Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Một nữ nhân, chẳng qua mới gặp hai lần, vì sao tim của y lại đập mạnh như thế?
Tô Sơ Tâm bị nụ hôn đột xuất kia dọa sợ, ngay sau đó, nàng ta cảm giác được thân mình của Tô Cảnh Lương cứng đờ, quay đầu lại thật mạnh, trông thấy vẻ mặt mất hồn của y.
Lần thứ hai...
Gặp nữ tử kia hai lần, trước mặt nàng ta (Sơ Tâm), Tô Cảnh Lương đã mất hồn hai lần rồi!
Cõi lòng của nàng ta bỗng dưng trở nên khó chịu.
Nàng ta không tài nào chấp nhận được việc ngay trước mặt mình, nơi đáy mắt nam tử mà nàng ta thích lại hiện lên bóng hình của nữ tử khác.
Ánh mắt Tô Sơ Tâm trở nên rất sâu, phản chiếu tia sáng không rõ ràng.
Sau đó, nàng ta lại nhìn qua hai người đang hôn nhau kia.
Bất thình lình, dường như nghĩ đến cái gì đó, nàng ta âm thầm nở nụ cười sâu xa.
Hồi lâu sau, Tô Cẩm Lí mới buông Dương Xuyến Xuyến ra, vẻ lưu luyến chẳng nỡ rời.
Dương Xuyến Xuyến thở hồng hộc, thần trí dần dần quay trở lại.
Nàng, nàng, nàng lại hôn môi một nam nhân như vậy!
Ngẩng đầu, trông thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Tô Cẩm Lí!
Đáy lòng không khỏi tức giận!
Thế nhưng, khi nàng vừa muốn mở miệng bùng cháy thì lại trông thấy hàng mi dài rực sáng, đôi mắt ánh lên cái nhìn mê người của nam tử. Trong thoáng chốc, Dương Xuyến Xuyến không biết nên nói gì cả.
Nàng nắm chặt mấy ngón tay, nhíu mày, dùng sức lau sạch môi, liếc Tô Cẩm Lí một cái, thốt ra một câu giống như đang phát tiết cơn giận: “Bẩn quá!”
Tô Cẩm Lí nhíu mày nheo mắt, ánh mắt đặc biệt lạnh như băng đủ dọa người, giọng nói trầm thấp áp bức tàn khốc: “Ngươi nói cái gì? Ngươi lặp lại lần nữa!”
Nàng dám nói hắn bẩn!
Vô liêm sỉ!
Hắn hôn nàng, không hề ghét bỏ nàng, trái lại nàng dám ghét bỏ hắn trước!
Trong khoảnh khắc đó, lửa giận của Tô Cẩm Lí lại bùng lên.
Thế nhưng đồng thời, hắn cũng phát hiện một chuyện khiến hắn ngày càng hỏng mất!
Mỗi một lần đụng tới nữ nhân này, hắn đều giận đến mức nổi trận lôi đình!
Từ trước đến nay, hắn đối xử với mọi người lạnh lùng xa cách, tàn khốc khắc nghiệt, vậy mà tại sao đứng trước nữ nhân này, hắn cứ nổi giận lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy?
Chương 53. Hôn đột xuất (8)
Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Tô Cẩm Lí không đa tình, thậm chí có thể nói là khá chung tình!
Ngoại trừ Tô Sơ Tâm, không có một nữ nhân nào bước được vào lòng hắn!
Hắn cũng không lạm tình (lạm: vượt mức), nhưng không có nghĩa hắn không có nữ nhân. Ở bên cạnh hắn, nữ nhân phải trải qua sự chọn lựa trăm cay nghìn đắng, hơn nữa tuyệt đối phải sạch sẽ, chưa từng bị nam nhân đụng chạm vào, bởi vì hắn thích sạch sẽ. Nếu nữ nhân đó từng chạm vào nam nhân khác, chắc chắn hắn sẽ không thèm!
Thậm chí còn chẳng muốn ngó tới một lần!
Cho nên, chỉ cần là nữ nhân dơ bẩn, hắn đều vứt bỏ. Vì thế, nữ nhân của hắn bị đổi đi đổi lại, không ai có thể ở bên cạnh hắn lâu lâu dài dài.
Hắn không thèm để ý, càng không muốn lưu ý!
Ngoại trừ Tô Sơ Tâm!
Nhưng nàng ta không phải nữ nhân của hắn!
Vậy mà bây giờ, tất cả đều rối loạn!
Dương Xuyến Xuyến, nữ nhân này dám làm hắn chủ động hôn mình!
Hơn nữa, thậm chí... ...
Hắn lại có một chút cảm giác ấy, mê luyến nụ hôn của nàng, mê luyến hơi thở của nàng...
Thậm chí còn muốn cả thân thể nàng!
Bản thân hắn thích sạch sẽ, nhưng khi chạm vào nàng, dường như chuyện đấy (chuyện hắn thích sạch) tự động biến mất vậy!
Ánh mắt Tô Cẩm Lí hơi thay đổi.
Không thể không thừa nhận, nếu nữ nhân này muốn dùng trăm phương nghìn kế để khiến hắn chú ý thì nàng thành công rồi.
Nàng cũng đường hoàng khơi dậy dục vọng tận đáy lòng của hắn, làm ý nghĩ tận đáy lòng hắn thức tỉnh, hắn muốn chiếm lấy nàng!
Tô Cẩm Lí bị ý nghĩ của mình làm hoảng hốt.
Hắn chưa kịp nói chuyện, Dương Xuyến Xuyến đã nói rất tự nhiên:
“Tô vương gia, ngài hôn ta, ta cũng hôn lại ngài. Chiến tranh giữa chúng ta kết thúc tại đây.”
“Vẫn là câu nói đêm qua, ngài và ta kết thúc như thế!”
“Nói thật, ta tuyệt đối không muốn có một chút quan hệ nào với ngài!”
Dương Xuyến Xuyến vừa nói xong, nàng liền cảm giác được toàn thân Tô Cẩm Lí tỏa ra hơi thở lạnh như băng, nhưng nàng vẫn cố lấy lại sự can đảm cho chính mình, lớn tiếng nói: “Ngài coi như chưa từng gặp ta, ta cũng coi như không quen biết ngài!”