linh Tinh Thạch ’
này.
- Thúc Kỳ...
Sào Quan tức giận sôi lên, cả U Ảnh tộc không có nhiều người biết được
hắn có "Phạm Linh Tinh Thạch ", nhưng không ngờ Thúc Kỳ nói toạc ra,
cũng không biết hắn làm sao biết được tin tức này. Giờ khắc này Sào Quan đã hận muốn xé Thúc Kỳ thành mảnh nhỏ để giải mối hận trong lòng.
- Phạm Linh Tinh Thạch?
Mộ Hàn có chút ngoài ý muốn nhìn qua Thúc Kỳ, lập tức hai tia ánh mắt nhìn vào người Sào Quan.
- Sào Quan thống lĩnh, ngươi tăng lên bán thần rồi, ‘ Phạm Linh Tinh
Thạch ’ không có khả năng lại giúp ngươi tăng lên Võ Thần Cảnh, nó không có tác dụng quá lớn với ngươi, không bằng cho ta mượn sử dụng?
- Thịnh Quang, ngươi đã nghĩ kỹ chư? Ngươi thật muốn khối ‘ Phạm Linh Tinh Thạch ’ này?
Sào Quan hung thần ác sát trừng mắt nhìn qua Mộ Hàn, hai mắt như chuông đồng.
Mộ Hàn không có nói tiếp, chỉ mỉm cười nhìn qua hắn. Sau nửa ngày qua đi Sào Quan rốt cục thở sâu, âm thanh lạnh lùng nói:
- Tốt, ta sẽ cho ngươi ‘ Phạm Linh Tinh Thạch ’! Thịnh Quang, ngươi nên
bảo tồn nó thật tốt, ngàn vạn chớ có làm mất... Nhớ kỹ, đó là ta cho
ngươi mượn! Nếu là mượn vậy phải trả!
Trong lời Sào Quan nói uy hiếp rất rõ ràng, rời khỏi "Chiến Hồn Giới",
nếu có cơ hội hắn nhất định sẽ đoạt "Phạm Linh Tinh Thạch" lại.
Mộ Hàn tự nhiên cũng nghe ra uy hiếp nhưng không đặt trong lòng.
Sau khi "U Ảnh thần hội" kết thúc, hắn sẽ mượn cơ hội rời khỏi U Ảnh tộc quay về Thiên Vực thế giới. Sào Quan muốn đoạt lại "Phạm Linh Tinh
Thạch ", không có cửa đâu cưng.
- Hô!
Trong tiếng vang thật nhỏ, mi tâm Sào Quan khẽ nhúc nhích, một đoàn hồng quang từ trong "Nguyệt Thần Mi Ấn" bắn ra ngoài, trôi nổi trên hư
không, thứ này có hình dáng ngôi sao, dày ước chừng ba thốn, nó lớn nhỏ
như tấm gương, tầng ngoài óng ánh sáng long lanh, bên trong lại có một
đoàn sương mù đỏ bay lên, sương mù nồng đậm tới cực điểm, hiển thị khí
tức lực lượng bàng bạc.
"Phạm Linh Tinh Thạch " này xem xét cũng biết là thứ tốt!
Mộ Hàn không thể chờ đợi được bắt lấy.
Tinh thạch vào trong tay thì trái tim Mộ Hàn co rúm lại một chút, hắn
có thể rõ ràng cảm giác được lực lượng trong tinh thạch này mênh mông tới cực điểm, chẳng khác gì biển cả, vô cùng vô tận. Một viên "Hồn
tinh" chỉ có thể đủ ngưng luyện ra năm ngàn anh lôi, nhưng "Phạm Linh
Tinh Thạch" này nếu háp thu toàn bộ có khả năng ngưng luyện ra anh
lôigấp mười vạn lần "Hồn tinh"!
Thứ đồ chơi nhỏ này có thể ngưng tụ ra vài trăm triệu anh lôi.
Mộ Hàn không kìm được kích động trong lòng, mình ở "Chiến Hồn Giới" vất
vả gần ba tháng, thu hoạch lớn nhất không phải lực lượng linh hồn được
"Tử Hư Thần Cung" hấp thu, cũng không phải là tám ngàn năm trăm viên
"Hồn tinh ", mà là khối "Phạm Linh Tinh Thạch" này!