Tô Cẩm Lý mỉm cười nói xong: “Dương cô nương, một khi đã như vậy, thì đêm nay... ...”
”Vương phủ sẽ dùng nước trà chiêu đãi cô nương rồi... ... . . .”
”Cho nên, hai ngày này, Dương cô nương không cần ăn cơm, vì biểu đạt thành ý của vương phủ, định để cho Dương cô nương uống nước trà đầy đủ !”
Nói xong, Tô Cẩm Lý mang theo nụ cười hài lòng mà rời đi.
Hắn biết, cái này nữ hài tử cổ quái này ở lại vương phủ, cũng sẽ không an phận.
Hắn đã sớm nghĩ đến, cũng dự đoán được... ...
Sách dạy diễn trò của vương phủ, vừa mới bắt đầu.
Long phượng tranh chấp, lộc tử thùy thủ? (*)
(*) 鹿死谁手 ( lộc tử thùy thủ ) : chẳng biết hươu chết về tay ai; chưa biết ai thắng ai; hưu chết về tay ai; hươu chết về tay ai
Hắn cực kỳ mong chờ kết quả !
Bữa tối.
Tô Cẩm Lý nhìn một bàn món ngon trước mặt.
Nhất thời cong môi lên. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Nhìn Dương Xuyến Xuyến ở một bên, vẫn một bộ dạng bình tĩnh như cũ.
Tô Cẩm Lý không vội, chỉ chậm rãi từ từ gắp đồ ăn lên, đưa vào trong miệng, chậm rãi ăn.
Rồi sau đó, lại gật đầu, giống như vô ý nói với a hoàn đứng bên cạnh : “ Ừm, hôm nay làm đồ ăn không tồi.. ... Mặn nhạt vừa phải, khẩu vị rất tốt!”
Sau khi nói xong, lại nhanh chóng ăn miếng thứ hai.
Dương Xuyến Xuyến ở một bên, tự nhiên hiểu ý củaTô Cẩm Lý, nhất thời bên miệng hiện lên một tia cười hèn mọn.
Chỉ có Dương Xuyến Xuyến biết, ruột gan của nàng, cũng đã sớm bắt đầu đấu tranh rồi.
Nuốt nuốt nước miếng, cũng chỉ có thể cố ra vẻ nhìn Tô Cẩm Lý cố ý làm biểu cảm cho nàng nhìn.
Thời gian trôi qua từng phút từng phút.
Tô Cẩm Lý ăn không nhanh không chậm .
Sắc trời, dần dần đen lại.
Nhưng mà, đúng vào lúc này, đột nhiên một người tiến vào cửa.
Cung kính quỳ trên mặt đất, nói: “Vương gia, vương thượng có chỉ, Truyền vương gia đưa Dương cô nương tiến cung - - - - “
Tô Cẩm Lý nghe nói như vậy, nhất thời nhíu nhíu mày.
Nhưng mà, vẫn gật đầu, phân phó người chuẩn bị xe, đi đến hoàng cung.