Vực Sâu - Dịch Ca

Chương 2: Chương 2: Vực sâu 2: Lại gian




Editor: Yee

Thân thể chạm vào nhau phát ra tiếng nước “bạch, bạch” càng lúc càng lớn, trong video, tao thiếu niên hai chân trắng nõn bị nâng lên cao cao, một người tráng hán da đen đem hai chân tao thiếu niên bẻ ra thành một chữ “V”, từ trên đi xuống mà tàn nhẫn thao như đóng cọc, dương vật tím đen vừa thô vừa ngạnh mỗi một lần đều có thể đâm tiến rất sâu, sâu đến mức bụng tao thiến niên đều bị đâm gồ lên một khối, thiếu niên dâm đãng mà dùng mông vểnh nghênh đón người da đen thao làm, một bên còn dùng tiếng Anh điên cuồng lãng kêu.

Tề Thanh như điên rồi, nhìn video cong eo điên cuồng loát động dương vật chính mình, cảm giác vừa đau vừa sướng làm hắn khó có thể tự kềm chế.

Không...... Không đúng, hẳn là càng sướng, càng đau!

Lúc ở rừng rậm, nam nhân xa lạ đem hắn ấn ở trên cỏ, hung hăng mà làm, làm đến hắn vừa khóc vừa kêu, làm đến hắn thở không nổi, làm đến hắn cao trào, cơ hồ khiến hắn đem thể dịch của mình đều bắn hết.

Tề Thanh bắn, trong video một đen một trắng còn đang giao hợp, Tề Thanh bên này hư thoát mà nằm ở trên ghế.

Sau khoái cảm là vô tận hư không.

Hắn nhịn không được khóc......

Hắn chỉ muốn làm một người bình thường, kết hôn sinh con sau đó cùng vợ âu yếm đến đầu bạc.

Hiện tại bởi vì nam nhân kia, tất cả đều biến chất.

Tề Thanh nhớ rõ khi mình tỉnh lại, căn bản đứng dậy không nổi, trên người đều là dấu vết lung tung rối loạn, dấu vết hồng tím ở trên da thịt của hắn đặc biệt rõ ràng, đầu vú cũng sưng lớn, chạm một cái liền đau, mông cũng bị đánh sưng. Nghiêm trọng nhất vẫn là hậu môn, cấu tạo thân thể không phù hợp bị cưỡng chế xâm phạm, huyệt khẩu có chút xé rách, căn bản vô pháp khép kín, không ngừng chảy ra đồ vật bị nam nhân bắn vào.

Tề Thanh chỉ có thể hàm chứa nước mắt khuất nhục mà ngồi xổm trên mặt đất, thẳng đến khi đem tinh dịch trong hậu huyệt bài trừ. Mới cố sức mà đem quần áo bị xé rách miễn cưỡng gắn vào trên người.

Hắn khập khiễng mà về biệt thự, đường đi cũng không xa, nhưng Tề Thanh đi đến một thân mồ hôi lạnh, cảm giác buồn nôn ghê tởm, xuyên tim thống khổ, thấu xương sỉ nhục toàn bộ dũng mãnh vào đại não.

Nhưng toàn bộ ý nghĩ chỉ còn lại là tuyệt đối không thể để Thẩm Tiểu Thiến biết, nếu không...... cô ấy sẽ càng chán ghét mình, càng phỉ nhổ mình, thậm chí sẽ không chút lưu tình rời khỏi hắn.

Lúc hắn tinh bì lực tẫn đứng ở cửa biệt thự, nghe thấy Thẩm Tiểu Thiến đang cười, nụ cười cùng lời nói ái muộn khiến tâm Tề Thanh nháy mắt bị đâm thành cái sàng*.

*đồ đan bằng tre, hình tròn, lòng nông, lỗ nhỏ và thưa. Ở đây chỉ tim bị đâm thành nhiều lỗ

Hắn chịu đựng đau nhức cùng nội tâm thống khổ mà mở cửa ra, tiếng cười đột nhiên im bặt, Thẩm Tiểu Thiến không kịp điều chỉnh tươi cười, biểu tình hơi vặn vẹo nhìn hắn.

Thật lâu lúc sau, cô mới khô cằn mà nói một câu, “Anh thế nào thành như vậy? Đi săn thú sao?”

Tề Thanh bỗng cảm thấy trái tim băng giá nhưng lại yên lòng, Thẩm Tiểu Thiến khẳng định sẽ không nghĩ đến mình bị người cường bạo, hắn cắn răng từng bước một đi vào phòng tắm, lắp bắp giải thích, “Không có, anh...... Anh bị té ngã.”

Thẩm Tiểu Thiến sửng sốt một chút, nga một tiếng, thờ ơ mà thay đổi đề tài, “Em muốn ngày mai trở về, tiền thuê biệt thự quá cao.”

Tề Thanh rầu rĩ mà ừ một tiếng, vào buồng vệ sinh, trong nháy mắt đóng cửa lại, hắn tê liệt ngã xuống trên mặt đất, nước mắt không cầm được chảy xuống lại không dám phát ra một chút thanh âm.

Cuối cùng cũng rời đi nơi khởi nguồn của ác mộng, Tề Thanh cùng Thẩm Tiểu Thiến về nhà, ở chỗ này, hắn vẫn là người có vợ đẹp, có công tác thuận lợi, là một nam nhân thành công, mà Thẩm Tiểu Thiến cũng như cũ là người vợ trước mặt người ngoài thì ôn nhu săn sóc, ở nhà là người vợ mỹ mạo, lạnh như băng.

Chính là hắn lại không có nghĩ đến ác mộng kia lại như bóng với hình với mình.

---

Ngày nọ ban về nhà trên đường, Tề Thanh bị một người hung hăng đánh rồi đè vào trên tường, hắn mới ý thức được nam nhân kia lại xuất hiện.

Khuôn mặt nam nhân ở dưới ánh đèn tối tăm rất mơ hồ, đèn đường như hỏng mà chợt lóe chợt lóe, chiếu lên mặt nam nhân anh tuấn thoáng như ác quỷ, y bắt lấy cằm Tề Thanh, thở ra nhiệt khí phun đến trên mặt, Tề Thanh ngửi thấy mùi rượu dày đặc.

Người nam nhân này rốt cuộc muốn làm cái gì, thế nào biết được mình tan tầm sẽ đi qua nơi này, chẳng lẽ lại là trùng hợp!

“Bắt được cậu rồi.” Môi nam nhân cơ hồ dán trên cái mũi, Tề Thanh quay đầu đi, dùng sức đẩy nam nhân, chính là nam nhân ép hắn càng chặt, thân thể kề sát hắn, Tề Thanh thậm chí sợ hãi mà cảm giác được dưới thân nam nhân nóng rực cương cứng.

“Anh...... Anh muốn làm cái gì!” Thanh âm Tề Thanh run rẩy, “Tôi... tôi trên người có một ngàn đồng......”

Nam nhân phát ra một tiếng cười nhạo nhưng lại buông hắn ra, duỗi tay nói, “Lấy ra!”

Nguyên lai muốn tiền, Tề Thanh nhẹ nhàng thở ra nhưng lại khẩn trương, chính mình không phải phú ông hàng tỉ, nếu bị tên lưu manh không dứt mà đòi tiền thì làm thế nào!

Tề Thanh rối rắm đau lòng mà đem tiền cho y, nam nhân tiếp nhận, “bang” một tiếng quăng ngã lên trên mặt Tề Thanh, tiền rơi rụng đầy đất, Tề Thanh không rảnh lo mặt đau, ngồi xổm xuống nhặt tiền.

Nam nhân ngữ khí vui vẻ nói với hắn, “Muốn tiền không muốn mạng đúng không, như vậy......” Thanh âm nam nhân bởi vì mang theo mùi rượu tà ý càng sâu, “Cậu không phải thích tiền sao, lão tử cho cậu tiền, ngươi đến để tôi làm!”

Mặt Tề Thanh nháy mắt trắng bệch, hắn run rẩy cố giữ lại dũng khí cùng tôn nghiêm cuối cùng, “Tôi tôi thật không phải đồng tính luyến ái, hơn nữa...... Hơn nữa tôi đã có vợ, anh không thể đối tôi làm loại sự tình này......” Theo nụ cười khinh miệt của nam nhân, thanh âm Tề Thanh càng ngày càng nhỏ.

“Vậy cậu giải thích cho lão tử một chút, vì cái gì......” Một tay đem Tề Thanh gắt gao ôm vào trong ngực, hô hấp nam nhân mang theo mùi rượu bỏng cháy lỗ tai Tề Thanh, “Ngày đó bị lão tử làm, cậu bị thao đến bắn?”

Thanh âm Nam nhân từ tính khàn khàn tàn nhẫn thổ lộ chân tướng dâm uế.

“Không...... Không phải......” Tề Thanh nan kham mà lắc đầu, bị cường bạo hắn thế nào khả năng...... Nhưng đây là sự thật, hắn thật sự rất hưng phấn, thậm chí hắn còn hứng khởi hơn so với lúc tình cùng Thẩm Tiểu Thiến.

“Vậy cậu thế nào lại cương.” Nam nhân cười như không cười mà dùng tay ma sát bộ vị cương cứng của hắn.

Tề Thanh sắc mặt trắng bệch muốn đẩy ra hắn, nam nhân tựa hồ không còn kiên nhẫn, trực tiếp bắt đầu mở ra dây lưng của Tề Thanh.

Tề Thanh khuất nhục liều mạng giãy giụa, bả vai đụng vào cằm nam nhân, nam nhân ăn đau đến buông ra tay, Tề Thanh cất bước liền chạy, nhưng quần mới bị cởi một nửa lại ở trên đất.

Nam nhân che lại cằm mình, cười lạnh đem Tề Thanh túm lấy, tiếp đến chính là một cái tát, bàn tay đánh thật sự tàn nhẫn, Tề Thanh chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, trong miệng một trận tanh ngọt, tiếp theo tóc lại bị tàn nhẫn kéo ra sau.

Tề Thanh kêu thảm bị nam nhân ném tới góc tường, trong hỗn loạn, hắn lấy ra di động hung hăng ném vào nam nhân, nam nhân hiểm hiểm địa tránh đi, thẹn quá thành giận, một chân thật mạnh đá vào trên bụng nhỏ của Tề Thanh, Tề Thanh đau đến co người ở trong góc, khóe miệng rỉ máu.

“Mẹ nó, đừng trách lão tử không thương hoa tiếc ngọc, là cậu con mẹ nó không biết tốt xấu!” Nam nhân tàn nhẫn mà cởi quần, thậm chí không để ý đây là ngõ nhỏ.

Tề Thanh thê thảm mà xin tha bị nam nhân xách lên, mặt bị đè trên vách tường, quần lót bị nam nhân lột xuống, nam nhân đỡ dương vật cương cứng của mình nhắm ngay mông Tề Thanh đâm vào.

Tề Thanh kêu thảm chảy xuống nước mắt, ngón tay cào lên vách tường thô ráp, khe hở ngón tay đều có máu, nam nhân tàn nhẫn va chạm, thậm chí thời gian để thích ứng cũng không cho, máu tươi theo chỗ kết hợp chảy xuống, tiếng kêu của Tề Thanh đầy thống khổ cùng tuyệt vọng, nam nhân cười lạnh nắm tóc của hắn tiếp tục mạnh mẽ va chạm, mỗi một lần đều đem hắn đụng vào trên tường.

Tề Thanh mặt kề sát vách tường thô ráp, thân thể đau đớn dần dần chết lặng, hắn suy yếu mà rên rỉ, nam nhân ôm hắn eo không ngừng đỉnh lộng, chỗ kết hợp còn không ngừng truyền đến tiếng nước “bạch, bạch”, ở trong hẻm nhỏ yên tĩnh vang vọng.

Tề Thanh ý thức có chút mơ hồ, hắn cảm thấy chính mình chỉ là mơ một hồi ác mộng, chờ mộng tỉnh lại, bên người như cũ là vợ yêu mỹ lệ, hiện tại hết thảy đều biến mất không thấy.

Chính là thanh âm nam nhân lại lỗi thời ở bên tai vang lên, “Thế nào, bị cưỡng gian cảm giác sướng hay không sướng?”

Tề Thanh run rẩy, thân thể không hề sức lực, hắn phe phẩy đầu tuyệt vọng mà nghẹn ngào xin tha, “Đau quá...... Cầu...... Cầu xin anh tha tôi đi......”

Nam nhân nghe thanh âm hắn mang theo khóc nức nở nội tâm bạo ngược nhanh chóng bị kích phát, thậm chí trở nên càng thêm phấn khởi, nam nhân cười dữ tợn, hạ thân giống như máy đóng cọc, thao đến càng kịch liệt hơn, Tề Thanh bị đâm đến nói không nên lời một câu hoàn chỉnh, rên rie đứt quãng.

Thân thể Tề Thanh bị đâm cho vô pháp bảo trì cân bằng, toàn thân hướng nghiêng về một phía, bị nam nhân kéo tóc, tiếp tục mãnh làm.

Nam nhân đem dương cụ thật lớn rút ra, mặt trên dính đầy các loại thể dịch, nhìn qua càng thêm dữ tợn. Hắn đem Tề Thanh đối diện với mình, Tề Thanh suy yếu mà dựa vào trên tường, tầm mắt bởi vì nước mắt trở nên mơ hồ, hắn chỉ cảm thấy nam nhân như ác lang nhìn chằm chằm mình, như muốn đem hắn sống sờ sờ cắn nuốt.

Nam nhân nâng lên một chân của hắn, theo máu cùng tràng dịch chảy ra lại đem dương vật thô to mạnh mẽ đỉnh vài, Tề Thanh kêu một tiếng “A...”, cảm thấy càng thêm đau đớn càng thêm thẹn, vừa mới đều chỉ là đưa lưng về phía nam nhân, lúc này đây lại là đem chính mình toàn thân trần trụi mà hiện ra trước mặt nam nhân, bị y xâm phạm.

Cơ thể Nam nhân tựa hồ đối tư thế này càng có tính thú, một bên mạnh mẽ va chạm một bên kéo đầu tóc Tề Thanh, nhìn hắn mặt, Tề Thanh sớm đã đầy mặt nước mắt, ánh mắt tan rã vô lực, chỉ là theo động tác thọc vào rút ra mạnh mẽ mới tràn ra một chút vô lực rên rỉ.

Nam nhân thao một hồi bộ dáng như cũng không nhiều hứng thú lắm, mạnh mẽ kích thích vài cái, lúc cắm vào chỗ sâu nhất, Tề Thanh đau đến hít thở không thông run rẩy thân thể phát không ra một chút thanh âm, nam nhân mới hung hăng bắn ra từng luồng tinh dịch, lượng lớn chất lỏng phun sâu vào trực tràng của Tề Thanh, nóng bỏng đến hắn cả người run run.

Nam nhân rút ra dương cụ, tùy ý mà xoa xoa, Tề Thanh mất đi chỗ dựa mà ngã vào trên tường chậm rãi ngồi xuống, cuối cùng ngã xuống đất.

Nam nhân mặc xong quần cứ thế xoay người đi, trong tầm mắt mơ hồ của Tề Thanh, thân ảnh nam nhân dần dần biến mất, hắn liều mạng nghĩ muốn đứng lên, chính là cả người một chút sức lực cũng không có, toàn thân đều là đau đớn đến đầy mồ hôi lạnh. Nam nhân không hề bôi trơn mà dã cắm vào cơ hồ muốn giết hắn, máu dường như vẫn còn chảy.

Có lẽ ngày hôm sau hắn sẽ chết ở i trong một góc không người, chờ đến khi thân thể được phát hiện thì đã bốc mùi, cảnh sát có lẽ không có đầu mối, phóng viên sẽ viết ra rằng “một người đàn ông trẻ tuổi chết sau khi bị đồng tính cường bạo“.

Tề Thanh tuyệt vọng mà nhắm mắt lại, có lẽ này hết thảy đều là sự trừng phạt ông trời dành cho hắn.

Thả tính hai chương trước, hiu hiu ~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.