Vương Gia Ly Hôn Đi

Chương 16: Chương 16: Ngươi không phải tối hỗn đản!




_ Ngươi cùng chuột đồng như nhau, nửa đêm hắc phục ra đường thì thôi, mà mắt lại còn không hảo sử, mắt không tốt sử cũng thì thôi, mà lại còn muốn đối với người ta xoi mói, kết quả chính ngươi đó, 1 thân giả trang, ngươi nói ngươi này áo liền quần đến tột cùng là giả làm 1 bộ lãnh khốc, hay là vì ngụy trang chính mình viên kia kinh không dậy nổi đả kích yếu đuối tâm linh mới không thể không mặc như vậy! (Ý chị Tần nhà ta nói anh quỷ mặt nạ này nửa đêm rảnh rỗi không việc gì làm, mặc 1 bộ hắc y nhân đi quấy rối chị thì thôi, còn dám chê chị xấu, mặc 1 bộ hắc y như vậy là muốn tạo hình tượng lãnh khốc hay hù dọa nhân tâm người khác đây!)

_ Chuột đồng? Quỷ mặt người cảm giác khóe miệng mình đã trừu không thể rút lại.

_ Ân, liền là 1 loại con chuột, nửa đêm hắc phục, diện mạo quái dị, vừa nhìn là lập tức chướng mắt! - Tô Tần rất khẳng định gật gật đầu.

_ Con chuột! —— diện mạo quái dị! —— vừa nhìn là lập tức chướng mắt! - Miệng hắn thực sự rút không nổi, nữ nhân này, muốn đem hắn ép điên rồi!

_ Đúng vậy, nếu không, ngươi vì sao không lấy chân diện mục kỳ nhân, cần gì phải mặc cái này hắc y, mang mặt nạ quỷ, nói, ngươi thực sự lớn lên như vậy khó coi sao?

Tô Tần lúc này nói đến cao hứng, chỗ nào còn nhớ rõ chuyện vừa rồi hắn còn ép mình ăn độc dược.

_ Làm bộ lãnh khốc! Hù dọa tâm linh yếu đuối! - Hắn đã có thừa thụ lực nhất định, quyết định đem lời nàng nói đều tiêu hóa xong, sau sẽ cùng nàng tính sổ.

_ Chính là rất kém cỏi, mà lại muốn giả trang làm bộ dáng lão đại! - Tô Tần tiếp tục nói- Nói dễ nghe 1 chút, chính là tượng như dạng người đã ngu còn bày đặt tỏ ra nguy hiểm, chỉ biết giả bộ!

_ Nói như vậy, ta hình như, đích thực là không đúng tý nào! - Hắn nghiến răng nghiến lợi nói chuyện, nắm tay nắm chặt, gân xanh trên trán nổi lên.

Vì sao, lời của nàng luôn luôn có thể đem hắn ép điên!

Quỷ mặt người cảm giác sức chịu đựng của mình đã hoàn toàn tan vỡ, tùy thời đô hội bạo phát!

_ Kia cũng không phải! - Tô Tần lắc lắc đầu.

_ …- Chẳng lẽ có người so với hắn còn kém hơn!

Người nào đó tựa hồ đã quên mất, vừa rồi hắn còn lửa giận ngút trời!

_ Trên đời này nếu nói hắn là đệ nhị đại hỗn đản, ngươi chính là đệ tam! - Lần này Tô Tần nắm chặt nắm tay, trong mắt phát ra cừu thị ánh mắt.

_ Ai? - Lúc này quỷ mặt người sớm đã quên mất Tô Tần nãy giờ đem lời chửi bới mình, ngược lại đối cái kia đệ nhị đại hỗn đản trong miệng nàng sâu cảm thấy hứng thú.

Mình ở dưới miêu tả của nàng đã ưu điểm hoàn toàn không có, không nghĩ tới, trên đời này còn có người so với hắn càng thêm có thể làm cho nàng phẫn hận!

Điều này có thể không gợi hắn sâu cảm thấy hứng thú sao?!

_ Tam vương gia, Tư Mã Hằng! - Tô Tần oán hận nói ra tên của hắn, từ sau khi nàng theo trong miệng Hạnh Nhi biết được tên của nam nhân cái kia “Lừa” nàng nụ hôn đầu tiên, nàng liền mỗi ngày nguyền rủa hắn.

Cái kia nhưng là nụ hôn đầu tiên của nàng a! Nha nha, liền như vậy đơn giản bị tên hỗn đản kia cấp đi!

Hắn không phải đệ nhất thiên hạ, kia ai còn dám tự xưng đệ nhất!

_ Nga? - Lúc này quỷ mặt người hứng thú là càng đậm- Vì sao?

_ Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì! Mắc mớ gì tới ngươi! - Tô Tần quay đầu, liếc hắn 1 cái- Còn có việc?

Thực sự chỉ là chuột ngốc! _ …- Vì sao nữ nhân này thật sự có tài năng tổng ở thời khắc mấu chốt, hỏi cái này vấn đề buồn chán.

_ Nếu không có việc gì, đi ngay, đánh chỗ nào vào, liền đánh chỗ đó ra, thứ cho không tiễn xa được! - Tô Tần tiểu vung tay lên, trực tiếp làm cái tư thế “Cúi chào”.

_ Ngươi thật sự không hề sợ ta! - Quỷ mặt người thần thái đối với nàng lúc này cảm thấy cực kì dễ dàng sinh hiếu kỳ.

Nàng trước rõ ràng đối với chính mình còn rất sợ hãi, thế nào lúc này liền đối với hắn đều như vậy vô lý.

_ Vì sao muốn ta sợ ngươi? - Tô Tần liền bạch nhãn đều lười hồi hắn- Ngươi bất quá chính là muốn khống chế ta, giúp ngươi tìm được ngọc linh lung sao, ta đều ăn vào độc dược của ngươi, chẳng lẽ ngươi còn sợ ta chạy, hoặc là thả ngươi bồ câu không được! (Lừa đảo)

Lòng người 1 khi nắm giữ, còn có chỗ nào sợ hãi!

Nhìn nàng dễ dàng như vậy, tựa hồ cái nữ nhân kinh khủng được đến tóc trắng xóa vừa rồi, căn bản là cái ảo giác, vẫn là nói, nàng căn bản là đang diễn trò, từ thủy tới chung nàng cũng không có sợ qua hắn!

_ Còn không đi, đêm đã khuya, còn không đi nữa, cẩn thận liền ánh trăng cũng bị mất, ta đánh giá ngươi sẽ thấy không rõ đường về!

Tô Tần vẻ mặt “Ta biểu tình thuần túy là vì ngươi lão đại suy nghĩ”, làm cho hắn thực sự rất phát điên.

Thế nhưng nàng nói rất đúng, mục đích của hắn căn bản chính là vì khống chế nàng, bây giờ mục đích đã đạt thành, nàng đã nghe lời, hắn chắc là sẽ không lại gây khó xử cho nàng!

Quỷ mặt người lúc này cảm thấy có chút bột phấn đảo ngược, rõ ràng hắn mới là người nắm giữ nàng sống chết, vì sao bây giờ xem ra, nàng so với hắn còn lớn hơn gia!

Lúc xoay người hướng đến đường đi, phía sau truyền đến nàng kinh ngạc thanh âm.

_ Nguyên lai ngươi đi môn vào a! - Tô Tần lúc nhìn thấy hắn thảnh thơi đi ra hướng cửa, kinh ngạc vạn phần.

_ Vì sao ta có môn lại không đi? - Hắn vẻ mặt đây là chuyện rất tự nhiên.

Ngạch ~~~

Tô Tần trộm trộm cười 1 tiếng- Không có gì, đúng vậy, lão nhân ngài gia chậm rãi đi, cẩn thận cánh cửa a!

Không biết có phải hay không duyên cớ là bởi vì nàng “Miệng quạ đen”, đương lúc quỷ mặt người mại chân, liền như vậy vừa vặn, đụng phải cánh cửa.

_ Tê…- Quỷ mặt người dưới đáy lòng kêu 1 tiếng —— đau!

_ Ha hả…- Tô Tần vội vã che miệng lại cười trộm, không dám quá mức kiêu ngạo, miễn cho thực sự chọc giận hắn, đến lúc đó liền thực sự phiền toái!

_ Uy, Hạnh nhi lúc nào có thể tỉnh? - Lúc gần đi, nàng nhớ lại, vừa động tĩnh lớn như vậy, Hạnh nhi cũng không tỉnh, đoán chừng là người kia giở trò quỷ.

_ Ta điểm huyệt ngủ của nàng, sáng mai sẽ tỉnh, nhớ kỹ, vật ta muốn, ngươi nên dụng tâm đi tìm! - Nói xong, hắn liền biến mất ở giữa bóng đêm.

Vù vù ————————

Tô Tần rất lớn thở dài 1 hơi, thất tha thất thểu đi tới trước bàn tròn, ấn mặt bàn ngồi xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.