Vương Gia Ly Hôn Đi

Chương 14: Chương 14: Ngươi nha mắt có chuyện!




Quỷ mặt người sửng sốt, thái dương tích ra 1 đống lớn mồ hôi, nữ nhân này thực sự không đáng yêu!

Mà Tô Tần thấy hắn nãy giờ nói nhiều bây giờ lại không nói gì- Ngươi người này thế nào lộ vẻ hỏi vấn đề kỳ quái như thế, đầu tiên là nói 1 tràng kỳ quái, sau đó lại hỏi 1 vấn đề rất ngu ngốc!

Quỷ mặt người khóe miệng co quắp, hắn đột nhiên phát hiện, mình và nữ nhân trước mắt có chút câu thông thượng sai vị. (Nói chuyện không hợp)

_ Được rồi, ngươi còn chưa nói ngươi là ai, tại sao tới ở đây, không biết khuya khoắt đến khuê phòng nữ tử, thực không phải việc làm quân tử sao? - Tô Tần tan mất cảm giác khẩn trương, ngược lại hỏi hắn đến.

Quỷ mặt người triệt để không nói gì, suy nghĩ cả nửa ngày, hắn trước nói những lời này là nói thẳng, nữ nhân này là nửa câu cũng không nghe lọt!

_ Ngươi cho là mình giống như là 1 nữ tử sao? - Hắn đem Tô Tần trên dưới đánh giá 1 phen, trong ánh mắt lộ ra khinh miệt- Nhìn ngươi nhưng thật ra nói 1 chút, trên người của ngươi chỗ nào giống nữ nhân?

_ Ngươi! - Tô Tần phát hiện hắn có 1 loại bản năng thiên tài, chính là bỏ đá xuống giếng.

_ Ta cảm thấy ngươi hẳn là nên đi trị trị mắt!

_ Ân?

_ Cực độ cận thị, đứng được gần như vậy lại thấy không rõ! - Tô Tần cũng không cam tỏ ra yếu kém phản bác, nàng rõ ràng chính là cái nữ nhân xinh đẹp nha, nàng nơi nào không giống nữ nhân!

_ Cận thị? - Hắn ninh mi, thật là lạ từ.

_ Nói đúng là ánh mắt của ngươi không tốt sử, mắt rõ ràng đã không tốt sử, buổi tối còn bày đặt đi ra ngoài dạo chơi! Thuần túy là ra ngoài quấy rối! - Tô Tần liếc hắn 1 cái.

_ Ngươi!

Thái dương có chút buộc chặt, hắn hít sâu 1 hơi, nữ nhân này, nàng ngay cả có bản lĩnh đem ngươi ép điên!

_ Có chuyện gì sao?

_ …

_ Không có việc gì mời trở về đi, ta không tiễn, ngươi thế nào tới liền thế đó đi ra ngoài đi! - Tô Tần vung tay lên, làm cái tư thế mời.

_ Ngươi thật là Nhan Phi Tuyết sao? - Đột nhiên, hắn liễm khởi 2 tròng mắt, hướng nàng tới gần.

_ Ngươi, ngươi nói cái gì!

Tô Tần nhìn thấy hắn đột biến ánh mắt, trong lòng giật mình, không xong, hắn nên không phải là nhận thức Nhan Phi Tuyết đi!

Nhìn trong mắt của hắn lộ ra cảnh giới cùng hoài nghi, chẳng lẽ, hắn hoài nghi? Hoài nghi mình căn bản cũng không phải là Nhan Phi Tuyết!

Nghĩ lại vừa nghĩ, không đúng, chính mình tốt xấu là quỷ nhập vào người, lại nói như thế nào cổ thân thể này cũng là đồ giả, hắn hẳn chỉ là hoài nghi mà thôi!

Đúng, không nên tự loạn trận cước, trấn định, Tô Tần, ngươi nhất định phải trấn định!

Hạ quyết tâm lúc ngẩng đầu lên, lại cùng hắn xem kỹ ánh mắt đụng nhau.

Trong lúc nhất thời, Tô Tần ngây ngẩn cả người.

Đạo kia ánh mắt, thập phần nhìn quen mắt, cũng thập phần xa lạ, đến tột cùng là ở nơi nào vô tình gặp được quá đây?

_ Nói, ngươi đến tột cùng là ai? - Hắn 1 tay bỗng nhiên nắm cổ của nàng.

Tốc độ như tia chớp, Tô Tần còn chưa kịp phản ứng, cổ đã bị hắn kháp ở, thân thể bị hung hăng áp tới tường gỗ thượng, xé rách bàn đau đớn theo sau đầu truyền đến.

Đại gia ngươi! Tô Tần nhăn khẩn chân mày, sắc mặt có chút khó coi.

_ Ngươi, ngươi nói cái gì?

Trong lúc bất chợt, hắn thay đổi ánh mắt, mang theo xơ xác tiêu điều lợi hại, kinh đắc nhân tâm run lên.

_ Thành thật trả lời! - Hắn sẵng giọng uy hiếp nói- Nếu không, cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi khó giữ được!

Áp lực căng thẳng, hắn lại tăng thêm lực đạo.

_ Ngươi…- Giữa hoảng loạn, Tô Tần chỉ có thể nắm lấy 2 tay hắn kháp chặt cổ mình, nắm đến đây giành được 1 điểm đau đớn.

Không phải chứ!

Tô Tần khóc thét, nàng trước mới làm mộng mình bị người kháp ở cổ, lúc này liền biến thành thực sự, vì sao trước đây nàng nằm mơ mình trúng độc đắc, lại luôn luôn vừa mở mắt sẽ không có!

Chẳng lẽ thực sự là tốt mất linh, xui mới linh!

_ Nói! - Quỷ mặt người trong mắt sát ý dần dần dày, cả kinh Tô Tần mồ hôi lạnh liên tục.

Chẳng lẽ nàng vẫn là chạy không khỏi?

Hắn ép sát rất gần, gần đến hô hấp đều đều phác hất tới trên mặt của nàng.

Kia ánh mắt lợi hại tựa hồ phải đem nàng phân tích đầy đủ.

_ Khụ khụ…khụ…ngươi…cái kia…trước buông tay! - Tô Tần nghẹn đỏ mặt, tay dùng sức cầm lấy tay hắn- Ngươi không buông tay…ta…ta thế nào…nói…rõ ràng!

Tô Tần sắc mặt biến thành trái cà nửa tím nửa xanh!

Nha nha, có từng thấy qua người hỏi như vậy chưa!

_ Hừ! - Quỷ mặt người hừ lạnh 1 tiếng, buông lỏng tay ra, Tô Tần giống như là quả bóng xẹp hơi, chảy xuống trên mặt đất.

Hô ————

Tô Tần rất lớn hô 1 hơi, sắc mặt dần dần khôi phục bình thường.

Ngước mắt nhìn hắn, Tô Tần đỡ tường gỗ đứng lên, 1 tay chống tường, đơn vươn tay ra.

_ Gì chứ!” Quỷ mặt người 2 tay hoàn ngực hỏi.

_ Bảo trì khoảng cách nhất định.

_ Vì sao? - Đêm nay của nàng lời vô ích rất nhiều, mà hắn lại thần kỳ có kiên trì.

_ Ta không muốn lời còn chưa nói hết liền bị ngươi bóp chết, vậy ta không phải tử rất oan uổng!

Tô Tần âm thầm oán thầm, ai mà không biết hắn lão đại có khuynh hướng bạo lực, vạn nhất hắn 1 không hài lòng, trực tiếp kháp qua đây, nàng chẳng phải là xuất sư chưa tiệp, thân đã chết trước!

Nàng kia cái gọi là tương lai hạnh phúc, liền toàn bộ ngâm nước nóng!

Ngạch ~~~

Nghe ra nàng trong lời nói ẩn hàm ý tứ, hắn đột nhiên cảm thấy có điểm vô lực, muốn khí lại khí không đứng dậy.

Lui về phía sau 1 bước…

Hắn đối với mình nói, liền 1 bước!

_ Lui về sau nữa 1 bước! - Tô Tần khoát khoát tay áo.

Nhẫn!

Lại lui về phía sau 1 bước!

_ Được rồi, có thể! - Tô Tần rốt cuộc hài lòng gật gật đầu.

Quỷ mặt người cảm thấy thái dương khẩn lại chặt.

_ Có thể nói đi! - 2 tay hoàn khởi, hắn lãnh mi khơi mào.

Vì sao, hắn muốn chờ nàng?! Mặc dù không rõ, bất quá hắn vẫn là nhịn xuống tính tình chờ nàng trả lời.

_ Hô…- Nhìn thấy hắn kia bộ dáng phó muốn phát tác lại không thể, Tô Tần âm thầm trộm cười, ha hả, cuối cùng là làm cho nàng hòa nhau 1 ván.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.