Hải Na dẫm bịch lên ghế của Nghê Thu:
- Cho dù là việc gì thì các anh cũng có thể nhận hết. Tỷ như giúp người ta mua một phần đồ ăn khuya, thù lao là năm mươi tệ. Công ty chúng ta rút 15%, trong đó 5% là thù lao nghiệp vụ của các anh. Nhưng đó là thành tích làm việc, năm mươi tệ này chính là thành tích công việc của công ty chúng ta.
Vu Minh không hiểu cho lắm:
- Nhưng như vậy sẽ phải bồi thường. Chúng ta được có năm mươi tệ, tổng công ty được chia hoa hồng 10%, vậy là phải bồi lại năm tệ.
- Chúng ta rút 15% tiền hoa hồng, 5% là cho nhân viên, còn 10% là hoa hồng riêng cho tổng công ty.
Hải Na hỏi:
- Đã hiểu chưa?
Vu Minh hiểu ra, mẹ nó, thế cũng được.
- Nhưng mà quảng cáo phải đổi. Không phải công ty thám tử Tinh Tinh, mà là công ty Tinh Tinh Vạn Sự Thông. Vạn Sự Thông tức là không có vấn đề gì mà các anh không giải quyết được.
Đỗ Thanh Thanh cũng là buồn bực:
- Nhưng Hải Na này, công ty đã đăng ký tên là công ty thương mại thám tử Tinh Tinh rồi.
- Vạn Sự Thông không chỉ là tên công ty của Lưu Mãng, mà nó còn là một cái tên khoa học. Như tổng công ty là Đỗ thị quốc tế, chẳng lẽ như vậy thì người khác không được dùng hai chữ “quốc tế” kia ư? Cho nên tất cả tờ rơi, rồi danh thiếp đều phải thêm ba chữ Vạn Sự Thông.
Hải Na đắc ý vuốt cằm:
- Tiện thể đục nước béo cò, đoạt đơn hàng của kẻ hèn hạ kia.
Nghê Thu:
- Tôi chỉ có một vấn đề.
Hải Na tay chống nạnh, tỏ ra rất là đàn ông nói:
- Hỏi.
- Cô là ai?
- Tôi là ai? Anh lại hỏi cái vấn đề thấp kém thế ư? Đây thể hiện thứ bậc của anh quá là thấp mà.
Hải Na nói:
- Được thôi, nói cho anh biết, tôi chính là Hải Na.
Nghê Thu nhìn Vu Minh. Vu Minh buông tay, khẽ nói:
- Có phải người của xã hội đen hay không?
- A phi!
Hải Na cả giận:
- Hai người sáng lập ra tập đoàn Lâm Hải, một người họ Lâm, còn người kia họ gì?
- Hải?
- Chính xác.
Hải Na nói:
- Bản nhân chính là con gái cả của tiền phó tổng giám đốc của tập đoàn Lâm Hải, cho nên chỉ cần có tế bào kinh doanh được di truyền của tôi là công ty Tinh Tinh có thể thoải mái chen vào Năm ngôi sao.
- Hải đại tiểu thư?
Vu Minh không có cảm giác gì, nhưng Nghê Thu lại giật nẩy mình. Vị Hải đại tiểu thư này chính là người làm mưa làm gió ở thành phố A này, từng có lần trực tiếp ấn MC nam xuống đất mà đánh ngay trên truyền hình trực tiếp, nổi tiếng khắp cả thành phố A. Có tế bào kinh doanh không thì khó nói, nhưng dù sao cô ta cũng có tế bào vận động, tinh thông võ Nhật Bản, Nhu đạo và vật lộn. Cô ta từng một mình dùng gậy bóng chày đập phá một quán ăn đêm, đồng thời còn là chủ tịch danh dự của clb đua xe thành phố, từng đạt được giải á quân cho nữ khi được mời thi đấu trong cuộc thi Marathon quốc tế tổ chức ở thành phố A này. Cô ta dù chưa chính thức ngồi tù, nhưng số lần bị tạm giam phải nói là luôn giữ kỷ lục trong đám con nhà giàu ở nơi đây. Gần nửa năm trước, cô ta đuổi theo một người đàn ông tám cây số, cuối cùng người kia bị ép cho phải nhảy xuống hồ nước lạnh buốt, ai ngờ chị mày mắt không chớp nhảy xuống theo, khiến anh kia sợ tới hồn phi phách tán. Lúc lên bờ rồi đã ôm chặt lấy chân anh cảnh sát nhân dân không chịu buông, khóc lóc hô cứu mạng.
Nghe đồn rằng sau đó cô ta bị Hải lão gia tử cấm túc, không biết tái xuất giang hồ từ lúc nào?
- Thật ngại quá, bị kẹt xe.
Lý Phục bước vội tới, xin lỗi, đoạn thấy một cô gái dẫm chân lên ghế tạo cái dáng vẻ như đến gây sự, thế là anh ta hoàn toàn sửng sốt.
Hải Na khe khẽ phun ra một âm, mắt không hề chớp nhìn chằm chằm Lý Phục. Ôi, một người đàn ông thật hoàn mỹ… Khuôn mặt Hải Na ửng đỏ, sau đó cô ta giơ tay vỗ nhẹ lên bàn chân đang giẫm trên ghế, nhỏ giọng nói:
- Thanh Thanh, dây giày nên buộc như này.
Đoạn bỏ chân xuống, dịu dàng nói:
- Xin chào, tôi là Hải Na.
- Chào cô, tôi là Lý Phục.
Lý Phục vô cùng lễ phép bắt tay Hải Na.
Ngửi được hương vị đàn ông rồi, đây mới là mùi của đàn ông chứ. Lý Phục rút tay ra, không rút được, cười gượng rồi lại ra sức rút, nhưng vẫn không suy suyển chút nào. Đỗ Thanh Thanh ho khan một tiếng:
- Người đến đủ rồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp của Vạn Sự Thông Tinh Tinh.
Nghê Thu liếc Vu Minh, mà Vu Minh thì bình tĩnh nói:
- Tôi làm bạn với mỹ nam nhiều rồi, lúc nào cũng đều bị bỏ qua.
Con mẹ đàn ông biến thành thục nữ thì có gì là lạ. Vu Minh từng thấy thục nữ biến thành con mẹ đàn ông rồi. Vì một anh chàng ở chung phòng với mình mà hai cô nàng thục nữ kéo tóc, giật quần áo nhau ngay trong căng tin. Lúc ấy Vu Minh còn quay video hẳn hoi, tiếc là bảo vệ thật vô nhân tính, ép hắn phải xóa đi.
Nội dung cuộc họp, đầu tiên là: Thành lập Tinh Tinh Vạn Sự Thông nội bộ. Biến công ty thám tử Tinh Tinh thành một công ty thám tử không gì không làm được.
Thứ hai: Những nghiệp vụ này chủ yếu do nhân viên không có đơn hàng phụ trách.
Thứ ba: Sau này không còn quy định về thời gian tan làm với nhân viên có đơn hàng.
Thứ tư: Có đơn hàng tức là có đơn hàng ủy thác không dưới năm nghìn tệ.
Thứ năm: Tích cực khai thác sản nghiệp cao đoan.
Cuộc họp chấm dứt. Hải Na lấy ghế ra ngồi bên cạnh Lý Phục, nói cho hay là: Không có nơi làm việc. Vu Minh thấy Lý Phục ra hiệu, bèn theo Lý Phục tới phòng giải khát. Lý Phục đưa cho Vu Minh một tờ giấy đã sắp xếp xong:
- Đều ở trong này. Vị luật sư này là luật sư chuyên trách, chỉ giúp một công ty tài vụ kiện tụng, tất cả đều là đòi nợ.
- Cảm ơn.
Lý Phục lại nói:
- Có phải cô Hải Na kia bị bệnh không?
- Không!
Vu Minh đáp:
- Anh không nhận ra là cô ta thích anh sao?
- Hả? Không thể nào.
Lý Phục giật mình nói:
- Tôi kết hôn rồi mà.
- Cái gì?
Vu Minh cũng giật mình, thấy vẻ mặt Lý Phục trông không giống người nói dối.
- Chuyện khá phức tạp, nhưng tôi thật sự đã kết hôn rồi.
Lý Phục bổ sung:
- Có cả giấy đăng ký kết hôn nữa.
- Anh không đeo nhẫn.
- Cho nên mới nói là phức tạp.
Lý Phục hỏi:
- Tôi hẳn là nên nói trực tiếp với cô ấy nhỉ?
- Nói thẳng thì xấu hổ quá…
Vu Minh bước tới gần Lý Phục, ghé vào tai anh ta thì thầm một phen. Anh tìm tư liệu giúp tôi, tôi giúp anh thoát khỏi khốn cảnh, có qua có lại mới toại lòng nhau. Vu Minh nói:
- Mặt khác tôi có biện pháp ứng đối với di chứng kế hoạch Vạn Sự Thông, cần anh hỗ trợ.
Lý Phục đi ra phòng giải khát, gõ cửa phòng Đỗ Thanh Thanh, rồi đẩy cửa ra nói:
- Đỗ tiểu thư, chút nữa tôi xin nghỉ phép, vợ tôi bay từ Mỹ sang đây.
Hải Na đang mỉm cười nhìn Lý Phục nghe vậy thì hóa đá tại chỗ, quả nhiên, đàn ông tốt đều bị cướp hết rồi, những kẻ còn lại đều là không người muốn. Hải Na nhìn Nghê Thu, lại nhìn Vu Minh, rồi đứng lên xoay người không nói không rằng bước đi. Sau đó một cái thùng rác sắt trên hành lang công ty bị đá văng lên bàn tiếp khách không chút thương tiếc.
Đỗ tiên sinh đã quen sàng lọc thư tín ở bàn tiếp khách, nghe thấy tiếng vang thì giật mình, ngẩng đầu lên chào:
- Hải Na.
Đỗ thị quốc tế có một mối quan hệ rất tốt với tập đoàn Lâm Hải.
- Tránh ra, đồ ế vợ.
Hải Na không thèm nhìn Đỗ tiên sinh mà cứ thế phăm phăm bước đi.
Đỗ tiên sinh vội phất tay không cho bảo vệ ngăn Hải Na lại, rồi nhấc điện thoại gọi cho cha của Hải Na:
- Chú ơi, cháu là Đỗ Tử Bình. Hải Na hình như đang tức giận, vừa mới ở công ty của cháu. Vâng, cháu sẽ phái người đi theo cô ấy.