Một lát sau trên mặt Mộ Hàn hiện ra thần sắc vui vẻ, thân ảnh như mủi tên lao qua cung điện phía bắc Linh Tiên Đảo.
Chỉ trong nháy mắt Mộ Hàn đã bay tới đỉnh núi.
Trước mặt của hắn chính là hai câu trụ lớn màu tím. Tầng ngoài của trụ
có khắc đạo văn phức tạp, hơn nữa hai cây trụ này Văn Phổ hô ứng hàm
xúc lãn nhau. Theo như Tử Linh lộ ra thì hai cây trụ này chính là tuyệt
phẩm đạo khí, hơn nữa còn do chủ nhân đầu tiên của nó luyện thành.
Vèo!
Thân ảnh Mộ Hàn lóe lên, xông thẳng về phía trước.
Trong nháy mắt tiến vào giữa hai cây trụ thì tiếng chiến minh điếc tai
bộc phát, hai cây trụ này có hào quang màu tím bắn ra ngoài.
Những hào quang này chạm vào người Mộ Hàn liền hóa thành thực chất, tầng tầng lớp lớp bao trùm thân thể của hắn vào trong.
Sau một khắc thân ảnh của Mộ Hàn đã biến mất ở chỗ cũ.
- Hắn tiến vào ‘ Linh Hư Động Thiên’ ?
- Ta hiểu rồi, thì ra nghiệt chủng là muốn vào Tử Huyết Nguyên Hải,
trách không được hắn lại đột nhiên xâm nhập Đại Thiên Linh Đảo!
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Huyết mạch của hắn lột xác thì càng khó áp chế.
"..."
Từng đạo thân ảnh hạ xuống trước trụ lớn, nhưng Thái Thượng Phong cùng
Thái Thượng Trạch và hơn mười tên Thiên Nhan Võ Tiên kinh hô trên đỉnh
núi.
- Đáng hận, ‘ Linh Hư Động Thiên ’ mỗi lần chỉ vào một người, bằng không thì dễ dàng bắt rùa trong hũ!
Sắc mặt Thái Thượng Phong âm trầm đáng sợ.
- Chúng ta không thể nào vào được, chẳng lẽ ở chỗ này chờ hắn ra sao?
Một gã Thiên Nhân Võ Tiên cực độ không cam lòng vung vẩy nắm đấm gào lên.
- Thượng Phong tộc huynh, ta có chủ ý này!
Thái Thượng Trạch cười rộ lên.
- Chủ ý gì?
Thái Thượng Phong trầm giọng nói.
- Không bằng chúng ta liên thủ hủy diệt hai cây Tử Huyết Thần Trụ! Hắc
hắc, chúng ta không tiến vào ‘ Linh Hư Động Thiên ’, nghiệp chướng kia
cũng đừng mong từ trong đi ra!
Thái Thượng Trạch lúc này trên gương mặt non nớt hiện ra thần sắc tàn nhẫn, hiển nhiên cực kỳ thống hận Mộ Hàn.
- Cái gì, hủy diệt ‘ Tử Huyết Thần Trụ ’?
Thái Thượng Phong ăn cả kinh.
- Không có ‘ Tử Huyết Nguyên Hải ’, ‘ Linh Hư Động Thiên ’ sẽ dần dần
mất phương hướng trong giới bích, thậm chí bị giới bích chi lực cắn nát, xác thực có thể giết được nghiệp chướng trong đó, nhưng làm như vậy
người Linh Hư tộc chungsta không thể nào vào trong ‘ Tử Huyết Nguyên Hải ’ chiết xuất huyết mạch!
- Nói không sai! Sau đó hậu duệ của chúng ta huyết mạch càng ngày càng
nhạt, tối đa hai ba ngàn năm nữa huyết mạch Linh Hư tộc sẽ triệt để biến mất, mà Linh Hư tộc chúng ta cũng từ cửu cực xóa tên đi.
- Chúng ta nên lo lắng nhiều hơn, việc này phải thận trọng...
- Hừ, có gì tốt mà cân nhắc, ngay cả Tử Hư Thần Cung chúng ta còn muốn
phong ấn, Tử Huyết Nguyên Hải không có thì không có. Cho dù không có
huyết mạch thì Linh Hư tộc chúng ta cũng là thế lực đệ nhát Thanh Hư
Thiên Vực. Chư vị, đừng do dự, chúng ta lập tức ra tay, nếu nghiệp
chướng đi ra thì chúng ta hối hận không kịp.
- Không có huyết mạch thì công pháp Linh Hư tộc truyền thừa vô số năm sẽ càng ngày càng khó tu luyện, kể từ đó làm sao khiến tộc đàn chúng ta
cường thịnh không suy? Theo ta thấy vẫn nên chờ Thái Hoàng trở về,
chúng ta phải thương nghị kỹ lưỡng. Huống hồ nghiệt chủng có mạnh hơn
nữa còn có thể mạnh hơn ba bán thần và hơn mười Thiên Nhân Võ Tiên
liên thủ sao, hắn ra khỏi Linh Hư Động Thiên chính là ngày chết của hắn!
"..."
Thoáng chốc chỗ này nghị luận nhao nhao, hơn mười tên Thiên Nhân Võ Tiên hoặc đồng ý, hoặc phản đối, không ngừng xôn xao lớn..
Thái Thượng Phong cũng không lên tiếng nữa, sắc mặt của hắn âm trầm bất
định, trong nội tâm mâu thuẫn tới cực điểm. Chủ ý của Thái Thượng Trạch
chính là rút củi đáy nồi tuyệt trừ hậu hoạn, nhưng cuối cùng cũng khiến
Linh Hư tộc "Tuyệt" cùng theo. Huyết mạch tinh khiết chính là căn nguyên trọng yếu nhất khiến Linh Hư tộc trưởng thịnh không suy, nguyên nhân
chính là nhờ huyết mạch tinh khiết nên người Linh Hư tộc có thể tu luyện được nhiều công pháp cường đại được truyền thừa.
Nếu không có "Linh Hư Động Thien" cùng "Tử Huyết Nguyên Hải ", huyết
mạch người Linh Hư tộc sẽ dần dần mỏng manh, cho đến biến mất trở thành
giống người thường. Đến lúc đó Linh Hư tộc rất khó duy trì địa vi ở
Thanh Hư Thiên Vực, nói không chừng sẽ lưu lạc thành thế lực tam lưu.
Nếu không làm vậy phải chờ Mộ Hàn đi ra.
Thái Thượng Phong ẩn ẩn có loại dự cảm nên ngây ngốc chờ đợi ở đây, sau
khi Mộ Hàn đi ra thì sợ cả Linh Hư tộc sẽ tai họa ngập đầu.
Mộ Hàn hiện tại mới có tu vị Thái Vi Cảnh đã có thể chống lại cường giả
bán thần, hơn mười Thiên Nhân Võ Tiên cũng không làm gì hắn được, nếu
hắn tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh trở ra, cho dù hắn và Thái Thượng
Trạch, Thái Thượng Thiên ba người liên thủ chỉ sợ cũng áp chế không nổi
Mộ Hàn.
Chuyện này không chỉ là phỏng đoán của Thái Thượng Phong, mà là chuyện có khả năng xảy ra cực lớn.
- Chủ ý của Thượng Trạch trưởng lão rất tốt, chúng ta cứ làm như thế!
Nghĩ tới đây trên mặt Thái Thượng Phong giãy dụa biến mất.
- Thượng Phong trưởng lão, cái này...
Nghe nói như thế lập tức có mấy người đồng ý, cũng có mấy người chần chờ không thôi.
- Chư vị đừng quên Mộ Hàn nghiệt chủng có được ‘ Tử Hư Thần Cung ’, hoàn toàn không bị ‘ Linh Hư Động Thiên ’ bài xích, có thể ở bao lâu thì ở
bấy lâu, cho dù tu luyện ở bên trong tới Thiên Nhân Cảnh cũng không
thành vấn đề! Hơn nữa dùng tuyệt phẩm tâm cung của hắn hoàn toàn có thể
triệt để hấp thu Tử Huyết Nguyên Hải! Nếu như nghiệt chủng kia nuốt mất
Tử Huyết Nguyên Hải thì chi bằng hủy trong tay chúng ta!
Nói xong lời cuối cùng Thái Thượng Phong đã biến thành âm trầm.
"..."
Mọi người nghe vậy thì sợ hãi.
Đám người bọn họ quên mất một vấn đề quan trọng nhất, những người bình
thường của Linh Hư tộc đi vào "Linh Hư Động Thiên" chỉ có thể thông qua
"Tử Huyết Nguyên Hải" tinh khiết huyết mạch, nhưng người kế thừa "Tử Hư
Thần Cung" thì khác, bọn họ thậm chí có thể luyện hóa "Tử Huyết Nguyên
Hải" !
Chỉ vì "Tử Huyết Nguyên Hải" là căn nguyên của Linh Hư tộc cho nên
trước nay hơn mười người kế thừa thần cung không làm ra chuyện tự đoạn
căn cơ này. Nhưng mà Mộ Hàn không giống, hắn là con của Thái Thanh, đối
với Linh Hư tộc không có lòng trung thành nào, sao có thể để tương lai
tộc nhân vào trong lòng.
- Động thủ, Huyết Tế Huyễn Diệt Đại Trận!
Đột nhiên Thái Thượng Phong phất tay, lập tức đi tới một cây "Tử Huyết
Thần Trụ", Thái Thượng Trạch đi tới cây khác. Hơn mười tên Thiên Nhân Võ Tiên còn lại nhanh chóng trao đổi ánh mắt, nhao nhao hành động, cũng
không còn giọng phản đối nào cả.
Chỉ mấy hô hấp ngắn ngủi một huyết tráo màu tím bay lên trời, chẳng
những bao phủ hai cây Tử Huyết Thần Trụ cao trăm mét vào trong, càng che phủ cả ngọn núi lại, Thái Thượng Phong cùng Thái Thượng Trạch và hơn
mười Thiên Nhân Võ Tiên không thấy bóng dáng, hoàn toàn dung nhập vào
trong quang tráo.