Cuối cùng Dương Xuyến Xuyến cũng làm xong bữa tối.
Vừa vặn vào lúc này, Tô Cẩm Lý cũng phái người truyền lời thúc giục đến đây.
Dương Xuyến Xuyến vỗ vỗ tay, hài lòng nhìn đồ ăn mình làm.
Nhất thời, lườm một a hoàn, phân phó bọn họ mang vào đại sảnh.
Trên phòng khách.
Bộ dạng Tô Cẩm Lý bình thản, một đôi mắt đào hoa, như có như không nhìn lướt qua Dương Xuyến Xuyến, rồi sau đó ánh mắt mới nhanh chóng dời đến trên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn.
ngay cả Tô Cảnh Lương cùng Tô Sơ Tâm, ánh mắt đều có chút tò mò.
Dương Xuyến Xuyến rõ ràng cảm giác được không khí trong phòng khách trong lúc đó đột nhiên biến đổi có chút kì diệu.
Dương Xuyến Xuyến cao ngạo đi tới, mở từng cái nắp lên.
Rồi sau đó, một bàn đồ ăn, rơi vào trong mắt mọi người.
Tô Cẩm Lý nhất thời nhăn mặt lại.
Tô Sơ Tâm kinh hãi hô một tiếng, hai mắt mở to, tràn ngập kinh ngạc!
Nhưng mà, vẻ mặt Tô Cảnh Lương lại hứng trí dào dạt, khóe miệng tươi cười, lại cười bí hiểm như vậy.
Tò mò nhìn chằm chằm bàn đồ ăn kia, hỏi: “Dương cô nương...... Ngươi nói, những thứ đồ ăn này gọi là gì?”
“Sao bản thái tử chưa từng thấy qua? “
“Những thứ này? Đều là đồ ăn sở trường của Dương gia chúng ta! Bình thường ăn những thứ này, cực kỳ bình thường!”
Dương Xuyến Xuyến cố ý cao giọng, biểu hiện khí thế của mình ra ngoài.
Rồi sau đó tròng mắt hơi hơi xoay xoay, làm bộ thoải mái nói:
“ Ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là món chính, tên là cơm rang trứng của Dương sư phó, đây là canh suông, tên là canh trứng của Dương sư phó.........”
Tô Cẩm Lý nhìn chằm chằm một bàn đồ ăn, ánh mắt hơi hơi nheo lại, răng cắn hết sức chặt, toàn thân toát ra lửa giận.
Mở miệng, giọng điệu bực bội thể hiện rõ đáy lòng không thoải mái
“Cho bổn vương ăn mấy thứ này?”
Đùa cái gì vậy!
Đường đường là nhị hoàng tử Hằng quốc, Tô vương gia Tô Cẩm Lý lại ăn những thứ đồ ăn này?!
Hắn giận......
Nhưng mà, vẫn còn duy trì sự bình tĩnh nhất định!
Dù sao, nữ nhân này ở trước mặt mình, cũng sẽ không hung hãn được bao lâu nữa!