Đạt được biểu dương, Oman càng hăng hơn, nó bỏ tay vào trong yếm, sờ sờ, lấy ra một cái đầu người, khoe với Viên Tú.
Viên Tú: “...”
Hắn cẩn thận nhìn thử. Đầu người vết nứt chỉnh tề, không có mùi máu tanh, chắc là giả, nhưng công nghệ tinh xảo, đủ để đánh tráo.
“Đây là?”
“Đầu người mô phỏng bằng cao su silicon.” Oman Dan nói: “Còn có nội tạng mô phỏng, khung xương kim loại, cùng với...”
Kuman Thong từ trong yếm móc ra một chai chứa chất lỏng màu đỏ sậm, nội tạng bên dưới đầu người chìm chìm nổi nổi.
“Huyết tương nhân tạo, màu sắc giống hệt máu thật, là vị là ngọt, giống như mật.”
Từ sau cái lần Azan Dan mắng Kuman Thong khóc, còn nhốt vào phòng tối, Oman có khoảng mấy ngày đều tiến vào phật bài không để ý tới hắn (→ Chú: Bởi vì chơi đồ bẩn bậy bạ, Kuman Thong bị thầy pháp ba ba nghiêm nghị khử trùng toàn thân, xách ngược cổ chân run lắc nhiều lần, đồ góp nhặt đầy trong yếm t đều bị hắn không nể mặt giũ ra ném sạch T^T).
Azan Dan nhín thời gian ngâm cứu sổ tay dạy con, phát hiện đối với nhóc lỳ không thể nghiêm phạt, còn phải cổ vũ đúng lúc, biểu đạt tình thương. Vì vậy hắn lên mạng đi ít đồ thay thế cho Oman.
Quả nhiên, tính tình trẻ con, tới cũng nhanh cũng đi nhanh hơn. Bây giờ trong tay Oman, chính là đồ thay thế này rồi.
Viên Tú: “...”
“Ở đâu ra?”
Azan Dan: “Đồ taobao thiết kế cho lễ Halloween.”
Tiểu ca chuyển phát nhanh chỉ dùng ba ngày liền từ quốc nội giao hàng đến Tam Giác Vàng, hiệu suất cực nhanh.
Viên Tú: “...”
Hắn vẫn duy trì gương mặt cao tăng nghiêm chỉnh, nghĩ thầm, bần tăng thực sự càng ngày càng không hiểu người phàm các ngươi.
Sau khi Kuman Thong trang điểm cho đầu người xong, ôm nó hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang bay về phía căn cứ Hắc Hạt.
Bên dưới leng keng lộp cộp rũ một đống lớn nào là ruột bao tử thận, trong bóng đêm xa xa trông có chút giống Phi Đầu Man.
“Cứ như vậy?” Viên Tú hỏi.
“Mấy thầy pháp Hắc Hạt thuê đều là nửa chai nước, khẩu khí không nhỏ, lá gan không lớn cho lắm.” Azan Dan nói: “Ta đã âm thầm qua lại tin tức với họ, thấy Phi Đầu Man qua đây, họ không dám phản kháng, chỉ biết chạy trốn.”
“Đương nhiên,“ Hắn bổ sung: “Nếu như bất hạnh chạy trốn trên đường bắt gặp Oman, cũng chỉ đành mời họ đi chết.”
“...”
Tâm ngoan thủ hắc, đúng là tâm ngoan thủ hắc.
(câu gốc của người ta là tâm ngoan thủ lạt nghĩa là lòng dạ đen tối thủ đoạn tàn ác, nhưng ý Viên Tú là lòng dạ đen mà tay cũng đen)
Viên Tú nhìn Azan Dan mặt không đổi sắc, càng nhìn càng thoả mãn.
Nhân tài thích hợp làm việc ở Ma cung cỡ nào nha, tuyệt đối không thể thả chạy.
Hắn lại muốn đẩy mạnh tiêu thụ cho công việc nuôi chim, thế nhưng nhịn được.
Muốn hấp dẫn nhân tài ưu tú, trước hết phải biểu diễn thực lực của mình.
“Đã như vậy, bần tăng cũng giúp ngươi một tay.”
Viên Tú khẽ giơ tay lên, một đám sương màu đen từ trong chén hát trong tay áo hắn bay ra, như có sinh mệnh đảo chung quanh, sau đó đuổi theo hướng Kuman Thong đi tới.
“Cùng đi xem đi.” Viên Tú tóm lấy vai Azan Dan, bóp một lá bùa ẩn nấp, đi tới dưới tường rào bằng tre ngoài căn cứ.
Tới trước chính là sương đen, nó chậm rãi khuếch tán ra, từ khoảng không trên tường rào, từ khe hở trên hàng rào lẻn vào căn cứ, chậm rãi khuếch tán ra, xuyên qua bụi cây, xuyên qua phòng ốc, trôi bất định trong căn cứ.
Dưới ánh trăng, những làn sương đen này nổi lên một lớp màu tím nhạt, mang theo sự chẳng lành như tử vong.
Sau đó Kuman Thong nâng đầu người lên, từ trên bầu trời bay vào căn cứ, nó ẩn thẩn hình, cái bóng màu xám tro dần dần nhạt đi, hoàn toàn mất dấu trong màn đêm, chỉ còn lại một Phi Đầu Man lơ lửng bao tử, cuộn tròn trong tiếng gió thê lương cùng với trong mùi máu tanh tràn ngập chóp mũi, xuất hiện trước mắt bọn thủ vệ.
“Á á á!!!”
Tiếng kêu từ trong miệng người nhìn thấy Phi Đầu Man đầu tiên vang lên, sau đó lính đánh thuê tỉnh khỏi giấc ngủ say, đánh bài, uống rượu, ở trên bụng các cô gái, hoảng loạn và thét chói tai cuốn gói cả căn cứ.
Sương đen lặng yên không một tiếng động từ mũi miệng của bọn chúng trào vào cơ thể, kèm theo huyết lưu kích động đưa tới trái tim và đại não.
“Hắn tới! Hắn tới giết giết chúng ta!” Có người nhịn không được hô lớn, chạy tán loạn khắp nơi.
Sợ hãi đối với Phi Đầu Man, ẩn sâu trong lòng từng người biết đến truyền thuyết về thầy pháp Đông Nam Á.
“Câm miệng!” Gào to một tiếng. Thủ lĩnh căn cứ Hắc Hạt, “Lang Vương” là Tống Khôn từ trong nhà trúc của mình đi ra.
Gã hơn năm mươi tuổi, thân hình cao lớn, ngũ quan hơi sâu, dường như có một phần huyết thống phương Tây.
“Lang Vương” vừa đi một vừa nút nút áo, đôi mắt ưng sắc bén quét nhìn đám người chung quanh, bất gờ từ bên hông rút súng ra, tinh chuẩn bắn chết một tên lính đánh thuê gào to nhất.
“Câm miệng hết lũ ngu ngốc chúng mày! Tất cả yên lặng hết cho tao!”
“Lang Vương” xây dựng ảnh hưởng rất nặng, uy danh trong căn cứ này cũng không thua Phi Đầu Man, những kẻ liều mạng của Hắc Hạt trúng một súng của gã, thức tỉnh hung tính trong dòng máu bắn tung toé, rồi cũng trấn định lên.
Lão Lang Vương thoả mãn gật đầu, nói với thuộc hạ: “Dựng thẳng lưới thép.”
Hơn mười cái lưới thép dài hơn mười thước, cao hai thước năm được đẩy ra dưới đống cỏ tranh cạnh nhà sàn, các lính đánh trên trần cánh tay cơ bắp cuồn cuộn, đem chúng nó tạo thành một cái lồng sắt lớn gió thổi không lọt. Đỉnh lồng sắt dựng thẳng thanh sắt bén nhọn, chằng chịt, cong thành hình lưỡi câu, chỉ cần Ti la bình dám từ bên trên bay qua, là có thể hung hăng từ trên người hắn cắn rớt một đống máu thịt.
“Sợ cái gì?” Tống Khôn nói: “Hắn còn chưa phải là Phi Đầu Man, chỉ là một Ti la bình chưa tu luyện thành thôi, có thể làm gì chúng ta?”
Gã cầm đầu nhấc súng tự động lên, hướng về bầu trời bắn phá, ép đầu người áp sát về phía ranh giới lồng sắt.
Lính đánh thuê chung quanh bị đốt cháy hung tính dưới sự kích động của gã, hỏa lực kịch liệt hỏa lực điên cuồng bắn lên giữa không trung, màn đạn dày đặc bỗng chốc gọt giũa bầu trời đêm sáng rạng rỡ.
Sắc mặt Azan Dan vô cùng khó coi.
“Con sói nhà quê, cũng là thứ súc sinh đủ hung ác.” Hắn trầm mặt xuống nói. Vuốt ve điện thoại không ngừng vang lên trong tay, muốn ra khỏi phạm vi của bùa ẩn nấp.
“Đừng nóng vội, chờ thêm chút nữa.” Viên Tú nói.
Azan Dan khó hiểu, nhưng vẫn tạm thời dừng bước chân.
Nòng súng của các lính đánh thuê vẫn đang không ngừng phun ra tia lửa. Nhưng Oman vốn chính là tiểu quỷ không có thực thể, sau khi hư hóa cơ thể, viên đạn chỉ có thể xuyên qua bóng dáng của nó. Vì vậy, nó ôm đầu người bay trái bay phải, bay thành hình chữ S nguy hiểm, mà một lần cũng không bị mắc trên cái lưới sắt này.
Mà tiếng súng bên dưới nó, lại dần dần có cái gì sai sai.
“Rầm!”
Một lính đánh thuê cao lớn ngửa đầu ngã khụy. Bắn trúng hắn chính là tên nhỏ con da đen, hắn ta ghìm súng, sắc mặt hoảng sợ, chỉ vào trán tên cao cao đã nổ nát đầu nói: “Ác quỷ, hắn là ác quỷ! Á a a a!”
Người chung quanh lập tức nhắm nòng súng ngay hắn, mà trong tầm mắt của bọn chúng, tên nhỏ con này tứ chi dần kéo dài, lưng cong vòng, đầu trọc, trên ngón tay mọc móng tay bén nhọn, đúng là trong chớp mắt liền từ con người biến thành một loại quái vật xấu xí như con khỉ.
Con khỉ xấu xí chỉ vào mặt đất, trên mặt vặn vẹo nở một nụ cười quỷ dị, sau đó cong người lên, gào thét nhào vào bọn chúng.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Liên tục ba đạo tiếng súng gần như là đồng thời vang lên, cổ họng của lính đánh thuê nhỏ con “Ặc ặc” co quắp, chết không nhắm mắt ngã xuống đất, cái trán là lỗ máu lớn bầy nhầy.
Mà tiếng súng vẫn còn liên tiếp vang lên không ngừng.
Sắc mặt Azan Dan hơi hơi kinh ngạc.
Hắn đưa tay che mắt, vận linh lực nhìn, chỉ thấy trên người đám lính đánh thuê tự giết lẫn nhau tất cả đều có một vầng sáng màu đen thui phủ lên.
“Độc mộng yểm.” Viên Tú đúng lúc giải thích.
Trong tu chân giới, đây là độc vật trân quý tương đương với gân gà, bởi vì chỉ hữu hiệu với phàm nhân không hề có linh lực, những người tu chân chỉ cần vận tí chân nguyên, là được bài trừ. Nhưng đến khi phát sinh hiệu lực, liền có thể ảnh hưởng ngũ giác của mọi người chung quanh, khiến cho họ giống như đang sống trong giấc mộng mà người thi thuật cấu tạo ra, một câu sống chết, đều nằm trong lòng bàn tay của người ngoài.
Thông thường bị tu sĩ cấp cao dùng để... thả lỏng tâm tình khi nghỉ ngơi cùng với dỗ đồ đệ nhỏ đi ngủ.
Loại thuốc ngủ này trong tu chân giới hiển nhiên có hiệu lực phi phàm với phàm nhân, chẳng được bao lâu, trong căn cứ Hắc Hạt đã loạn xì ngầu rồi. Các lính đánh thuê vốn thủ đoạn độc ác, hơn nữa bị ảo giác của độc mộng yểm khống chế, rất nhanh liền tự giết lẫn nhau, ngay cả uy hiếp và ngăn cản của Tống Khôn cũng không còn tác dụng nữa.
Lão Lang Vương Tống Khôn là người duy nhất có thể bảo trì thần chí của cả căn cứ, trước ngực gã đeo một miếng tượng phật phỉ thúy mơ hồ từ quần áo trong khe hở lộ ra linh quang xanh biếc.
Kèm theo bước chân của gã, miếng tượng phật phỉ thúy kia lộ ra một góc, khiến Viên Tú và Azan Dan nhìn thấy đại khái.
“Chẳng trách...” Azan Dan nhẹ giọng nói. Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng dưới sự tĩnh lặng này tựa hồ như núi lửa đè nén.
“Miếng tượng phật này là do một vị Azan áo trắng đã qua đời vào mấy năm trước tự tay điêu khắc, cúng trước Phật nhiều năm, mỗi ngày tụng kinh ngàn lần, chờ đàn hương nhiễm sâu vào ngọc thạch, lúc này mới gỡ xuống tặng cho đệ tử, hy vọng sẽ bảo hộ hắn trọn đời bình an suông sẻ.”
Viên Tú cảm nhận được thiện ý vừa dày vừa nặng trên tượng phật, cảm thán nói: “Mặc dù không biết vị Azan áo trắng này tu vi như thế nào, nhưng trên mặt phật hiệu chắc hẳn người đó có tạo nghệ bất phàm. Thần thức để lại trên miếng tượng phật này cô đọng cực kỳ trọn vẹn. Qua đời nhiều năm, phật tức để lại trong lúc lơ đãng vẫn có thể bám lên ngọc thạch, đúng là một vị cao tăng.”
“Sinh thời, không thể cùng cao tăng phật tâm trầm tĩnh như vậy ngồi xuống tán gẫn, thật là đáng tiếc.”
“...”
Azan Dan nhìn sâu Viên Tú một cái, đột nhiên nói: “Vị Azan áo trắng kia là sư phụ ta.”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Được comment của tiểu khả ái về “Hai phu phu nuôi con” gợi ý, nên viết một tiểu kịch trường ——
#Giữa không trung vìsao lại liên tiếp xuất hiện người xa lạ vậy? Tiếng cười đùa thần bí đến tộtcùng là đến từ đâu? Hai người phu phu màu da cực trắng, sao lại sinh ra đứa connhư nắm than? Trong thôn trại của rừng nguyên thủy trăm người đàn ông đêm khuyakhông ngủ, liên tiếp phát sinh tiếng hét chói tai thảm tuyệt nhân hoàn, đến tộtcùng là nhân tính vặn vẹo, hay là không có đạo đức? Kính xin hãy xem《Vườn Thực Vật QuỷQuái》được chiếu đúng bảy giờ tối mỗi ngày, tác giả VôKê Chi Đàm giúp bạn vạch trần cố sự gei tình ở Tam Giác Vàng ⊂( ̄▽ ̄)⊃