Vực Sâu Ham Muốn

Chương 258: Chương 258: Căng thẳng




Trong khi nói chuyện thì stylist đã làm xong tóc cho Nhạc Hằng, anh ta phun gel lên để cố định nếp tóc rồi thỏa mãn nói, "Ok rồi, đến cưng."

Phải mất vài giây sau tôi mới ý thức được anh ta đang gọi tôi, bèn do dự đi tới.

"Được rồi, cưng đừng không tự tin thế chứ, anh đây gọi cưng đấy, qua đây cho anh nhìn xem nào." Stylist tên Sara đi quanh tôi hai vòng rồi nhíu mày.

Tôi thấy căng thẳng theo mỗi bước chân của anh ta, có dự cảm không lành lắm. Nghe nói có nhiều stylist nổi tiếng... khá độc mồm độc miệng...

"Trời đất ơi! Nhạc Hằng, gu của cậu có vấn đề hả? Bao nhiêu người theo đuổi thì không thèm, cuối cùng lại chọn cái củ khoai tây này. Cái cô minh tinh ngực to mông đẹp lúc trước cũng ưng đấy chứ, mặt cũng xinh."

Tôi sượng cứng người rồi lúng túng cúi đầu.

Nhạc Hằng đi tới vỗ vai tôi, "Đừng buồn, tính cậu ta nói năng không suy nghĩ vậy đấy." Anh nói xong bèn quay ra lườm Sara, "Lần sau ra ngoài nhớ mang não, chí ít có thể làm cậu trông cao hơn."

"Nhạc Hằng! Anh nói thế là sao hả? Chê cậu đây lùn phải không?" Nhìn bề ngoài thì Sara cao khoảng 1m78, song không biết trong giày của anh ta có độn đế hay không...

Nhạc Hằng thấy tôi nhìn chằm chằm giày của Sara thì tốt bụng giải thích, "Bình thường cậu ta đi giày đều độn đế trong 6cm. Tiêu Ân thật thông minh, nói vậy thôi cũng đoán ra được."

Tôi nhếch môi, Nhạc Hằng khen như khen trẻ con khiến tôi cạn lời. Sara thì như một con mèo nhỏ kiêu ngạo đang tức giận, "Cậu đối xử với người anh em bên cậu ba năm như thế hả? Tôi lùn thì làm sao? Khinh tôi hả? Tôi lùn nhưng đầy gái từng qua tay tôi đấy!"

Sara thực sự không phải gay? Tôi thấy hơi kinh ngạc, các cô gái hẳn sẽ có hảo cảm với khuôn mặt hơi thiên nữ tính và chiều cao này, nhưng sẽ chỉ coi anh ta là một người em trai mới đúng.

Sara thấy ánh mắt nghi ngờ của tôi bèn giận dữ trừng mắt nhìn tôi, "Nhìn gì mà nhìn? Chưa thấy trai đẹp bao giờ hả?"

Tôi nghiêm túc lắc đầu rồi đáp, "Không, tôi thấy rồi." Sau đó kéo Nhạc Hằng đứng cạnh mình, "Đây là người đàn ông đẹp nhất mà tôi từng gặp."

Nhạc Hằng cười vui vẻ còn Sara thì chịu tổn thương gấp bội, "Thôi dẹp đi, hai người muốn khoe ta đây hạnh phúc thì tìm stylist khác đi! Tôi không hầu được!"

"Thôi được rồi, Sara đừng đùa nữa, cậu mau trang điểm cho Tiêu Ân đi, nếu không thì không kịp mất." Nhạc Hằng nói với Sara nhưng ánh mắt cưng chiều vẫn dính lấy tôi.

Sara tỏ ra khinh bỉ, "Được lắm, cũng đều tại tôi cả. Mấy tên trọng sắc khinh bạn tôi còn lạ gì, nhưng đến mức như cậu thì tôi mới thấy lần đầu đấy!"

Lễ phục mà Nhạc Hằng chuẩn bị cho tôi là một chiếc váy ngắn cúp ngực màu hồng, tôi thay đồ xong soi gương cũng thấy hơi kinh ngạc.

Sara gật đầu, "Ừ cũng được, ưu điểm lớn nhất của cô là da trắng, màu hồng càng tôn da hơn, có thể giả làm thục nữ. Cô người gầy ngực nhỏ nên mặc loại cúp ngực này càng hợp, còn lộ ra xương quai xanh, khuyết điểm là đùi to cũng bị che... Nhéo cái gì mà nhéo, tôi đang khen cậu có mắt chọn đồ đấy."

Tôi đến cạn lời với anh ta, bèn quay đầu hỏi Nhạc Hằng, "Anh tin có vô số cô gái đã qua tay con người độc mồm độc miệng này không?"

"Tin chứ." Thái độ chân thành của Nhạc Hằng khiến Sara vui tưởng khóc, "Dù sao thì cậu ta cũng là stylist, ngày nào cũng tiếp rất nhiều khách hàng, từ con nhà giàu đến minh tinh rồi nhân viên bình thường, tuy không có quan hệ gì với cậu ta nhưng cũng có thể tính là đã qua tay."

Tôi che miệng bật cười, sao lúc trước tôi không phát hiện ra mặt đáng yêu này của anh nhỉ.

"Thôi! Ngưng ngay cho tôi nhờ!" Sara nghiến răng nghiến lợi kéo tôi ngồi xuống ghế, rồi nâng mặt tôi lên nhìn. Anh ta nhìn đủ rồi thì mở rương ra bắt đầu trang điểm cho tôi, không lâu sau đã hoàn thành. Tôi không thể không công nhận năng lực của anh ta rất tuyệt... nếu không mở miệng ra thì sẽ càng tuyệt hơn.

"Trời ạ, cô còn trẻ vậy mà đã có nếp nhăn ở khóe mắt rồi, chẳng biết chăm sóc da gì hết, nhìn đi, chỗ này chỗ này đều bị tróc da, môi thì khô quá thể đáng...."

"Trước đến giờ không ai bảo cô không hợp lông mày lá liễu hả? Không ai bảo mặt cô hợp lông mày ngang sao? Kẻ lông mày kiểu này tuy làm mặt nhỏ nhưng sẽ khiến mặt cô dài như quả cà tím ấy..."

"Cưng ạ, chí ít thì mặt tôi tím như quả cà." Tôi không nhịn được bèn phản bác lại anh chàng độc miệng này.

Nhạc Hằng đứng sau tôi khẽ cười, "Em đừng nghe cậu ta, trong mắt cậu ta chẳng có ai được coi là đẹp cả đâu. Vả lại, em gọi cậu ta là cưng, anh sẽ ghen đấy."

Sara liếc anh, "Ai bảo thế hả? Cái cô Hà Uyên Uyên kia cũng được đấy, từ khí chất khuôn mặt đến tỉ lệ dáng người đều có thể coi là đẹp nhất trong tất cả những người tôi từng gặp... Oh, sorry nhé, coi như tôi chưa nói gì đi." Sara tự biết mình nói sai nên cũng không mở miệng chê bai tôi nữa, anh ta cứ nhíu mày mãi, tôi đoán là nhịn nói nên khó chịu.

Nghe thấy cái tên Hà Uyên Uyên ấy mà tôi cảm thấy buồn. Cứ nghĩ đến cô gái như nữ thần Venus đó, tôi không nhịn được lại cảm thấy tự ti. Bạn gái cũ của bạn trai tôi quá hoàn hảo, khiến tôi thật đau đầu. Tôi không lo lắng Nhạc Hằng mà ngược lại còn rất tin tưởng anh. Lần trước gặp lại Hà Uyên Uyên, thái độ của anh vẫn rất bình tĩnh, còn tôi thì cứ nghĩ ngợi đâu đâu. Nếu Nhạc Hằng còn yêu cô ấy thì sẽ không chọn tôi đâu. Dù sao thì Hà Uyên Uyên hơn tôi nhiều lắm.

Để hợp với màu váy nên Sara dùng mỹ phẩm có tone hồng như phấn mắt hồng, phấn má hồng, còn màu son nữa. Tóc mái của tôi bị gạt sang cài bên tai, đuôi tóc được làm xoăn lọn nhỏ, kẹp tóc cũng dùng một chiếc kẹp đính hoa màu hồng.

Tôi ngây ngẩn nhìn con người đang được Sara trang điểm xinh đẹp trong gương, thầm cảm thấy may mắn vì lúc trước đã đi spa vài lần, nếu không thì da còn xạm nữa... Nghĩ vậy thôi cũng thấy sợ, khéo còn quê hơn cả gái quê nữa, sao có thể xinh đẹp đến thế này chứ.

Nhưng dù vậy thì khi tôi khoác tay Nhạc Hằng đi vào đại sảnh nơi diễn ra bữa tiệc, tôi vẫn cảm thấy run. Từ bé đến giờ, bữa tiệc lớn nhất tôi tham gia chính là bữa tiệc chào mừng Hà Uyên Uyên về nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.