Vũ Vương

Chương 727: Chương 727: Tám năm ( 3)




- Mộ Hàn, ngươi cứ hấp thu a, lão tổ ta nhìn ngươi còn có thể càn rỡ bao lâu!

Ngắn ngủi kinh hoàng phẫn nộ qua đi, Hắc Diễm Ma Tổ vậy mà trấn tĩnh lại, không chỉ không có làm vùng vẫy giãy chết, ngược lại tùy ý Mộ Hàn thỏa thích hấp phệ lực lượng tinh thần của nó, bất quá mặc dù nó không hề chống cự, nhưng tiếng cười dữ tợn kia lại thỉnh thoảng vang lên, làm cho người sởn hết cả gai ốc.

Hắc Diễm Ma Tổ gào thét, không có dao động tâm chí của Mộ Hàn chút nào.

Ngũ Hành Hỗn Nguyên quyết đình chỉ vận hành, hai đại Chân Linh pháp thân cùng Diệu Long Chân Hỏa chúng lực lượng cực hạn tán ra, mà Thái Hư Động Thần Quyết như cũ tiếp tục không ngừng vận chuyển. Lực lượng tâm thần của Hắc Diễm Ma Tổ không ngừng bị Mộ Hàn luyện hóa, hấp thu, chuyển hóa làm chân nguyên.

Từ khi bị hút vào nội địa Hắc Diễm cấm vực này đến nay, Mộ Hàn vì không ngừng kích phát Anh Lôi chi lực, áp chế lực lượng tâm thần của Hắc Diễm Ma Tổ, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều hấp thu thiên địa linh khí, cho tới bây giờ, tu vi của hắn mặc dù không có đột phá, lại sớm đã đạt đến Linh Trì lục trọng thiên đỉnh phong, tầng bích chướng vô hình trong cơ thể Thiên Anh kia cũng là đã sớm hiển lộ ra, lung lay dục toái, tựa hồ tùy thời đều có thể tiêu tán.

Oanh!

Lực lượng tâm thần của Hắc Diễm Ma Tổ vô cùng bàng bạc, chúng chuyển hóa thành chân nguyên không ngừng vào trong cơ thể Mộ Hàn, ở trong bụng Thiên Anh nhấc lên sóng to gió lớn, kích động ra kình đạo khủng bố trùng kích lấy tầng bích chướng vô hình kia, làm cho hắn càng thêm run rẩy.

Giằng co lâu như vậy, cuối cùng đã đến thời khắc thu hoạch!

Cảm ứng đến động tĩnh trong bụng Thiên Anh, trên mặt Mộ Hàn không tự chủ được hiện lên một dáng tươi cười, một loại cảm giác khổ tẫn cam lai từ đáy lòng nổi lên.

Phanh!

Không tới một hồi, tầng bích chướng vô hình trong cơ thể Thiên Anh kia cũng nhịn không được nữa, lập tức bạo vỡ ra, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mà chân nguyên khí tức từ trong cơ thể Mộ Hàn chập trùng mà ra thì bắt đầu điên cuồng tăng lên. Cái loại tốc độ tăng vọt nầy, có thể làm bất luận kẻ nào cũng phải sợ hãi thán phục.

- Linh Trì thất trọng thiên. . .

Rốt cục đột phá!

Trong lồng ngực Mộ Hàn cuồng hỉ, hai mắt tách ra ánh sáng khiếp người.

Lực lượng tâm thần của Hắc Diễm Ma Tổ cực kỳ bàng bạc, cho tới bây giờ Mộ Hàn chỉ hấp thu luyện hóa được không sai biệt lắm hai thành, nếu đem tám phần còn lại cùng với linh hồn của Hắc Diễm Ma Tổ toàn bộ hấp thu luyện hóa, Mộ Hàn xem chừng tu vi của mình nói không chừng có thể lần nữa tăng lên, mà sau Linh Trì thất trọng thiên, là Dương Hồ nhất trọng thiên rồi!

- Dương Hồ cảnh?

Mộ Hàn tinh thần đại chấn, nếu có thể bước vào Dương Hồ cảnh, cho dù ở trong Hắc Diễm cấm vực chậm trễ sáu bảy năm, đó cũng là phi thường đáng giá , dù sao Linh Trì thất trọng thiên cùng Dương Hồ nhất trọng thiên tầm đó hoành lấy một khe rãnh cự đại, có thể ở trong mười năm bước vào đã là thiên tài trong thiên tài rồi, tu sĩ ở trong ngàn vạn Thiên Vực thế giới, mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm cũng khó vượt qua đạo khảm này, là chỗ nào cũng có.

Nghĩ lại tầm đó, nỗi lòng Mộ Hàn đã lần nữa khôi phục bình tĩnh, lực chú ý hoàn toàn tập trung ở phía trên lực lượng tâm thần của Hắc Diễm Ma Tổ. Mà Hắc Diễm Ma Tổ thì triệt để im miệng không nói, tựu như là người ngoài cuộc lặng yên thờ ơ lạnh nhạt, phảng phất nhìn Mộ Hàn điên cuồng đi về hướng hủy diệt.

Thời gian trôi qua như nước chảy... . . . . tunghoanh.com là 1 lũ chuyên đi ăn trộm truyện

Cường độ chân nguyên của Mộ Hàn rất nhanh tăng lên, mà lực lượng tâm thần của Hắc Diễm Ma Tổ thì trở nên càng ngày càng thưa thớt. Khi tu vi Mộ Hàn đạt tới Linh Trì thất trọng thiên đỉnh phong, cái lực lượng tâm thần kia đã toàn bộ bị Mộ Hàn luyện hóa sạch sẽ, chỉ còn một đoàn khí tức màu đen tròn căng ở lại trong tâm cung Mộ Hàn.

Linh hồn của Hắc Diễm Ma Tổ đã mất đi lực lượng tâm thần che lấp rốt cục hoàn toàn hiển lộ ra.

Mộ Hàn cũng không đình chỉ, tiếp tục không ngừng vận hành Thái Hư Động Thần Quyết đến mức tận cùng, hấp lực mạnh mẽ đem đoàn linh hồn kia bao khỏa. Thoáng chốc, giống như có vô số miệng cắn lấy linh hồn của Hắc Diễm Ma Tổ, không ngừng đem lực lượng Linh Hồn của nó từng khối xé rách xuống.

- Tiểu hỗn đản, ngươi tận thế đã tới rồi!

Tiếng cười âm trầm của Hắc Diễm Ma Tổ phút chốc vang lên, trong ngữ điệu lộ ra một tia hơi lạnh thấu xương.

- Tốt, ta chờ đây, ta cũng rất muốn biết tận thế của ta là cái dạng gì.

Mộ Hàn trêu tức cười cười, Tử Hư Thần Cung diễn sinh ra hấp phệ chi lực lại không có suy giảm chút nào, như trước liên tục không ngừng phân chia lấy lực lượng Linh Hồn của Hắc Diễm Ma Tổ. Những lực lượng Linh Hồn này bị luyện hóa, toàn bộ chuyển hóa làm chân nguyên, thời gian dần qua, lại là một tầng bích chướng vô hình ở trong cơ thể Thiên Anh xuất hiện.

Ở dưới chân nguyên giống như bài sơn đảo hải cuồng mãnh trùng kích, tầng bích chướng kia trở nên càng ngày càng bạc nhược yếu kém.

Lúc này lực lượng Linh Hồn của Hắc Diễm Ma Tổ đã giảm bớt một vòng lớn, đoàn hỏa diễm màu đen giấu ở trung ương kia đã như ẩn như hiện. Hỏa diễm màu đen kia là U Minh Quỷ Hỏa tới từ Thần U Thánh Thiên Vực, tựa như là Hắc Diễm cấm vực rút nhỏ vô số lần.

- Thấy không, cái kia chính là U Minh Quỷ Hỏa tiểu hỗn đản, nó sắp tỉnh... . . .

Hắc Diễm Ma Tổ đại gọi, Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, tiếp tục hấp thu. Lực lượng Linh Hồn của Hắc Diễm Ma Tổ từ từ mỏng manh, bất tri bất giác, đoàn U Minh Quỷ Hỏa kia cơ hồ hoàn toàn triển lộ ra, chỉ còn lại tí ti từng sợi khí tức màu đen ở chung quanh lượn lờ.

Hôm nay, lực lượng Linh Hồn của Hắc Diễm Ma Tổ đã suy yếu đến mức tận cùng, nếu lại hấp thu xuống dưới, không cần một phút đồng hồ, sẽ triệt để biến mất. Cho nên, Mộ Hàn lặng yên đình chỉ hấp phệ, mặc kệ Hắc Diễm Ma Tổ có phải nói chuyện giật gân hay không, hắn cũng muốn nhìn một chút U Minh Quỷ Hỏa kia sẽ xuất hiện biến hóa như thế nào.

Hô!

Đúng lúc này, đoàn U Minh Quỷ Hỏa kia đột nhiên lay động , một lần, hai lần, ba lần... . . . Năm lần... . . . . Mười lần...

Tốc độ càng lúc càng nhanh, tiếng rít kích động mà ra cũng là càng ngày càng vang dội.

Trong nháy mắt qua đi, trong không gian Tâm Cung của Mộ Hàn đã biện đầy thanh âm rít gào chói tai, mà tốc độ U Minh Quỷ Hỏa kia lay động cũng đã nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt, đã lắc lư mấy mươi lần, một tấc vuông tầm đó, khắp nơi đều là U Minh Quỷ Hỏa kéo ra tàn ảnh.

- Mộ Hàn, ngươi nhất định phải chết, ngươi sẽ chết…

- Luyện hóa linh hồn của lão tổ ta, phải trả một cái giá lớn đấy. .

- ...

Hắc Diễm Ma Tổ khí tức suy yếu, thanh âm cũng trở nên yếu ớt.

Oanh!

Nháy mắt qua đi, tất cả tiếng rít đột nhiên nhạt nhòa, trong không gian Tâm Cung của Mộ Hàn một mảnh tĩnh mịch, nhưng yên tĩnh này còn không có tiếp tục hai giây, tiếng oanh minh kinh thiên động địa đột nhiên vang lên, đoàn "U Minh Quỷ Hỏa kia lại như nụ hoa chớm nở đột nhiên tách ra.

Hô!

Phảng phất một Viễn Cổ hung thú ngủ say vô số năm tháng đột nhiên tỉnh lại, một cổ khí tức cực kỳ khủng bố dùng U Minh Quỷ Hỏa làm trung tâm hướng bốn phía rất nhanh chập trùng, lập tức tràn ngập toàn bộ không gian Tâm Cung của Mộ Hàn. Cơ hồ đồng thời, lại có một cổ lực lượng mênh mông vô cùng, rồi lại âm lãnh đến cực điểm, như suối phun từ trong U Minh Quỷ Hỏa mãnh liệt mà ra, tiếp theo điên cuồng mà tàn sát bừa bãi.

Cái lực lượng kia tựa hồ có được uy thế hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt này, Mộ Hàn lại có loại cảm giác tận thế đánh đến nơi, phảng phất sơn hải lật nhào, Giang Hà đảo lưu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.