Vương Gia Đích Thiếp Thân Thị Vệ

Chương 18: Chương 18: Du Hồ




CHƯƠNG 20 : DU HỒ

****

Từ sau khi ta khôi phục, cuộc sống chậm rãi quay về quỹ đạo cũ . Ta vẫn đang là thiếp thân thị vệ của Vương gia  , chẳng qua đôi khi vẫn thất thần một chút . Vương gia cũng vẫn là lãnh khốc Vương gia, chẳng qua có đôi khi thực ôn nhu.

Vương gia nói hắn thích ta, ta nhận, nhưng vẫn không có đáp lại. Mỗi đêm,sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Vương gia đều đã ở bên tai  ta nhẹ nhàng  nói một câu “Ta thích ngươi!”Sau đó  ánh mắt chờ mong  nhìn ta.”Ân “, “Ta đã biết “Ta trả lời có lệ , cúi đầu, tránh đi ánh mắt thất vọng của hắn , không đành lòng nhìn ánh mắt kia từ lóe sáng biến thành ảm đạm.

Ta vẫn không rõ ràng lắm tình cảm của chính mình đối với  Vương gia , ta hiện tại không thích hắn, nhưng cũng không hề sợ hãi hắn. Mỗi ngày ta hưởng thụ  ôn nhu của hắn nhưng  lại keo kiệt không đáp lại. Đồng Quế thường xuyên dùng ánh mắt trách cứ  nhìn ta, giống như ta  không đáp lại tình cảm của Vương gia  là phạm phải một tội lỗi ngập trời . Đối với những chuyện này , ta đều hờ hững.

Ta kỳ thật có một loại chán nản tâm lý, trước kia vì Ngọc Dung , bất cứ dạng  khuất nhục nào ta cũng đều có thể chịu đựng , hiện tại ta hai bàn tay trắng , cớ gì còn phải hao hết tâm tư lấy lòng hắn. Vương gia muốn cơ thể của ta , dù sao ta cũng có hưởng thụ không phải sao? Hắn đối với ta ôn nhu ta toàn bộ nhận, dù sao ta cũng không có tổn thất gì  đi ?  Nhưng đôi khi , thấy ở trên khuôn mặt lãnh khốc của  Vương gia xuất hiện  biểu tình thất vọng  , lòng ta lại có chút không đành . Nguyên lai, ta vẫn còn có lương tâm !

Tháng  năm  , thời tiết tốt lắm. Vương gia, Thất vương gia, Thập  Vương gia, Nhược Hàn  cùng ta năm người du  thuyền quanh Nguyên hồ  thành đông  . Nguyên hồ là hồ nước lớn nhất Nam triều , yên thủy mênh mông, bích ba vạn khoảnh, hồ nước trong suốt như ngọc , quanh năm không đông lạnh. Truyền thuyết kể rằng năm xưa tiên nữ đều tham luyến nước hồ thanh mát , kết bạn hạ phàm ở Nguyên hồ hí thủy, cho nên, Nguyên hồ ở dân gian được xưng “Tiên nữ hồ “.

Khi đến đầu hạ, bên hồ  liễu rủ thành một mảng ngọc bích , xanh um tươi tốt. Ngẫu nhiên lại  có đôi nam nữ hẹn ước dưới hàng liễu ,cảnh vật thanh nhã   khiến người ta lâm vào suy tư . Mặt hồ lá sen thật to , tầng tầng lớp lớp, tuy rằng không nồng đậm, nhưng liên tiếp không ngừng, trang đầy  khí thế. Ở giữa đám  lá sen  ngẫu nhiên lộ ra một nụ hoa , hoặc là một bông hoa chớm nở , tuy rằng không  nhiều nhưng lại mang một phen kiều diễm  phong vị.

Thuyền hoa xem vào giữa đám lá sen mà tiến lên , trong khoang thuyền  có một gian phòng ở , bên trong nội thất rộng rãi trang bị đầy đủ bàn ghế . Chúng ta năm người ngồi vào  vẫn còn có vẻ tương đối rộng rãi . Cửa sổ chạm rỗng  khắc hoa , có thể mở  hướng ra phía ngoài. Trên bàn để chút điểm tâm cùng  hoa quả trân quí , còn có một vò nữ nhi hồng thượng hạng  là do Thập  Vương gia mang đến , lý do là “Không rượu  mất vui “.

Vương gia cùng ta ngồi ở một bên, Thập Vương gia cùng Nhược Hàn ngồi ở một bên, Thất  Vương gia ngồi đối mặt với khoang thuyền . Gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi tới, làm cho người ta  cảm thấy vui vẻ thoải mái.

“Tứ ca, Thất ca, ta đã nói hôm nay  chỉ có  du hồ là  tốt nhất , các ngươi nói đúng không ?”Thập  Vương gia tranh công  nói, hôm nay  du hồ chính là đề nghị của hắn  , ngay cả thuyền hoa cũng là một tay  hắn chuẩn bị .

“Ân, quả thật không tồi. Thơ cổ có câu ‘

Giang Nam khả thải liên

Liên diệp hà điền điền

Ngư hí liên diệp gian’  *

Chính là dùng để nói cảnh trí này , quả nhiên rất đẹp. Thập Đệ quả thật rất có nhã hứng .”Thất vương gia thực cổ động  ngâm  vài câu thi, Thập Vương gia cười đến càng đắc ý , Nhược Hàn  thấy không được , lặng lẽ  lấy khủy tay  tay đụng  hắn một chút. Vương gia hôm nay tâm tình cũng không tồi , khen  ngời Thập  Vương gia vài câu.

Hiển nhiên người có cùng ý tưởng như  Thập Vương gia không ít , trên mặt hồ cũng phiêu đãng  mấy chiếc  thuyền hoa, còn có một vài  tiểu thuyền, chia nhau mỗi chiếc một góc, phân bố ờ trên mặt hồ mệnh mông .

Mọi người bắt đầu uống mấy chén rượu ,  ta tửu lượng không tôt , đã hơi hơi có chút say. Vương gia thấy thế liền đem ta lãm vào  trong lòng ngực, cho ta dựa vào hắn. Ta ngượng ngùng  muốn ngồi thẳng, đã thấy Nhược Hàn ở đối diện đã sớm thần tình đỏ bừng  vô lực dựa vào người Thập  Vương gia . Thấy bộ dáng  mọi người  nhìn thấy nhưng không thể trách  , ta đơn giản buông xuôi  thân thể tựa vào trên người Vương gia.

“Xin hỏi, người ở trong thuyền hoa đối diện chính là Tứ đệ?”Ta đang còn buồn ngủ, đột nhiên nghe được một đạo thanh âm có chút âm dương quái khí  truyền đến. Nhất thời thanh tỉnh  hơn phân nửa, xoay người hướng ngoài cửa sổ nhìn , thấy một dáng người , là một nam tử quần áo hoa lệ  đứng trên một  con thuyền hoa  tinh xảo giống như chiếc thuyền này .

Thập  Vương gia hướng ra phía ngoài  liếc mắt một cái, có điểm khinh thường  nói: “ Đúng vậy Tam ca.” Tứ Vương gia đáp , chỉ chốc lát , chiếc  thuyền  hoa kia  liền nhích lại gần. Người chèo thuyền cẩn thận  ở giữa  hai chiếc thuyền đó đặt một tấm ván gỗ dày ba thước khoan , đảo mắt Tam Vương gia Nam Cung Khang liền  một mình đi  lại đây.

Nhà đò đem Tam Vương gia dẫn vào trong  khoang thuyền, Tam Vương gia cười ha hả nói: “Yêu, nguyên lai Thất đệ cùng Thập Đệ đang ở đây a , hôm nay huynh đệ chúng ta lại tập trung toàn bộ ở đây , thật sự là khó có  được  .”Vừa nói, một bên xem xét Thất vương gia vừa  đáp hoàn lễ lại ngồi trở lại chỗ cũ . Chúng ta vốn là ngồi lung tung , chẳng phân biệt được chủ yếu hay  thứ yếu, Thất vương gia vừa lúc ngồi ở chủ vị thượng, Tam Vương gia xem xét thất vương gia hiển nhiên có ý muốn hắn nhường chỗ   . Thất vương gia giống như không hề sở giác, khách khí  nói : “Tam ca mau mời tọa.”

Tam Vương gia không nói gì , chỉ  ngồi ở vị trí đưa lưng về cánh cửa khoang thuyền , người đi theo hắn tới nhân thuận thế ngồi ở bên người tam Vương gia . Ta lúc này ta mới chú ý tới, tam Vương gia này bộ dạng tuy rằng cùng Vương gia có chỗ tương tự , nhưng lại có chút quá mức âm nhu, ánh mắt không lớn  lòe lòe sáng lên, vừa thấy liền  dễ dàng làm cho người ta sinh ra ác cảm. Còn tùy tùng bên người hắn  lại sinh  một bộ hảo tướng mạo, môi  mắt dài to hơi xếch xếch ,  nhìn quanh tỏa ra  phong tình vô hạn; phấn mặt đào má, so với Thập Vương gia còn muốn tinh xảo hơn vài phần; miệng anh đào nhỏ, sáng bóng chớp động  mê người  . Một thân lửa đỏ  quần áo, càng tôn lên vẻ da trắng môi hồng , xinh đẹp không thể phương vật. Tối làm người ta khó có thể tin chính là, hắn thế nhưng có hầu kết!

“Tam ca, như thế nào không đem vị  mỹ nhân bên cạnh này  giới thiệu một chút.” Thập Vương gia ngả ngớn nói.

“Nga, bổn vương sơ sót, vị này chính là phương Thảo các  tên đứng đầu bảng Lam Thường công tử.”Tam Vương gia nói.

“Nga, nguyên lai vị này chính là trong truyền thuyết Phương Thảo các nổi danh xinh đẹp hơn người Lam Thường công tử   , quả nhiên là tư sắc hơn người !”Không nghĩ tới nói tiếp theo lại là Thất vương gia, “Bổn vương  nghe nói Lam Thường công tử cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ở thi văn lại rất có tạo nghệ, đã sớm nghĩ muốn thưởng thức phong thái của Lam Thường công tử  , không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy, thật sự là tam sinh hữu hạnh.”

Thất vương gia một phen thừa nhận làm cho mỹ nhân xấu hổ đỏ mặt, chỉ thấy Lam Thường công tử nhanh nhẹn cười, dùng  thanh âm thanh âm nhẹ nhàng nói: “Thất vương gia quá khen, Lam Thường chỉ  là có chút nghiên cứu, chưa nói tới cái gì tạo nghệ. Đã sớm nghe nói Thất vương gia thi văn có thể nói kinh thành nhất tuyệt, cùng Thất vương gia so sánh Lam Thường  chỉ là chút chút tài mọn,  không dám múa rìu qua mắt thợ  .”

Thất vương gia cùng hắn khách khí một phen, Lam Thường mắt đẹp vừa chuyển, nhìn đến Tứ Vương gia đang ngồi ngay ngắn , ánh mắt sáng ngời, “Vị này chính là Tứ Vương gia đi? Lam Thường từ  lâu đã nghe thấy đại danh Tứ Vương gia đại danh, hôm nay vừa thấy quả nhiên thần võ phi phàm, làm người ta gặp qua khó quên .”Thời điểm Lam Thường nói những lời này  , ta chính nhàm chán  cầm lấy chén rượu, nghĩ muốn  uống thêm  một chén, tay  mới vừa nâng đã bị Vương gia ngăn chận .”Vân nhi đừng uống ngay, uống nữa  liền say.”Vương gia thấp giọng ở ta bên tai nói.

Vương gia thấy  ta chấp nhận buông chén rượu, mới ngẩng đầu nhìn  Lam Thường bị hắn mặc kệ  thật lâu , sắc mặt có chút khó coi  , lạnh lùng đáp lại: “Công tử quá khen.”Đơn giản  một câu  , lúc sau cũng không nói gì khác .

Lần này tụ hội diễn ra rất tốt , bởi vì sự xuất hiện của  Tam Vương gia cùng Lam Thường mà có chút mất hứng. Lam thường công tử đối Vương gia giống như có tương đối lớn  hứng thú, nhiều lần hướng Vương gia nói chuyện , mà lực chú ý của  Vương gia  toàn bộ ở trên người ta , khó được đáp lời  hắn một câu. Thập Vương gia vừa mới bắt đầu còn hưng trí bừng bừng  cùng Lam Thường nói chuyện, nhưng lúc  sau lại nhìn đến sắc  màu sớm đã chuyển thành màu đen của Nhược Hàn , mới yên phận im lặng  ngồi một chỗ làm bé ngoan . Chỉ có Thất vương gia cùng bọn họ đàm tiếu, chính là Thất vương gia hôm nay  cười cùng ngày xưa bất đồng, không có chút chân thật . Chạng vạng tối , mọi người liền tan.

Trở lại trong phủ, ta đem chuyện  hôm nay kể lại cho Đồng Quế nghe, Đồng Quế  thế nhưng thần sắc nghiêm túc  nói cho ta , muốn ta cẩn thận Lam Thường.

“Vì cái gì?”Ta buồn cười hỏi.

“Hắn đối  với Vương gia có ý tứ.”Đồng Quế  một bộ “Ngươi là ngu ngốc ” biểu tình nhìn ta.

“Ngươi làm sao mà biết được?”Ta có chút bất khả tư nghị.

“Nữ nhân  trực giác.”Đồng Quế    kiêu ngạo  nói.

“. . .” Ta không nói gì, Đồng Quế thật sự là không đơn giản.

**

Cái bài thơ anh Thất ngâm :

Giang Nam Khả Thải Liên của Hán Nhạc Phủ

Giang Nam Khả Thải Liên                                                                    Giang Nam Hái Được Sen

Giang Nam khả thải liên    ,                                                                            Giang Nam hái được sen

Liên diệp hà điền điền !                                                                                   Lá sen sao xào xạc

Ngư hí liên diệp gian :                                                                                          Cá giỡn dưới lá sen

Ngư hí liên diệp đông ,                                                                                    Cá giởn lá bên đông

Ngư hí liên diệp tây ,                                                                                         Cá giởn lá bên tây

Ngư hí liên diệp nam ,                                                                                  Cá giởn lá bên nam

Ngư hí liên diệp bắc .                                                                                        Cá giởn lá bên bắc

chương 21 : Tân sủng

***

Ta không thể không nói, Đồng Quế thật sự không đơn giản, của nàng “Trực  giác nữ nhân “Dĩ nhiên không sai  !

Từ sau ngày đi du hồ , Lam Thường kia luôn luôn hướng vương phủ chạy đến . Đương nhiên  nếu chỉ có mình hắn đi tới , Vương gia tất nhiên sẽ không tiếp hắn, đại khái ngay cả đại môn vương phủ  cũng không cho hắn tiến  vào. Chính là hắn mỗi lần đều đến  cùng Tam Vương gia , Vương gia liền không thể không  cho hắn vào cửa .

Hắn từ sau khi đến đây , luôn nghĩ tẫn các biện pháp hướng tới người  Vương gia mà bám , ở dưới sàn nhà bóng loáng cũng có thể tìm cách  khiến cho mình giống như bị vấp té , trợt đến bám vào người  Vương gia. Sau đó liền tựa như vòi  bạch tuộc dính chặt ở trên người Vương gia , nhìn thấy lại khiến người ta bực mình . Nhưng càng làm cho ta tức giận là thái độ của  Vương gia đối với  hắn  , vừa mới bắt đầu Vương gia còn có thể không khách khí  đẩy  hắn ra .  Sau lại có một lần hắn lại dính chặt trên người Vương gia , Vương gia cau mày, vốn muốn đẩy khai hắn , nhưng lại liếc mắt nhìn ta một cái, đột nhiên đỡ lấy tên Lam Thường kia , còn ôn nhu  hỏi hắn: “Lam Thường công tử có khỏe không?”Lam Thường lập tức thuận theo ngước nhìn lên , hàm chứa nước mắt nói: “Vương gia,  chân  ta đau quá, như là bị trật .”

Vương gia đưa hắn ôm ngang lên, đưa đến Hà hạ viện, còn để cho  ta theo sát sau. Tới Hà Hạ viện, Vương gia đem Lam Thường an trí ở  Hà Hạ viện, sau đó hạ lệnh cho quản gia đưa tới thuốc trị thương  tốt nhất , còn lệnh ta  thượng dược cho hắn .

“Như thế nào? Lâm thị vệ có gì bất mãn?”Vương gia nhìn thấy bộ dạng  tâm không cam lòng tình không muốn  của ta , trầm giọng hỏi.

“Thuộc hạ không dám.”Ta cắn răng đáp lời, tiếp nhận thuốc mỡ đi cấp dào dạt đắc ý  lam thường thượng dược.

Cởi  tất hắn ra , phát hiện chân hắn trong suốt như ngọc,   trên chân không có lấy một tia xanh tím. Ta thân thủ  nâng chân hắn  lên đến nghĩ muốn kiểm tra một chút, lại nghe đến Lam Thường phát ra một tiếng thét chói tai: “A! Điểm nhẹ! Đau quá!”

Ta ngẩng đầu khó hiểu  nhìn hắn, nhưng thấy hắn một đôi mắt phượng phủ đầy nhiệt lệ, một loạt hàm răng khẽ cắn môi anh đào, ủy khuất  nhìn ta, giống như ta muốn đem chân hắn chặt bỏ đi vậy . Phía sau truyền đến thanh âm  Vương gia : “Lâm thị vệ, ngươi nhẹ tay một chút, Lam Thường công tử thân kiêu thịt quý, đừng thương đến người ta.”

Ta vừa nghe mấy lời này, trong lòng không biết sao giống như đốt lên một đống lửa . Lâm thị vệ? Sớm không gọi vãn không gọi, như thế nào cố tình bây giờ gọi . Quả nhiên bọn họ đều là có mới nới cũ, hiện tại ở mỹ nhân trước mặt liền phát hiện ta là khối bã đậu , khẩn cấp  phân rõ quan hệ với ta .

Ta thử áp chế lửa giận trong lòng , thân thủ  điểm thuốc mỡ xoa xoa ở trên chân  Lam Thường, kết quả Lam Thường lại tiếp tục kêu một tiếng thét chói tai, dùng cái chân bị  “thương “của hắn  đem ta đá trở mình trên mặt đất.”Tên  nô tài thực không biết nặng nhẹ , nghĩ muốn đem chân ta   bóp nát sao?”Vương gia nhanh đi tới vài bước, xem ra đã cho là ta thật sự làm  Lam Thường bị thương , phải lại đây xem xét.

WTF, lão tử không hầu hạ ! Ta lập tức cầm thuốc mỡ trong tay ném lên  trên mặt đất, cố không nhìn tới ánh mắt  Vương gia  , thở phì phì  chạy đi ra ngoài. Luc đi tới của , nghe được Lam Thường mềm mại đối Vương gia nói: “Vương gia,  hạ nhân của ngài hảo không lễ phép a. . .”

Trở lại Hi Xuân viện, ta đem chuyện này nói cho Đồng Quế  . Đồng Quế    cười ha hả  nói cho ta biết : “Vương gia đó là cố ý kích ngươi ghen mà.”

Ta liếc mắt nhìn Đồng Quế một cái, thật sâu bội phục sức tưởng tượng phong phú của nàng.

Đồng Quế  thấy bộ dáng phản đối âm thầm một cách trắng trợn của ta , có chút buồn cười nói: “Không tin ngươi chờ xem , một hồi nữa  Vương gia sẽ lại đi tới đây .”

Kết quả, ta không thể không tin tưởng, Đồng Quế  nữ nhân này trừ bỏ trực giác, sức tưởng tượng cũng là phi thường đáng sợ .

Ta mới vừa ngồi xuống uống  một ly trà, ngẩng đầu liền thấy Vương gia chậm chậm rì rì  đi vào nhà , ngồi xuống ở bên cạnh ta . Đồng Quế  vội vàng cấp Vương gia thượng trà, đồng thời còn cực kỳ khiêu khích  nhìn ta một cái, giống như đang nói, xem đi! Ta nói đúng chưa! Ta bất đắc dĩ liếc mắt  tặng nàng một khỏa xem thường thứ hai .

Vương gia một bên uống trà, một bên rất có hưng trí  nhìn ta. Nhìn được một khắc chung, ta rốt cục không thể nhịn được nữa .”Trên mặt ta có hoa sao?”

“Không có.”Thanh âm hàm chứa ý cười .

“Kia vì cái gì vẫn nhìn ta?”Tức giận  thanh âm.

“Đẹp.”Rõ ràng là trêu tức  khẩu khí.

“Vương gia khen trật rồi, Lâm thị vệ ta sống  nhiều năm như vậy , vẫn là lần đầu nghe thấy có người khen ta đẹp mà.”Ta mỉa mai nói.

“Vân nhi lúc  ghen  bộ dáng nhìn đẹp lắm.”Thanh âm không hề tự giác .

“. . .”Ta không nói gì,  nam nhân này thật sự là không thể thuyết phục.

Kết quả, ngày đó ta mới vừa bị tức chạy đi , Vương gia liền lập tức rời đi  Hà Hạ viện. Lam Thường đương nhiên cũng bị đuổi về  Phương Thảo các, không có ở lại trong phủ. Đó là do Đồng Quế buổi tối ở phòng bếp tìm hiểu trở về nói cho ta biết .

“Công tử, Vương gia thích ngươi như vậy , nhất định sẽ không thích thượng cái tên  Lam Thường kia , ngươi giao trái tim ở chỗ tốt lắm .”Đồng Quế  cuối cùng tổng kết nói.

Lòng ta cười nhạo, Vương gia muốn yêu thích ai liền thích người đó , đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Nói như vậy giống như  ta là vợ cả của  Vương gia  vậy , nữ nhân quả nhiên có sức tưởng ( bở) tượng  phong phú  a.

Có lần đầu tiên còn có lần thứ hai, lúc  Lam Thường lại tìm tới cửa  , Tam Vương gia cũng  cùng đi, Vương gia để lại hắn vào trong . Đối với hấp dẫn cùng khiêu khích của  Lam Thường  , Vương gia không chỉ có toàn bộ nhận, còn chốc chốc nhìn khuôn mặt ta , thưởng thức “Ghen ” biểu tình.

Lam Thường cũng là không phụ sự mong đợi của mọi người, động tác khiêu khích  càng ngày càng khác người. Vừa mới bắt đầu còn chính là làm bộ như té ngã nhào tới trên người  Vương gia, sau lại nhìn ra Vương gia cố ý dung túng hắn, mỗi lần đến đều là trực tiếp ngồi vào trên đùi  Vương gia  , tay thì ở Vương gia trên người không ngừng  sờ loạn, mông xoay xoay  giống thớt . Hận không thể khiến  Vương gia lập tức thú tính đại phát ,  trực tiếp đưa hắn “Ngay tại chỗ hành  hình “.

Nhưng là, cứ việc để Lam Thường đem hết thế võ cả người ra sử dụng , Vương gia cũng không có làm cho hắn ngủ lại qua đêm . Ta lúc vừa mới bắt đầu cũng có chút  sinh khí, không thể nhịn được , đến sau lại trấn định tự nhiên  xem bọn hắn biểu diễn, có đôi khi thậm chí nhịn không được vì bọn họ mà trầm trồ khen ngợi. Trở lại Hi Xuân viện, lại sự vô toàn diện  giảng cấp Đồng Quế nghe, mọi người cùng nhau cười nói bàn tán ..

Nhưng là, sự tình  phát triển thường thường khiến người không thể đoán trước được  . Một tháng sau  ,  một ngày nọ , Vương gia phá lệ  không có tiến tới  phòng của ta . Ngày hôm sau, Đồng Quế đôi mắt đỏ hồng nói cho ta biết , Lam Thường công tử tối hôm qua ngủ lại Hà Hạ viện, Vương gia cũng lưu lại nơi đó cả một đêm .

Ngày hôm sau, Vương gia vẫn không có đến , nghe nói Vương gia tìm thợ may tối nổi danh ở  kinh thành vội tới Hạ Hà viện  giúp Lam Thường làm xiêm y.

Ngày thứ ba, Vương gia cấp Lam Thường thục  thân, Lam Thường chính thức trở thành Vương gia  tân sủng.

Ngày thứ tư, Vương gia tới  đây , thấy ta ngồi ở trước bàn đọc sách. Tức giận   nhíu nhíu mày , không khách khí hỏi: “Ngươi không phải đang  bệnh nặng sao? Như thế nào lại  hảo hảo  ngồi ở chỗ này?”Ta khó hiểu  nhìn Vương gia, không rõ vì sao hắn lại hỏi ta như vậy . Vương gia híp mắt nhìn ta , đột nhiên mặt âm trầm nói: “Không nghĩ tới ngươi cũng học mấy loại thủ  đoạn phi tử tranh thủ tình cảm  , nghĩ muốn giả bệnh đến lừa dối bổn vương. Nói cho ngươi, muốn giả bệnh cũng nên giả    giống một chút.”Nói xong, phẩy tay áo bỏ đi.

Đồng Quế    áy náy  nhìn ta, lúng ta lúng túng nói: “Ta nghĩ muốn  cho Vương gia đến xem ngươi, cho nên. . .”

“Đồng Quế  , không cần phải nói .”Ta đánh gảy lời nói của Đồng Quế , “Ta không thèm để ý. Đúng vậy , ta chính là không thích Vương gia, như thế nào lại  để ý hắn có tới nhìn ta hay không . Hắn không đến thăm ta, ta càng cao hứng.”

Ta hẳn là cao hứng  không phải sao? Vương gia đã chán ta , nói không chừng Vương gia không lâu sẽ đem ta tiễn bước , liền giống như trước đây  hắn tiễn bước luyến sủng. Nghe nói, Vương gia trước lúc tiễn bọn họ đi đều là cấp lộ phí  tương đối nhiều , ta hẳn là cũng sẽ có đi? Xem đi! Ta quả nhiên là một tên tục nhân, cuối cùng  trong lòng nghĩ muốn  vẫn là tiền.

Ta nghĩ muốn cười, chính là, kéo kéo miệng, lại cười không nổi. Đồng Quế    nước mắt xôn xao  chảy xuống , khóc nói “Công tử, ngươi nếu khó chịu liền khóc đi.”Ta không khóc, chính là cảm thấy tâm có một chút điểm đau, thật sự, chỉ có một chút điểm. . .

***

chương 22: Vắng vẻ

***

Nếu việc Lam Thường tiến vào ngụ trong Vương phủ còn chưa đủ kịch tính , như vậy, nửa tháng  sau,  chuyện tình tối kịch tính rốt cục cũng xuất hiện . Vương gia muốn thành hôn!

Đồng Quế  thần tình không thể tin được  đem tin tức này nói cho ta biết  , ta cười lạnh một tiếng, nói: “Chuyện này có gì lạ , nam tử  thành thân , Vương gia sớm đã nên cưới vợ .”

“Chính là Vương gia nhiều  năm như vậy  vẫn không có đón dâu, lại thích ngươi đến thế , ta không nghĩ đến. . .”Đồng Quế cố gắng tranh cãi .

“Đồng Quế  , Vương gia  không thành thân không phải không nghĩ thành thân, mà là bởi vì không tìm thấy đối tượng thích hợp để thành thân.”Ta không chút khách khí  đánh gảy Đồng Quế  , “Mà hiện tại, đối tượng thích hợi đã xuất hiện . Mặt khác, Đồng Quế  , về sau không cần nói sau Vương gia thích ta , hiện tại  đang là loại tình huống gì ngươi còn không biết sao?”

Đồng Quế  im lặng không nói gì.

Quả thật, từ sau khi  Lam Thường vào cửa, trừ bỏ lần đó Đồng Quế  nói dối ta bệnh nặng đưa hắn lừa đến đây, Vương gia hơn nửa tháng không có đặt chân vào  Hi Xuân viện một bước. Hiện tại trong vương phủ, mười nhân thì  có hết chín biết ta đã  thất sủng . Chỉ có Đồng Quế  ,  vẫn kiên trì cho rằng Vương gia thích ta.”Công tử, ngày đó  lúc ta nói với Vương gia ngươi bệnh nặng , Vương gia vội  vội vàng vàng chạy tới đây , làm hại ta không kịp chuẩn bị cho ngươi một chút . Chẳng lẽ  nhưng vậy còn không  thể chứng minh Vương gia  thích  ngươi sao?”Đồng Quế nói. Chính là, đã  hơn nửa tháng  vắng vẻ lại có thể giải thích như thế nào ?

Hơn nửa tháng, Lam Thường công tử nghe nói  càng ngày càng được sủng ái. Mỗi ngày lăng la tơ lụa, kỳ trân dị bảo, món ăn quý  lạ một khắc không ngừng  hướng Hà Hạ viện đưa tới . Vương gia hễ về đến   liền hướng  thẳng đến Hà Hạ viện, đối với Lam Thường hết sức sủng ái. Nghe Đồng Quế  nói, có một lần Lam Thường công tử hay nói giỡn nói muốn lấy mặt trăng trên trời , Vương gia ngày hôm sau đã kêu người đến Hà Hạ viện  đào một cái ao đường kính hai thước  , đáy ao cùng sườn vách tường đều dùng đá cẩm thạch trắng lát lên . Sau khi xây xong , dẫn  nước sông trong suốt  tiến vào, cũng ở bên trong nuôi thả  mấy loại kim ngư hiếm quí  , đá cuội ở đáy ao thì  dùng trân châu mã não thay thế, hết sức xa hoa . Mà mục đích Vương gia tạo ra cái ao này chính là muốn lấy hình bóng ánh trăng chiếu vào trong nước  tặng cho Lam Thường,  để có thể  chiếm được nụ cười mỹ nhân .

Nghe xong chuyện này, ta cùng ậm ừ cho qua , Đồng Quế lại là tức giận đến mặt đỏ lên , liên tiếp  thét to tên  Lam Thường kia  hơi quá đáng. Ta ở trong lòng cười lạnh, quá phận  không phải Lam Thường. Vương gia thích , cho dù là đưa hắn lên trời cũng là dễ dàng, nhưng nếu là một ngày kia Vương gia mất đi hứng thú, chỉ sợ hắn  kết cục không cũng không tốt đẹp gì . Không phải cổ nhân cũng đã có câu sao ? Trèo  càng cao, ngã  càng thảm. ( nguyên văn : Trèo cao té đau , trèo thấp té cũng đau , không trèo thì cười vào mặt mấy thằng té )

Nô tài cùa Vương gia  phần lớn đều là tu luyện thành tinh  mất , tối am hiểu  chính là thấy gió sử đà, chỉ có Đồng Quế là ngoại lệ. Kể từ ngày thứ tư  Vương gia bỏ mặc ta nô tài  vương phủ  cũng bắt đầu coi thường ta. Đầu tiên là đồ ăn đưa  đến thì đã lạnh , món ăn thì lặp lại , không quan hệ, dù sao ta xuất thân nông gia, lại không kén chọn , chỉ cần có thể đầy bụng là được . Sau đó là không ai đến đây quét tước Hi Xuân viện , không sao cả, ta chính mình có thể quét tước, dù sao mỗi ngày cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm , quét tước sân vừa  có thể rèn luyện thân thể; tiếp sau lại, tiền tiêu vặt hàng tháng không được đưa lại đây, ta cảm thấy cũng  không quan hệ, dù sao ta  không hay xuất môn  mua cái gì , chỉ có  Đồng Quế tức giận, đi tìm quản gia nói chuyện . Kết quả quản gia ngược lại đem Đồng Quế  giáo dục  thông suốt, nói cái gì hiện tại chủ tử ta là  không được, Đồng Quế  cũng đừng cố chấp che chở ta làm gì  .

Đồng Quế lòng đầy căm phẫn  đem lời mấy lời nói của quản gia  nói cho ta biết  , ta chỉ là lãnh đạm  cười cười,  chỉ là bản chất con người thôi , là đạo lý mãi mãi không thay đổi . Ta hiện tại chỉ hy vọng  Vương gia sớm ngày đem kẻ đã bị  thất sủng  này tống xuất vương phủ, để ta tự do.

Vương gia thành thân  chính là cùng với muội muội cỦa Triều Chinh Cây Đại tướng quân Đậu Chí  :Đậu Văn Nguyệt, nghe nói là cô nương đoan trang hiền thục  . Đậu Chí tướng quân nắm giữ  nam triều một nửa tả hữu  quân đội, ở trong triều cũng có thế lực không nhỏ . Từ sau khi  Vương gia tiêu diệt  phỉ tặc thành công trở về , Đậu tướng quân trước kia bảo trì trung lập  bắt đầu hướng về phía Vương gia. Đám hỏi lần này , nói vậy ngầm có ý  kết giao quan hệ.

Ở Vương gia tuyên bố thành thân  ngày thứ ba, vị kia Đậu tiểu thư liền tiến đến trụ trong  vương phủ, lấy mĩ danh là “Bồi dưỡng cảm tình “. Vương gia đem Đậu tiểu thư an bài ở Tuyết đông viện, tới lui cũng  ân cần, nhưng Lam Thường bên kia cũng không chút vắng vẻ. Nghe Đồng Quế nói, Đậu tiểu thư đối  tân sủng Lam Thường này  hành vi rất  phê bình kín đáo, từng đi tìm đến  Lam Thường nói chuyện  .

Ta cả ngày ngồi trong Hi Xuân trong viện không ra khỏi cửa , bọn họ ở bên ngoài tranh giành tình nhân ta hoàn toàn không để ý tới. Nhưng Đồng Quế  bát quái nữ nhân này  mỗi ngày không nề nà  đến bên ngoài hỏi thăm tin tức  hai người tranh đấu  , trở về nói cho ta nghe, tựa như lúc trước ta đem mấy hành vi câu dẫn Vương gia của Lam Thường nói cho nàng nghe .  Bị  Vương gia quên đi  trong cuộc sống, hai chúng ta cũng sống rất khoái hoạt . Nhưng là, Vương gia quên ta, không có nghĩa là người khác cũng  quên ta.

Một ngày nọ ăn điểm tâm xong , Đồng Quế như  thường lệ đi ra ngoài đại sảnh , Hi Xuân viện to như vậy chỉ có ta một người ở. Ta chính chộp lấy chổi đi quét sân, đột nhiên nghe thấy cửa phòng mở, ta ngẩng đầu nhìn , chính là một nữ nhân xa lạ đứng trước cửa Hi Xuân viện , phía sau  còn đem theo một nha hoàn cùng một hộ vệ thân hình cao lớn . Nữ nhân kia dáng người cao to, mặt mũi phù dung, là một  mỹ nữ, bất quá tư thái không ai bì nổi kia  lại làm cho xinh đẹp của nàng đại suy giảm. Xem tư thế  lai giả bất thiện  của ba người , ta đại khái hiểu được  thân phận của nàng . . . Đậu Văn Nguyệt tiểu thư.

Không đợi ta nói chuyện,nha hoàn sau lưng  Đậu tiểu thư  bước nhanh xuyên qua sân, vọt vào trong phòng. Chỉ chốc lát sau, tiểu nha hoàn hồ nghi đi ra, hướng về ta cao ngạo hỏi: “Uy, chủ tử nhà các ngươi đi nơi nào ?”

Không nghĩ tới tiểu nha hoàn đem ta trở thành  hạ nhân, trong đầu lập tức nổi lên ý định đùa nàng . Ta cung kính nói: “Đại tỷ, chủ nhân nhà của ta đà đi vào trong cung.”

“Nói bậy! Chủ nhân  nhà ngươi bình thường không phải đại môn cũng không bước ra một bước sao ? Hắn một tên nam sủng như thế nào có thể tiến cung.”Tiểu nha hoàn một bộ bộ dáng giật mình.

“Chủ nhân nhà của ta không phải nam sủng, tỷ tỷ khả ngàn vạn lần đừng nói lung tung , cẩn thận Vương gia trách phạt.”Ta làm bộ như quan tâm nói, quả thật, Vương gia cũng không phải là nam sủng.

“Hừ , ngươi nghĩ muốn hù dọa ai? Chẳng qua chỉ là một tên nam sủng nhỏ nhoi .Ngươi hiện tại liền mau đi tìm chủ nhân nhà ngươi về , nói tiểu thư nhà chúng ta. . . nữ chủ nhân tương lai của Vương phủ vmuốn gặp hắn. Mau!”Tiểu nha hoàn dõng dạc nói , lúc này, vị Đậu tiểu thư kia cùng hộ vệ đã  tiến vào phòng. Đậu tiểu thư không khách khí  ngồi trên chủ vị, có chút tức giận  nhìn ta.

“Chính là, chủ nhân không cho phép ta ra khỏi  vương phủ, ta không có cách nào giúp tỷ tỷ đi tìm chủ nhân a.”Ta vẻ mặt đau khổ, bất đắc dĩ nói.

“Ngươi này nô tài còn dám lắm mồm , ngươi nếu không đi tìm nhân nhà ngươi vầ , cẩn thận tiểu thư nhà ta nói  cho Vương gia đem ngươi đuổi đi.”Tiểu nha hoàn uy hiếp nói.

Đuổi ta ra ngoài, ta chính là  cầu còn không được . Đang muốn tiếp tục lừa dối nàng một chút, lại nghe đến lại có người đi đến. Đậu tiểu thư ngồi ở chủ vị đột nhiên đứng lên, cái mặt vừa rồi còn tức giận trên  đột nhiên xuân về hoa nở, nhu tình mật ý  nhìn về phía người tới.”Vương gia, ngài như thế nào lại đây ?”

“Ta mới vừa đi Tuyết đông viện nhìn ngươi, lại không thấy ai ở . Nghe hạ nhân nói ngươi đi đến Hi Xuân viện, vậy nên  tới đây .”Vương gia mỉm cười nói,  không còn chút băng hàn hình tượng ngày xưa .

Chợt nghe được thanh âm  quen thuộc  ,  đầu ngón tay ta hơi hơi phát run, khẽ hít một hơi thật sâu , ta quỳ một gối xuống , thật cung kính nói: “Thuộc hạ tham kiến Vương gia.”

” không cần .”Thanh âm lạnh băng không mang chút cảm tình , tựa như đang gọi một người xa lạ . Trái tim  có một cỗ cảm giác hơi hơi  đau đớn truyền đến, ta cố ý xem nhẹ, quy củ  trả lời: “Tạ ơn Vương gia!”

Ta vừa muốn đứng dậy, lại nghe thấy nha hoàn của Đậu tiểu thư  nói.”Không thể đứng , tên nô tài này vừa rồi đã chống đối tiểu thư nhà ta .”

Ta khinh thường  bĩu môi, ta căn bản chính là trả lời những câu ngươi hỏi ,  sao có thể gọi là chống đối? Chẳng lẽ cùng nàng nói nói mấy câu chính là chống đối Đại tiểu thư bọn họ ?

“Nga? Nguyệt nhi, đây là có chuyện gì?”Vương gia bí hiểm hỏi.

“Vương gia, kỳ thật cũng không có gì? Tiểu Như có điểm khoa trương . Ta hôm nay nghĩ tới đến bái phỏng  chủ nhân nơi này một chút , nhưng vị tiểu ca  này nhất định không chịu nói cho chúng ta biết chủ nhân nhà hắn ở đâu , còn nói dối rằng chủ nhân nhà hắn  đã tiến cung đi, không biết có phải hay không trêu đùa chúng ta.”Đậu tiểu thư mềm nhẹ  nói mấy câu, lập tức chứng thực  luôn cái tội “Trêu đùa chủ tử ” tày đình .

Vương gia híp mắt nhìn ta, tựa tiếu phi tiếu nói: “Như vậy a, kia nên hảo hảo trừng phạt một chút .”

****

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.