- Vèo!
Trong chốc lát, Mộ Hàn đã xuất hiện ở trong không trung Vong Linh Thánh Điện.
Bên ngoài điện phủ vẫn là Vong Linh dày đặc, những đám bóng đen chậm rãi đi lại, thong thả tự đắc, khí tức khổng lồ không ngừng toát ra từ trong
thân thể bọn chúng.
Hiện nay, lực lượng của "Cửu Long Lôi Hỏa
Tráo" đã kiệt sức, tu vi của Mộ Hàn mặc dù đột phá đến cảnh giới Linh
Trì, dẫu có thể vận dụng "Thái Vi Tinh Bàn" này làm cái khiên thì cũng
khó lòng kháng cự lâu dài với sự vây công của đông đảo Vong Linh. Nhưng
mà, đối với đông đảo Vong Linh phía dưới thì Mộ Hàn lại giống như không
có một chút lo lắng nào.
Đảo mắt quét nhanh một lượt, Mộ Hàn liền nhanh như tia chớp bay xuống về phía trước điện. Cơ hồ đồng thời, khí
tức đen như mực dày đặc từ trong cơ thể Mộ Hàn tràn ra ngoài, bao bọc
lấy hắn giống như một quả cầu tròn cực đại. Loại khí tức đen sì này,
đúng là "Mặc Tâm Thần Thủy" đã dung hợp với "U Minh Hồn Thủy".
Thủy Linh pháp thân mặc dù để lại ở Vong Linh Thánh Điện, nhưng bên trong
Tâm Cung của Mộ Hàn với pháp lực trung dung không có thuộc tính thì vẫn
cứ lưu lại được một bộ phận "Mặc Tâm Thần Thủy", chỉ là không hề có được linh tính nữa mà thôi.
- Ti! Ti. . .
Những Vong Linh này lập tức liền phát hiện ra sự tồn tại của Mộ Hàn, tức thì bắt đầu kêu lên the thé.
Tuy nhiên, không giống với sự hưng phấn khi phát hiện ra nhân loại thì giờ
phút này trong tiếng thét chói tai của đám Vong Linh lại lộ ra một sự sợ hãi khó có thể che dấu. Mặc dù là những Vong Linh có tu vi đạt tới Linh Trì Thất Trọng Thiên cũng không phải ngoại lệ. Phảng phất quả cầu tròn
đen như mực rơi từ trên cao xuống kia là thiên địch của bọn chúng.
- Vút!
Đến khi Mộ Hàn cách mặt đất còn có mấy chục thước thì, đám Vong Linh trong
vòng trăm thước phía dưới lại loạt xoạt một phen rồi toàn bộ tản ra. Mà
khi Mộ Hàn rơi xuống thì liền như hùng sư nhảy vào đàn dê , tất cả Vong
Linh bên ngoài điện đều trở nên kinh hoảng không thôi. Chúng ra sức chạy trốn mọi nơi. Thỉnh thoảng chui vào trong những không gian bão táp đang gào thét cuốn đi.
Trong chớp mắt, phía trước điện đã trở nên cực kì rộng rãi.
Cảm ứng được tình trạng chung quanh, trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng:
- Quả nhiên như thế.
Bởi sau khi luyện hóa "U Minh Hồn Thủy" và Thủy Linh, Mộ Hàn đã mơ hồ có
phán đoán. Đám những Vong Linh ngoài điện này rất có thể chính là chất
dinh dưỡng cung cấp cho "U Minh Hồn Thủy" không ngừng lớn mạnh. Năm đó
vị cường giả Bảo Tiên Thiên Vực kia khi kiến tạo ra "Vong Linh Thánh
Điện" thì hẳn là đã có chủ ý dùng chính những Vong Linh này để nuôi nấng "U Minh Hồn Thủy" .
Nhưng mà, "U Minh Hồn Thủy" cũng gắn bó với
sự tồn tại của Vong Linh Thánh Điện. Nếu mà "U Minh Hồn Thủy" biến mất,
Vong Linh Thánh Điện không được vài năm sẽ bị vết rách không gian nuốt
chửng. Đến lúc đó. Cả "Vong Linh Ma Cốc" đều không còn tồn tại, mà những Vong Linh này cũng sẽ chịu cảnh hoàn toàn chôn vùi.
Sự thật chứng minh, suy đoán của Mộ Hàn quả nhiên chính xác.
Sau khi "Mặc Tâm Thần Thủy" luyện hóa "U Minh Hồn Thủy" , lại từ bên trong
Vong Linh Thánh Điện xuất hiện ra thì những Vong Linh tác động liên tục
trong thời gian dài ở bên ngoài điện lập tức liền yên tĩnh trở lại. Vong Linh cùng "U Minh Hồn Thủy" có quan hệ cực kỳ mâu thuẫn. Chúng vừa ỷ
lại, vừa sợ hãi.
Mà nay, Mộ Hàn luyện hóa "U Minh Hồn Thủy" ,
"Mặc Tâm Thần Thủy" sẽ có đủ khí tức của "U Minh Hồn Thủy". Khi Mộ Hàn
vận dụng "Mặc Tâm Thần Thủy", khí tức của "U Minh Hồn Thủy" cũng tự
nhiên vì thế mà phát tán ra , gây cho Vong Linh tâm lý sợ hãi. Cũng tức
là chúng sẽ sinh ra sự kinh động sợ hãi đối với hắn.
Đương nhiên, nếu như Mộ Hàn ở trước mặt một số Vong Linh mà để bại lộ thân phận ,
thì tác dụng che dấu của "Mặc Tâm Thần Thủy" rất có thể cũng bị biến
mất.
Dù sao những Vong Linh này đều có được trí khôn tương đương.
- Vút!
Không được bao lâu, lại là một đạo bão táp từ trong vết rách không gian phía
sau Vong Linh Thánh Điện điên cuồng gào thét mà đến. Mộ Hàn cũng không
né tránh. Tùy ý để cho thân hình mình bị cuốn vào trong đó.
Cái này chính là chỗ tốt thứ hai của "U Minh Hồn Thủy" .
"U Minh Hồn Thủy" kia có một đặc tính kỳ diệu, đó chính là có thể chống đỡ lực lượng của không gian bão táp xâm nhập thân thể. "Mặc Tâm Thần Thủy" hấp thu "U Minh Hồn Thủy", cũng có nghĩa là kế thừa đầy đủ loại đặc
tính này của nó.
Cũng giống hệt như lần trước, trong nháy mắt
tiến vào không gian bão táp liền có cỗ áp lực cực lớn từ bốn phương tám
hướng ập đến mãnh liệt, giống như phải nghiền nát Mộ Hàn. Tuy nhiên, khi bọn chúng còn chưa hề đích thực đụng chạm tới thân thể Mộ Hàn, "Mặc Tâm Thần Thủy" tựa như sóng triều đã bắt đầu dao động kịch liệt, trừ khử
tuyệt đại bộ phận áp lực.
Cuối cùng, chỉ có phần nhỏ áp lực phát động công kích đánh sâu đối với Mộ Hàn .
Lấy thực lực hiện nay của Mộ Hàn. Hắn hoàn toàn có thể chấp nhận được, vừa
không bị Vong Linh uy hiếp, lại không phải lo lắng bị áp lực ép nát. Vì
thế không gian bão táp này đối với Mộ Hàn mà nói chẳng những không phải
là uy hiếp, ngược lại là một công cụ thay vì đi bộ với tốc độ cực nhanh . Có không gian bão táp này. Mộ Hàn mất không được bao lâu là đã có thể
rời khỏi "Vong Linh Ma Cốc" .
- Vút!
Bão táp xuyên qua
không gian hư không, mấy ngàn dặm chỉ thoáng cái đã lướt qua. Mộ Hàn
thuận gió cứ thế mà đi về phía trước, cực kì nhanh chóng đi về phía
đông. Chỉ tiếc, loại không gian bão táp có lộ tuyến thổi về phía trước
rất quỷ dị khó lường, vĩnh viễn đều không có khả năng trước sau chỉ
hướng tới một phương hướng nào đó. Bởi vậy chỉ sau khi bay qua hai ba
trăm dặm, không gian bão táp sau khi thổi qua một khe núi tối tăm vắng
vẻ, liền bắt đầu chuyển sang hướng đông nam.
Cũng may cái này đã không làm khó được Mộ Hàn.
Ý niệm khẽ nhúc nhích, Tâm Cung run rẩy dữ dội, "Mặc Tâm Thần Thủy" quấn
quanh thân hình Mộ Hàn tức thời lấy tốc độ nhanh hơn và biên độ lớn hơn
nữa để bắt đầu chuyển hướng. Sau một khắc, Mộ Hàn đã phảng phất trở
thành Vong Linh tự do xuyên qua không gian trong bão táp. Trong chốc
lát, bóng dáng của hắn đã đi tới bên rìa bão táp.
- Xoẹt!
"Cửu Long Lôi Vương Đao" kia nhảy ra khỏi mi tâm, tựa như tia chớp bổ ra
ngoài. Kình đạo điên cuồng mãnh liệt bùng nổ lan ra, trong nháy mắt đã
bổ ra một khe hở ở trong bão táp trước người Mộ Hàn. Cơ hồ không hề chần chờ chút nào. Mộ Hàn đã theo khe hở kia mà lóe ra từ bên trong không
gian bão táp.
Đến khi Mộ Hàn rơi ở cách đó hơn trăm mét thì,
không gian bão táp đã nhoáng lên mà vượt qua từ phía sau hắn . Còn vết
nứt hẹp dài kia cũng đã khép lại trong nháy mắt.
Nhắm đúng phương hướng, Mộ Hàn tiếp tục chạy như bay về hướng đông.
Không được một khắc canh giờ, Mộ Hàn liền bị một đạo không gian bão táp khác
thổi về phía đông cuốn đi vào. Ở trong bão táp này có một lượng lớn Vong Linh. Khi vừa phát hiện thấy Mộ Hàn thì tất cả tiếng thét chói tai hoan hô đều biến thành những lời rên rỉ. Những Vong Linh này giống như kiến
bò trên chảo nóng, ra sức nhảy nhót ở trong không gian bão táp, cực lực
muốn rời xa Mộ Hàn.
Mặc dù Mộ Hàn rất muốn chộp lấy mấy con Vong
Linh đi luyện hóa. Nhưng mà nghĩ lại thì hắn vẫn đành ghìm xuống ý nghĩ
như vậy. Lần này nếu như Vong Linh chó cùng rứt giậu, đâu phải là một
mình hắn có thể chịu nổi.
Không được bao lâu sau, không gian bão táp lại lần nữa thay đổi phương hướng.
Mộ Hàn tiến hành đúng cách, lại tiến vào trong đạo bão táp thứ ba . . .
Sau nhiều lần thay đổi không gian bão táp cưỡi nhờ, Mộ Hàn ở cách lối
vào Vong Linh Ma Cốc này , cũng tức là lối ra của hắn đã càng ngày càng
gần. . .
. . .
- Vèo! Vèo! Vèo!
Chỉ ngẫu nhiên có
thể thấy được những điểm xanh cây cối nhỏ lẻ linh tinh trên dải đất bằng hoang vu , ba vị trưởng lão cảnh giới Dương Hồ của Minh Vương Tông đang lúc chạy như bay. Ở ngay sát bên cạnh bọn họ là những tiếng rít kinh
thiên động địa, một đạo bão táp xoắn tít mù đang lấy tốc độ mắt thường
có thể nhận ra thổi quét mà đến. Bên trong bão táp, mơ hồ có thể nghe
được những tiếng kêu la kinh hoàng của Vong Linh .
Trong nháy mắt sau đó, không gian bão táp kia đã từ vài trăm thước phía sau ba người điên cuồng gào thét mà qua.
Ba người nhẹ nhàng mà thở phào một hơi, rồi dừng bước.
Bọn họ tu luyện công pháp thập phần thích hợp trong hoàn cảnh như vậy. Có
thể thông qua lực lượng linh hồn dao động ở chung quanh mà sớm cảm ứng
được không gian bão táp sắp đến. Bọn họ có thể ở lại trong thời gian dài tại "Vong Linh Ma Cốc" này, bên cạnh tu vi cường đại của bản thân ra
thì pháp môn đặc biệt độc đáo của Minh Vương Tông cũng là công không thể không có.
Từ sau khi Vong Linh Ma Cốc khôi phục lại sự bình
tĩnh, bọn họ liền không còn tiếp tục dò xét nguyên nhân Vong Linh xuất
hiện tình trạng khác thường mà bắt đầu củng cố tu vi của bản thân. Nhưng mà, bọn họ mặc dù có thể sớm hơn một bước cảm ứng được sự tồn tại của
không gian bão táp , thì cũng không thể tu luyện ở trong không gian bão
táp, nhất định phải tùy thời di chuyển vị trí.
- Có người!
Nhưng mà chính lúc bọn họ đang chuẩn bị tìm kiếm một chỗ tu luyện mới thì, ba ông lão đột nhiên kinh ngạc đến kêu lên thành tiếng, trợn mắt cứng lưỡi nhìn chăm chú vào đạo không gian bão táp vừa mới thổi tới kia. Liền
trong tích tắc trước đó, lại có một đạo bóng đen phá vỡ bão táp, từ bên
trong bắn ra dữ dội, tiện đà không dừng lại chút nào mà phi thẳng về
phía trước.