“Đều đã đến nước này, còn cái gì được hay không được!” Tuyết Y khoát tay áo, bộ mặt hoàng gia không thể mất, hôm nay, hôn lễ này nếu đã bắt đầu thì nhất định phải cử hành đến kết thúc!
Toàn bộ đều đã bình tĩnh rồi!
Nàng sẽ từ từ tính sổ từng chút một!
Đây là một hôn lễ kì lạ.
Bên ngoài, ánh Mặt Trời chiếu sáng.
trong phòng, không khí trầm thấp.
Lụa mỏng màu đỏ che đi vẻ mặt tức giận của Dương Xuyến Xuyến
Trong không khí, tất cả mọi người có thể cảm thấy được không khí nặng nề, không có bất cứ người nào dám thở mạnh.
Hiện trường cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người trừng mắt thật to, xem một màn trước mặt.
Thời gian dần trôi qua.
Tân lang không xuất hiện.
Không tránh khỏi có những người đã bắt đầu xì xào bàn tán.
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Đúng vậy, Tô vương gia đi đâu?”
“.........”
Ngón tay Dương Xuyến Xuyến nắm chặt, ánh mắt tối cực kỳ!
Thấy không có ai xuất hiện, sắc mặt vương phi nương nương Tuyết Y yên tĩnh, hừ lạnh một tiếng, phá tan yên tĩnh.
“Nếu giờ lành đã đến, thế thì bây giờ bái đường thành thân đi......”
Cùng với lời nói của vương phi nương nương, sau lưng Tô Cảnh Lương đã có một người ôm một con gà lớn tiến vào.
Vương phi nương nương nhìn con gà kia, hơi hơi nheo mắt lại: “Hôm nay, thân thể Tô vương gia không khỏe, cho nên để con gà trống này thay thế Tô vương gia, hoàn thành nghi thức bái đường!”
Lúc Vương phi nương nương nói những lời này, ánh mắt âm u.
Tô Cẩm Lý vô lại, vậy mà dám nhiễu loạn lớn như vậy!
Để xem đến lúc đó nàng dạy dỗ hắn như thế nào!
Dương Xuyến Xuyến nghe được như vậy, mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại.
Đáy lòng tức giận lại bùng lên.
Nhưng mà ngại mọi người ở trước mặt, không dám phản kháng, nhưng nàng giận quá thành cười rồi.