Con đường tương lai, lại vẫn dài.
Dù sao, nàng không có Tô Tử An,cũng không mong đợi cuộc đời này, sẽ còn có một người nam nhân, yêu nàng, thương nàng, huống chi, đáy lòng nàng, cũng là không thể quên được Tô Tử An.
Cho nên, nàng không ngại, gả cho Tô Cẩm Lý, chỉ là chiếm được vị trí vương phi nương nương.
Rồi sau đó, hai người.
Tôn trọng lẫn nhau,trên danh nghĩa.
-------------------------------------------------------------------
Bầu trời sáng sủa.
Gió nhẹ mây quang.
Tô vương phủ, người đến người đi.
Chiêng trống rung trời, tiếng pháo nổ đùng đùng, không dứt bên tai.
Hôm nay, đó là này Tô vương phủ cưới vợ.
Trong kinh thành, người có tiếng, đều đã xuất hiện tại nơi này.
Dù sao, từ xưa tới nay, lần đầu tiên, hoàng tử chính thống Vương tộc, cưới vợ ngoại tộc, hơn nữa còn là giàu có đệ nhất vương quốc, thê tử Dương Vạn Tài.
Đương nhiên, rất nhiều người đều đã truyền miệng, đây là trai tài gái sắc, tình đầu ý hợp tình yêu có một không hai.
Tự nhiên, rất nhiều người đều đã đến xem, hôn lễ mang màu sắc bí ẩn.
Tô vương phủ, chật ních người tiến đến chúc mừng.
Bởi vì hoàng thượng đã nhiều ngày thân thể không tốt, không dễ xuất cung, cho nên, đến cũng chỉ là vương phi nương nương.
Vương phi nương nương đứng ở nơi đó, nhìn văn võ cả triều, quan lại quyền quý, đưa tới hạ lễ, đoan trang nhận lễ mỉm cười.
“Vương phi nương nương, thật sự chúc mừng......”
Tất cả mọi người cười.
“Vương thừa tướng miễn lễ rồi.” Vương phi nương nương Tuyết Y tự nhiên không thể che giấu ý cười.
Nhưng mà, đột nhiên, có người lắc mình tiến vào, đi đến trước mặt Tuyết Y, ghé ở bên tai bà, nhẹ giọng bẩm báo nói: “Vương phi nương nương, Vương gia không thấy nữa!”
Tuyết Y nghe được nói như vậy, đáy lòng lo lắng.
Mày nhăn lên, nhìn Tô Cảnh Lương đứng một bên, vương phi nương nương vội vàng đi tới, nhàn nhạt phân phó nói: “Cảnh Lương, đi phái người tìm Tô Cẩm Lý, cho dù là phải cưỡng chế, cũng phải áp giải tới cho bản cung!”