Vực Sâu Ham Muốn

Chương 247: Chương 247: Nhà ai cũng có nỗi khổ riêng




Lý Ninh quay đầu nhìn tôi, dường như tôi nhìn thấy ánh mắt trách cứ của anh ta, hình như anh ta rất ghét bố thì phải. Đột nhiên nghĩ tới thái độ của Nhạc Hằng với bố anh, tôi lại không khỏi thở dài.

Nhà ai cũng có nỗi khổ riêng.

Tôi từng ngưỡng mộ sự trẻ trung của Lý Ninh, thậm chí không đồng ý để anh ta và chị La ở bên nhau vì nghĩ anh ta còn quá bốc đồng, chúng tôi còn tưởng anh ta không hiểu chuyện nên mới quyết định như thế.

Nhưng giờ xem ra anh ta có khả năng bảo vệ cho chị La, nhưng chuyện này cũng chỉ mang tính tương đối. Vì chỉ riêng bản thân anh ta thôi đã là mối nguy hiểm lớn nhất, người muốn ra tay với bạn gái của con trai đại ca xã hội đen chắc còn nhiều hơn ra tay với anh ta.

Nếu như vậy, tôi lại càng không ủng hộ họ ở bên nhau.

Tôi chìm vào dòng suy nghĩ riêng, ngay cả Thiện Lục đi lúc nào cũng không biết.

Đến khi tỉnh lại, trong phòng chỉ còn tôi, Lâm Tuyết, Tiêu Điền, và anh chàng tôi không quá hiểu rõ kia,

Lâm Tuyết quỳ trên mặt đất dỗ dành Tiêu Điền, Lý Ninh thong dong đứng bên cạnh không nói một lời.

Thấy tôi đang ngơ ngác, Lý Ninh cau mày, anh ta mất kiên nhẫn quay qua hỏi tôi, “Khi nào cô mới đi hả? Tôi đưa cô về?”

Tôi vô thức lắc đầu, “Không cần, không cần, tôi tự bắt xe về được rồi.”

Lý Ninh cười như không cười nhìn tôi, “Lúc tới cô còn không tìm được xe thì giờ có thể sao?”

Khu nhà Lâm Tuyết hơi vắng người, đúng là hầu như không có xe qua lại, nghĩ tới việc mình phải chặn xe như ban nãy, tôi lại cảm thấy ngượng ngập.

Thôi đi, dù sao anh ta cũng có ý tốt, tôi quay lại muốn tạm biệt Lâm Tuyết thì thấy chị ấy không thèm để ý tới tôi.

Tiêu Điền còn nhỏ, lúc này chị ấy ưu tiên dỗ dành thằng bé là chuyện bình thường, đổi lại là tôi cũng sẽ như thế thôi? Nghĩ thế, tâm trạng không vui vì bị làm lơ liền tiêu tan.

Tôi đi theo sau Lý Ninh, bỗng nghe thấy anh ta nói, “Tôi nghĩ cô nên cắt đứt quan hệ với người bạn đó của cô thì hơn.”

Tôi ngẩn người, sau đó không vui nói, “Tại sao lại như thế? Đó là bạn tôi, chẳng liên quan gì tới anh cả.”

Ánh mắt Lý Ninh nhìn tôi đầy phức tạp, cuối cùng anh ta chỉ thở dài, “Không biết ai là người tốt à. Được thôi, coi như tôi chưa nói gì.”

Tôi hừ một tiếng, trong lòng cảm thấy khó chịu, theo lẽ thường thì người này vừa giúp chúng tôi, giờ tôi lại như vậy có vẻ không ổn lắm.

Tất nhiên tôi cũng phát hiện hôm nay Lâm Tuyết rất kỳ lạ, bình thường chị ấy rất quan tâm tôi, hôm nay lại hầu như không thèm để ý tới tôi. Nhưng tôi không muốn anh ta nói xấu bạn tôi như thế trước mặt tôi.

“Tính tình khó chịu nhỉ.” Lý Ninh không hề tức giận, “Trước giờ cô vẫn bao che bạn bè thế à?”

“Liên quan gì tới anh? Tốt nhất anh tự lo cho mình đi.” Tôi tức giận nói, “Chị La biết thân phận của anh chưa?”

“Thân phận gì? Ý cô là chứng minh nhân dân của tôi à? Xin lỗi, hôm nay tôi không mang theo.” Có lẽ tôi đã hỏi vấn đề không nên hỏi, giọng anh ta trở nên lạnh lẽo.

“Anh giả ngu à? Ý tôi là, chị La có biết anh là con trai của người đó không?”

Lý Ninh đột nhiên thắng gấp, khiến tôi thiếu chút nữa tưởng anh ta muốn giết người bịt đầu mối. Anh ta quay lại nhìn tôi với vẻ mặt khó coi, tôi bỗng muốn nhảy khỏi xe, lòng cảm thấy hối hận vì câu buột miệng vừa rồi.

Anh ta có một ông bố đáng sợ như thế, lỡ có giết người thì tự khắc có người xử lý tốt hậu quả sau này.

“Sao thế, biết tôi là con trai người đó nên hối hận làm bạn với tôi à, hay là hối hận không kết bạn với tôi từ sớm?”

Giọng nói Lý Ninh lạnh như băng, nhưng không biết tại sao, tôi lại nghe ra ý tự giễu xen lẫn trong lời nói của anh ta.

Tôi bỗng nhớ tới anh chàng trẻ tuổi ngồi trong quán Starbuck quyết tâm phải thành công trong vòng hai năm, đột nhiên lòng cảm thấy chua xót, có một người bố như thế, có lẽ trong lòng anh ta cũng rất khó chịu.

Cho dù là bạn bè cũng rất có khả năng vì thân phận anh ta mà sợ hãi xa lánh, càng có khả năng vừa bắt đầu đã nhắm vào thân phận này của anh ta

Vì thế, anh ta không tin tưởng bạn bè cũng là điều dễ hiểu.

Nghĩ như thế, tôi mềm lòng muốn mở miệng an ủi, nhưng lại vì sự lạnh lùng của anh ta mà không biết mở lời thế nào.

Không ngờ tới cuối cùng, anh ta lại mở miệng trước: “Được rồi, tâm trạng tôi không tốt nên trút giận lên cô, xin lỗi.”

Tôi ngẩn ra, thật sự không ngờ anh ta lại nói xin lỗi với tôi. Dù sao sự thật phải ngược lại mới đúng. Là tôi trút giận lên anh ta, người có thân phận như anh ta sao lại nhún nhường như vậy?

“Không có gì.” Tôi hơi do dự mở miệng, “Có muốn tâm sự với tôi một lát không? Dù sao chúng ta không quen thân, tôi cũng sẽ không nói lung tung ra ngoài.”

Lý Ninh liếc nhìn tôi rồi bật cười, “Hừ, được rồi, tôi thấy cô cũng không có gan đó.”

Cái thái độ kiêu ngạo vừa rồi là sao?

Được rồi, thấy anh ta khó khăn lắm mới lấy lại sự sôi nổi của tuổi trẻ, tôi không chấp anh ta nữa.

Huống chi tôi đâu dám tính toán với anh ta? Đừng đùa chứ, người ta là con trai của đại ca xã hội đen, hơn nữa nhìn thái độ của ông bố, nếu tôi dám chọc tới anh ta thì không chừng một ngày nào đó, ông bố vì nịnh nọt cậu con trai sẽ tới đánh tôi một trận.

“Này, cô không hỏi thì sao tôi nói chứ?” Lý Ninh đột nhiên nổi giận khiến tôi không kịp trở tay. Người này bị tâm thần phân liệt à? Sao một hồi thế này một hồi thế khác vậy?

“Anh muốn nói thế nào thì nói thế đó, tôi đang lắng nghe anh nói nè.”

Thật ra anh ta chỉ muốn tìm người tâm sự, dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ to xác mà thôi.

Theo lời kể của Lý Ninh, tôi nghe được một câu chuyện máu chó rối rắm phức tạp đầy tréo ngoe như phim bộ nhiều tập.

Năm đó, bố anh ta, cũng chính là Thiện Lục, là đại diện cho lứa học viên mới xuất sắc nhất của học viện cảnh sát, xuất sắc tới nỗi năm hai đã được nhận nhiệm vụ do cấp cao giao xuống. Nhiệm vụ này không hề đơn giản, đó là làm gián điệp trong một bang phái ngầm. Thiện Lục năm đó tuổi trẻ bốc đồng, ông ta cảm thấy không có chuyện gì ông ta không làm được. Lúc đó ông ta có một cô bạn gái là bạn học cùng lớp. Ông ta không hề nói cho cô bạn gái biết chuyện mình làm gián điệp. Trong mắt của bạn học và bạn gái ông ta, Thiện Lục đi theo kẻ xấu, không chỉ thích đánh nhau ẩu đả mà còn bỏ học gia nhập xã hội đen.

Bạn gái Thiện Lục rất đau lòng, ngày ngày chặn ông ta lại ở những nơi Thiện Lục thường xuất hiện, khuyên nhủ ông ta quay đầu là bờ. Thiện Lục không những không nghe, còn tức giận vì bạn gái không tin mình. Trong lúc tức giận, ông ta đòi chia tay.

Nhưng cô bạn gái rất yêu ông ta, thế là chết sống không chịu. Thiện Lục không tin bèn nói nếu cô yêu tôi thật lòng thì bỏ học đi. Không ngờ cô ấy lại bỏ học thật, Thiện Lục đi đâu, cô ấy liền đi theo đó.

Nhưng nhà bạn gái Thiện Lục là dòng dõi cảnh sát rất có thế lực, biết chuyện con gái ngày ngày chơi với đám lưu manh, liền tức giận bắt cô ấy về làm cảnh sát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.