Vũ Vương

Chương 331: Chương 331: Tông chủ




- Ngươi còn muốn tiếp tục tu luyện?

Thư Tình kinh ngạc nói.

- Không phải! Vãn bối muốn vào biên giới Cực Chân.

Mộ Hàn không giấu diễm ý định của minh. Trên thực tế, hắn cũng không có khả năng dấu diễm được.

- Cái gì?

Yến Minh, Thư Tình cùng Bộc Dương Thiệu cả kinh,

Bọn hắn tưởng rằng Mộ Hàn còn muốn lưu lại hấp thu Sâm La Hồn Lực nhưng không nghĩ tới hắn lại có chủ ý này. Trong lịch sử Vô Cực Thiên Tông, biên giới Cực Chân tựa hồ chỉ có cường giả Vạn Lưu Cảnh mới có thể tiến nhập. Mà tu vi của Mộ Hàn mới chỉ là Huyền Thai cảnh thất trọng thiên, ngay cả Mệnh Tuyền Cảnh còn chưa tới,

- Vãn bối không thể đi vào sao?

Mộ Hàn không khỏi có chút tâm thần bất định.

Ba người Yến Minh phục hồi lại tinh thần, rất nhanh trao đổi ánh mắt.

- Cái này...

Yến Minh khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói:

- Tiểu gia hỏa, tiến vào biên giới Cực Chân cũng không thể dùng khô lâu này làm bùa hộ mệnh. Đương nhiên, ngươi có thể bằng vào thực lực bản thân đi đến tầng bẩy Cực Chân Các, lực lượng tinh thần tất nhiên đạt tới tiêu chuẩn Vạn Lưu Cảnh, có được năng lực để đi vào biên giới Cực Chân. Chỉ có điều ở Vô Cực Thiên Tông chúng ta tựa hồ chưa tùng có chuyện tu sĩ Huyền Thai Cảnh tiến vào biên giới Cực Chân.

Mộ Hàn vội vàng nói:

- Yến trưởng lão. Vô Cực Thiên TÔng chúng ta còn có quy định không đến Vạn Lưu Cảnh không được đến biên giới Cực Chân?

- Cái này không có.

Yến Minh nghe vậy, lập tức giật mình, chợt lắc đầu liếc nhìn Thư Tình và Bộc Dương Thiệu.

Thư Tình biết ý, nhoẻn miệng cười nói:

- Mộ Hàn nói đúng! Tông phái đã không có đưa ra quy định không đến Vạn Lưu Cảnh không được vào biên giới Cực Chân. Mà Mộ Hàn đã là đệ tử Vô Cực Thiên Tông, có được năng lực tiến vào biên giới Cực Chân, chúng ta để hắn lên cũng không coi là không tuân theo quy định.

Thấy Yến Minh và Bộc Dương Thiệu không có phản đối nữa, Mộ Hàn đại hỉ:

- Đa tạ ba vị trưởng lão.

Mấy phút đồng hồ sau, Yến Minh, Thư Tình và Bộc Dương Thiệu cùng Mộ Hàn theo thứ tự đi lên bậc thang trên tầng tám Cực Chân Các.

Đi lên cầu thang này, ba người Yến Minh đều lộ ra chút nhẹ nhõm. Mà Mộ Hàn có khô lâu làm bùa hộ mệnh, cũng giống như dạo chơi nhàn nhã.

Thời gian qua một lát, bốn người lần lượt đi đến bạc thang cuối cùng.

Cực Chân Các tầng chín, áp lực Sâm La Hồn Lực đạt tới hơn bốn nghìn lần, mà linh khí ẩn chứa trong đó cũng gấp trăm lần. Không gian tầng chín chỉ có hơn mười met vuông, thiên địa linh khí cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, cả hư không đều là sương mù giống như mây mù nồng đậm.

Ở chỗ này tu luyện, hiệu quả có thể nghĩ.

Trong lòng Mộ Hàn rục rịch, hận không thể lập tức thử một phen. Bất quá Mộ Hàn cũng chỉ có thể ngẫm ở trong đầu mà thôi. Ở tầng chín Cực Chân Các hấp thu linh khí, nhất định phải thừa nhận được áp lực từ Sâm La Hồn Lực. Nếu không khi hút linh khí vào trong cơ thể sẽ lập tức nhất đi.

Đã quen với linh khí ở tầng chín, ba người Yến Minh đi theo sau Mộ Hàn tiếp tùng đi về phía trước.

Đối diện trước mặt, chỗ hư không biên giới tầng chín Cực Chân Các, một đại môn yên lặng hiện ra. Hư không bên trên đại môn, một mảnh sương mù như nước nhẹ nhàng dao động.

Thân ảnh ba người Yến Minh không dừng lại, một bước bước vào hư không chi môn rồi biến mất không thấy đâu.

Mộ Hàn theo sau, cùng khô lâu cơ hồ đồng thời tiến vào. Chỉ trong nháy mắt, một cỗ hấp lực bàng bạc bao trùm cả Mộ Hàn và khô lâu, lôi kéo hai đạo thân ảnh hăng hái về phía trước. Trong khoảnh khắc, Mộ Hàn cảm giác trước mắt trở nên rõ ràng, không ngờ đưa thân vào trong một căn phòng tuyết trắng.

Sau một khắc, Mộ Hàn liền cả kinh. Trong gian phòng có tất cả sáu vách tường, tất cả đều do thiên địa linh khí ngưng tụ thành. Bất quá, nơi này mặc dù cùng tầng chín Cực Chân Các tương liên nhưng không có Sâm La Hồn Lực.

Ý niệm khẽ động, bình chướng huyết hồng quanh người khô lâu thu liễm, tiếp theo thân hình lóe lên bị Mộ Hàn thu vào trong Tử Hư Thần Cung.

- Tiểu gia hỏa, cửa vào biên giới Cực Chân ở nơi này.

Yến Minh nói khiến cho Mộ Hàn giật mình tỉnh lại, vội vàng đưa mắt lên nhìn. Hắn thấy Yến Minh khẽ vẫy tay, một vách tường tuyết trước tựa như sân khấu xoáy lên. Một vòng xoáy giống như kéo dài từ hư không xa xôi tới, càng lúc càng lớn. Trong chốc lát, vách tường xoay tròn kia còn sót lại trong không gian đều chiếm cứ.

- Ở biên giới Cực Chân đến tột cùng có đồ vật hấp dẫn mình, rất nhanh sẽ biết được.

Mộ hàn thở sâu, bước nhanh đi đến trước vòng xoáy. Tuy đã cố gắng áp chế nhưng nét mặt vẫn toát ra thần sắc kích động:

- Ba vị trưởng lão, vãn bối xin đi vào.

- Đợi một chút.

Đang lúc này, Thư Tình đột nhiên gọi hắn lại, mỉm cười nói.

- Mộ Hàn! Bên trong biên giới Cực Chân có một tòa Vô Cực Thiên Cung một năm mở một lần. Thời gian năm nay mở thiên cung cũng sắp đến. Vô Cực Thiên cung chúng ta, chỉ cần là tu sĩ đột phá Vạn Lưu Cảnh đều có thể đến xem. Nếu vận khí không tệ thì có thể đạt được chỗ tốt không tưởng. Cơ hội này ngươi không nên bỏ qua.

Mộ Hàn sững sờ, nhìn không được hỏi:

- Đệ tử mới Huyền Thai Cảnh thất trọng thiên, có thể đi vào sao?

- Đương nhiên có thể.

Thư Tình cười nói:

- Dựa theo quy củ của Vô Cực Thiên Tông, tu sĩ lần đầu tiến vào biên giới Cực Chân sẽ có cơ hội tiến vào Vô Cực Điện. Ngươi nếu hiện tại không đi, lần sau tiến vào biên giới Cực Chân, cho dù đột phát Vạn Lưu Cảnh cũng không có cơ hội.

Yến Minh chen lời:

- Tiểu gia hỏa! Có một điều ngươi phải chú ý. Trong biên giới Cực Chân có không ít thái thượng trưởng lão đang bế quan. Có người tu luyện hơn mấy trăm ngàn năm đều không thể tiến thêm một bước. Tình hình trở nên phi thường cổ quái, ngươi không nên trêu trọc bọn họ, cho dù không đến mức nguy hiểm đến tính mạng nhưng ăn đau khổ là chuyện không thể tránh nổi.

Nghe vậy, Thư Tình và Bộc Dương Thiệu đều gật đầu, tựa hồ đồng cảm.

- Đa tạ trưởng lão nhắc nhở.

Mộ Hàn cực kỳ cảm kích.

- Nếu đã nói vậy tiểu gia hỏa ngươi nắm chắc thời gian đi.

Khẽ khom người cúi chào ba người, Mộ Hàn bước vào vòng xoáy màu đen. Trong nháy mắt, thân ảnh của hắn biến mất.

- Lấy tu vi Huyền Thai Cảnh tiến vào Vô Cực Thiên Cung, cũng không biết tiểu gia hỏa này có thể đạt được chỗ tốt nào.

Nhìn qua vòng xoáy đối diện, trong mát Thư Tình toát ra hứng thú nồng đậm.

- Cái này cũng khó mà nói.

Bộc Dương Thiệu lắc đầu nói:

- Cho tới bây giờ tiến vào Vô Cực Thiên Cung đều là tu sĩ Vạn Lưu Cảnh. Mộ Hàn ngay cả Mệnh Tuyền cảnh còn không đạt tới, có thể lấy được chỗ tốt hay không khó nói trước được. Cũng không biết vì sao hắn muốn đi vào bên trong ngay mà không đợi đến khi đột phát Vạn Lưu Cảnh.

- Đúng vậy ah! Tiểu gia hỏa này là tu sĩ không đạt tới Vạn Lưu Cảnh đầu tiên tiến vào Vô Cực Thiên cung.

Yến Minh mở miệng nói, hắn đối với việc thu hoạch của Mộ Hàn không quá coi trọng. Dù sao tình huống của Mộ Hàn trước đó chưa từng xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.