Vương Gia Này, Ta Muốn

Chương 25: Chương 25: Thật xin lỗi, để cho ngươi chê cười rồi!




Cặp mắt Lưu Quang híp lại, nụ cười lễ phép trên khóe môi kia đã biến mất không thấy nữa.

Diệp Tử Khuynh cho là Lưu Quang đang muốn dạy dỗ tên tiểu hộ vệ kia, đang lúc đắc ý, nhưng không ngờ Lưu Quang lại nhìn chằm chằm vào nàng, trong con ngươi thâm thúy kia thoáng hiện lên một chút ánh sáng lạnh lùng.

“Diệp tiểu thư! Diệp gia là thế gia hương thư (nhà làm quan, dòng dõi người có học thức), nói như vậy nhất định là tiểu thư đã đọc qua nhiều sách thánh hiền. Tuy ràng tiểu hộ vệ nhà ta nói nhiều chuyện không đúng, nhưng con người thì không thể phân biệt tiện quý (giàu nghèo) được. Trước tiên, thì hắn không nên chống đối tiểu thư, nhưng mà tiểu thư cũng không nên nói hắn là hạ nhân đê tiện được. Đây là có qua có lại, coi như huề nhau đi! Mong rằng Diệp tiểu thư sẽ nể mặt ta, sẽ không tiếp tục truy cứu!”

Rõ ràng những lời nói này của Lưu Quang đã lộ ra ý tứ bao che, ở đây trừ Tiểu Vũ ra, thì những ngời khác đều đã hiểu. Mặc dù không rõ tiểu hộ vệ này và Lưu Quang có quan hệ như thế nào, nhưng mà Diệp thượng thư cũng biết điều kéo tay áo của Diệp Tử Khuynh, ý bảo nàng không cần phải nhiều lời nữa.

Nhưng mà làm sao Diệp Tử Khuynh có thể dễ dàng bỏ qua như thế được? Thứ nhất, nàng đã lớn như vậy rồi nhưng cũng chư có người nào dám châm chọc nàng như vậy. Thứ hai, nàng âm thầm mê luyến Lưu Quang đã lâu, lần này hắn lại ở trước mặt nàng, nhưng mà Lưu Quang lại bao che cho một tiểu hộ vệ mà không bảo vệ nàng, chuyện này làm sao có thể khiến nàng không phát hỏa được đây?

Hất cánh tay của Diệp Thượng Thư ra, Diệp Tử Khuynh tức giận chỉ vào Tiểu Vũ nói: “Hắn chính là một người đê tiện! Tất cả những người làm nô tài đều đê tiện!”

Ánh mắt Lưu Quang rét lạnh, giữa mắt chợt hiện lên anh sáng màu đỏ. Diệp Tử Khuynh lơ đãng lui về phía sau mấy bước, thiếu chút nữa té ngã, mà đúng lúc này, mỗ Vũ lại nhảy đến trước người Lưu Quang, cho nên rất đáng tiếc là nàng không thể nhìn thấy, dáng vẻ lạnh sắp sửa nổ tung của Lưu Quang.

Nàng nhìn Diệp Tử Khuynh, lộ ra một nụ cười vô hại nói: “Đúng vậy! Ta chính là tiện nhân! Thật xin lỗi, để cho Diệp tiểu thư chê cười rồi! Chuyện này...Bây giờ thì ngươi cứ từ từ chê cười đi, lão đại của chúng tôi còn có việc phải xứ lý, xin cáo từ trước nha!”

Quay đầu lại, thì giờ phút này Lưu Quang đã khôi phục lại thần sắc bình tĩnh vốn có. Hắn nhẹ nhàng gật đầu với Diệp Thượng Thư một cái, mở miệng nói: “Bỏn vương còn có chút sự vụ muốn xử lý, sẽ không thể ở lại dùng bữa được, hôm nay cám ơn Diệp thượng thư đã tiếp đãi, ngày khác sẽ tới làm khách!”

Nói xong, Lưu Quang lập tức vén bào cất bước rời đi, Tiểu Vũ vẫy vẫy tay với Diệp Tử Khuynh, một mặt nói lời từ biệt, một mặt còn tiếp tục chậm rãi cười châm chọc nàng.

Sau khi hai người bọn họ rời đi, Diệp Tử Khinh mới lấy lại tinh thần, dậm chân một cái, căm giận nhìn chằm chằm vào phụ thân, lại nhìn người từ nảy đến giờ không mở miệng Diệp Tử Lan.

“Phụ thân! Ca ca! Vừa rồi sao các người lại không giúp ta, cứ mặc cho ta bị tiểu hộ vệ kia khi dễ!”

Diệp Tử Lan nhíu nhíu mày lắc đầu nói: “Muội muội! Vừa rồi không thể trách ta được, chắc là muội nên sửa lại tính tình rồi! Loại từ đê tiện này, không phải là từ để cho một tiểu thư khuê các nói đâu! Còn nữa, vừa rồi Tam vương gia cũng đã nói là hãy nể mắt hắn mà đừng truy cứu nữa rồi, mà muội còn cắn chặt không tha, không phải là cố tình gây chuyện sao!”

Diệp Tử Khuynh nghe vậy, rõ ràng không thuận theo, vừa định phản bác lại nghe thấy Diệp Thượng Thư nói tiếp: “Đúng vậy! Khuynh nhi, con cũng có chút không biết chừng mực! Chẳng kẽ đến bây giờ còn cũng không nhìn ra, quan hệ của tiểu hộ vệ kia và tam vương gia tuyệt đối không đơn giản sao?”

“Làm sao lại không đơn giản? Không phải hắn chỉ là một tên hộ vệ sao! Có thể có quan hệ gì với tam vương gia chứ?”

Diệp Thượng Thư cất bước đến chỗ chủ tọa, hai tay chắp phái sau lưng khẽ thở dài.

“Khuynh nhi, còn không nhìn ra, thật ra tiểu hộ vệ kia....là nử tử sao?”

“Cái gì?” Diệp Tử Khuynh sửng sốt: “Hắn là nử nhân! ? Nhưng, nhưng làm sao bên người Tam vương gia lại có nữ nhân được? Không phải nói hắn không gần nữ sắc sao, ngay cả người hầu trong phủ cũng đều là nam nhân sao?”

Diệp Thượng Thư đưa tay gõ nhẹ vào mặt bàn nói: “Cho nên ta mới nói....Quan hệ của bọn họ tuyệt đối không đơn giản!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.