Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
”Ta là cô nương nhà người ta, ngài hôn ta, coi như ngài được hưởng chút ánh sáng, chuyện đó... Ta chịu chút uất ức đấy, huề nhau như vậy đi!”
Tô Cẩm Lí nhìn qua Dương Xuyến Xuyến, quả thực là vẻ mặt uất ức.
Giống như bị hắn hôn là chuyện gì dơ bẩn lắm vậy.
Tô Cẩm Lí có chút không phục!
Nữ nhân trong thiên hạ, có bao nhiêu người muốn trèo lên giường hắn, bao nhiêu người muốn tình một đêm với hắn chứ!
Vậy mà nàng dám không thèm ngó ngàng tới hắn!
Tô Cẩm Lí hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi đang ghét bỏ ta à?”
”Ngươi cũng biết có bao nhiêu nữ nhân muốn trèo lên giường ta, làm nữ nhân của ta nhỉ!”
”Làm nữ nhân của ta, đó là giấc mộng mà bao nhiêu nữ nhân thiết tha cầu mong đấy.”
”Mà bây giờ, ta có thể cho ngươi một cơ hội, cho phép ngươi đến gần ta!”
Dương Xuyến Xuyến mở to hai mắt nhìn, nam nhân này, có phải đầu óc hắn có vấn đề không vậy?
Do lời nói của nàng không rõ ràng hay năng lực lý giải của hắn có vấn đề nhỉ?
Ngay tức khắc, Dương Xuyến Xuyến xì một tiếng khinh miệt, kèm theo sự cười nhạo và nói:
”Ai thèm muốn ngài, ngài tìm ai vậy hả?!”
”Dù sao ta cũng không lạ gì việc trèo lên giường lớn của ngài!”
”Nam nhân chỉ có một hình dạng, tắt đèn rồi, chẳng phải xài ai cũng như nhau sao? Có cái gì khác à?”
”Xin lỗi nhé, ta cố tình không quan tâm đến việc xài một nam nhân như ngài đấy!”
Dương Xuyến Xuyến trợn mắt với Tô Cẩm Lí, nói rất hung tợn:
”Tô vương gia, ta không giống với những nữ nhân khác, không phải ngài cứ muốn là được!”
Nói xong, nàng không thèm ngoảnh lại nhìn ánh mắt kinh ngạc đủ sắc thái của ba người còn lại.
Nàng kiêu ngạo như một nữ vương, xoay người rời đi.
Buồn cười, dám muốn nàng làm nữ nhân của mình!
Ngoại trừ thân phận Vương gia, ngoại trừ cái thân xác đó, ngươi còn cái gì?
Lấy gì mà muốn ta làm nữ nhân của ngươi?
Tô Cẩm Lí, cái đồ mang tư tưởng nam nhân cổ đại như ngươi, tốt nhất đừng nghĩ tới việc có ý đồ với ta. Bằng không, ta nhất định khiến ngươi chịu không nổi!
Tô Cẩm Lí nhìn nàng rời đi, ánh mắt hơi nheo lại.
Hắn thề tận đáy lòng, nhất định phải hoàn toàn chinh phục nữ nhân này!
Nét cười lạnh thoáng hiện lên bên khóe miệng, Tô Cẩm Lí nghĩ...
Nữ nhân, ngươi chờ xem!
Nếu đã khơi dậy hứng thú của ta, ngươi phải có trách nhiệm dập tắt nó!
Ngươi tưởng ngươi là Tô Sơ Tâm à?