Vương Gia Đích Thiếp Thân Thị Vệ

Chương 36: Chương 36: Uyên Ương Dục




CHƯƠNG 39 : UYÊN ƯƠNG DỤC

Màn nước trong vắt ấm áp bao phủ lấy thân thể màu mật , da thịt co dãn mười phần  oánh oánh phiếm  thủy quang, mái tóc dài đen nhánh ướt át  dính vào đường cong khêu gợi dọc sống lưng, ánh mắt mơ hồ phiếm thượng một mảng thủy long lanh , khiến người lâm vào vô hạn tiên cảnh .

Tiểu thị vệ  tựa vào bên cạnh  ao, ở đám giữa thủy khí  thấp thoáng , khuôn mặt  đỏ bừng  hé ra  như mộng như ảo. Trong tay  cầm nhất chỉ chén rượu bach ngọc , hoàng rượu bên trong  đã có hơn phân nửa tiến vào khuôn miệng no đủ đỏ mọng kia . Thanh Vân ngửa đầu một hơi  uống hết rượu ngon,  cả cơ thể ửng hồng mượt mà như bảo thạch , hầu kết run run một chút, buông chén rượu, vươn đầu lưỡi phấn hồng mầu  thơm tho, đem tàn rượu bên môi liếm sạch sẽ, sau đó nheo lại ánh mắt hưởng thụ  , đôi môi câu khởi một chút sung sướng  cười, chỉ kém không có hừ khởi tiểu khúc .

Không được, mĩ thực trước mặt quả thực rất hấp dẫn ! Tên còn ở trong ao lại nhịn không được vươn lang thủ, sờ hướng điểm hồng anh mê người trước ngực tiểu thị vệ , chỉ thiếu chút nữa là tới rồi, cái bản mặt luôn nghèo nàn biểu tình của người nọ lộ ra một nụ cười gian manh…

“Ba”  một tiếng giòn vang,lang thủ của Vương gia  bị tiểu thị vệ vô tình  xoá sạch. Không để ý bản mặt có chút biến thành màu đen củaVương gia , tiểu thị vệ  mắt trợn lên, có chút tức giận nói: “Ngươi đáp ứng không đụng tới ta .”

“Ách, đúng , Vân nhi, ta không sờ  ngươi.” Vương gia thất vọng  nhìn xuân sắc mê người trước mắt , ai oán  thu hồi bàn tay vừa bị đánh đập . Trong lòng nghẹn khuất muốn chết, thật sự là tự làm bậy không thể sống a! Mấy ngày sau khi dục trì  vừa mới kiến thành, chính mình mỗi ngày lôi kéo Vân nhi lại đây tắm rửa tắm kiêm làm vận động, bản thân  vốn đã  nghẹn hết sáu  bảy ngày, thật vất vả mới có thể ăn được mĩ vị , liền tận hết sức lực  ngày cũng ăn, đêm cũng ăn, đem Vân nhi ăn tới không còn miếng xương bỏ lại . Thẳng đến hôm trước Vân nhi thật sự chịu không nổi , liền một cước đá hắn văng ra, thần sắc nghiêm nghị  nói ba ngày không  cho phép đụng vào hắn.

Lúc ấy phản ứng đầu tiên của hắn chính là, tiểu bạch thỏ nguyên lai cũng có lúc sẽ  phát uy  ; thứ hai phản ứng chính là, ba ngày khôngđược phép chạm tới  hắn, kia chính mình chẳng phải sẽ bị “nghẹn” chết luôn sao . Không được, mình là Vương gia, lại còn là một tinh lực tràn đầy  tráng niên Vương gia, như thế nào có thể bị tiểu bạch thỏ dọa sợ. Cho dù Vân nhi không muốn, chính mình cũng phải  kiên trì mỗi ngày đều  ăn đi.

Vì thế, nhằm vào hành vi “khởi nghĩa “ của tiểu thị vệ  , Vương gia bắt đầu tiến hành các bước kháng chiến ..

Bước đầu tiên,dùng lời nói chính nghĩa   trách cứ Vân nhi vô lý, cho hắn biết chính mình mới là chủ tử vương phủ , Vân nhi  theo lẽ  là phải tuyệt đối phục tòng  mình. Kết quả, Vân nhi sau nghi ngồi nghe hắn nói chán chê , đào  đào cái lỗ  tai, không thèm dòm đến bản mặt đen như bao công của hắn , nghênh ngang  rời đi.

Bước thứ hai, ai binh chính sách. Ngày hôm qua, vương phủ  nam nữ già trẻ  may mắn nhìn thấy được Vương gia  anh minh thần võ  của bọn họ nhắm mắt lẽo đẽo theo đuôi  sau mông Lâm thị vệ  , không ngừng  cầu xin , còn Lâm thị vệ giống như không nghe được gì , không thèm quan tâm đi một nước . Hai người vào Hi Xuân viên không lâu, Vương gia liền ủ rũ  đi ra. Theo tin cậy nhân sĩ để lộ  tin tức ( Vương gia: cái gì tin cậy nhân sĩ? Đồng Quế  : đương nhiên là ta , nga ha hả a… ), Lâm thị vệ vừa vào cửa phòng liền “ba “  một tiếng đóng cửa lại, lúc ấy chóp mũi Vương gia  ly cánh cửa chỉ mảnh như tờ giấy  . Cho nên buổi sáng hôm nay, lúc Vương gia một mình từ tẩm lâu đi ra , kinh ngạc  phát hiện từ tổng quản, cho tới nha hoàn, đều dùng đồng tình  ánh mắt nhìn hắn.

Hôm nay, Vương gia nghe nói Thanh Vân muốn tới Thu viện phao tắm, vì thế liền mặt dày mày dạn theo đuôi  lại đây, sau khi tiếp nhận N lần xem thường của Vân nhi rốt cục cũng thành công  trà trộn vào  dục trì . Nhưng là Vân nhi cũng không cho phép mình chạm hắn , chính mình vụng trộm vài lần giơ tay đều bị  Vân nhi phát hiện, sau đó liền…

“Ba. . .” Lại là một thanh âm thanh thúy vang lên  , Thanh Vân xoá sạch  lang thủ của Vương gia đang muốn sờ thượng thắt lưng của mình, lại trừng hắn liếc mắt một cái: “Ngươi nếu còn tiếp tục như vậy thì đừng có hòng loi nhoi ở trong này nữa .”

Vương gia mắt thấy đánh lén không thành , tả ngắm hữu ngắm, rốt cục thấy đặt ở một đàn khăn dùng để kì cọ đặt tại bên cạnh ao . Vương gia bật người đem khăn cầm ở trong tay,  nịnh nọt a dua  đi lên , làm bộ như thành khẩn nói: “Vân nhi, ta  tới giúp ngươi chà rửa đi?”

“Không nhọc Vương gia lo lắng.” Thanh Vân trở mình một cái xem thường, Vương gia này rõ ràng chính là chồn cấp kê chúc tết. . .  không chút hảo tâm nha .

“Đến đây , đến đây !” Vương gia cầm khăn liền thấu  đi lên, cũng không thèm nghe Thanh Vân phản đối liền ân cần  thay Thanh Vân chà xát trên người .

Thanh Vân cự tuyệt không được, đơn giản liền bình yên hưởng thụ Vương gia  “hầu hạ” .

Vương gia một bên chảy nước miếng một bên một bên ra sức cấp tiểu thị vệ bảo bối của mình tắm rửa sạch sẻ.

Oa !! làn da trên lưng của Vân nhi thật tốt nha , màu tiểu mạch khỏe mạnh tế hoạt, không thấy một chút tỳ vết nào, co dãn vô cùng, lúc tay sờ vào cơ hồ bị hấp dính chặt không muốn rời đi . Đường xong ở phần eo cũng thật xinh đẹp , không có một tia sẹo lồi,  mềm dẻo độ hảo như vậy chắc chắn  có thể làm được nhiều động tác yêu cầu cao độ nga , tưởng tượng  một hồi khiến cho hắn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Còn có hai cặp chân thon dài kia , lúc  hai cái đùi câu ở trên lưng  mình , cũng chính là lúc Vân nhi mị nhãn như tơ nhìn mình . Để cho Vương gia chảy nước miếng  chính là Vân nhi đĩnh kiều  mông , không lớn không nhỏ, không phì không gầy, mỗi lần từ  sau lưng chàng vào ,phần mông phấn nộn  kia co dãn tốt nhất  lại đem chính mình thúc  bắn trở về, làm cho chính mình tỉnh  không ít khí lực.

Một lát sau, Vương gia liền nhịn không được , một bàn tay hạnh kiểm xấu  sờ thượng  đĩnh kiều  mông cánh hoa của Thanh Vân. Ô, co dãn hảo hảo a! Thật vất vả mới thực hiện được chuyện sờ mó này khiến   Vương gia đổ  một phen chua xót lệ.

Thấy Thanh Vân không có kháng cự, Vương gia đánh bạo sờ lần lần lên thắt lưng Thanh Vân  , ngón tay linh hoạt đi nha đi nha, từ sườn thắt lưng hoạt tới  nách hạ, sau đó thea nách hạ lần mò tới trước ngực, rốt cục đụng đến tiểu nhũ châu  làm cho hắn thèm nhỏ dãi  đã lâu .

Vân nhi giống như đang ngủ  mặc kệ hết mấy  động tác của hắn , Vương gia không khỏi buông ra khăn tắm  trong tay, hai lang thủ một bên bắt được hồng anh đã muốn có chút độ cứng ,đôi môi  lửa nóng   khẩn cấp  hôn lên sau gáy mẫn cảm của Thanh Vân .

Cảm giác được thân thể Vân nhi không tự giác  run rẩy, Vương gia như đang được cổ vũcàng ra sức  duyện hôn, ngón tay cũng giống  như được lên dây cót rất nhanh  kích thích điểm mẫn cảm trước ngực  Thanh Vân.

“A…” Thanh Vân thoải mái  rên rỉ ra, Vương gia giống như nghe được tiếng trời , kích động  không kềm chế được. Động tình  liếm vành tai no đủ của  Thanh Vân , say mê giống như là trên đó có bôi mật .”Vân nhi, thoải mái sao?”

Lúc này Thanh Vân đã bị hắn khiêu khích  động tình , ở trong thân thể giống như có một phen hỏa, càng đốt càng vượng.”Ân…”, Thanh Vân nhẹ nhàng  rên rỉ.

Một bàn tay tiếp tục ở ngực Vân nhi  dao động, tay kia thì lướt qua cái bụng  bằng phẳng  , tiến vào dưới nước, đụng đến  bụi cỏ dưới hạ thân Vân nhi . Quả nhiên, ngọc hành của Vân nhi  đã muốn đứng lên , xem ra  hai ngày nay  nghẹn không chỉ có riêng mình a, Vương gia vụng trộm nghĩ . Tính tình của Vân nhi  thật sự là một chút không sửa, rõ ràng chính mình cũng muốn , lại nghẹn ở trong lòng không nói. Hôm nay hắn nhất định phải làm cho Vân nhi rõ ràng  nói ra.

Vương gia thay hắn bộ lộng  trong chốc lát, đem thân mình đã sỡm biến nhuyễn của Thanh Vân ôm   lại đây,sắc mặt Vân nhi cũng đã ửng đỏ, ngay cả trên người cũng biến thành một mảu phấn hồng  xinh đẹp  . Nhìn đến bộ dáng mê người của Vân nhi như vậy, Vương gia nhịn không được nuốt nước miếng một cái.

“Vân nhi, ngươi đã đã sắp chín, ta liền sẽ thúc đẩy .” Vương gia tà tà  cười nói. Nâng lên khu6on mặt vì thẹn thùng mà cúi thấp của Vân nhi , ở đôi môi mọng đỏ sẫm  in lại một cái triền miên  hôn.”Mùi vị quả thật là ngon “, nghe Vương gia nói xong , Vân nhi lại xấu hổ  cúi đầu,nhưng sau khi  lại nghe đến hắn  nói thêm một câu sau , liền ngẩng đầu căm tức dòm hắn, “Vân nhi, ngươi uống nãy giờ là rượu gì ?”

Vương gia nhanh chóng lại hôn trụ hắn, nhưng cái hôn này lại bất đồng , nụ hôn bá đạo, nhiệt liệt, mang theo nồng đậm  *** hương vị.”Vân nhi, cho ta đi?” Vương gia khàn khàn  thanh âm hỏi, sau khi nghe thấy Thanh Vân không được tự nhiên đồng ý, liền nhanh chóng triển khai hành động.

Hai tay làm càn  ở trên người Thanh Vân di động, tìm được những điểm mẫn cảm của Thanh Vân lại tăng cường  khiêu khích, làm cho Thanh Vân khó nhịn  vặn vẹo  thân mình, tiếng rên rỉ theo gắn bó gian theo đó cũng  đi ra.

Ngón tay lặng lẽ  lần mò tới mông cánh hoa ẩn dưới lước , chui vào hoa huyệt  đã muốn bị ôn bọt nước  làm mềm mại  . Lửa nóng  nội vách tường lập tức hấp trụ ngón tay hắn, giống cái miệng nhỏ nhắn nhiệt liệt  mút vào . Thật không dám tưởng tượng nếu đem phân thân  chính mình  đưa vào thì có bao nhiêu mất hồn.

Rất nhanh  làm tốt công tác khuếch trương, Vương gia đem lửa nóng đỉnh của mình  ở tiểu huyệt của  Thanh Vân  , dùng ám ách  thanh âm nói: “Vân nhi, ngươi có nghĩ  muốn ta.”

Thanh Vân ngượng ngùng nói ra miệng, chỉ có thể dùng đĩnh khởi thắt lưng biểu đạt chính mình  khát vọng.

“Ha hả, tiểu tử không thành thực kia, ngươi phải nói ra ta mới biết được a.” Vương gia mầu mầu cười nói, “Vân nhi, nói ra, nói ngươi muốn ta, nói muốn muốn ta hung hăng  tiến vào thân thể của ngươi .”

Vương gia một bên dụ dỗ , một bên dùng lửa nóng không ngừng ma  sát cái miệng nhỏ nhắn cơ khát   của Thanh Vân. Thanh Vân cảm giác chính mình sắp bị Vương gia bức điên rồi, hậu huyệt hư không khó chịu , khẩn cấp cần phân thân thật lớn của  Vương gia  nhồi vào .

Cuối cùng, đã muốn nghẹn  thần tình đỏ bừng  , Thanh Vân xấu hổ não  nói  ”Ta muốn ngươi…” Vương gia lại vẫn đang không buông tha hắn,  hơi thở phun ở trên mặt hắn , “Vân nhi, ngươi muốn ta làm gì?”

Vân nhi hai mắt hàm oán  nhìn Vương gia, làm cho Vương gia  tim đập  nhanh hơn, thiếu chút nữa là thỏa hiệp . Thở sâu, lấy lại bình tĩnh, lặp lại nói: “Vân nhi, nói mau, ngươi muốn ta làm gì? Ngươi nói  ta liền cho ngươi.”

“Ta… Ta muốn ngươi tiến vào.” Thanh Vân chịu không nổi dục hỏa  tra tấn, ấp a ấp úng  nói ra  khát vọng của mình . Vương gia nghe được thanh âm cầu xin nhỏ xíu giống mèo kêu của  Thanh Vân, rốt cục cũng nhẫn chịu không nổi khát vọng cùng Vân nhi kết hợp nhất thể  , gầm nhẹ một tiếng vọt đi vào.

Hợp nhị làm một  kia trong nháy mắt, hai người đều không tự chủ được  phát ra thỏa mãn  rên rỉ.”Vân nhi, nhĩ hảo bổng!” Vương gia tự đáy lòng  tán thưởng nói, không thể tự chế  rất nhanh luật động đứng lên, Vân nhi theo hắn hữu lực  va chạm khởi phập phồng phục, hưởng thụ  ở lướt đi ở dục vọng lãng tiêm thượng  cảm giác.

“Vân nhi, thật là chặt … A… Hảo nóng … Nóng quá, ta sắp bị ngươi lộng điên .” Vương gia một bên cấp tốc  luật động, một bên  gầm nhẹ , Vân nhi  bào bối của hắn , mặc kệ hắn ăn nhiều ít lần cũng không đủ.

“A… Ân… Chậm một chút, Lộc, ta chịu không nổi … Ngươi chậm một chút…” Vân nhi bất lực  rên rỉ.

“Vân nhi, ta không chịu được … Ngươi tái kẹp chặt một chút… Mau…” Vương gia  động tác càng nhanh hơn , nước trong dục trì  bị bọn họ giảo  cơ hồ cũng sắp sôi trào  lên.

Vương gia chuẩn xác  tìm được điểm mẫn cảm trong cơ thể của Thanh Vân, rất nhanh  va chạm , làm cho dục vọng Thanh Vân  nhất  nhất liền nhanh chóng  dâng lên.”A. . .” Theo một tiếng rên rỉ cao vút của  Thanh Vân, một luồng trọc dịch liền tiết  đi ra, tiểu huyệt vì khoái cảm mà cấp tốc co rút lại  gắt gao  hấp trụ dục vọng của Vương gia  , làm cho dục vọng  đã đạt tới đỉnh của hắn cũng cùng tiết  đi ra.

Thanh Vân nằm ở trên người Vương gia thở dốc, vừa muốn đứng dậy, rồi lại bị Vương gia kéo lại. Thanh Vân kinh ngạc  nhìn phân thân vừa mới phát tiết của Vương gia lúc này đang  trở lại hình dạng  tinh thần chấn hưng  . Vương gia hướng Thanh Vân lộ ra một cái tự cho là mị lực vô hạn mỉm cười, “Vân nhi, chúng ta lại đến một lần đi!”

“Không cần, a…” Thanh Vân cự tuyệt, muốn từ trong dục trì đi ra  lại bị Vương gia giữ chặt mắt cá chân, kéo xuống dưới. Vương gia ôm lấy thân hình không ngừng vặn vẹo của  Thanh Vân không , đắc ý  cười nói: “Vân nhi, ngươi đừng mơ tưởng chạy ra khỏi lòng bàn tay ta .”

Vì thế, ở trong  tiếng nước, tiếng cười cùng tiếng kêu , Thanh Vân đáng thương nhà chúng ta  lại bị Vương gia ăn thêm  vài lần. Cuối cùng, mọi người trong vương phủ   nghe được từ trong Thu viện truyền ra một tiếng thét chói tai: “Nam Cung Lộc, trong vòng bảy ngày sau ngươi đừng hòng đụng tới ta …”

Lão quản gia lắc lắc đầu, ai, Vương gia ngươi lại bị phạt  rồi …

. . . Hoàn. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.