Vũ Vương

Chương 510: Chương 510: Ta còn có thể vô sỉ hơn




Trong tích tắc này, tất cả sự khó chịu trước đây đều tan thành mây khói.

Ở bên trong Tử Hư Thần Cung, không gian Tâm Cung vốn đã cực kỳ rộng lớn bắt đầu khuếch trương kịch liệt. Mà ở trong cơ thể Thiên Anh nằm chính giữa Tâm Cung, hàng vạn dòng chảy nhỏ tại hai viên Anh Đan đã lặng lẽ hợp lại làm một. Giống như một cái ao nho nhỏ đang ngưng tụ thành hình trong bụng Thiên Anh, Anh Đan chính là đang trôi nổi ở trên đó.

- Vạn Lưu quy tông, tụ dịch thành trì?

Mộ Hàn phút chốc tỉnh táo lại, trong đầu không nhịn được mà hiện lên vài từ này.

- Cảnh giới Linh Trì? Ta đã đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên?

Sau khi kinh ngạc sững sờ ngắn ngủi trôi qua, trong lòng Mộ Hàn liền thấy một cơn mừng rỡ như điên.

Tu vi cảnh giới chợt tăng lên, khiến cho thực lực của Mộ Hàn xuất hiện sự lột xác về chất. Ở trong cảm giác của hắn, lực lượng và khí tức do U Minh Hồn Thủy kia phát tán ra đã không hề khủng bố như vậy nữa. Giờ phút này, Mộ Hàn thậm chí tin tưởng, coi như tất cả U Minh Hồn Thủy hợp lại để vọt tới thì Tử Hư Thần Cung cũng đủ sức để dung nạp toàn bộ .

Rào rào rào . . .

Giống như đã nhận ra khí tức của Mộ Hàn biến hóa, U Minh Hồn Thủy kia trở nên càng điên cuồng hơn. Lực lượng dồi dào tả xung hữu đột ở bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn , giống như phải xé rách Tâm Cung của Mộ Hàn thì mới chịu. Tuy nhiên, lúc này Tử Hư Thần Cung giống như là đã hóa thành cái động không đáy, nó tiêu trừ tất cả công kích của U Minh Hồn Thủy thành vô hình.

Trên mặt Mộ Hàn không nhịn được hiện lên một nụ cười vui vẻ. Lúc này, hắn đã có thể từ trong U Minh Hồn Thủy đang tràn vào Tâm Cung mà cảm ứng được một tâm tình luống cuống bất an. Hiển nhiên, Thủy Linh kia đã hoàn toàn chìm vào U Minh Hồn Thủy cũng cảm ứng được sự việc bắt đầu trở nên có hơi không ổn.

- Vút!

Sau một khắc. Ý nghĩ của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, Mặc Tâm Thần Thủy mới vừa rồi bị dồn nén xoắn lại thành một đám bắt đầu nổi lên sóng gió mãnh liệt. Một vòng xoáy cực lớn lại hiện ra một lần nữa. Lực hút mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng từ chỗ sâu trong vòng xoáy nước cuồn cuộn ra, U Minh Hồn Thủy ở chung quanh giống như mạt sắt vụn tới gần nam châm , không thể khống chế nổi mà bị nhập vào trong vòng xoáy.

- Đáng ghét! Ghê tởm!

Từ bên trong U Minh Hồn Thủy đột nhiên truyền ra tiếng gầm gừ của kẻ đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường . Từng đợt từng đợt dòng nước nhỏ nhè nhẹ chia lìa ra, rồi lại lần nữa ngưng tụ thành một bóng dáng thật lớn. Trong đôi mắt cực đại như chiếc đèn lồng kia toát ra sự phẫn nộ và oán hận đậm đặc

- Nhân loại đáng chết, ta tuyệt sẽ không chịu để yên cho ngươi!

Nó đúng là Thủy Linh lúc trước đã hóa thành mảnh nhỏ để chìm vào U Minh Hồn Thủy. Chỉ có điều so sánh với trước đây thì lúc này cường độ khí tức phát ra từ thân thể nó đã rơi xuống đến trình độ Linh Trì Tứ Trọng Thiên.

- Vèo!

Còn đang nói chưa dứt lời, Thủy Linh liền hóa thành một đạo ánh sáng lung linh đen như mực , trực tiếp nhằm về phía đỉnh của Vong Linh Thánh Điện này. Phảng phất chuyên để phối hợp với hành động của Thủy Linh. Cả một vùng mấy thước ở đỉnh chóp kia của Điện phủ giống như mặt hồ bị cuồng phong phát động, nó cũng lại dập dờn ra những vòng rung động.

- Đây là nó muốn chạy trốn?

Tâm thần của Mộ Hàn khẽ rung. Đồng tử hơi co lại. Thủy Linh này chính là mấu chốt có thể ngưng tụ luyện ra Thủy Linh pháp thân hay không . Làm sao mà Mộ Hàn lại có thể để cho nó liền rời đi như vậy.

Trong chớp mắt, Mộ Hàn liền phá sóng bay ra, trong miệng chợt quát:

- Xuống cho ta!

Trong lúc đang nói, Cửu Long Lôi vương đao đã nhảy ra khỏi Tâm Cung, hướng về phía trước mà chém tới.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Chỉ một thoáng, tiếng sấm nổ mạnh chấn động hư không, một đám mây tím thật lớn từ trên thân Cửu Long Lôi Vương đao gào thét bay ra, chém về phía Thủy Linh đang vội vàng bỏ chạy kia.

Hình dáng của đám mây tím kia giống nhau như đúc cùng Cửu Long Lôi Vương Đao, nó như thể từ nhiều đạo sấm chớp chất chồng mà thành. Nó chỉ chợt lóe lên, khí tức thịnh nộ điên cuồng bá đạo mạnh mẽ đã bùng nổ lan ra. Trong nháy mắt liền tràn ngập cả tòa Vong Linh Thánh Điện, làm cho điện phủ rộng rãi này thật giống như hóa thành nhà cỏ đung đưa trong mưa gió .

Đám mây tím có tốc độ cực nhanh, cơ hồ sử dụng tâm thần đều khó có thể bắt giữ, trong khoảnh khắc liền đã đến sau lưng Thủy Linh.

Cái này chính là Đệ Nhị Trọng Phong Lôi Trảm trong Tử Lôi Đao Quyết . Nhất định phải sau khi có tu vi đạt tới Vạn Lưu Thất Trọng Thiên mới có thể tu luyện. Mộ Hàn sớm đã nghiền ngẫm công pháp võ đạo rõ ràng thấu đáo, hơn nữa tu vi đã đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên. Hiện nay tuy là lần đầu thi triển, nhưng cũng có uy thế làm cho người ta sợ hãi. .

- Xoẹt!

Trong tiếng kêu to chói tai, Thủy Linh vẫn còn chưa kịp né tránh thì thân hình to lớn đồ sộ đã bị đám mây tím cắt xẻ. Kình khí thịnh nộ điên cuồng vô cùng trong nháy mắt đã xé nó thành vô số mảnh nhỏ. Tuy nhiên, không đợi những mảnh nhỏ này bùng nổ lan ra, ba trăm đạo Anh Lôi đan vào thành Lôi Võng liền đã theo sát tới.

Lập tức ngay sau đó, Thủy Linh đã bị Lôi Võng kéo đến trước người Mộ Hàn.

- Cái gì?

Trong miệng Mộ Hàn theo bản năng kêu nhỏ một tiếng.

Thủy Linh này có sức sống quả thực ngoan cường dai dẳng. Sau khi bị Phong Lôi Trảm bổ trúng, thân thể bị tan vỡ thành lại bên nhanh chóng nhúc nhích hội tụ trong Lôi Võng. Có điều là trong thời gian chỉ chốc lát, thân hình Thủy Linh lại một lần nữa ngưng tụ thành hình. Chỉ là hình thể giảm bớt rất nhiều, xem ra đã không sai biệt lắm so với người thường.

- Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên?

Thu hồi Cửu Long Lôi Vương Đao, trong lòng Mộ Hàn cười lạnh một tiếng. Thực lực của Thủy Linh đã từ Linh Trì Tứ Trọng Thiên giáng xuống đến Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên, rơi xuống suốt một đại cảnh giới nên đối với hắn đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì. Trong nháy mắt sau đó, Mộ Hàn đã kéo Lôi Võng hướng dưới đáy điện phủ.

- Nhân loại, mau thả ta. . . Thả ta ra! Nếu không, ngươi sẽ hối hận!

Thủy Linh ở bên trong Lôi Võng ra sức giãy dụa, trong miệng gầm lên liên tục.

- A? Ta còn chưa được hưởng mùi vị hối hận !

Mộ Hàn vẻ mặt chế giễu nghiêng đầu liếc mắt nhìn Thủy Linh. Hắn đã bay xuống tận dưới đáy, Công Tôn Long lúc vẫn không nhúc nhích nằm bẹp ở nơi này. Thân hình khôi ngô không ngờ bị lực lượng của U Minh Hồn Thủy bộc phát ra ngoài đè ép đến biến dạng, toàn thân máu tươi chảy ra ồ ồ . Lão có vẻ như hấp hối, xem ra cực kỳ khủng bố.

Trong tâm niệm, Mộ Hàn thu Công Tôn Long đã bị thương nặng vào Tâm Cung. Pháp lực Mộc thuộc tính hùng hậu giống như một cái kén mà bao bọc lão thật chắc chắn kín mít. Pháp lực Mộc thuộc tính mặc dù không thể chữa thương cho Công Tôn Long, nhưng nó ẩn chứa sức sống đậm đặc, có thể làm cho vết thương của lão không đến mức chuyển biến xấu đi tiếp.

Lần này Mộ Hàn có thể vượt qua cửa ải khó khăn, ít nhiều có Công Tôn Long tương trợ, nên tự nhiên sẽ không trơ mắt nhìn lão chết.

Về phần sau khi Công Tôn Long khôi phục như cũ, có tìm hắn để báo thù việc chính mình bị Thái Thanh nhốt mấy chục năm hay không, Mộ Hàn cũng không hề quá mức để ý quan tâm tới. Lúc này hắn đã đột phá đến cảnh giới Linh Trì, cho dù Công Tôn Long cuối cùng trở mặt thì Mộ Hàn cũng không thèm để ý. Với thực lực hiện nay của hắn thì đã không cần lo lắng Công Tôn Long trả thù.

- Nhân loại, ngươi có biết chủ nhân của ta là ai không?

Thủy Linh kia hung tợn nhìn chăm chú Mộ Hàn, không đợi Mộ Hàn lên tiếng thì hắn đã liền nói tiếp

- Ngài là vô thượng cường giả Bảo Tiên Thiên Vực ! 'Vong Linh Thánh Điện' này là ngài chuyên môn xây dựng cho ta, chính là để cho ta tích tụ sản sinh ra linh tính cường đại. Ngươi dám nuốt chửng ta, ngài tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!

Mộ Hàn giễu cợt cười một tiếng:

- Đừng nói chủ nhân của ngươi chỉ là tu sĩ Bảo Tiên Thiên Vực, coi như hắn là cường giả siêu cấp Thần U Thánh Thiên Vực thì có thể làm được gì?

Đối với tin tức mà Thủy Linh tiết lộ, Mộ Hàn cũng không có hoài nghi gì lớn.

Vong Linh Thánh Điện này có lẽ thật sự là một vị cường giả Bảo Tiên Thiên Vực nào đó xây dựng cho U Minh Hồn Thủy. Nhưng mà, chỗ này đã tồn tại vô số năm, cường giả năm đó kiến tạo Vong Linh Thánh Điện phỏng đoán đã sớm trở thành lịch sử. Nếu không, làm thế nào mà để lại U Minh Hồn Thủy bỏ mặc không quản?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.