Một canh giờ trước. Lãnh Hạo Nhân đang đi thăm quan vương phủ. Sau khi đã đi hết vương phủ cậu bé liền sinh ra chán nản, muốn đi ra ngoài chơi. Nhưng chưa kịp đi ra đến ngoài cửa thì đã thấy một bé gái rất mũm mĩm, rất đáng yêu tiến vào.
“Tiểu khả ái, đi đâu vậy”
Bé gái nhìn bé trai trước mắt cũng là một dạng mũm mĩm đáng yêu cười cười rồi trả lời.
“Ta là đến cùng mẫu thân và phụ thân ta”
“Đến tam vương phủ sao?”
“Đúng vậy”
Hạo Nhân lại đi đến trước mặt bé gái khoanh tay trước ngực trả lời:
“Muốn vào tam vương phủ ta dắt ngươi đi”
Bé gái nghi hoặc nhìn Hạo Nhân một lượt rồi nói:
“Ngươi dắt ta đi”
“Đúng vậy”
Hạo Nhân còn chưa kịp nói tiếp thì có một giọng nói truyền đến
“Tiểu Miên Miên con lại chạy lung tung có muốn ta nói với cha con không”. Một nữ nhân xinh đẹp đi đến bên cạnh bé gái, đằng sau cũng có một nam nhân đang chầm chậm tiến đến. Nam nhân nhìn Hạo Nhân một lượt rồi nói:
“Cậu bé này là ai mà lại đi lại lung tung trong vương phủ thế này”
Hạo Nhân cao giọng nói:
“Ta chính là tiểu chủ nhân của nơi này”
Nam nhân cười lớn:
“Tiểu chủ nhân của nơi này. Ha ha thật nực cười”
Hạo Nhân lại tức giận:
“Ngươi không tin”
“Ta còn chưa có nghe qua tam vương gia lấy thêm tân nương nha, lại không thể vô lý có đứa con lớn thế này được”
“Ta đích thực là tiểu chủ nhân của vương phủ”
“Không thể nào”
“Ta có thể chứng minh”
“Được vậy ngươi ngay bây giờ vào lấy ngọc ấn tướng thống lĩnh lăm trăm vạn nghĩa quân đến trước mặt ta”
“Ta có thể chứng minh cho ngươi đổi lại ngươi phải tặng ta tiểu khả ái kia”. Hạo Nhân vừa nói vừa hướng Tiểu Miên Miên cười cười
Nam nhân trước mắt biết đứa trẻ này đang khoác lác lên không suy nghĩ liền đồng ý ngay lập tức.