Vũ Vương

Chương 258: Chương 258: Trở về. (2)​




Ngẩng đầu lên nhìn một lát, Mộ hàn thở sâu, sau đó bắt đầu đi tới.

Trước tháp có chín đài, mỗi đài có chín bậc, cùng tương ứng với độ cao của tháp. Đi qua 81 bậc thang là đến được cửa của Đăng Thiên tháp, ở nơi đó có hai vị đại hán dung mạo giống như nhau đang đứng đo, thân hình cao tới ba mét, từ trên người tràn ra sự ba động mạnh mẽ, không sai biệt lắm đều cùng đạt ới Huyền Thai thất trọng thiên rồi.

Trước khi tới Vực Giới sát tràng thì Mộ Hàn từng nghe đám người Kỷ Vũ Lộ nói răng hai người thủ vệ ở Đăng Thiên Tháp này là huynh đệ sinh đôi, ba mươi trước đã là Huyền cực đệ tử của Vô Cực thiên tông rồi.

Vô Cực thiên tông có quy củ, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng tứ cực đệ tử mỗi khi tuổi vượt qua bốn mươi thì cũng không còn thân phận đệ tử nữa rồi, chỉ có thể từ đó về sau rời khỏi Vô Cực thiên tông mà thôi, hoặc có thể lưu lại tông phái, trở thành trưởng lão, hoặc trở thành chấp sự chuyên quản lý sản nghiệp của tông phái, cũng có thể cái gì cũng không làm, chỉ ở lại tông phái mà tu luyện, đạt tới tu vi tương ứng thì cũng có đãi ngộ độc nhất vô nhị so với tứ cực đệ tử.

Tựa như hai vị thủ vệ của Đăng Thiên Tháp này, năm đó với tu vi Vũ Hóa cảnh đỉnh phong đã từ bỏ thân phận của Huyền cực đệ tử, nhưng ba mươi năm sau, thì đã hóa võ nhập đạo, đạt tới Huyền Thai thất trọng thiên.

Đừng nhìn bên trong Vô Cực Thiên tông, đạt tới Đạo Cảnh địa cực đệ tử cùng Thiên Cực đệ tử chỉ có mấy trăm, nhưng nếu đêm toàn bộ môn nhân của Vô Cực thiên tông tính lại thì số lượng vô cùng khủng bố, không chỉ có Vô Cực thiên tông là như thế mà đến Thần Tiêu, Linh Bảo, Vũ Long cũng là như vậy.

Đây cũng là nội tình của Tứ Đại Thiên Tông.

- Đứng lại.

Hai vị tráng hán lên tiếng, âm thanh tựa như là chuông đồng, cơ hồ cùng một lúc hét lớn, khiến cho lỗ tai Mộ Hàn đau nhức không thôi.

Mộ Hàn hơi kinh ngạc, bởi hai người này không chỉ ngữ khí nói chuyện mà đến âm lượng, ngữ điệu lại còn giống y hệt nhau, thậm chí là đôi môi khi mở ra, lớn nhỏ thế nào, khí tức chấn động ra sao, biên độ cảm giác coi như là hoàn toàn đồng nhất, bọn hắn dĩ nhiên có thể đạt đến được cảnh giới đồng nhất như vậy, nếu như liên thủ đối địch thì uy lực phát huy ra không chỉ là một thê m hai mà thôi.

Ở trong Vô Cực thiên tông, nhân vật như bọn hắn không biết còn có bao nhiêu, Tứ Đại thiên tông quả nhiên không hổ là quái vật khổng lồ đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng ở Huyền Thiên vực, khắp nơi tàng lòng ngọa hổ, mặc dù là bản thân ở trong đó, nhưng bình thường đệ tử cũng đủ để thể hiển ra sự nông sâu của môn phái rồi.

- Đệ tử Mộ Hàn bái kiến hai vị tiền bối.

Vừa nói, Mộ Hàn liền thu liễm tâm thần, khom người thi lễ, cũng đưa ngọc bài thân phận của mình đưa tới.

- Hoàng Cực đệ tử, Mộ Hàn?

Vị tráng hán bên trái tiếp nhận ngọc bài, chỉ đưa mắt liếc qua rồi ném trả về cho Mộ Hàn, phất phất cự chưởng:

- Nếu như ngươi đến tấn chức Huyền cực đệ tử thì về đi thôi, cơ hội tấn chức của đám Hoàng cực đệ tử mỗi năm chỉ có một lần ,năm nay đã qua rồi, cho nên ngươi chỉ có thể chờ sang năm lại tới mà thôi.

Mộ Hàn tranh thủ nhận lấy ngọc bài, khẽ cười rồi nói:

- Hai vị tiền bối, ta hiện giờ là muốn tấn chức địa cực đệ tử.

Vừa nói chuyện thì một đạo khí tức cường hoành từ trong cơ thể hắn kích động phóng ra, tựa như sóng triều, mênh mông cuồn cuôn, trong khoảnh khấc đã tràn ngập phương viên mấy chục thước trong hư không.

Trong lúc Mộ Hàn rời thành sáng nay thì hắn đã thu liễm toàn bộ khí tức của bản thân, tựa như người bình thường vậy, chỉ cần có được Thái Hư động thần quyết, thì cho dù là Mệnh Tuyền cảnh cường giả cũng không thể nào nhìn được rõ Mộ Hàn ra sao, hai vị tu sĩ này chỉ có Huyền Thai thất trọng thiên mà thôi, cho nên cũng không ngoại lệ chút nào.

- Huyền Thai tam trọng thiên?

Cảm nhận được khí tức của Mộ Hàn có biến hóa, hai vị tráng hán kia đột nhiên lộ ra dị sắc, ánh mắt đảo qua nhau một chút, vị bên trái liền nói:

- Mộ Hàn, ngươi thực sự là muốn từ Hoàng cực đệ tử tiến lên Địa cực đệ tử sao? Ngươi cũng biết trong đó có bao nhiêu độ khó chứ?

- Biết rõ.

Mộ hàn nhẹ nhàng gật đầu.

Hôm nay, Mộ Hàn cũng không còn xa lạ gì với tình huống của Vô Cực thiên tông nữa rồi.

Ở trong lịch sử biết bao nhiêu năm qua của Vô Cực thiên tông, người từ Hoàng cực đệ tử tiến lên Địa cực đệ tử thực ra cũng không ít gặp, còn hoàng cực đệ tử tấn chức huyền cực thì hàng năm ở một khoảng thời gian cố định mà tiến hành, còn Huyền Cực đệ tử tiến lên Địa Cực thì bất cứ lúc nào cũng có tiến hành được,

Nhưng là, muốn từ Hoàng cực đệ tử nhảy đến Địa cực đệ tử, lại không đơn giản như vậy.

Điều này so với kiếp trước Mộ Hàn đi học còn dễ dàng hơn, muốn nhảy lớp thì cơ bản phải thông qua được khảo hạch mới được.

- Đã như vậy, ngươi đi theo ta.

Thấy Mộ Hàn quyết tâm như vậy, vị tráng hán kia cũng không muốn làm khó dễ, chỉ lạnh nhạt liếc hắn rồi quay người đi vào Đăng Thiên Tháp.

- Đa tạ tiền bối.

Mộ Hàn khẽ khom lưng, sau đó bước theo.

Vừa vào trong Đăng Thiên Tháp thì ánh mắt lạnh lùng của Mộ Hàn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, bên trong không gian rộng tới vài trăm mét, cung điện đình đài san sát, chằng chịt, tựa như là một tòa Vô Cực thành thu nhỏ lại, ánh sáng cũng đầy đủ, tựa như là ban ngày vậy.

Rất nhanh đã đảo qua một vòng, Mộ Hàn đè nén sự kinh ngạc trong lòng mình, đi theo vị tráng hán kia tiến vào bên trong.

Đối diện cửa tháp là một con đường rộng gần 10 mét, từ nơi này đi về phía trước vài trăm thước, xuất hiện trước mắt hắn là một nơi không gian chỉ mấy chục thước.

Thấy tráng hán đi về phía đông, ánh mắt của Mộ Hàn cũng nhìn qua chỗ khác, một tòa cung điện hùng vĩ lập tức hiện ra trong mắt của hắn.

- Địa Cực điện!

Nhẹ nhàng lẩm bẩm ba cái chữ này, trên khóe môi Mộ Hàn lộ ra một nụ cười vui vẻ.

Xung quanh nơi này có ba tòa điện, phía tây là Huyền cực điện, ở phía bắc là Thiên Cực điện, còn ở phía đông thì là Địa Cực điện, ba t oàn cung điện này là nơi tấn chức của đệ tử Vô Cực thiên tôn, Mộ Hàn muốn tấn chức Địa cực đệ tử cho nên phải tới Địa Cực điện.

Không lâu sau, Mộ Hàn liền tiến vào trong cung điện.

- Sở Hoằng bái kiến Khấu trưởng lão.

Tráng hán kia lập tức lên tiếng, vô cùng cung kính hướng về hư không cung điện mà thi lễ.

Mộ Hàn thấy vậy thì có chút ngạc nhiên, vô thức nhìn lại, nơi này ở trên mặt đất hai mươi ba mươi mét có một người đang ngồi xêp bằng ở đso, thân ảnh hư nhật tới cực điểm, lại không có phát ra chút khí tức nào, cho nên không quan sát cẩn thận thì cũng không thể nào phát giác ra được sự tồn tại của hắn.

Hắn chính là Địa Cực trưởng lão, Khấu Thiên Nguyên?

Mộ Hàn chợt nhớ tới lúc mấy người Kỷ Vũ Lộ Cùng Lăng Nghị nói chuyện, đề cập qua người này, bọn họ miểu tả người này cùng hư ảnh kia thực sự là hợp nhau, theo lời bọn họ thì mấy vị trưởng lão chủ trì đệ tử tấn chức, đều là tu vi Vạn Lưu cảnh cường giả, thực lực thông thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.