Tô Cảnh Lương tâm xuất hiện chút ôn nhu. Tô Sơ Tâm từ nhỏ đến lớn lên trưởng thành hắn đều nhìn rõ, lòng luôn cưng chiều. Nhìn thấy nam nhân trước mặt do dự, Tô Sơ Tâm trở nên bi thương.
“Thái tử ca ca......... Hyunh đáp ứng muội, sẽ cưới muội......... Huynh rõ ràng biết, huynh đều biết, người muội thích nhất chính là huynh.........”
“Thái tử ca ca......... Sơ Tâm sai rồi, Sơ Tâm cầu xin huynh, đừng bỏ rơi Sơ Tâm, nếu huynh cũng không cần Sơ Tâm, như vậy trên thế giới này, thật sự không có gì khiến Sơ Tâm sống nữa.........”
Tô Cảnh Lương thở dài, khẽ kéo Tô Sơ Tâm vào lòng.
Đáy mắt hiện lên một chút hối hận, quá mức rõ ràng.
Lại một lần nữa không kiềm chế được mà xúc phạm tới Tô Sơ Tâm.
“Sơ Tâm, làm muội đau lòng rồi........ Muội hãy cho huynh thời gian.”
Nếu, nàng đã nói ra nữ nhân kia, hắn cũng không phải che giấu điều gì nữa.
“Sơ Tâm, Xuyến Xuyến nàng ấy......... Ở đáy lòng hyunh, thật sự không giống người thường............Nữ nhân bất luận như thế nào đều không giống nhau.........”
Đã sớm nghĩ đến, đã sớm nhìn đến, cũng đã sớm đoán được!
Chỉ không ngờ Tô Cảnh Lương lại nói ra trực tiếp như vậy.
Vẫn là Tô Sơ Tâm cả người toàn thân đều run rẩy.
Hay cho câu thay lòng đổi dạ.........
Hoặc nói, chỉ mình nàng thích Thái tử ca ca, còn hắn từ trước đến nay, đều không thích nàng.........
“Sơ Tâm, huynh chỉ muốn sở hữu đồ vật huynh mong muốn một lần,chỉ duy nhất một lần mà thôi.........”
Đáy mắt Tô Cảnh Lương ánh lên sự hoang mang.
Hắn đã không còn là Tô Cảnh Lương của trước nữa.
Không có ái nữ tử, không có ai để chiếu cố, chỉ có thể toàn tâm toàn ý chiếu cố nữ hài tử mẫu hậu đã để lại cho hắn
Chỉ là, tâm hắn đã đổi.
Hắn cũng muốn ích kỷ một lần.
Đường đường chính chính vì chính mình sống một lần.
“Thái tử ca ca, ý của hyunh là............” Tô Sơ Tâm khẽ mở miệng, đáy mắt hiện lên một giọt lệ quang trong suốt, quá mức đau lòng, làm Tô Cảnh Lương không tự chủ được dời mắt.