Vũ Vương

Chương 440: Chương 440: Vô lượng Thánh Cung




Mà sau khi khói độc biến mất, bóng dáng Đại Địa Ma Long đúng là lại lần nữa tiến vào trong tầm mắt của Mộ Hàn . Trong đôi mắt nó xẹt qua một vẻ kinh dị:

- Ngươi lại hấp thu 'Thực Hồn Ma Khí' của bổn tọa?

- Bổn tọa? Thực Hồn Ma Khí?

Nghe đến mấy chữ này, trong lòng Mộ Hàn bỗng nhiên thất thần giật thột một cái

- Ngươi quả thật là 'Hắc Ma thần thú' ?

- Không sai, đúng là bổn tọa!

Đại Địa Ma Long miệng há ngoác, nhe răng cười rộ lên

- Bổn tọa vừa mới thoát khốn, liền có nhiều mỹ vị như vậy đưa lên đến trước cửa, thật sự là trời giúp bổn tọa khôi phục thực lực.

- Vừa mới thoát khốn?

Ý nghĩ của Mộ Hàn mạnh mẽ vận chuyển, lập tức phát hiện sơ hở trong lời nói của Đại Địa Ma Long. Hắn liền chế nhạo

- Nếu như ngươi đã thoát khốn thì không gian phong ấn này đã sớm sụp đổ. Nói vậy thoát khốn chỉ là bộ phận linh hồn của ngươi chứ? Hiện tại đứng ở trước mặt ta, chỉ sợ cũng không phải toàn bộ linh hồn đã thoát khốn, mà chỉ là một khối phân thân linh hồn trong đó .

Cũng như ngày đó tại Hắc Yểm Sâm Lâm, Xà Long Thú Tôn đồng dạng có bộ phận linh hồn thoát ly phong ấn trước tiên.

- Coi như chỉ là một khối phân thân linh hồn, bổn tọa muốn giết ngươi cũng là dễ như trở bàn tay!

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!. . .

Giống như không nghĩ tới Mộ Hàn trong chốc lát liền đã phán đoán ra tình trạng thực sự, Đại Địa Ma Long đầu tiên là hơi kinh hãi, nhưng chợt liền bị ý tứ giễu cợt trong lời nói của Mộ Hàn chọc giận. Trong miệng phát ra những tiếng gầm thét động trời, thân hình dài mấy chục thước hăng hái xuyên qua hư không, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt Mộ Hàn.

Hai cái chân trước sắc bén trực tiếp cào tới, thế như sấm sét. Phảng phất ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận đủ sức cũng có thể trong nháy mắt xé rách một quả núi lớn.

Đối với lực lượng thân thể của Đại Địa Ma Long . Mộ Hàn đã sớm chứng kiến qua.

Đáng tiếc, hiện tại xuất hiện cũng không phải bản thể của Đại Địa Ma Long. Mà là một khối phân thân linh hồn chỉ có tu vi Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên . Thứ mà Mộ Hàn không sợ nhất liền là linh hồn, Phong Lưu Vân kia có linh hồn Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đều có thể bị hắn nuốt chửng sạch sẽ, huống chi chỉ là linh hồn cảnh giới Mệnh Tuyền.

Mộ Hàn không hề né tránh chút nào, mặc cho hai cái móng vuốt của Đại Địa Ma Long kia càng ngày càng gần.

Thấy thế, Đại Địa Ma Long kia lập tức có loại cảm giác bị khinh thị nhục nhã, trong mắt nổi lên vẻ hung hăng dữ tợn, thân hình đột nhiên hóa thành một đám sương mù màu vàng , không ngờ có sáu ngón sắc bén của chân trước lộ ra từ trong sương mù. Chúng chia nhau chụp vào tứ chi và đầu của Mộ Hàn, giống như muốn xẻ toang Mộ Hàn thành tám khối.

Mặc cho nó cứ việc thiên biến vạn hóa, Mộ Hàn chỉ là đứng yên lù lù bất động.

Liền trong khoảnh khắc móng vuốt của Đại Địa Ma Long sắp sửa đụng chạm đến thân thể của Mộ Hàn, một cỗ lực hút kỳ dị mà mạnh mẽ đột nhiên tuôn ra. Giờ khắc này, thân hình Mộ Hàn phảng phất biến thành một vòng xoáy thật lớn, mà mi tâm của Mộ Hàn đã trở thành trung tâm của vòng xoáy này. Tám ngón chân trước kia đúng là vội vàng tách ra rồi cắm vào trong đó.

- Hả?

Từ trong đám sương mù vàng truyền ra tiếng kêu sợ hãi của Đại Địa Ma Long. Thân thể vàng tươi lại hiện ra lần nữa, nhưng thân hình vốn dài đến ba mươi thước lại giảm bớt chỉ còn dài hai mươi thước.

Lực lượng linh hồn ẩn chứa trong khối thân thể này đúng là bỗng nhiên liền bị hút đi một phần ba.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Phát hiện lực lượng linh hồn vẫn cuồn cuộn không ngừng mà tách ra từ bên trong thân thể , sự kinh ngạc trong mắt Đại Địa Ma Long càng đậm.Nhưng chỉ trong tích tắc sau, nó lại mãnh liệt quay phắt đầu như muốn thoát đi. Nó thật vất vả mới thoát ra được một bộ phận linh hồn, mỗi một phân lực lượng linh hồn đều là trân quý vô cùng, có thể nào bị mất đi hàm hàm hồ hồ như vậy?

Chứng kiến khối phân thân linh hồn này khó có thể bắt được Mộ Hàn, Đại Địa Ma Long quyết định thật nhanh, lập tức lựa chọn rời đi.

- Mĩ vị đã đưa đến tận miệng, còn muốn đào tẩu sao?

Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, bên trong Tử Hư Thần Cung, Thiên Anh này liến há miệng hung hăng hút một cái, lực kình hút càng tỏa ra hào hùng chậm rãi lan tới, chỉ một lát liền bao trùm toàn bộ thân thể của Đại Địa Ma Long vào bên trong.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!

Chỉ mới kịp nổi giận gầm lên một tiếng, khối phân thân linh hồn này của Đại Địa Ma Long đã bị Tâm Cung hấp thu toàn bộ.

Nhìn phương hướng xuất hiện của Đại Địa Ma Long , Mộ Hàn cau mày lại mà do dự nói:

- Phân thân linh hồn của Hắc Ma thần thú khẳng định không chỉ có độc một cái này. Nói không chừng năm mươi vị đệ tử tứ tông tiến vào không gian phong ấn tất cả đều đã gặp phân thân linh hồn như vậy. 'Thực Hồn Ma Khí' của nó lợi hại vô cùng, Lưu Phàm bọn họ cũng không giống như chính mình, có được Thần Phẩm Tâm Cung. Cho nên một khi lọt vào công kích, chỉ sợ không có bất cứ năng lực ngăn cản gì, lần này thật sự là phiền toái lớn.

- Nhưng mà mọi người phân tán các nơi. Gặp những lúc như thế này, cũng chỉ có thể tự cầu mình có phúc .

- Tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền không chống lại được phân thân linh hồn của Hắc Ma thần thú. Bọn người Tiêu Tố Ảnh và Hoa Hải là tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên, không biết là có thể chịu đựng được hay không?

. . .

Bên trong hình trụ, dưới bông hoa Tuyết Liên, Đại Địa Ma Long đã đình chỉ đánh vào phong ấn. Thân hình to lớn dài ngoằng duỗi ra ở trong không trung, lẳng lặng cảm ứng tình trạng của trên trăm khối phân thân linh hồn .

Từng đệ tử tứ tông bị phân thân linh hồn bắt được, trong mắt Đại Địa Ma Long tức thì lộ ra sự vui vẻ.

- Hả? Cái tên sâu róm con Mệnh Tuyền Tứ Trọng Thiên lại nuốt chửng một khối phân thân của bổn tọa?

Bỗng dưng, Đại Địa Ma Long kinh ngạc đến kêu thành tiếng.

Cơ hồ là trong nháy mắt Mộ Hàn hút khối phân thân linh hồn kia vào Tâm Cung , nó liền cảm ứng được tình trạng khác thường xuất hiện ở trong Hư Vô mênh mông vô tận đó

- Có thể nuốt chửng phân thân linh hồn bổn tọa, con sâu róm kia có Tâm Cung nhất định không phải tầm thường có thể so sánh được. Nghe nói, có Thánh Phẩm Tâm Cung thì có được Đạm Hồn Chi Lực ( lực ăn linh hồn), chẳng lẽ hắn có được cái loại 'Đạm Hồn Thánh Cung' này?

Một cái Thánh Phẩm Tâm Cung, tương đương hơn một trăm ngàn siêu phẩm Tâm Cung.

Đôi mắt cực đại của Đại Địa Ma Long chợt bùng nổ bắn ra sắc thái hút hồn

- Hảo! Hảo! Quả nhiên là trời giúp bổn tọa, lại coi như có mỹ vị này đưa tới. Cái con sâu róm béo mập nhất kia tạm thời cứ giữ lại đã. Đợi đến khi bổn tọa bắt hết toàn bộ bốn mươi chín con con sâu róm kia, nuốt chửng xong Tâm Cung rồi nói nữa.

- Cái gì?

Nhưng cũng không lâu lắm, Đại Địa Ma Long lại kinh ngạc kêu nhỏ thành tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.